Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1229 - Chương 1229 - Gallontan Rơi Vào Tay Giặc

Chương 1229 - Gallontan rơi vào tay giặc
Chương 1229 - Gallontan rơi vào tay giặc

Hiện giờ xúc tua tím xanh vẫn đang bí ẩn mở rộng.

Ngoài mặt thì những người bị xúc tua ăn mòn vẫn sẽ giả vờ như người bình thường, cùng người của Hiệp Hội Thợ Săn chống lại quái vật tới tập kích.

Nếu như vạch trần vấn đề lúc này, như vậy tất cả những người bị ăn mòn sẽ lập tức phản lại.

Hiệp Hội Thợ Săn sẽ phải đối mặt với quái thú và cả kẻ địch nội bộ.

Điểm chết người nhất chính là hiện giờ Hiệp Hội Thợ Săn căn bản không có cách nào phân biệt được ai là người bị ăn mòn.

Một khi sự việc này bại lộ, mặc dù hiệp hội có thể giành được thắng lợi nhưng cái giá phải trả cũng là quá lớn.

Vì thế mặc dù những người bị ăn mòn này là những quả bom hẹn giờ thì Ôn Văn vẫn phải đứng nhìn số lượng bom gia tăng, mãi đến khi tìm được phương pháp hủy bom.

Kỵ Sĩ Đêm Tối cần phải xử lý công việc, vì thế Ôn Văn cũng có chuyện cần làm.

Đầu tiên là thu lại viện bảo tàng huyền bí, đây cũng là một bộ phận của trạm thu nhận, chỉ cần thu lại thì thực lực của trạm thu nhận sẽ nâng cao một bước.

...

"Hơi thở của Ôn Duệ đã biến mất, hắn chết rồi sao?"

"Như vậy kế hoạch của mình, trước khi chính thức triển khai thì không cần lo lắng bị lộ ra, ngoại trừ hắn thì có lẽ không còn ai phát hiện được sức mạnh của mình."

"Dù sao thì sức mạnh này vốn cũng xuất phát từ hắn."

"Có điều sao ngay cả viện bảo tàng huyền bí cũng mất liên hệ rồi, cả Diệp Hải Mạt được phái đi để giết Ôn Duệ nữa... sự việc có chút không đúng."

Đại hiền giả nhíu mày, hắn không biết bên Ôn Duệ cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

Năng lực của hắn không phải vạn năng, hắn và người bị ăn mòn chỉ là liên hệ đơn phương.

xúc tua tím xanh chỉ có thể đơn phương truyền đi mệnh lệnh của hắn, mà người bị khống chế thì không thể truyền tin tức về.

Sức mạnh tới từ Vua Vô Danh vốn sinh ra để hủy diệt.

Hắn có thể làm người bị ăn mòn bảo trì trạng thái trước khi ăn mòn đã rất tốn sức rồi, cao lắm chỉ có thể truyền một ít mệnh lệnh, để bọn họ tự mình phát huy.

Nếu như muốn tiếp thu tin tức từ những người bị ăn mòn, cho dù là sức mạnh tinh thần của đại hiền giả cũng không có cách nào chống đỡ nổi, đầu óc của hắn sẽ nổ tung.

"Không sao đâu, đại thế đã thành, không ai có thể ngăn cản mình."

"Đến cuối cùng thế giới này sẽ bị hủy diệt, tất cả sinh mạng sẽ nghênh đón kết cục, mà mình sẽ trở thành sứ đồ của 'Vương', vì ngài mà hủy diệt tất cả...."

"Hủy diệt đáng yêu, hủy diệt xinh đẹp, hủy diệt vĩ đại..."

Rồng Chung Yên Gallontan đột nhiên ngẩng đầu, căm tức nhìn đại hiền giả.

"Nhân loại, vì sao con dân tao đang chết dần như thế, nó không giống với lời hứa của mày?"

Chúng rời khỏi vực sâu Im Lặng vì đại hiền giả nói với chúng, thế giới này không có kẻ nào có thể chống đỡ sức mạnh của chúng.

Mà bây giờ con dân của nó đang lần lượt chết đi, mà nó thì không có cách nào ngăn cản.

"Tao cũng không ngờ đám bá chủ viễn cổ bọn mày lại ăn hại đến vậy." đại hiền giả giễu cợt nói.

Trong mắt Gallontan lóe lên lửa giận, từng luồng ánh sáng vàng từ trong cánh nó bắn ra, nơi ánh sáng rơi xuống sẽ xuất hiện đám mây hình nấm khổng lồ, khu vực lân cận nháy mắt biến thành luyện ngục nhân gian.

Đại hiền giả xuyên qua trong đám mây, sau đó vọt lên không trung ngàn mét, còn chưa đứng vững đã thấy phần sừng hình vương miện trên đầu Gallontan lóe lên tia điện màu vàng, sau đó há miệng về phía hắn.

