Trấn Nhỏ Lý Tưởng Của Tôi - Thanh Sắc Vũ Dực

Chương 345

Nhật ký của Tần X.

Trước khi viết nhật ký nói một câu: Tôi không thích viết nhật ký, đây là thứ mà những kẻ hay xem trộm yêu thích, nhưng cuộc sống mới khác với thế giới tăm tối không có chút ánh sáng trước đây, nó tràn đầy những màu sắc khác biệt, tôi muốn ghi chép lại.

Ngày 15 tháng 9, năm đầu tiên ở thế giới mới, trời nắng, rơi xuống nước.

Ngày đầu tiên đến thế giới mới, gặp được Mục Tư Thần bằng thân thể thật.

Mục Tư Thần có đôi mắt sáng ngời, trong veo, dung mạo anh tuấn ôn hòa, khi đến gần luôn có mùi hương ấm áp của ánh mặt trời.

Thích mùi này, khi tắm rửa dùng dầu gội, sữa tắm cùng loại với Mục Tư Thần, chỉ có mùi hương liệu, không được nhiễm mùi vị giống như vậy.

Quấn chăn của Mục Tư Thần, ôm Mục Tư Thần, cảm thấy mình nhiễm một chút mùi vị của ánh mặt trời, đây có lẽ là ô nhiễm, không đúng, đã không còn ô nhiễm nữa, nên gọi là lây nhiễm hoặc cảm hoá.

Tiếc là năng lượng của thế giới này không đủ, rào chắn thế giới sẽ tự động loại bỏ lây nhiễm, sau khi tách ra, mùi hương đó biến mất rất nhanh.

Muốn được lây nhiễm mùi hương của ánh nắng nhiều hơn một chút, cố gắng đến gần Mục Tư Thần hơn, thì có hai kẻ sa đọa bước vào phòng, không đúng, không còn kẻ sa đọa nào nữa, là hai người bình thường bước vào phòng.

Hai người bình thường này có mùi khó chịu giống như Hạ Phi, có lý do chính đáng để nghi ngờ rằng trong ký túc xá này tồn tại một loại ô nhiễm nào đó khiến người ta trở nên kém thông minh, thiếu kỷ luật và âm lượng trở nên lớn hơn. Ngoài Mục Tư Thần có khả năng thanh tẩy ô nhiễm, ba người còn lại đều đã bị ô nhiễm.

Không đúng, thế giới này không có ô nhiễm, vậy tại sao ba người họ lại có tính cách giống nhau một cách kỳ lạ, thật sự không phải là đã thờ phụng quái vật cấp Thần hoặc Ngụy thần nào đó sao?

Mục Tư Thần nói không hiểu gì có thể hỏi em ấy, tôi đặt câu hỏi, Mục Tư Thần cười.

Mục Tư Thần nói, những người ở với nhau trong một căn phòng, sẽ ảnh hưởng lẫn nhau, ngày càng trở nên giống nhau, đôi khi ngay cả ngoại hình cũng sẽ ngày càng tương tự.

Vậy sau khi tôi và Mục Tư Thần ở với nhau, liệu có được “ảnh hưởng”, có được mùi hương của ánh nắng mặt trời không?

Vì vậy tôi hỏi Mục Tư Thần, chúng ta có thể ở bên nhau không?

Mục Tư Thần nói chuyện hơi lắp bắp, tai cũng đỏ lên, em ấy nói sẽ tìm cách, có điều tạm thời chỉ có thể thuê phòng ở gần trường, đợi khi em ấy tốt nghiệp rồi mới chọn vị trí nhà.

Tôi cảm thấy khu vực hồ ở trường rất tốt, đó là vùng bị trũng, vẫn còn sót lại một số năng lượng. Dưới ảnh hưởng của rào chắn thế giới, tôi chỉ còn lại sức mạnh của Ngụy thần, và chỉ có thể sử dụng trong vùng bị trũng. Tôi có thể biến cái hồ đó thành cung điện để Mục Tư Thần ở, gần trường học, lại có thể bảo vệ em.

Tôi đưa ra đề nghị, Mục Tư Thần cười đến nỗi gục vào vai tôi, em nói với tôi, đó là đất của trường học, không thể lấy để xây nhà.

Em còn nói, thuê nhà mua nhà đều phải cần đến tiền, nhưng Cục đặc biệt sẽ cho tiền, bảo tôi yên tâm.

Kiếm tiền, tôi có ký ức về chuyện này.

Khi tôi còn là bạch tuộc nhỏ, tôi từng nằm trong lòng Mục Tư Thần, cầm điện thoại và máy tính của em ấy chơi game kiếm tiền, nhìn thấy tiền được chuyển vào tài khoản, mắt Mục Tư Thần sáng lên, trông rất phấn khởi.

