Đối với cường giả cấp Tai Biến mà nói, tín ngưỡng là nơi phát ra năng lượng quan trọng, nhưng cũng là chất độc.
Tín ngưỡng có thể giúp thần linh trở nên mạnh mẽ hơn, nắm giữ được quyền lực khó có thể tin tưởng, nhưng cũng sẽ âm thầm thay đổi sức ảnh hưởng của thần linh.
Vì thế phần lớn thần linh đều đặt ra quy tắc cho tín đồ, để tín ngưỡng của bọn họ không quá lệch đi, cũng để đảm bảo cho tính độc lập của chính mình.
Điểm này Ôn Văn đã sớm biết, nhưng tình huống tín ngưỡng của anh là sao đây?
Lộn xộn, không có kết cấu gì, tín đồ Tà Thần cũng không hỗn loạn bằng tín đồ của Ôn Văn.
Có trời mới biết Ôn Văn làm thế nào đồng thời đảm đương người đứng đầu nhóm dân trí thức, tổ sư quyền thuật đàn ông, người sáng lập chủ nghĩa bảo vệ môi trường mới và người che chở cho nhóm phụ nữ phong trần...
"Có điều tín ngưỡng cũng không phải không có chỗ tốt."
Ôn Văn chỉ tay, một vệt sáng từ trong tay anh phóng ra làm chậu cây giá rẻ ở trước mặt nháy mắt sinh trưởng, trở nên đầy khí chất cao cấp.
Năng lực này thuộc về tín ngưỡng người sáng lập chủ nghĩa bảo vệ môi trường mới, có thể làm thực vật và động vật tiến hóa theo hướng nhân loại yêu thích, làm hoàn cảnh xung quanh trở nên càng thích hợp với sự sinh tồn của nhân loại hơn.
Không tuân theo sự bảo tồn của năng lượng và vật chất, là một khả năng rất vô lý.
Khả năng của thần linh chính là có thể làm cho sự vật phát triển theo hướng tín ngưỡng, vì thế nếu diệt trừ chướng ngại tâm lý, năng lực này sẽ mang tới trợ giúp không nhỏ cho Ôn Văn.
Có điều có mớ tín ngưỡng hỗn tạp này, con đường thần linh tín ngưỡng của Ôn Văn có lẽ đi không thông rồi.
Dùng tín ngưỡng hỗn tạp như vậy để trở thành thần chỉ biến thành kẻ điên tính tình mâu thuẫn, tuy bản thân Ôn Văn cũng không quá bình thường nhưng anh không muốn điên hơn.
Vì thế nếu Ôn Văn muốn nâng cấp trở thành Thần thì cần phải đi con đường thứ hai, đó chính là dùng thực lực để thành Thần!
Nguyên lý của dùng lực thành Thần rất đơn giản, chính là không ngừng trở nên mạnh mẽ, mãi tới khi đột phá giới hạn kia.
Tất nhiên muốn làm thật thì không hề đơn giản như vậy, thiên phú, nghị lực, vận may, không thể thiếu thứ nào...
Tuy bên trong lẫn vào chút kỳ quái, nhưng đạo lý chính là như vậy.
Thậm chí cho dù bạn thỏa mãn được toàn bộ điều kiện, nhưng hiện giờ thế giới đã có quá nhiều cấp Tai Biến, siêu năng lực không thể chịu tải nổi cấp Tai Biến mới sinh ra thì bạn vẫn không thể thăng cấp.
Vì thế đường ngay cũng không hề dễ dàng hơn con đường tín ngưỡng bao nhiêu.
Thực tế thì người lấy lực thành Thần cũng không mạnh hơn người lấy tín ngưỡng thành Thần, ưu thế duy nhất là không bị tín ngưỡng bắt cóc, nhưng bởi vì thế mà ít đi chút quyền lực.
Có điều trong số Người Phán Quyết của liên bang, chỉ có Thần Rắn Kurkan là Thần tín ngưỡng.
Bởi vì hoàn cảnh đặc biệt của liên bang, có thể dùng tín ngưỡng thành Thần rất khắt khe, phần lớn tín ngưỡng hiện hữu đều tới từ bên ngoài.
Hơn nữa thế giới hiện thực mặc dù chỉ là một thế giới đơn độc nhỏ bé, nhưng khả năng cơ hội gặp được ở nơi này còn lớn hơn ở vùng đất khởi đầu.
Kỳ ngộ ở vùng đất khởi đầu là vô hạn, nhưng nó lại quá lớn.
Người Phán Quyết khác có thể làm được, Ôn Văn cảm thấy mình cũng có thể làm được, anh rất chờ mong ngày mình thăng cấp.
Không chờ mong dùng tín ngưỡng trở thành Thần nên việc sử dụng sức mạnh tín ngưỡng của Ôn Văn khá xa xỉ, anh thử dùng sức mạnh tín ngưỡng để tiến hành cải tạo toàn diện trụ sở Cơ Kim Hội.
Sức mạnh tín ngưỡng có đẩy đủ năng lực hóa thứ tầm thường thành thần kỳ, chỉ cần chịu sử dụng thì có thể đạt tới hiệu quả kỳ tích.
Đảo mắt một cái đã tám ngày trôi qua, đã đến ngày tổ chức hội nghị của liên minh tổ chức bí ẩn, nhóm cường giả liên bang một lòng tìm kiếm manh mối, mà gián điệp của Ôn Văn đã đánh thẳng vào hội nghị...