Một luồng sấm sét màu vàng từ miệng Gallontan phun ra, làm cả nửa bầu trời đều bị nhuộm thành màu vàng.

Đại hiền giả đưa tay về phía sấm sét, một luồng ánh sáng bạc phóng ra, màu vàng và màu bạc trung hòa lẫn nhau, chỉ giằng co một giây thì đại hiền giả bị chìm ngập trong tia chớp vàng.

Tia chớp vàng kéo dài liên tục mười mấy mét, Gallontan ngậm miệng lại, đám mây trên trời và bụi mù sinh ra từ vụ nổ bị quét sạch, cả bầu trời sạch sẽ dị thường.

Đại hiền giả lơ lửng giữa không trung, biến thành một người máu chật vật đến cực điểm, cánh tay của hắn trực tiếp đứt lìa, quần áo và lông tóc trên người, thậm chí ngay cả da cũng bị mạnh mẽ phá hủy.

"He he, he he he..."

Đại hiền giả lộ ra nụ cười khủng bố, xúc tua màu tìm xanh từ trong cơ thể hắn lan tràn, cơ thể chậm rãi khôi phục, có điều có thể thấy được, so với lúc ban đầu, sức mạnh của hắn đã giảm xuống một mảng lớn.

"Không hổ là rồng Chung Yên Gallontan, trong số tất cả quái thú viễn cổ, chỉ có mày là coi được."

"Đám rác rưởi kia, mạnh nhất cũng chỉ có thể đạt tới trình độ gần Tai Biến, mà mày thì... hoàn toàn áp đảo cường giả Tai Biến bình thường!"

"Sức mạnh của mày vì hủy diệt mà có, cho dù tao đã trung hòa sức mạnh của mày nhưng vẫn rơi vào kết cục này."

"Chỉ có sinh vật như mày mới xứng làm thú cưỡi của tao, cùng tao hủy diệt tất cả những sinh mệnh khác!"

Gallontan nghẹo đều nhìn về phía đại hiền giả, có chút không rõ, có phải kẻ này bị hỏng mất đầu óc rồi không?

Chiếc sừng hình vương miện trên đầu nó lần thứ hai lóe sáng, chuẩn bị cho đại hiền giả thêm một đòn đau.

Đại hiền giả lắc đầu: "Tao là đại hiền giả, là người đại diện trí khôn, mày nghĩ lúc tao thả mày ra ngoài thì chưa từng nghĩ tới chuyện đối mặt với tình huống hiện giờ à?"

"Lúc bọn mày chuẩn bị tỉnh lại, tao đã sớm chuẩn bị xong rồi, tao kéo tới hiện giờ đó chính là mày...."

Hắn vừa dứt lời thì tia chớp vàng của Gallontan cũng phóng tới, nhưng lần này đại hiền giả không né tránh, tia chớp kia thế mà lại bắn lệch.

Động tác của Gallontan bắt đầu trở nên chậm chạp, trên người nó không ngừng xuất hiện xúc tua màu tím xanh, sức mạnh to lớn của nó không thể nào phóng ra.

"Vì tiến hành ăn mòn mày, tao đã tốn mười năm sáu tháng lẻ bảy ngày, hiện giờ xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm."

Tư duy của Gallontan trở nên chậm chạp, cơ thể cũng cứng ngắc, nó nghiến từng chữ một nói với đại hiền giả: "Nhân loại---- mày sẽ không chết tử tế đâu!"

Đại hiền giả lắc đầu: "Chết không tử tế sao... ha ha, he he he.... ha ha ha."

Động tác của hắn trở nên quỷ dị, bắt đầu cười to không thể khống chế, không biết là đang cười vì kế hoạch của mình, hay đang cười vì mấy chữ chết không tử tế này.

...

Hắt xì...

Trạm thu nhận lại có thêm một cánh cửa, cánh cửa này là viện bảo tàng huyền bí.

Mỗi món đồ trưng bày ở nơi này đều là vật thu nhận không bình thường, ít nhất cũng là cấp bậc hổ phách khủng long bạo chúa.

Tạm thời Ôn Văn không định thăm dò những thứ đó, đợi đến khi giành được thắng lợi thì mới đi xem nơi này rốt cuộc có thứ gì tốt.

Hiện giờ anh có chuyện quan trọng hơn cần làm, anh đi tới trước một phòng giam trong trạm thu nhận, nơi này truyền ra tiếng ngáy rất rõ ràng, Ôn Duệ đang ngủ ở đây.

Ôn Văn ngồi ở cửa phòng giam, mở một quyển tiểu thuyết, anh muốn ở đây chờ Ôn Duệ tỉnh lại, sau đó hỏi sức mạnh trên người đại hiền giả rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

[hết 1229]

Bình Luận (0)
Comment