"Các vị cẩn thận, hắn hiện giờ còn nguy hiểm hơn trước kia!"
Srisin cảnh cáo một câu, sau đó hơi cắn môi hung hăng vỗ Hộp Vô Tận một cái rồi ném về phía đại hiền giả.
Trước kia vì không muốn Hộp Vô Tận tổn thương người phe mình nên hắn đã hạn chế uy lực của nó, hiện giờ Hộp Vô Tận ở trạng thái toàn bộ công suất, nhưng đồng thời cũng sẽ tấn công mà không phân biệt.
Có điều Hộp Vô Tận sẽ tấn công người mạnh nhất, bọn họ có một chút thời gian để thoát khỏi phạm vi tấn công của nó.
Hộp Vô Tận nhanh chóng biến hình, bắt đầu phóng ra chùm sáng nóng rực về phía đại hiền giả, chùm sáng nháy mắt thiêu đối làn da của đại hiền giả, thế nhưng hắn chỉ cười khinh thường.
"Chuyện tới lúc này, bọn mày thế mà lại chỉ có thể dựa vào thứ này, Hiệp Hội Thợ Săn xuống dốc rồi."
Đại hiền giả chống đỡ năng lượng của Hộp Vô Tận, một đường vọt tới bên cạnh chiếc hộp, sau đó hung hăng đấm một quyền vào Hộp Vô Tận.
Cảm nhận được đòn tấn công vượt quá giới hạn, Hộp Vô Tận nhanh chóng biến thành kích cỡ nắm tay, trôi bồng bềnh giữa không trung không còn động tĩnh.
"Thứ này có hữu hiệu đối với người yếu, đối với tao... thì vô dụng."
Con ngươi Srisin hơi co rút, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người đỡ được năng lượng của Hộp Vô Tận, đồng thời còn cưỡng chế bắt nó ngừng lại, đại hiền giả hiện giờ rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Srisin đưa hai tay hướng về phía đại hiền giả, hung hăng nắm chặt, vô số băng tuyết từ bốn phương tám hướng đánh úp về phía đại hiền giả, một đòn này tập trung toàn bộ hơi nước khu Úc Đại, ngưng tụ thành một núi băng khổng lồ, phong ấn đại hiền giả ở bên trong.
"Tôi sẽ ở lại ngăn cản, mọi người hãy rời đi đi, xin hãy cố gắng sống sót, bảo toàn mồi lửa của loài người..."
Trước trận chiến này, hiệp hội đã chuẩn bị kế hoạch trốn chạy.
Hiệp hội có con đường duy nhất thông tới thế giới trong, nếu bọn họ thất bại ở đây thì lối đi kia sẽ mở ra, một vị hội phó khác sẽ dẫn theo mồi lửa cuối cùng của nhân loại, đào vong tới thế giới trong.
Đối với Hiệp Hội Thợ Săn mà nói, thế giới trong đầy hung hiểm, vì thế nếu không phải là tới bước đường cùng, bọn họ sẽ không mở ra con đường này.
Hiện giờ, đã tới lúc đó.
Băng vẫn còn chưa kịp ngưng kết thì đại hiền giả đã xuất hiện trước mặt Srisin, hai bàn tay dị dạng túm lấy cánh tay Srisin, làm thế tấn công của Srisin phải khựng lại.
"Mày là kẻ mạnh nhất của Hiệp Hội Thợ Săn, nhưng muốn ngăn cản tao thì đúng là quá đề cao bản thân rồi."
Đại hiền giả lộ ra nụ cười khủng bố, hai cánh tay dùng lực một cái, hai cánh tay của Srisin bị xé toạc khỏi bờ vai, sau đó hắn đá một phát vào ngực Srisin, để Srisin bị nện xuống nền đất với tốc độ khủng bố.
Tiếp đó đại hiền giả xuất hiện trên đỉnh đầu Sakuraba Ichiro, tám chiếc vòi bạch tuộc màu tím xanh quấn chặt, dùng sức một chút thì có máu tươi từ khe hở phun ra.
Ishna muốn cứu viện nhưng đại hiền giả đã nắm lấy đầu cô, năng lượng cực lớn từ lòng bàn tay hắn phun ra.
Tuân Anh hợp nhất với kiếm, dùng một kiếm mạnh nhất trong cuộc đời này của mình chém vào cánh tay đại hiền giả, để đầu Ishna không đến mức bị đốt rụi, nhưng những cánh tay khác đã túm lấy thanh kiếm, sau đó kiếm của Tuân Anh bị bẻ gãy.
Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, Kỵ Sĩ Đêm Tối cười khổ, hắn biết mọi thứ đã xong rồi.
Sau khi đại hiền giả tấn công đã bộc lộ sức mạnh hoàn toàn nằm ở cấp bậc khác, cho dù là Thần Linh Giới cũng không thể nghiền ép bọn họ tới mức này.
