Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1242 - Chương 1242 - Tai Kiếp Thác Nước Máu

Chương 1242 - Tai kiếp thác nước máu
Chương 1242 - Tai kiếp thác nước máu

Hosta vốn là một kẻ có tinh thần khác thường, lúc Ôn Văn rạch miệng thì hắn đã hoàn toàn điên rồi, nếu không phải có phần điên cuồng này, hắn cũng không thể nào chịu đựng nổi sức mạnh của Vua Vô Danh.

Lúc này Hosta chính là một kẻ điên còn khủng bố hơn cả trước kia.

Ve chúa, giáo hoàng bị cắn nuốt và Hosta tiếp nhận sức mạnh của Vua Vô Danh, sức mạnh của ba người dung hợp lại một chỗ, biến thành Hosta hiện giờ.

Tuy sức mạnh này không thể so sánh với ve chúa lúc ở đỉnh cao, thế nhưng cũng không phải cường giả Tai Biến bình thường có thể đối phó, hơn nữa mặc dù là cường giả Tai Biến, lúc đối mặt với Hosta cũng sẽ bị ô nhiễm tinh thần.

Ôn Văn lắc đầu nói: "Cô tự lo cho mình đi, cô chỉ mới thăng cấp, kinh nghiệm không nhiều, mà đối thủ của cô lại là một cường giả lâu đời, về phần tôi..."

"Nhất định sẽ thắng!"

Kiều Phỉ Nhã không nói gì, chỉ vọt thẳng về phía bò cạp sa mạc, chuyện cô có thể làm được là nhanh chóng đánh bại đối thủ của mình.

Không có Kiều Phỉ Nhã ở bên cạnh, trên người Ôn Văn bắt đầu phóng ra hơi thở màu đỏ, cuồng khí đỏ thắm giống như cột lửa ngất trời làm Ôn Văn trở nên cực đoan khủng bố.

Tay phải Ôn Văn cầm kiếm Huyết Hà, tay trái cầm Hắc Đao, gậy Điên Cuồng thì xoay tròn bên người, Hắc Nguyệt lơ lửng phía sau, sợi xích đen từ dưới mặt đất vươn ra.

"Tới đây đi, làm trái cây của tao, tao sẽ..." Hosta say mê nhìn Ôn Văn, hắn sẽ hưởng thụ cuộc chiến, sau đó trả lại Ôn Văn gấp trăm ngàn lần những gì hắn đã làm với mình.

Sức mạnh màu đỏ nồng đậm tụ tập trước ngực hắn, bản chất của sức mạnh này rất đặc biệt, xung quanh càng nhiều đau đớn thì sức mạnh của hắn sẽ càng mạnh mẽ.

Ở trước mặt 'đại thụ' hình thành từ sinh mệnh của cả thành phố này, Ôn Văn nhất định không phải là đối thủ của hắn.

Ầm...

Hosta ngưng tụ ra sức mạnh màu đỏ, trung tâm đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng lớn, mà trên ngực hắn cũng xuất hiện một lỗ thủng to bằng miệng chén.

Đó là gậy Điên Cuồng cấp tốc đâm xuyên qua ngực hắn!

Gậy Điên Cuồng bay ra sau Hosta mấy trăm mét thì thay đổi phương hướng, lần thứ hai bay về phía Hosta.

Lúc sắp đâm trúng Hosta thì đôi cánh ve sầu to lớn của Hosta đã vung lên muốn đánh bật gậy Điên Cuồng, thế nhưng lúc sắp đánh trúng gậy Điên Cuồng thì nó đã nhanh chóng quẹo kia, tạo thành một vết thương lớn ở dưới bụng Hosta.

Nụ cười của Hosta im bặt: "Này là chuyện gì vậy chứ, không hợp lý."

Khi nãy đòn tấn công của Ôn Văn sao đánh trúng hắn, hắn không thể hiểu được!

Hosta thấy rất rõ quỷ đạo của gậy Điên Cuồng, cũng biết cần bao nhiêu sức mạnh để ngăn cản, lúc Ôn Văn dùng thứ này tấn công hắn, trong lòng Hosta còn có chút khinh thường, vì thế đã không ngăn cản.

Lúc công kích tới gần, sức mạnh của hắn tựa hồ đã tự động tản ra, lớp phòng ngự cứng rắn giống như biến mất không hề tồn tại.

Hosta cho rằng mình có thể phòng ngự, nhưng thực tế lại bị Ôn Văn tấn công tổn thương, chuyện này căn bản không hợp lý.

Nó quá khác với suy đoán của Hosta, là đòn tấn công của Ôn Văn quá kỳ quái sao? Không phải... hắn có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả hành động của Ôn Văn.

Ngoại trừ Ôn Văn không bị tinh thần của hắn ô nhiễm thì Ôn Văn không có chút ưu thế nào cả, hắn có thể hoàn toàn đơn phương nghiền ép Ôn Văn.

Nhưng tình huống kỳ lạ này là sao chứ?

Ôn Văn tiến về phía Hosta, mỗi bước chân đặt lên hư không đều xuất hiện nấc thang màu đỏ thắm, khi Ôn Văn đi qua thì nấc thang sẽ biến mất.

