Đám quái thú khổng lồ này cơ bản chỉ có cường giả cấp Tai Biến có thể giết hoặc ngăn cản, mà số lượng của chúng ít nhất cũng mấy trăm con.
Nếu là trước kia, chờ đến khi đám quái thú này bị giết chết thì chúng cũng đã đạp nát thế giới này, trật tự thế giới cũng tan vỡ.
Chẳng qua bây giờ có kế hoạch nhân loại mới, bọn chúng chỉ có thể tảo ra chút rung chuyển, sớm muộn gì cũng bị nhóm cường giả cấp Tai Biến quét sạch.
Vì thế đại hiền giả không chỉ thả ra đám quái thú này, mà còn kèm theo quái vật của Ổ Hủy Diệt, thực lực cao nhất của chúng có thể đạt tới trung tự, thậm chí là thượng tự.
Mà số lượng của chúng sẽ luôn gia tăng, mãi tới khi nhồi đầy không gian sinh tồn, hoặc là phá hủy tất cả sinh mệnh.
Lúc này nhóm tổ chức bí ẩn vẫn luôn hành quân lặng lẽ cũng bắt đầu rục rịch, chúng muốn nhân cơ hội ngàn năm một thuở này để hoàn toàn phá hủy sự thống trị của Hiệp Hội Thợ Săn!
Trong quá trình Ôn Văn suy tư, quái thú kia phát hiện sự tồn tại của Ôn Văn, nó hít mạnh một hơi, trong không khí xuất hiện dòng năng lượng mạnh mẽ, một luồng pháo năng lượng khủng bố tụ tập lại trong miệng quái thú, phun thẳng về phía Ôn Văn ở giữa không trung.
Trong mắt Ôn Văn lóe lên sự tàn khốc, Hắc Nguyệt chống đỡ dòng năng lượng tiến tới bên mép con quái vật lớn, dòng năng lượng bị phân tán ra xung quanh.
Nhóm Long Sách bất đắc dĩ chỉ có thể lui về sau một khoảng cách để tránh bị vô cớ lan tới.
Sau khi hơi thở năng lượng tan biến, con quái vật khổng lồ kia nghi ngờ liếc nhìn Ôn Văn, không hiểu được vì sao sinh vật nhỏ bé này lại không bị chút tổn hại nào.
"Nói đến cùng thì mày chỉ là một con thú dữ da dày thịt béo mà thôi..."
Ôn Văn lạnh lùng liếc nhìn con quái thú này, sau đó đưa ngón tay tới, điểm nhẹ một cái.
Đầu ngón tay của anh và năng lượng của quái thú va chạm, bắt đầu từ nơi đó, vô số tia chớp bắt đầu tàn sát bừa bãi ở xung quanh.
Sau đó một mũi đao màu đen từ đầu ngón tay Ôn Văn phóng ra, năng lượng mạnh mẽ không thể phá hủy kia trực tiếp bị đâm thủng một lỗ nhỏ.
Một cây gậy dài có ánh sáng đỏ đen bao quanh theo lỗ thủng kia chui vào, trong khoảng cách mấy chục mét tiến hành gia tốc ba lần.
Lúc ban đầu Long Sách còn có thể nhìn thấy là một cây gậy dài, sau đó chỉ thấy được một vệt đỏ.
Cơ thể quái thú có mật độ dày đặc như vậy trực tiếp bị sợi tơ đỏ kia xuyên thủng.
Đối với cơ thể cao lớn như vậy, vết thương xuyên thủng nhỏ như vậy cũng không thể xem là tổn thương quá lớn, thông thường thì nó không thể nào trí mạng.
Có điều rất nhanh sau đó quái thú bắt đầu kêu la đau đớn, trên người nó xuất hiện lằn vân màu đỏ, đây là cuồng khí bắt đầu ảnh hưởng, vết thương nhỏ trên người nó cũng bắt đầu lan rộng.
Món đồ của Eiger có năng lực hủ hóa cực mạnh, cộng thêm cuồng khí hỗ trợ, chúng nhanh chóng ăn mòn cơ thể quái thú.
Quái thú đau đớn giãy giụa nhưng không làm nên chuyện, vết thương chỉ nhỏ bằng ngón tay cái cuối cùng biến thành vết thương khổng lồ có đường kính hai mươi mét, suýt chút nữa đã chặt đứt lìa cơ thể quái thú.
Quái thú ngã xuống đất, phát ra một tiếng gào thét rồi hoàn toàn mất đi hơi thở.
Long Sách quan sát ở phía xa khiếp sợ nhìn một màn này, đám bọn họ hợp sức cũng không thể phá vỡ phòng ngự của quái vật, thế mà nó lại chết đi một cách đơn giản như vậy.
Là cấp Tai Biến!
Một vầng trăng đen xuất hiện ở sau lưng Long Sách, Ôn Văn lạnh giọng nói: "Xác của con quái thú kia, phần thân cần phải tiêu hủy, bằng không sẽ tạo thành ô nhiễm."
"Tay chân và đầu thì bọn cậu nghiên cứu một chút xem có hữu dụng hay không, nếu vô dụng thì đưa một phần hàng mẫu tới SRS Cơ Kim Hội, hữu dụng thì đưa một nửa tới Cơ Kim Hội."