Trong một giếng dầu bỏ hoang ở khu Đông Du, vài người mặc áo choàng đen đang bước đi trên lan can tiến xuống bên dưới.
Giếng dầu này bị bỏ hoang là vì có nhân viên nghe thấy âm thanh kỳ quái, sau đó thường xuyên có người vô cớ mất tích.
Nói tiếp thì rất khủng bố, thật ra chỉ vì giếng dầu vừa đào chính là con đường thông tới vực sâu Im Lặng.
Chỉ có một số ít người của Giáo Đường Vinh Quang biết, con đường sẽ mở ra khi bị kích ứng đặc biệt.
Không sai, nhóm người mặc áo choàng đen này chính là người của Giáo Đường Vinh Quang.
Bọn họ tới tham gia hội nghị đầu tiên của liên minh tổ chức bí ẩn, Giáo Đường Vinh Quang không dám lộ liễu tham gia hành động chống lại hiệp hội, nhưng mờ ám thì chưa bao giờ ngừng lại.
"Chốc nữa lan can ngừng vận chuyển, chúng ta sẽ tiến vào vực sâu Im Lặng, nhớ kỹ sau khi tiến vào phải đi theo hướng đèn chỉ dẫn." Ông cụ dẫn đầu nói.
Trong tay bọn họ cầm một quả cầu trong suốt lớn cỡ bàn tay, bên trong quả cầu là một mũi tên ánh sáng màu xanh lá cây.
"Ở trong vực sâu Im Lặng thì chỉ có thể dựa vào hướng đèn trên tay chỉ dẫn, nơi này có một tọa độ cố định, chỉ cần nương theo nó tiến về phía trước thì sẽ tới được địa điểm hội nghị."
"Trên đường đi nếu nghe thấy có người gọi tên mình thì tuyệt đối đừng quay đầu lại, nếu quay đầu sẽ bị giữ lại vĩnh viễn trong vực sâu Im Lặng."
"Bởi vì nơi này không tồn tạo âm thanh, giọng nói mà mọi người nghe thấy chính là lời đầu độc của quái vật, một khi quay đầu lại sẽ biến thành lương thực của chúng."
"Khi nào ánh mắt bắt đầu nhìn thấy đồ vật bình thường thì chính là lúc đã tới được địa điểm hội nghị."
Ông cụ vừa dứt lời thì trong đội ngũ xuất hiện giọng nói không hài hòa.
"Câm miệng đi lão già, mấy thứ này bọn tôi nghe tới tai mọc kén luôn rồi."
Ông cụ há hốc mồm, nuốt lời đã tới bên miệng xuống.
Hắn là người chịu trách nhiệm xử lý tất cả công việc cho lần hội nghị này, nhưng những kẻ từ Phòng Phán Quyết này thì không thể trêu vào, bởi vì người ở nơi đó đều là kẻ điên.
Thật ra Ôn Văn vốn không quan tâm tới Giáo Đường Vinh Quang, nếu không phải trùng hợp thì anh cũng không có cách nào phát hiện Giáo Đường Vinh Quang cũng tham gia lần hội nghị này.
Người bảo câm miệng kia chính là Hosta từng bị Ôn Văn cho té gãy giò, còn bị rạch khóe miệng.
Hắn bị đưa vào làm việc ở Phòng Phán Quyết, bởi vì căm hận Ôn Văn mà thực lực gia tăng rất nhiều, trở thành người đảm đương vũ lực cho hành động lần này.
Xem ra Giáo Đường Vinh Quang thật sự muốn làm nội gián, anh phải báo tin tức này cho Hiệp Hội Thợ Săn, để bọn họ sớm chuẩn bị, lần hội nghị trước không mời Giáo Đường Vinh Quang có lẽ vì đã biết bọn họ muốn phản bội.
Có điều gián điệp mà Ôn Văn nói thật ra không phải Hosta, Hosta chỉ có thể xem là niềm vui ngoài ý muốn.
Gián điệp chân chính của anh tên là Sparta, là một người tham dự của Ánh Mắt Vực Sâu.
Từ hơn một năm trước, Sparta đã là nhân viên thu nhận, là một gián điệp của trạm thu nhận ở Ánh Mắt Vực Sâu.
Sau khi Ôn Văn phá nát kế hoạch của Ánh Mắt Vực Sâu, ghế nhân sự trong Ánh Mắt Vực Sâu bị trống, Sparta thuận lý thành chương trở thành nghị viên của Ánh Mắt Vực Sâu.
Sparta sống trong gia tộc ác ma được sùng bái, thế nhưng gần bùn lại chẳng hôi tanh mùi bùn, tuy bị cưỡng chế chuyển hóa thành nửa ác ma nhưng cũng không vì thế mà đánh mất bản tâm.
Cùng hắn tham gia hội nghị là một ác ma có tên là 'bà nội đầu tên lửa', nghe nói rất hung ác.
Lan can ngừng lại, trước mắt nhóm Sparta lập tức mất đi ánh sáng, xung quanh trở nên cực kỳ yên tĩnh, ngay cả tiếng hít thở cũng không nghe thấy.
Sparta chỉ có thể thấy trước mắt có một mũi tên tỏa ra ánh sáng, ngay cả bàn tay cầm đèn chỉ dẫn của hắn cũng không thấy được.
Ở nơi này không có một tiếng động cũng không có ánh sáng, nhưng mặt đất lại bằng phẳng dị thường, Hosta tiến tới trước theo hướng của mũi tên, không có chút trở ngại nào.
[hết 1204]