Hosta phóng hai đòn tấn công về phía Ôn Văn, trước khi làm rõ được tình huống quỷ dị này, hắn không muốn Ôn Văn tới quá gần mình.

Nhưng hai đòn tấn công kia lại không đánh trúng Ôn Văn mà xẹt qua hai bên, Ôn Văn cũng không hề né tránh.

"Này là chuyện gì vậy chứ, tại sao, tại sao chứ?" Hosta hoàn toàn không còn chút đắc ý nào nữa, chỉ còn lại khủng hoảng.

Sự tự tin đối với thực lực của hắn đã biến mất, tình huống kỳ lạ này làm hắn nhớ tới sự sợ hãi khi bị Ôn Văn khống chế trước kia.

Ôn Văn vừa bước tới vừa nói với Hosta: "Mày quả thực rất mạnh, cũng chỉ có người như mày mới có thể tiếp nhận nổi sức mạnh của Vua Vô Danh."

"Vì thế tao rất may mắn khi đối thủ đầu tiên của mày chính là tao."

"Bởi vì chỉ có tao mới có thể hoàn toàn giết chết mày!"

"Tao biết hết những việc mày đã làm sau khi bị tao rạch miệng, quả thực là không có chuyện sai trái nào không làm, khi đó tao chỉ muốn lập tức giết chết mày, nhưng tao vẫn nhịn được."

"Tao tin tưởng giữ lại mày thì một ngày nào đó sẽ phát huy tác dụng, hiện giờ xem ra suy nghĩ của tao không sai, nếu người trông coi ở đây không phải mày mà là người khác thì tao đã gặp phiền phức lớn rồi."

Hosta không trả lời Ôn Văn mà chỉ tiến hành phát động tấn công, nhưng những đòn tấn công của hắn bị Ôn Văn dễ dàng chống đỡ, hoặc là dứt khoát không đánh trúng Ôn Văn.

Mà gậy Điên Cuồng thì vẫn luôn tấn công Hosta, dùng phương pháp giống như cạo gió để suy giảm năng lực chiến đấu của Hosta.

Nghe thấy lời nói của Ôn Văn, lỗ tai Hosta vang lên tiếng kim loại va chạm loảng xoảng, nghe giống như tiếng va chạm của xiềng xích.

Hắn không biết âm thanh này tới từ đâu, nhưng âm thanh càng vang dội thì hắn càng sợ hãi.

Theo Ôn Văn bước tới, uy lực trên người Ôn Văn lại càng khủng bố hơn, kiếm Huyết Hà hiện lên một vòng màu máu, một dòng sông máu chảy xuôi ở nơi chân trời, người của nửa khu Kim Ưng đều có thể nhìn thấy dị tượng này.

"Đại hiền giả là một đối thủ rất khủng bố, hắn có đầy đủ sự hiểu biết về tao, hắn biết tao sẽ tới tập kích nơi này."

"Bởi vì chỉ cần tao giành lại thánh sở thứ ba thì cán cân thắng lợi sẽ nghiêng về phía tao."

"Vì thế hắn phái mày có thực lực tăng bạo và bò cạp sa mạc Thuram tới đây trông coi, xét về mặt thực lực thì hai bọn mày cộng lại không chỉ có thể ngăn cản tao, thậm chí có thể làm tao phải bỏ mạng ở đây!"

"Thế nhưng hắn đã thiếu sót một chuyện, đó chính là tao sớm đã có sắp đặt trên người mày!"

Tròng mắt Hosta trừng như sắp lòi ra, hắn không biết sắp đặt mà Ôn Văn nói rốt cuộc là gì.

Là tiếng xiềng xích va chạm sao, đó là nguyên nhân hắn không có cách nào ngăn chặn đòn tấn công của Ôn Văn sao?

Rốt cuộc là bởi vì sao?

Ôn Văn lắc đầu: "Không nghĩ ra à, thế thì đừng nghĩ nữa, cứ mê muội như vậy tới chết đi, tao sẽ không cho mày câu trả lời!"

Ôn Văn đi tới trước mặt Hosta vài mét, hai tay cầm kiếm Huyết Hà giơ lên cao, uy lực của kiếm Huyết Hà đã đạt tới đỉnh điểm, thân kiếm hơi chấn động, không gian xung quanh hiện lên gợn sóng màu máu.

"Chân- ngụy kiếm thuật.... tai kiếp thác nước máu!"

Ôn Văn vung một kiếm, uy lực của kiếm Huyết Hà tan biến sạch sẽ, thế nhưng Hosta cũng không cảm nhận được nhát chém mạnh mẽ, chỉ là tiếng xiềng xích va chạm trong tai hắn đã biến mất, biến thành tiếng thác nước chảy.

Nương theo âm thanh như tiếng thác nước này, dòng máu của Hosta sôi trào làm da thịt xung quanh bắt đầu tan rã, thoáng chốc đã nhìn thấy xương.

Giống như một tảng băng bị suối nước nóng cọ rửa, cuối cùng sẽ bị tan ra thành nước...

[hết 1242]

Bình Luận (0)
Comment