"Ai u, lâu rồi không gặp."
Ôn Văn thân thiết chào hỏi Phục Âm, giống như gặp lại con trai bị thất lạc nhiều năm.
Phục Âm có chút sửng sốt: "Đừng có lôi kéo làm quen, tao và mày có quen biết à?"
Ôn Văn trầm ngâm hai giây, suy nghĩ một phen: "Nghĩ kỹ lại thì đúng là mày không quen tao, dù sao trước giờ đều là tao đơn phương bắt nạt mày."
"Nói thế này đi, làm cho Đọa Thần Huyết của bọn mày biến thành dáng vẻ như hiện giờ, tao chiếm công lao rất lớn."
"Người tiết lộ vị trí trụ sở chính ở khu Hoa Phủ của bọn mày cho Hiệp Hội Thợ Săn chính là tao, người phái người tới trụ sở mới quấy rối cũng là tao."
"Nhớ lại thì khi ấy tao có gửi thông báo cho mày mà, tao đã nói gì ấy nhỉ?"
Ôn Văn vỗ tay một cái, cao hứng nói: "À, tao nhớ rồi!"
"Sẽ có một ngày tao tự mình quét sạch đám giòi bọ trốn trong nơi tối tăm bọn mày, hãy chờ đi, hãy sợ hãi đi, hãy hoảng sợ chạy trốn đi! Phán xét cuối cùng sẽ giáng xuống..."
"Tao thừa nhận là lời này có hơi xấu hổ, vì thế sau đó tao đã không tới tìm mày gây sự, có điều nếu mày đã tự tới tặng quà... chịu chết, vậy thì đừng đi nữa, tao sẽ để mày làm bạn với Eiger, hiện giờ hắn rất cô đơn."
Phục Âm chỉ nói một câu đã bị Ôn Văn chọc giận tới phát điên, cơ thể cũng run rẩy.
Vầng trăng khuyết đen kịt ở phía sau hắn bắt đầu run lên, xung quanh xuất hiện sức mạnh không may, hiện giờ hắn đã không muốn ở một bên quan sát cuộc chiến nữa rồi, hắn muốn tự tay giết chết Ôn Văn.
Nghị trưởng Garcia của Ánh Mắt Vực Sâu thấy dáng vẻ của Phục Âm lúc này thì che miệng bật cười, cười tới run rẩy cả người.
Cùng là tổ chức ngầm, thật ra quan hệ của bọn họ cũng không tốt, nói một cách hài hước là người ta hay nói kẻ đồng hành đều là kẻ thù, chứ nói chi tới tổ chức bí ẩn.
Trường hợp này trong mắt Garcia là rất thú vị.
Ôn Văn cố ý qua đây để châm chọc, sao có thể để Garcia vui vẻ chứ?
Vì thế anh hướng mày, nói với Garcia: "Mày cũng chẳng khác mấy, kế hoạch triệu hồi lãnh chúa Thương Bạch Crowly của bọn mày trước đó cũng là tao tự tay phá hỏng."
"Hai nghị viên cũng là tao bắt, hiện giờ não ma Brookley đã là quái vật tốt, mà nhân ma Ollie đã bị tao trước đi toàn bộ sức mạnh, để cô ta sống cuộc sống mà cô ta ghét nhất."
"Vì cầu xin tha thứ, cô ta đã nói bậy về mày không ít."
"Ví dụ như thật ra mày đã là hoa tàn ít bướm từ lâu rồi, diện mạo này chỉ là dùng ảo thuật duy trì, lại ví dụ như lúc còn trẻ mày từng là người nhiệt huyết, hiện giờ đã là bà mẹ hai con..."
Garcia hét một tiếng: "Con ả khốn khiếp đó thế mà lại dám nói xấu tao như vậy, đáng lý ra tao nên giết chết nó từ sớm rồi mới đúng, còn mày nữa... mày cũng phải chết!"
Trên người Garcia cùng xuất hiện nhiều đặc điểm của ác ma, thoạt nhìn giống như Ollie nhưng mạnh mẽ hơn gấp mấy lần.
Ôn Văn mỉm cười, đây là kết quả anh muốn, phẫn nộ sẽ làm con người ta mất đi lý trí, đánh gãy sắp xếp của chúng, cho dù chỉ có thể thay đổi một chút, nhưng trên phương diện chiến thuật thì đã thành công.
Sau đó Ôn Văn lấy ra gậy Điên Cuồng màu trắng, cuồng khí đẫm máu từ trên người anh tỏa ra.
Vầng Trăng Chí Ác này có sức mạnh tiêu cực, Ôn Văn nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy sức mạnh tiêu cực nhất trên người mình chính là cuồng khí.
Phục Âm nhìn trạng thái của Ôn Văn, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành, người này trông có vẻ rất tà ác.
Toàn bộ cuồng khí bùng nổ, trước kia Ôn Văn đã từng thử qua, sau khi có Ôn Võ, Ôn Văn có thể không để tâm tới hiệu quả tiêu cực của cuồng khí, có thể sử dụng nó trong chiến đấu.