Nhưng Kỵ Sĩ Đêm Tối không biết đại hiền giả hiện giờ vẫn chưa tiến hóa trạng thái hoàn toàn, đợi đến khi hắn hấp thu toàn bộ sức sống của địa cầu, hắn sẽ trở thành một Thần Thiên Giới của Vua Vô Danh.
Sinh vật như vậy ở thế giới trong được gọi là sứ đồ vô danh, là kẻ địch chung của tất cả sinh mệnh, chúng sẽ theo bản năng phá hủy tất cả sinh mệnh mà mình nhìn thấy, mãi tới khi chính mình bị phá hủy.
Không đợi Kỵ Sĩ Đêm Tối suy nghĩ quá nhiều thì mắt của hắn đã tối sầm, sau đó giống như sao băng nện xuống đất, cảm giác như cả người mình mệt mỏi rã rời.
Đại hiền giả chịu thiệt một lần sẽ không tiếp tục để Hiệp Hội Thợ Săn có bất cứ cơ hội phản công nào.
Đột nhiên bầu trời biến sắc, một chiếc lưới lớn có ba màu bạc, xanh lá và xanh biếc xuất hiện trên bầu trời, đại hiền giả cảm thấy cơ thể mình bị đè nặng một chút.
Cái miệng khủng bố của hắn mỉm cười: "Tòa thánh sở thứ ba của tao cũng đã bị cướp mất, có điều không sao cả, tao đã là người vô địch."
Sau khi chiếc lưới lớn bao phủ toàn bộ thế giới thì biến mất, nó đã trở thành một tầng lá chắn của thế giới hiện thực.
Một vệt sáng lóe lên, Ôn Văn và Kiều Phỉ Nhã xuất hiện trên chiến trường khu Úc Đại.
Sau khi xuất hiện, thứ đầu tiên nhìn thấy là đại hiền giả xách đuôi Yêu Thú Tinh ném hắn ra ngoài đánh sập một ngọn núi lớn.
Sau cú va chạm, Yêu Thú Tinh không thể kiên trì nổi nữa, trực tiếp tan vỡ thành bọt máu, chỉ còn lại một tảng đá tỏa ra ánh sáng lung linh, đó là Kỳ Linh Châu.
"Ồ... mày đã xuất hiện, có điều đã chậm một bước rồi, đám đồ chơi này đã bị tao chơi hỏng rồi."
Đại hiền giả vui vẻ chào hỏi Ôn Văn, giống như có được một món đồ chơi mới.
Ôn Văn nhìn dáng dấp hiện giờ của đại hiền giả, im lặng suy nghĩ hồi lâu mới mở miệng nói: "Thì ra diện mạo mày xấu như vậy..."
"Xấu, xấu xí...."
Sáu cánh tay của đại hiền giả cùng đưa lên sờ mặt mình, sờ một hồi mới lộ ra biểu cảm khủng bố với Ôn Văn.
"Tao quyết định phải làm cho mày trở nên xấu xí hơn cả tao!"
Ôn Văn nhìn mặt đất hỗn loạn, thờ dài một hơi, điều may mắn duy nhất là anh vẫn có thể coi là tới đúng lúc, nhóm Người Phán Quyết vẫn chưa chết sạch.
Ngoại trừ Sakuraba Ichiro và tư tế Sa Hải đã không còn cảm nhận được hơi thở, những người khác ít ra vẫn còn giữ được một hơi.
Ba bóng dáng xuất hiện từ ba phương hướng bao vây đại hiền giả, là Nivea, Iswett và Kincara.
"Ba món đồ chơi này trông có vẻ chơi vui đấy, để tao hưởng thụ một chút vậy."
Đại hiền giả say mê vọt tới chỗ Kincara, Kincara vẻ mặt nghiêm nghị giơ khiên thiết chắn trước mặt, thế nhưng vẫn bị đánh văng.
Iswett phun ra dòng nước cao áp về phía đại hiền giả, cắt thành một vết thương ở sau lưng, thế nhưng vết thương này đã khép lại trong nháy mắt.
Lúc này đại hiền giả đã không còn dáng vẻ có trí khôn nữa, hoàn toàn đang hưởng thụ cảm giác điên cuồng, Ôn Văn rất quen thuộc với trạng thái này, tự nhiên cũng biết đại hiền giả hiện giờ nguy hiểm cỡ nào.
Thực lực của ba nhân viên quản lý trung tâm đều xấp xỉ với Srisin, phối hợp rất ăn ý, trong khoảng thời gian ngắn đại hiền giả khó lòng tìm ra điểm đột phá.
Nhưng Ôn Văn biết, chỉ dựa vào nhóm Kincara thì thực lực cũng chỉ tương đương nhóm tám người Srisin, bọn họ sẽ không chống đỡ được bao lâu.
Vì thế Ôn Văn nói với Kiều Phỉ Nhã: "Cô di chuyển nhóm Kỵ Sĩ Đêm Tối tới nơi an toàn, nơi này giao cho tôi, đối với cuộc chiến cấp bậc này, cường giả Tai Biến bình thường không có tác dụng gì."
[hết 1249]