Nói cách khác, Diệp Hải Mạt đang trong trạng thái bị sức mạnh của Vua Vô Danh ảnh hưởng.
Chỉ có điều xúc tua màu tím xanh ảnh hưởng Diệp Hải Mạt mạnh mẽ hơn cuồng khí của Ôn Văn, cũng có trí tuệ hơn.
Sức mạnh này gần với bản chất của một thứ làm Ôn Văn cảm thấy sởn tóc gáy.
"Tín ngưỡng của đại hiền giả là Thần kiến thức và trí tuệ, hắn không thể khống chế loại sức mạnh này."
"Nhưng hắn quả thực đã nắm giữ, tức là hắn đã bị Vua Vô Danh ăn mòn?"
"Nhưng Vua Vô Danh có lẽ sẽ không hứng thú tới sự thống trị, hắn chỉ muốn phá hủy tất cả..."
Ôn Văn trừng to mắt: "Mình hiểu rồi, tất cả những gì đại hiền giả làm căn bản không phải phá vỡ trật tự của Hiệp Hội Thợ Săn!"
"Hắn muốn phá hủy thế giới này, hắn muốn tất cả mọi người đều phải chết!"
Sau khi nghĩ thông suốt, Ôn Văn không tiếp tục dây dưa với Diệp Hải Mạt nữa.
Anh búng tay một cái, phát tín hiệu cho một người.
Vài giây sau, một người đàn ông kim loại, ngay cả lông mũi cũng là kim loại từ trong hư không bước ra, ông chính là Vua Thiết Kincara.
Khu Mỹ Gia là khu vực trực thuộc của ông, vì thế ông có thể tới trợ trận cho Ôn Văn bất cứ lúc nào.
Một mình Ôn Văn muốn bắt giữ Diệp Hải Mạt có chút khó khăn, có thêm Kincara thì dễ dàng hơn rất nhiều.
Được xem là một người từng là Thần Linh Giới, Kincara rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, ngay cả Ôn Văn cũng không rõ.
Sau khi xuất hiện, Kincara không nói hai lời, trên người ông phóng ra vô số vòng kim loại.
Số vòng này hóa thành móng vuốt kim loại vững vàng giữ chặt Diệp Hải Mạt.
Sau khi người áo đen biến mất, thái độ của nhóm nhân viên quản lý trung tâm đối với Ôn Văn đã có thay đổi.
Bọn họ không còn từ chối một số mệnh lệnh của Ôn Văn nữa, ngược lại sẽ rất nghiêm túc chấp hành, chỉ cần nó nằm trong phạm vi năng lực của bọn họ.
Ôn Văn có thể cảm nhận được, bắt đầu từ ngày đó, bọn họ đã thật sự xem Ôn Văn là người lãnh đạo chứ không phải đối tượng tuyển chọn đang được xem xét.
Vì thế Ôn Văn cũng đáp lại mong đợi của bọn họ, để trạm thu nhận trở nên mạnh mẽ hơn.
Vố kiếm dài màu đen xuất hiện ở bên người Ôn Văn, giống như thủy triều không ngừng tấn công thân rộng của Diệp Hải Mạt.
Vô số thanh kiếm bị phá vỡ, cũng có vô số thanh kiếm được tái tạo.
Đợi đến khi kiếm dài đều biến mất hết, Diệp Hải Mạt cũng hôn mê bất tỉnh, biến về hình người.
Kincara ngưng tụ ra vô số vòng kim loại vững vàng trói Diệp Hải Mạt lại, cho dù Diệp Hải Mạt tỉnh lại cũng không thể nào chạy trốn, mà Ôn Văn thì chuẩn bị kéo ông ta vào trạm thu nhận.
"Mạo muội hỏi một câu, mấy người đang làm gì vậy?"
Giọng nói của Kỵ Sĩ Đêm Tối xuất hiện ở sau lưng Ôn Văn, làm động tác của anh khựng lại.
"Nơi này là khu trực thuộc của hắn, hắn xuất hiện cũng là chuyện bình thường, nhưng nếu lỡ như..."
Kỵ Sĩ Đêm Tối không phải đối thủ dễ đối phó như Diệp Hải Mạt, nếu hắn cũng bị ô nhiễm, muốn đối phó có hơi khó khăn.
Ôn Văn quay đầu lại, trong mắt lóe ra ánh sáng đỏ nguy hiểm.
Đôi mắt săm soi này làm Kỵ Sĩ Đêm Tối rùng mình, lập tức sẵn sàng chiến đấu.
Cũng khó trách Kỵ Sĩ Đêm Tối nghĩ nhiều, hắn thấy Ôn Văn và một người không biết tên cùng nhau đánh bại đồng nghiệp hiệp hội, hơn nữa ánh mắt còn nguy hiểm như vậy, hắn không thể không cảnh giác.
Lúc Ôn Văn thấy rõ trên đầu Kỵ Sĩ Đêm Tối không có loại xúc tua màu tím xanh này thì thở phào một hơi, ánh sáng đỏ trong mắt cũng rút đi.
Anh giơ tay lên, ý bảo mình không có nguy hiểm.
"Ông đừng khẩn trương, tôi không có vấn đề, là ông ta có vấn đề."