Sau khi sử dụng cuồng khí, Ôn Văn sửng sốt, lần bùng nổ cuồng khí này có vẻ mạnh mẽ hơn trạng thái bình thường rất nhiều, thậm chí làm anh có cảm giác cho dù mình không sử dụng trạng thái Tai Biến cũng có thể tiếp cận thực lực cấp Tai Biến.
Mà ngược lại, Phục Âm đột nhiên cảm thấy sức mạnh của mình bị suy yếu, gia trì của Vầng Trăng Chí Ác đối với hắn trở nên yếu đi.
Ôn Văn không vì thế mà bành trường, ngược lại rất cảnh giác.
Không phải bên kia đang có âm mưu gì chứ? Bằng không tự dưng cường hóa kẻ địch làm gì? Đám tổ chức bí ẩn này mà có lòng tốt như vậy sao?
Ngọn lửa màu đen bốc cháy hừng hực trên quần áo, Ôn Văn trực tiếp mở ra trạng thái mạnh nhất.
Sau đó bàn tay khẽ động, một cánh cổng không gian xuất hiện, người khổng lồ cao trăm mét từ hư không bước ra, hắn chính là Thần Ký Hiệu Lovevis.
Tuy thực lực của Ôn Văn đang dần tăng trưởng, nhưng đối diện dù sao cũng có hai cường giả thực lực Tai Biến, chỉ dựa vào anh thì không thể nào ứng phó được, vì thế Lovevis có thể phát huy tác dụng.
Hắn không thể ăn chùa mãi ở vùng Hạ Phủ, thỉnh thoảng cũng cần ra ngoài giúp Ôn Văn đánh một trận.
Lovevis xuất hiện làm Garcia và Phục Âm cảm thấy rất áp lực, đối mặt với một cấp Tai Biến và hai cấp Tai Biến là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Bọn chúng vốn tưởng Ôn Văn sẽ cùng tiến công với Lovevis, không ngờ Ôn Văn căn bản không đưa ra mệnh lệnh cho Lovevis, chỉ là đỏ mắt trực tiếp lao về phía bọn chúng.
Sức mạnh ngọn lửa trên người Ôn Văn mạnh mẽ hơn bình thường không phải chỉ một lần.
Sau khi kích hoạt trạng thái Tai Biến, Ôn Văn mới cảm nhận được mình đột nhiên mạnh mẽ như vậy không phải âm mưu, mà là vầng trăng khuyết màu đen kia đang điên cuồng lấy lòng Ôn Văn!
Vầng trăng khuyết này có được ý chí của riêng mình, nhưng chỉ có cường giả cấp Tai Biến mới có thể cảm nhận được tín hiệu hơi yếu của nó.
Ôn Văn chăm chú nhìn vầng trăng khuyết màu đen kia, anh nhất định phải lấy được thứ này!
...
Cuộc chiến của cường giả cấp Tai Biến còn chưa bắt đầu, chiến trường ở bên dưới đã có xu thế nghiêng về một bên, có điều không phải là bên Cơ Kim Hội, mà là đám quái vật kia đã phá tan sắp đặt của Ôn Văn trước đó.
Cường hóa của Vầng Trăng Chí Ác thật sự quá mạnh mẽ, đám quái vật này trở nên rất khó giết, vì thế mới có thể đột phá từng đạo phòng tuyến.
Dựa vào chút khôn vặt thì không thể nào ngăn cản được sức mạnh tuyệt đối, vì thế sức mạnh chân chính của Cơ Kim Hội bắt đầu triển khai.
Trong lần chống cự trước, trạm thu nhận đã lấy được đủ tình báo, biết Vầng Trăng Chí Ác sẽ tiến hành cường hóa sức mạnh tiêu cực, suy yếu sức mạnh tích cực.
Vì thế phương pháp chiến đấu của nhóm nhân viên thu nhận cũng dựa vào phương hướng này.
Người quản lý thật sự của trụ sở chính Cơ Kim Hội là Phùng Duệ Tinh, hắn là người đứng dậy đầu tiên, trong tay là một chiếc máy tính bảng, nó là thiết bị quản lý kho bạc cá nhân của hắn.
Đầu tiên chi ra một số tiền nhỏ, lằn vân màu vàng trên người biến thành màu vàng sậm, hiện giờ hắn đã tạm thời hoàn thành chuyển đổi thuộc tính năng lượng.
Sau đó tốn một khoảng tầm trung, cả người bị ngọn lửa vàng sậm nóng rực bao phủ.
Đây là sức mạnh thiêu đốt tiền tài, sức mạnh tiền đẳng cấp!
Phùng Duệ Tinh đứng ở trụ sở chính Cơ Kim Hội giống như một pháo đài, không ngừng phóng tia sáng vàng sậm về phía chiến trường.
Mỗi tia sáng xuyên qua sẽ làm một con quái vật bị đốt thủng, đồng thời máy tính bảng trên tay hắn sẽ vang lên tiếng đồng vàng rơi lẻng xẻng, điều này đại biểu hắn đang tiêu hao tiền tài.
Cái gọi là chiến tranh chính là tiêu tiền, chỉ cần chi tiền thì sẽ gây ra tổn hại thực chất tới kẻ địch, đối với Phùng Duệ Tinh thì làm vậy là đáng giá.
[hết 1210]