Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1267 - Chương 1267 - Tiếp Nhận Tội Nghiệt Của Thế Giới

Chương 1267 - Tiếp nhận tội nghiệt của thế giới
Chương 1267 - Tiếp nhận tội nghiệt của thế giới

Chương 1267: Tiếp nhận tội nghiệt của thế giới

Lúc hai thế giới dung hợp, thế giới hiện thực sẽ được quy tắc của thế giới trong bảo vệ, chỉ cần thế giới hiện thực không có thứ gì để Thần Thiên Giới rình rập thì sẽ không xảy ra vấn đề.

Thế nhưng Ôn Văn thì khác, anh chính là thứ bị Thần Thiên Giới dòm ngó.

Trong cơ thể anh có một thứ mà tất cả Thần Thiên Giới đều tha thiết mơ ước, vì thế Ôn Văn cần phải rời khỏi thế giới hiện thực trước khi hai thế giới dung hợp, bằng không có lẽ anh sẽ bị ngăn lại ở thế giới hiện thực.

Không chỉ chính bản thân Ôn Văn đối mặt với nguy hiểm, những người khác cũng sẽ bị liên quan.

Thấy Ôn Văn muốn rời khỏi tầng năm trạm thu nhận, biểu cảm của Tội đột nhiên trở nên hung hãn, hơi thở mạnh mẽ chưa từng có bùng nổ, mái tóc dài vì một năm không cắt của Ôn Văn bị luồng khí bùng nổ đó thổi bay, anh nhíu mày nhìn về phía sau.

Chỉ thấy trên người Tội có một xiềng xích rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng, sau khi mỗi sợi xích rơi xuống sẽ hóa thành khói đen nhập vào hoàn cảnh xung quanh.

Theo xiềng xích rơi xuống, hơi thở của Tội dần dần tăng lên, toàn bộ sức mạnh của tầng thứ năm tựa hồ đang hưởng ứng lời triệu hồi của hắn, thực lực của hắn đã mạnh hơn trước gấp mấy lần.

"Thì ra là vậy, quả nhiên là vậy...."

Ôn Văn xoay người lại, kiếm Huyết Hà một lần nữa xuất hiện trong tay.

Anh đã ý thức được, Tội nói sức mạnh của hắn và anh hoàn toàn nhất trí chỉ là ngụy trang.

Mặc dù sức mạnh của hai người thật sự nhất trí cũng không có khả năng đánh suốt một năm vẫn luôn ngang sức như vậy, trừ phi Tội vẫn luôn dùng sức mạnh vượt xa Ôn Văn để tiến hành điều khiển.

Xiềng xích này chính là Tội tự ràng buộc sức mạnh của mình.

Hắn có khả năng và sức mạnh tương tự với chủ nhân của trạm thu nhận, thế nhưng vị chủ nhân đó hiển nhiên không phải Ôn Văn hiện giờ.

"Mày đã không có ý định đánh tiếp vậy thì cũng không cần thiết tiếp tục tồn tại nữa."

Trong tay Tội xuất hiện một cây kiếm năng lượng khổng lồ màu đen, sức chống đỡ của cây kiếm này vượt qua năng lực chịu đựng của Ôn Văn.

"Có điều tao không có ý định ngồi chờ chết..."

Trong mắt Ôn Văn lóe ra một tia sáng nhạt, luồng khí vô hình xoay tròn quanh người anh, biến thành một đôi cánh chim màu đen to lớn, đôi cánh không ngừng vận chuyển năng lượng vào kiếm Huyết Hà trong tay anh, làm nó phát ra tiếng kiếm rền thê lương.

Đây là chiêu thức anh đã sáng tạo ra trong năm năm tu luyện để đối mặt với tình cảnh hiện giờ.

Dùng một nửa sức mạnh bản thân làm vật tế, để sức mạnh của mình gia tăng siêu việt, tuy chỉ có một đòn nhưng nó mạnh cỡ nào thì ngay cả bản thân Ôn Văn cũng không rõ lắm.

Trong mắt Tội lóe lên sự kinh ngạc, sau đó mỉm cười.

"Mày thế mà lại ẩn giấu chiêu thức như vậy... xem ra cuối cùng mày thật sự không muốn giết tao."

"Có điều cho dù là vậy thì tao vẫn mạnh hơn!"

Nói xong Tội mang theo khí thế ngập trời chém về phía Ôn Văn, mà Ôn Văn cũng cầm kiếm đối mặt.

Năng lượng mạnh mẽ xuyên qua cánh cửa lớn, làm toàn bộ thế giới khe hở trở nên chấn động không ngừng, nhóm cường giả Tai Biến ở bên ngoài cảm thấy sợ hãi cùng cực.

Lần va chạm sức mạnh này không thể nghi ngờ đã đạt tới tiêu chuẩn Thần Thiên Giới!

Không chỉ thế giới khe hở, thế giới hiện thực cũng cảm nhận được ảnh hưởng, tất cả mọi người nhìn thấy bầu trời đổi sắc, thỉnh thoảng còn xuất hiện ký hiệu huyền ảo.

Đó là lá chắn của thế giới hiện thực xảy ra phản ứng với sức mạnh va chạm của hai người.