Tiếp đó Ôn Văn kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Kỵ Sĩ Đêm Tối.
Kỵ Sĩ Đêm Tối vừa nghe vừa kiểm tra tài liệu, lại nghĩ tới long uy còn lưu lại trong thành phố Ordo, trong lòng cũng có vài phần tin tưởng lời Ôn Văn.
Sau đó Ôn Văn ném Diệp Hải Mạt đã hôn mê tới bên cạnh Kỵ Sĩ Đêm Tối.
Kỵ Sĩ Đêm Tối kiểm tra một phen, rốt cuộc cũng xác nhận được lời Ôn Văn nói.
Có điều như vậy cũng không làm hắn cảm thấy thoải mái, ngược lại lại càng nặng nề hơn, điều này chứng minh xúc tua tím xanh có thể điều khiển cường giả Tai Biến còn nguy hiểm hơn chuyện Ôn Văn làm phản, hiện giờ hắn ngược lại càng hi vọng là Ôn Văn nổi điên hơn.
Ôn Văn dùng mắt ra hiệu với Kincara, Kincara trực tiếp biến mất, ông không trở về điện thần mà đi chấp hành mệnh lệnh của Ôn Văn.
Sau đó Ôn Văn giải thích với Kỵ Sĩ Đêm Tối: "Có lẽ lần hội trưởng Diệp trông giữ Ổ Hủy Diệt đã bị đại hiền giả ám toán, trúng chiêu vào lúc đó."
"Thẳng thắn mà nói, tôi không biết hiện giờ có bao nhiêu người đã bị đại hiền giả ô nhiễm."
"Thoạt nhìn thì chúng ta đang từng bước phá hủy sắp đặt của đại hiền giả, nhưng nói không chứng chính chúng ta mới là người sắp thất bại..."
Kỵ Sĩ Đêm Tối im lặng một hồi lâu rồi đứng dậy nói với Ôn Văn: "Chúng ta chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất đi, đó chính là ngoại trừ tôi và ông, những người khác đều đã bị ô nhiễm!"
"Chúng ta lấy nó làm điều kiện tiên quyết để sắp đặt kế hoạch tiếp theo."
"Tôi phải tiếp tục săn giết quái vật, sau đó tôi sẽ trở lại trụ sở của ông, khi đó chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn..."
...
Sau khi Kỵ Sĩ Đêm Tối rời đi, Kincara chộp tới một thợ săn bình thường.
Trước đó khi quan sát Diệp Hải Mạt, Ôn Văn đã phát hiện người này bị ô nhiễm.
Vì thế đã bảo Kincara bắt hắn tới để tìm hiểu về người bị khống chế rõ hơn.
Lúc tiếp xúc gần gũi, Ôn Văn thở dài một hơi.
Khác với Diệp Hải Mạt, người này đã bị xúc tua màu tím xanh ăn mòn hoàn toàn.
Nói cách khác, hắn đã chết.
Thoạt nhìn hắn vẫn cùng người khác chống đỡ quái vật như bình thường, nhưng thật ra đó chỉ là lớp ngụy trang mà đại hiền giả khống chế.
Nói cách khác chỉ có cường giả Tai Biến có thể đảm bảo an nguy không bị ăn mòn, chỉ có ý chí bị vặn vẹo, người khác sẽ rơi vào kết cục trực tiếp bỏ mình.
Mỗi người siêu năng bị ăn mòn đều là một quả bom hẹn giờ, vô số bom hẹn giờ đang tiềm tàng khắp liên bang.
Chỉ dựa vào một mình Ôn Văn thì căn bản không thể bắt được.
Anh bay tới trên tầng mây, để cuồng khí che phủ tầm mắt.
Thị lực của cấp Tai Biến làm anh có thể nhìn xa hơn cả ống nhòm, hơn nữa có thể dọn sạch cản trở trong tầm mắt.
Trong tầm mắt của anh, khắp nơi đều là xúc tua tím xanh, số xúc tua tím xanh này còn đang chậm rãi gia tăng.
Phía trên xúc tua có một sợi tơ tím xanh, những sợi tơ kia hội tụ lại ở phía trên khu Úc Đại, tạo thành một con quái vật lớn không có cách nào hình dung.
Thứ đó giống như một con sâu màu tím xanh nằm úp sấp trên địa cầu hút máu, một màn này làm Ôn Văn cảm thấy sợ run.
Sau khi đáp xuống đất, anh im lặng một hồi lâu.
Không ngờ đại hiền giả kia đã yên lặng mở rộng sức mạnh của mình đến mức này.
Ôn Văn quyết định, trước tiên phải dùng tốc độ nhanh nhất tìm được tất cả Người Phán Quyết, kiểm tra xem bọn họ có vấn đề hay không.
Nếu không có vấn đề thì cho bọn họ biết chân tướng, cùng bàn bạc đối sách.
Nếu có vấn đề thì tạm thời giám sát, cũng tạm thời mặc kệ.
Không sai, trước khi có phương pháp có thể phân biệt người bị ăn mòn, Ôn Văn sẽ không giống trống khua chiêng rầm rộ vạch trần chuyện xúc tua tím xanh này.
[hết 1228]