Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1199 - Chương 1199 - Món Quà Của Tử Kỵ

Chương 1199 - Món quà của Tử Kỵ
Chương 1199 - Món quà của Tử Kỵ

Trốn thì không thoát, đánh thì không dám đánh, cuối cùng Lovevis chỉ có thể thỏa hiệp với Ôn Văn.

Bằng không có khả năng hắn sẽ giống như Yếm Tổ, bị giam trong phòng giam, trở thành trụ cột.

Tuy hắn không biết trụ cột là cái gì, nhưng không ảnh hưởng tới chuyện hắn cảm thấy sợ hãi.

Vì thế Lovevis run lẩy bẩy, dưới sự ức hiếp của Ôn Văn ký kết hiệp ước không bình đẳng, trở thành tay đấm dưới trướng Ôn Văn.

Hiệp ước mấu chốt nhất là lúc Ôn Văn cần, Lovevis phải giúp Ôn Văn đánh nhau.

Trừ phi là nhiệm vụ chịu chết, bằng không Lovevis không thể từ chối.

Mặt khác Lovevis phải ở trong hình chiếu thời gian Hạ Phủ, trừ phi Ôn Văn cần, bằng không hắn không thể tiến vào thế giới hiện thực.

Hơn nữa mặc dù ở trong Hạ Phủ, Lovevis cũng không được tự do hành động, chỉ có thể hoạt động trong phạm vi có hạn.

Hắn có thể truyền giáo trong phạm vi này, nhưng không được đùa giỡn sinh mạng và tôn nghiêm của người bình thường.

Tất nhiên ngoại trừ những hạn chế này, Lovevis cũng có chút quyền lợi, Ôn Văn vẫn luôn hào phóng với tay đấm của mình, ví dụ như mỗi ngày Lovevis sẽ được cung cấp một thùng rượu Vodka....

Sau khi Lovevis rưng rưng nước mắt quay trở lại hình chiếu thời gian, Ôn Văn lại có thêm một tay đấm cấp Tai Biến.

Trận đe dọa này đã được Ôn Văn và Mặc Cung tỉ mỉ sắp xếp, có thể làm Lovevis cảm thấy áp lực lớn nhất, vì thế Lovevis mới dễ dàng chịu đi vào khuôn khổ như vậy.

Có điều mặc dù Lovevis không khuất phục thì Ôn Văn và Mặc Cung vẫn có thể chế ngự Lovevis trong trạm thu nhận, chẳng qua là sẽ tốn chút bản lĩnh thôi.

Lúc Lovevis tiếp nhận lời triệu hồi từ trận pháp ký hiệu của Ôn Văn, vận mệnh của hắn cũng đã được quyết định.

Sau khi có Lovevis, Ôn Văn có thể thả lỏng hơn nhiều.

Ngoài ra để Lovevis sống ở Hạ Phủ vẫn còn một chỗ tốt, đó chính là giữ cho vùng đất Hạ Phủ này duy trì ổn định.

Sau khi bắt Hữu Đạo chân tiên, Hạ Phủ bắt đầu không ngừng thu nhỏ lại, tuy biên độ không lớn nhưng duy trì liên tục không ngừng, một lúc sau, cuối cùng sẽ biến thành hình chiếu thời gian có kích cỡ thành phố thông thường.

Mặc dù đã dời nhà xưởng quái vật tới Hạ Phủ, nhưng cũng chỉ có thể trì hoãn tiến độ thu nhỏ.

Bởi vì theo phán đoán của Yurianu, sinh vật dưới cấp Tai Biến không cần không gian hoạt động lớn như vậy, Lovevis xuất hiện có thể giải quyết được vấn đề này.

Ôn Văn cho Lovevis một lãnh địa không tính là lớn cũng không tính là nhỏ, là một nơi ở phía tây của vương triều Đại Túng.

Nơi này có rừng rậm cũng có thảo nguyên, có thành phố cũng có sông, không quản Lovevis thích hoàn cảnh gì cũng có thể tìm được vị trí thích hợp ở nơi này.

Đồng thời Lovevis cũng mang tới một ít tình báo cho Ôn Văn, là về kẽ nứt của thế giới hiện thực.

Kẽ nứt kia giống như một không gian riêng biệt, người ở nơi đó không thể tiến vào thế giới hiện thực, cũng không có cách nào rời xa thế giới hiện thực.

Số lượng sinh vật cấp Tai Biến sinh tồn trong kẽ nứt nhiều tới khó có thể tưởng tượng.

Tất cả quái vật cấp Tai Biến bị trục xuất trong lịch sử đều lơ lửng ở nơi đó, đám cường giả này không bị thời gian ăn mòn, chỉ có thể sinh tồn vĩnh viễn trong kẽ nứt đó.

Số lượng khổng lồ đó, cho dù là Ôn Văn nghe thấy cũng cảm thấy tê cả da đầu.

Nhóm cường giả Tai Biến này tràn đầy căm hận với thế giới hiện thực, một khi để bọn họ đột phá lá chắn tiến vào thế giới hiện thực thì chắc chắn sẽ ra tay tàn sát sinh linh trắng trợn.

Đến khi đó cho dù tất cả cường giả liên bang liên kết với nhau cũng không thể nào ngăn cản thế giới tan vỡ.