Kyogoku Kura hoảng sợ nhìn bầu trời: "Đây chính là quyết đấu mà hắn đã nói sao, rốt cuộc là thứ gì lại có sức mạnh mạnh mẽ tới vậy chứ?"

Được xem là một cường giả Tai Biến, hắn cảm nhận được càng sâu sắc hơn những người khác, hắn biết nếu sức mạnh này rơi xuống mặt đất thì có thể phá hủy tất cả!

Bóng dáng của Bạch Mặc và ba vị nhân viên quản lý trung tâm lơ lửng trên bầu trời đêm, từ ngày Ôn Văn mang đi tầng năm nguy hiểm nhất của trạm thu nhận, áp lực mà bọn họ phải gánh vác đã giảm đi rất nhiều, sức mạnh cũng đang không ngừng khôi phục.

"Loại va chạm sức mạnh này, hẳn là đã có kết quả."

"Hi vọng người rời khỏi nơi đó là Ôn Văn."

...

Tình huống trong tầng năm trạm thu nhận trở nên rất kỳ quái, bản thân không gian tan vỡ, khắp nơi đều là mảng màu kỳ quái làm người ta không thể phân rõ là hiện thực hay hư ảo.

Hai người thoạt nhìn thực lực ngang nhau, thế nhưng Ôn Văn đã hiến tế phân nửa sức mạnh của mình để tung ra chiêu thức, năng lượng đã sắp dùng hết, mà Tội thì thoạt nhìn rất dư dả.

Đúng lúc này, biểu cảm căm hận của Tội đột nhiên biến thành mỉm cười.

Nụ cười đó không phải cười nhạt, cũng không phải châm biếm, là nụ cười rất thoải mái.

Kiếm năng lượng đang giằng co với Ôn Văn đột nhiên tan biến không còn dấu vết, kiếm Huyết Hà của Ôn Văn dễ dàng đâm vào cơ thể Tội, từng chút phá hủy cơ thể hắn.

Đó không phải sức mạnh của Ôn Văn mạnh hơn, mà là Tội đã từ bỏ phòng ngự.

Ôn Văn sững sờ, kinh ngạc nhìn tay mình, sau đó lại nhìn cơ thể tội, có chút không nói nên lời.

Hai bọn họ đã chiến đấu một năm, nếu như Tội bị Ôn Văn đường đường chính chính đánh bại thì anh sẽ cảm thấy rất tự hào.

Thế nhưng hắn lại bị thất bại vì phương pháp này...

Này là gì đây?

Tự sát?

Chịu thua?

Hay là bố thí?

Thấy biểu cảm của Ôn Văn, Tội nhẹ nhàng lắc đầu.

"Đừng kinh ngạc, đây là điều cậu nên có, lúc cậu hiểu được bản chất của tôi, đồng thời từ bỏ chiến đấu thì cậu đã thắng..."

"Lúc tên kia ra đi, hắn đã tới đây một chuyến, nói rằng cậu đã làm rất tốt."

"Tôi cảm thấy rất tốt vẫn chưa đủ, nhưng cậu hợp cách."

Tội từ hình dáng tương tự Ôn Văn và người áo đen một lần nữa biến hóa trở thành dáng dấp của người áo đen, sau đó hắn đặt tay lên vai Ôn Văn, từng chút biến thành những mảnh nhỏ màu đen.

Một lượng lớn tin tức tràn vào cơ thể Ôn Văn, số khói đen kia cũng chen chúc chui vào trong cơ thể anh.

"Tôi và hắn để lại tất cả cho cậu, sau này, cậu hãy tiếp nhận tội nghiệt của thế giới đi..."

Nói xong câu cuối cùng, cơ thể Tội hoàn toàn biến mất, mà Ôn Văn vì một lượng lớn khói đen chui vào trong cơ thể mà té xỉu xuống đất.

Lần ngất này chính là hôn mê suốt mười ngày.

Ôn Văn mở mắt, trong mắt lóe lên một vệt đau thương.

Hiện giờ, anh đã biết hết tất cả.

Tên của người áo đen rất đặc biệt, đặc biệt đến mức nếu dùng ngôn ngữ thông dụng sẽ không thể nói ra.

Nếu dịch ý nghĩa ra tiếng thông dụng thì chính là 'Ngọn Lửa Cuối Cùng', cũng có thể gọi hắn là 'Tàn Tẫn'.

Hắn là mối lửa cuối cùng còn lưu lại của một vũ trụ đã tan biến, là sinh mệnh thể cuối cùng của vũ trụ đó.

Từ đó về sau, hắn lưu lạc trong hư không vô tận, vùng hư không đó được gọi là 'vũ trụ ngoại vực'."

Ý là ở bên ngoài vũ trụ.

Vũ trụ ngoại vực rất lớn, nhưng không phải chỗ ở thích hợp, nơi đó cũng có sinh mệnh thể nhưng bọn họ đều giống như người áo đen, đều là sinh mệnh lưu lại từ vũ trụ tan vỡ.

Bọn họ sẽ sống không có chút ý nghĩa nào ở vũ trụ ngoại vực, cuối cùng cũng biến mất không có chút ý nghĩa nào.

Mà người áo đen nhờ vào nhân duyên đã tiến vào vũ trụ của thế giới hiện thực.

[hết 1267]

Bình Luận (0)
Comment