Tranh Mỹ Nhân - Tỉ Hạc

Chương 15

Bụng Tống Vi Hòa càng lúc càng lớn, mới ba tháng nhưng đã to gần bằng Hoàng hậu bảy tháng.

Bùi Dục vui vẻ: “Trong bụng Hòa Nhi có khi là song thai.”

Ta cung kính đứng bên cạnh, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt.

Trong bụng Tống Vi Hòa sao có thể là song thai, rõ ràng là đống thịt thối rữa tanh hôi.

Bữa tối, ta như thường lệ cùng Từ ma ma hầu hạ Tống Vi Hòa và Bùi Dục dùng bữa.

Từ ma ma luôn làm việc trước, khiến ta không hề có tác dụng.

Bùi Dục cười khẽ: “Hòa Nhi, Từ ma ma trong cung nàng hầu hạ chu đáo nhất, mấy tiểu nhân chân tay luống cuống, mấy ngày nữa trẫm điều vài người lanh lợi sang, Từ ma ma lớn tuổi, tránh để bà vất vả.

Lời này vốn là quan tâm Tống Vi Hòa, nhưng với nàng ta lúc này, Từ ma ma quá mức nổi bật.

Được lòng cung nữ thái giám còn chưa đủ.

Giờ đến cả Bùi Dục cũng khen bà ta.

Lời này vốn không có vấn đề, nhưng với người đã bị gai mềm đâm vào tim.

Cái gai ấy càng ngày càng sâu, nếu không nhổ ra thì sẽ mãi đâm sâu trong lòng.

Tống Vi Hòa nhìn Từ ma ma thật sâu, không nói lời nào.

Ta biết Từ ma ma đã là người chết.

Dùng bữa tối xong, Tống Vi Hòa viện cớ không khỏe.

Năn nỉ đủ kiểu, Bùi Dục mới miễn cưỡng về điện Chiêu Đức nghỉ ngơi.

Tống Vi Hòa nhìn chằm chằm Từ ma ma, lạnh giọng nói: “Năm đó chính ngươi xúi giục bản cung dùng “Tranh mỹ nhân”, thân thể bản cung khỏe mạnh, ngươi lại nói bản cung không thể mang thai, khiến bản cung không màng chuyện để sử dụng nó.”

Từ ma ma nghe xong, quỳ sụp xuống, ôm lấy chân Tống Vi Hòa, cầu xin: “Nương nương, lão nô một lòng trung thành hầu hạ ngài…”

“Câm mồm! Người đâu, lôi ra ngoài đánh chết, đừng để ta nhìn thấy bà ta.” Tống Vi Hòa ra lệnh.

Bốn ma ma lực lưỡng từ ngoài điện tiến vào, lôi Từ ma ma ra ngoài.

Trong điện lập tức yên lặng lại.

Ta nắm chặt con dao ở trong tay áo, che giấu sự sảng khoái trong lòng!
Tống Vi Hòa dùng canh an thần theo thường lệ sau khi thắp hương liền đi ngủ.

Còn ta, lặng lẽ đi vào phòng Từ ma ma.

Bình Luận (0)
Comment