Điều này làm Ôn Văn hiểu thêm tầm quan trọng của Đảo Thợ Săn, một khi Đảo Thợ Săn gặp chuyện không may thì thế giới này cũng xong đời.

Mà chỉ cần Đảo Thợ Săn còn tồn tại, đám quái vật kia không thể tiến vào thế giới hiện thực.

Đợi đến khi lá chắn biến mất, thế giới trong hoàn thành ăn mòn thế giới hiện thực.

Đến khi đó, đám quái vật kia sẽ không bị hạn chế trong khe nứt nữa, có thể tự động rời đi, thế giới hiện thực cũng được quy tắc của vùng đất khởi đầu bảo hộ, bọn chúng sẽ không còn là tai họa ngầm.

Sau khi rời khỏi trạm thu nhận, Ôn Văn nhận được một tin tức ngoài ý muốn.

Dẫn Đạo Giả, thần nghiệt Bạch Độc phái một sứ giả tới, là Tử Kỵ từng chiến đấu với Kincara, hắn nói mình muốn gặp mặt Ôn Văn, có việc cần thương lượng.

Bạch Độc vốn là kẻ địch của Ôn Văn, lúc này hắn phái sứ giả tới, cũng không biết có tâm tư gì.

Ôn Văn khá tò mò, vì thế anh trực tiếp thông qua trạm thu nhận để tới trụ sở chính của SRS Cơ Kim Hội ở thành phố Thiên Hà.

Tử Kỵ Andu Luza ngồi trong sảnh tiếp khách của Cơ Kim Hội, nhân viên thu nhận mang trà bánh tới nhưng hắn không đụng tới một ngụm nào, chỉ đánh giá xung quanh, trong lòng thực cảm thán.

Hơn một năm trước, trạm thu nhận chỉ có dấu hiệu tro tàn lại cháy, thế mà hiện giờ lại có quy mô lớn như vậy, có thể thấy được nếu cho trạm thu nhận thêm vài năm thì trạm thu nhận sẽ phát triển tới mức độ nào.

Hiện giờ Andu Luza rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Dẫn Đạo Giả lại đột nhiên thay đổi thái độ với trạm thu nhận, bởi vì trạm thu nhận đã không còn là thứ mà bọn họ có thể rung chuyển nữa rồi.

Soạt!

Một bóng đen xuất hiện trước mặt Andu Luza, Ôn Văn trừng mắt cá chết nhìn hắn.

"Mày có chuyện gì muốn tìm tao, hiện giờ có thể nói."

Tử Kỵ nhìn thấy Ôn Văn thì có chút sửng sốt, lần trước lúc gặp Ôn Văn, Ôn Văn vẫn chỉ là một con kiến không đáng kể, hiện giờ đã trưởng thành đến mức sâu không lường được.

Hắn đứng dậy, trịnh trọng nói: "Tôi đại diện Dẫn Đạo Giả đại nhân tới đây, đưa quà tới cho cậu."

Trong tay Tử Kỵ phóng ra một luồng khí đen, một bóng người bị trói gô xuất hiện trước mặt Ôn Văn, là thuyết khách mà Hội Học Thuật Chân Lý phái tới gặp Bạch Độc.

"Hội Học Thuật Chân Lý muốn thành lập liên minh tổ chức bí ẩn, người này là thuyết khách, có lẽ sẽ biết chút chuyện."

Đôi mắt Ôn Văn sáng lên, tuy đã sớm biết chuyện liên minh tổ chức bí ẩn, nhưng người này quả thực cũng rất có giá trị đối với Ôn Văn.

Có điều làm Ôn Văn tò mò là vì sao Bạch Độc lại muốn đưa người này tới chỗ mình.

"Mặt khác Dẫn Đạo Giả đại nhân có một lời khuyên, người này từng ám chỉ muốn giúp Dẫn Đạo Giả đại nhân đối phó trạm thu nhận, vì thế có lẽ bọn cậu chính là một trong những mục tiêu của liên minh tổ chức bí ẩn, không nên khinh thường."

Lông mày Ôn Văn nhướng lên: "Ai u, đầu óc bọn ông bị voi giày à? Nếu không phải từng bị bọn ông đuổi giết, tôi sẽ tưởng bọn ông là người tốt đấy."

Tử Kỵ lắc đầu nói: "Tôi chỉ tới truyền lại ý của Dẫn Đạo Giả, chuyện khác không liên quan gì tới tôi, nhưng xin đừng sỉ nhục Dẫn Đạo Giả ở trước mặt tôi."

Ôn Văn nhún vai, tốt xấu gì lần này đối phương cũng có ý tốt, anh sẽ không tiếp tục giễu cợt.

"Cuối cùng Dẫn Đạo Giả có một lời muốn nói, nhờ tôi nhắn lại."

"Mặc dù Dẫn Đạo Giả đã không còn là người của trạm thu nhận, nhưng ngài ấy không hi vọng trạm thu nhận bị đám rác rưởi này đánh bại."

Sau khi nói xong, Tử Kỵ huýt sáo một tiếng, sau đó đi tới cửa sổ nhảy xuống, một con phi long song túc chở hắn bay vọt lên bầu trời, thẳng đến khi biến mất không thấy đâu nữa.

Ôn Văn không ngăn cản, chỉ dữ tợn nhìn kẻ thuyết khách kia: "Tao nên xử lý mày thế nào đây."

[hết 1199]

Bình Luận (0)
Comment