Lúc đó, em từng hôn lên đầu tôi bảy lần, cắn xúc tu của tôi bốn lần.

Tôi cũng từng có kinh nghiệm kiếm tiền, chỉ là ký ức quá xa vời, giống như chuyện của kiếp trước vậy, tôi cần thích nghi với cuộc sống của thế giới loài người, tôi thích nghi với cách suy nghĩ của loài người, tôi phải kiếm tiền cho Mục Tư Thần.

Không biết khi đưa tiền cho Mục Tư Thần, em có còn cắn tôi nữa không.

Mục Tư Thần cắn bạch tuộc nhỏ, không đau, nhưng dễ khiến người ta mất kiểm soát.

Lúc đó tôi sợ mất kiểm soát, luôn trốn tránh, bây giờ tôi sẽ không mất kiểm soát nữa, hy vọng có thể có lần sau.

Vì vậy phải kiếm tiền.

Tôi vừa định nói với Mục Tư Thần về quyết định của mình thì người của Cục đặc biệt đã đến, đưa tôi và Mục Tư Thần đến căn cứ của Cục đặc biệt.

Sau khi xử lý xong các loại giấy tờ cho tôi, Cục đặc biệt đề nghị xem xét khả năng của tôi, nếu tôi có kỹ năng tốt, họ có thể sắp xếp cho tôi trở thành thành viên của Cục đặc biệt, thực hiện một số nhiệm vụ đặc biệt.

Sau khi đánh bại 131 thành viên của Cục đặc biệt, tôi đã từ chối công việc này.

Suy cho cùng, tôi cũng là một quái vật cấp Thần, là một thực thể có thể lan truyền ô nhiễm. Tôi đã không biết làm thế nào để trở thành một con người, tôi hy vọng ở thế giới mới, tôi có thể làm một công việc gần gũi với người thường hơn, đồng thời phù hợp với thuộc tính của tôi.

Tối 15 tháng 9, ở trong phòng tiêu chuẩn của khách sạn do Cục đặc biệt sắp xếp, có hai giường, tâm trạng từ nhiều nắng chuyển sang nhiều mây.

Ngày 16 tháng 9, trời nắng, đi đến trường học cùng Mục Tư Thần, sau khi tan học tìm nhà ở gần trường, tạm thời chưa tìm được nhà phù hợp, tiếp tục ở phòng tiêu chuẩn của khách sạn, tâm trạng từ nhiều nắng chuyển sang nhiều mây.

Ngày 17 tháng 9, lặp lại lịch trình ngày 16.

Ngày 18 tháng 9, lặp lại lịch trình ngày 17.

Ngày 19 tháng 9, Mục Tư Thần nói rằng ký ức của các bạn học trong trường về việc đến thế giới khác đã không còn, nhưng có lẽ trong tiềm thức vẫn còn lưu giữ cảm xúc mất mà tìm lại được, các bạn học hình như càng trân trọng cuộc sống hiện tại hơn, mấy ngày nay trên lớp không có một học sinh nào ngủ, quả thực là kỳ tích.

Tôi có một phỏng đoán, nhưng không chắc chắn.

Hôm nay đã tìm được căn nhà phù hợp, ngày mai chuyển nhà, tối nay vẫn ở phòng tiêu chuẩn của khách sạn, tuy hai giường, tâm trạng lại trở nên rất tốt.

Ngày 20 tháng 9, thời tiết tốt, tâm trạng tốt, chuyển nhà.

Đêm đầu tiên ở nhà mới¹, muốn được Mục Tư Thần lan tỏa hương vị nắng ấm, điều này cần phải đến gần Mục Tư Thần hơn.

1. Ở đây dùng từ 新房 xīnfáng, có 2 nghĩa: a. Ngôi nhà mới; b. Phòng ngủ của cặp vợ chồng mới cưới. Ở đây dùng theo nghĩa a, nghĩa b hay cả 2 nghĩa thì không biết nhưng người lớn thì sẽ chọn cả 2 (╹ڡ╹ )

Mục Tư Thần sẵn lòng chia sẻ hương vị của ánh mặt trời cho tôi.

Trong lòng tôi nảy sinh một cảm xúc gần như mất kiểm soát, tôi không thể tự chủ, muốn nuốt chửng sức mạnh của “bản ngã”, muốn chiếm hữu hoàn toàn hương vị của ánh mặt trời làm của riêng.