Sau khi nói xong, thân hình Ôn Văn lập tức biến mất, lao thẳng tới chỗ một con quái thú khác.
Nếu là trước kia, có lẽ Ôn Văn sẽ giả ngầu một phen trước mặt Long Sách, chẳng qua hiện giờ anh không có tâm trạng.
Số lượng đám quái thú này rất nhiều, cho dù dốc toàn lực đối phó thì cũng phải qua một thời gian rất lâu mới có thể tiêu diệt được toàn bộ.
Nhưng thật ra ai cũng biết đám quái thú này không phải uy hiếp lớn nhất, đe dọa chân chính chính là Ổ Hủy Diệt, sự tồn tại của nó sẽ làm cuộc chiến bị kéo ra thời gian rất dài.
Ôn Văn lần lượt giết chết vài con quái thú khổng lồ, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.
Đó là một cuộc điện thoại cầu cứu, sau khi nhận được cuộc gọi này, Ôn Văn sửng sốt, bởi vì giọng nói của đối phương thật sự quá quen thuộc.
....
Khu Mỹ Gia, thành phố Ordo, hiện giờ cả thành phố đang chìm trong hỗn loạn.
Khắp nơi đều là nhóm người đang chạy trối chết hoặc lựa chọn chống lại, vô số quái vật dị dạng đang tùy ý săn giết nhân loại.
Đám quái vật này đều tới từ Ổ Hủy Diệt.
Chúng nó nhanh chóng thích ứng hoàn cảnh xã hội hiện đại, biến thành kẻ săn mồi đáng sợ.
Một sinh vật như côn trùng khổng lồ đang trắng trợn phá hoại trong thành phố, hấp dẫn phần lớn hỏa lực của Hiệp Hội Thợ Săn.
Kỵ Sĩ Đêm Tối đang săn giết quái thú ở thành phố khác, trong thoáng chốc không thể nào tới thành phố nhỏ này.
Mà trong mảnh hỗn loạn này, chỉ có một viện bảo tàng vẫn an tĩnh như bình thường.
Một đám bóng người mặc áo choàng dài màu xám đứng trước cửa thư viện, ánh mắt lạnh lùng nhìn một người đàn ông ôm một cây thương dài sứt mẻ ngồi ở cửa.
Người đàn ông này chính là Ôn Duệ.
"Cậu là giáo sư trẻ tuổi nhất, đại hiền giả chỉ gọi cậu về thôi, vì sao cậu lại luẩn quẩn trong lòng mà trốn tránh, thậm chí đến mức hoàn toàn quyết quyệt với hội học thuật như vậy chứ?"
Một ông cụ mặc đồ trắng bất đắc dĩ nói với Ôn Duệ.
Hắn là giáo sư Mã Tùng Quả của Ôn Duệ, trước đây cũng là hắn phát hiện Ôn Duệ đang mờ mịt, mời Ôn Duệ gia nhập Hội Học Thuật Chân Lý.
Ôn Duệ bình thản nói: "Nếu tôi trở về thì chắc chắn phải chết, thủ ở đây thì vẫn còn chút hi vọng sống."
Giáo sư Mã phản bác nói: "Chút hi vọng ở đâu ra chứ, cậu cũng biết hậu quả nếu dám cãi lời đại hiền giả rồi mà?"
"Đã như vậy, vì sao cậu lại phải làm ra quyết định ngu xuẩn như vậy chứ?"
"Vì không chịu nổi hành vi của hội nên sinh ra lòng nhân từ nhàm chán à?"
Ôn Duệ cười khúc khích: "Hội học thuật làm gì thì có liên quan gì tới tôi đâu, thế giới này có quan hệ gì với tôi chứ?"
"Vì leo tới thế giới kiến thức, tôi đã từ bỏ tình cảm nhàm chán này từ lâu, tôi chỉ muốn biết thế nào là chân lý."
Giáo sư Mã nghi hoặc: "Đã như vậy thì cậu lại càng không có lý do phản bội hội học thuật."
Ôn Duệ lắc đầu: "Nếu muốn thăm dò đến tận cùng kiến thức, điều cần thiết đầu tiên chính là sống sót."
"Tiếp tục ở lại hội học thuật thì tôi chắc chắn phải chết, tất cả mọi người cũng thế!"
"Khi đó tinh cầu này sẽ không còn vật nào sống sót, thậm chí bản thân hành tinh này cũng sắp tan biến, đây là lựa chọn duy nhất của tôi, hiện giờ nếu ngài đứng ở bên tôi thì có khả năng sống sót..."
Giáo sư Mã văng nước miếng tung tóe chỉ Ôn Duệ nói: "Cậu, cậu nói bậy, lúc kế hoạch thành công, Hội Học Thuật Chân Lý chính là người thống trị thế giới, cậu có thể..."
Ôn Duệ lắc đầu, hắn đã nói tới mức này rồi mà ông cụ này vẫn không hiểu ẩn ý hắn bóng gió.
Vậy thì không cần phải cố gắng thử cứu đối phương nữa.
[hết 1225]