Tôi đã không còn khả năng nuốt chửng nữa, chỉ có thể không ngừng đến gần Mục Tư Thần, liên tục đến gần, đến mức không thể tách rời, sự mất kiểm soát đang dần dừng lại.

Vực thẳm tham lam trong lòng đã được lấp đầy hoàn toàn, chỉ cần nhìn vào gương mặt ngủ say của Mục Tư Thần, tôi đã cảm thấy mãn nguyện, hạnh phúc.


Ngày 21 tháng 9, trời đầy mây đen, tâm trạng như bầu trời trong xanh, toàn thân đều là mùi hương của ánh mặt trời, lưu luyến không tan.

Ngày 27 tháng 9, đi dạy thêm cùng Mục Tư Thần.

Mục Tư Thần có lương từ Cục đặc biệt, không cần đi làm thêm nữa. Tuy nhiên Mục Tư Thần bận rộn cứu thế giới quá, quên rút lại bài đăng tìm việc làm thêm trên mạng, đối phương đã nhận rồi, hiện tại em ấy không bận nên nhận luôn mối này, không ai chê tiền nhiều cả.

Ghi chú lại, sau này cho Mục Tư Thần càng nhiều tiền càng tốt.

Ban đầu tôi định đợi Mục Tư Thần ở ngoài, nhưng phụ huynh học sinh rất tốt bụng, mời tôi vào nhà.

Phụ huynh học sinh nói, con trai họ tính tình ngang ngược, nhiều lần đánh nhau gây gổ, cũng đã khiến gia sư sợ hãi bỏ đi. Phụ huynh nói rằng tôi có thân hình cao lớn, ở lại đây có thể tạo ra tác dụng răn đe.

Quá trình dạy học diễn ra suôn sẻ, học sinh rất ngoan ngoãn nghe lời.

Ngày 28 tháng 9, phụ huynh học sinh phản hồi, học sinh này sau giờ học đã nghiêm túc hoàn thành bài tập Mục Tư Thần giao, rất cảm ơn chúng tôi, đã tăng lương cho Mục Tư Thần.

Ngày 1 tháng 10, đi cùng Mục Tư Thần đi dạy kèm, học sinh vẫn ngoan ngoãn nghe lời.

Ngày 2 tháng 10, Mục Tư Thần không cho tôi đi cùng, dường như em ấy đã phát hiện ra điều gì đó, tâm trạng từ nắng chuyển sang mưa như trút nước.

Ngày 3 tháng 10, trời nắng, tâm trạng như trời giáng sấm sét.

Mục Tư Thần hỏi tôi, các bạn học sinh trong trường không ngủ gật trong lớp, chăm chú nghe giảng; học sinh của em ấy ngoan ngoãn nghe lời; Hạ Phi và ba kẻ sa đọa (gạch bỏ chỗ này) ba người bạn cùng phòng người thường trở nên chững chạc ít nói, có phải liên quan đến tôi không? 

Quả nhiên là không thể giấu được, Mục Tư Thần thông minh hơn người, rất nhanh đã phát hiện ra manh mối.

Trong lòng tôi thấp thỏm, không biết nên mở lời thế nào, chỉ có thể gật đầu một cách điềm tĩnh.

Tôi dù sao cũng là quái vật cấp Di Thiên, dù đã khôi phục thân thể con người, dù có rào chắn thế giới ngăn cản, vẫn sẽ truyền ra một chút ô nhiễm.

Không, không phải ô nhiễm, mà là truyền ra một phần tính cách của tôi.

Những người tiếp xúc với tôi, sẽ trở nên tự giác, có trách nhiệm, bình tĩnh lý trí, nhưng dưới sự bảo vệ của rào chắn thế giới, tình trạng này duy trì trong thời gian ngắn, người bị lây nhiễm thụ động rời khỏi tôi hơn 24 giờ sẽ khôi phục lại bản tính.

Tôi cũng có thể chủ động lây nhiễm cho người khác, lây nhiễm chủ động sẽ duy trì trong bảy ngày.

Tôi chưa bao giờ chủ động lây nhiễm cho người khác, ngoại trừ Hạ Phi và hai người bạn kia (gạch bỏ chỗ này), nhưng rốt cuộc tôi không phù hợp để sống trong xã hội loài người. 

Tôi thú nhận với Mục Tư Thần, nói với em rằng tôi sẽ ngoan ngoãn ở nhà, đợi em về nhà.

Mục Tư Thần cười.

Trước đây em luôn nhíu mày, dáng vẻ lúc nào cũng trông rất không vui. Nhưng sau khi ở bên tôi, em thường xuyên cười, tôi thích nụ cười của em.

Mục Tư Thần nói, đó không phải là ô nhiễm, mà là sức cảm hóa mạnh mẽ của một người.

Em nói, thế giới này cũng tồn tại những người như vậy. Họ sẽ truyền tải cảm xúc của mình cho người khác, có người truyền tải cảm xúc tích cực; có người gieo rắc lo lắng và buồn bã; có người sẽ lợi dụng sức ảnh hưởng của bản thân để khơi mào chiến tranh, có người lại mang đến hòa bình.

Sức cảm hóa là một năng lực, sử dụng nó như thế nào là quyền tự do của tôi.

Đêm ngày 3 tháng 10, tâm trạng như sấm chuyển mây mưa, mây mưa điên đảo.


Ngày 4 tháng 10, thời tiết trong lành, tâm trạng như sóng lúa, nhấp nhô gập ghềnh.


Bắt đầu suy ngẫm về cuộc đời, suy ngẫm về con đường mới thuộc về tôi.

Ngày 8 tháng 10, nộp đơn xin vào Cục đặc biệt, hy vọng có thể sớm thi đậu bằng tốt nghiệp trường sư phạm và lấy chứng chỉ giáo viên.

10 tháng 10, bắt đầu học tập chăm chỉ, Mục Tư Thần sẽ đi cùng tôi đến thư viện, khen chữ tôi rất đẹp.

Tâm trạng hơi đỏ mặt.

20 tháng 12, vượt qua kỳ thi tốt nghiệp với độ khó tăng gấp trăm lần do Cục đặc biệt sắp xếp, nhận được bằng tốt nghiệp và chứng chỉ giáo viên.

21 tháng 12, theo sự sắp xếp của Cục đặc biệt, trở thành giáo viên thực tập tại trường trung học trực thuộc đại học B, bắt đầu gieo mầm ô nhiễm (gạch bỏ chỗ này) cảm hóa con người, ươm mầm tri thức cho cuộc sống mới.

27 tháng 12, trời tuyết rơi lớn, chơi ném tuyết cùng với những tín đồ (gạch bỏ chỗ này) cùng với học sinh trên thao trường.

Tôi từng là quái vật cấp Thần, không thể lợi dụng sức mạnh vượt trội so với con người để bắt nạt những con người yếu đuối này, dù sao, tôi cũng từng là “Thần bảo vệ nhân loại”.

Vẫn là ngày 27 tháng 12, tâm trạng tuyết rơi lớn.

Bị học sinh ấn xuống tuyết, chôn thành người tuyết.

Hơi mất kiểm soát, tạm thời không làm “Thần bảo vệ nhân loại” nữa, làm một người tuyết cho cả lớp, truyền sự ô nhiễm của người tuyết cho học sinh.

Về nhà, được Mục Tư Thần tự tay nấu canh nóng, tâm trạng như sau tuyết tan có nắng ấm.

Ngày 22 tháng 1 năm sau, năm mới, cùng Mục Tư Thần đón Tết, giữa tuyết rơi, trở thành người nhà của nhau, cả đời này dựa vào nhau, giúp đỡ lẫn nhau, ảnh hưởng lẫn nhau, đến chết không rời.

Ngày 1 tháng 3 năm sau, nhờ sự hỗ trợ bí mật của Cục đặc biệt, chính thức được chuyển sang vị trí giáo viên toán và làm chủ nhiệm lớp của lớp có thành tích kém nhất khối lớp 10.

Tôi là Tần Trụ, từng là một quái vật cấp Thần, nỗ lực kiềm chế bản thân, không để ô nhiễm lan rộng ra thị trấn Tường Bình.

Tôi là Tần Trụ, vẫn tiếp tục công việc truyền bá sự lây nhiễm trong thế giới mới, nỗ lực lan tỏa “sự ô nhiễm” của tính kỷ luật, tinh thần trách nhiệm và nỗ lực vươn lên đến từng học sinh.

Tôi vẫn là “Người bảo vệ nhân loại”.

Vẫn là ngày 1 tháng 3, Mục Tư Thần gọi tôi là thầy Tần ơi.

Tối hôm đó, tâm trạng như xuân về hoa nở.


——————–

Tác giả có lời muốn nói:

Hàng ngày cầu dinh dưỡng dịch~

Mắt to: Nhật ký không có tôi chỉnh sửa thì văn phong kém đi nhiều rồi.

Tuyển tập《Người ấy》, tác giả gốc Không Mục Đồng ngưng bút, do tác giả mới Đấng không lý trí tiếp tục viết, đang được cập nhật liên tục.

Editor: Ôi cuốn nhật ký đầy màu hường phấn của Tần Trụ =))))

Bình Luận (0)
Comment