Trò Chơi Đối Kháng

Chương 137

Edit: Kazuo

Trong trận chiến ác liệt điên cuồng đêm qua, eo Chu Lẫm bị làm cho đau nhức, cho nên toàn bộ buổi sáng Chu Lẫm ôm eo mỗi khi di chuyển.

“Tôi đau nhức eo, không phải gãy tay.” Nhìn bữa sáng mà Lý Hàn Phong tự tay đưa tới miệng cậu, trên mặt Chu Lẫm hiện đầy hắc tuyến.

“Tôi đoán em tối hôm qua nhất định là mệt muốn chết rồi, vì vậy sáng nay muốn chăm sóc em một chút.” Lý Hàn Phong khẽ cười nói.

Chu Lẫm cảnh giác nhìn chung quanh, quả nhiên, có mấy hầu gái mặt đỏ đang cúi đầu, hiển nhiên là đang suy nghĩ lời nói của Lý Hàn Phong.

Chu Lẫm có lợi xúc động muốn chui vào lòng đất, tại sao mỗi lần làm chuyện đó, cậu đều là người bị thương.

"Ngoan, há miệng ra." Lý Hàn Phong ôn nhu nói, nụ cười trên mặt tựa hồ rất hưởng thụ khoảnh khắc này, nhìn Chu Lẫm miễn cưỡng há miệng ngậm lấy điểm tâm hắn đưa tới bên miệng, cảm giác hạnh phúc đã mất từ ​​lâu tràn ngập trong lòng. Cái loại cảm giác ấm áp thân thuộc này chính là thứ mà Lý Hàn Phong muốn.

"Bà xã, tôi đi làm đây, em đến hôn tiễn tôi đi." Mới vừa dùng xong bữa sáng, Lý Hàn Phong bất mãn ôm lấy Chu Lẫm từ phía sau, một lần nữa được bổ nhiệm lại làm giám đốc Nguyên Soái, Lý Hàn Phong phải giải quyết một số việc, hắn vốn định mang Chu Lẫm, nhưng suy xét đến eo của Chu Lẫm, đành phải từ bỏ, nhưng trước khi đi làm, hắn muốn người yêu của mình phải hôn một cái.

“Đồ trẻ con!” Chu Lẫm thấp giọng trách mắng, “Còn có, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, anh không được gọi tôi là bà xã, tôi là nam nhân!”

"Hôn tôi một cái, tôi liền đi làm, không có nụ hôn của bà xã, tôi sợ cả ngày không thể làm cái gì hết." Lý Hàn Phong ghé vào bên tai Chu Lẫm, cười mập mờ nói.

Chu Lẫm vẫn luôn cho rằng Lý Hàn Phong là người thẳng thắn, cũng chưa từng nghĩ tới hắn sẽ cùng mình mập mờ lưu luyến như vậy, nhưng nghĩ đến hành vi tàn nhẫn của Lý Hàn Phong rồi lại ôn nhu gấp trăm lần đối với mình, đột nhiên sinh cảm ra cảm giác thỏa mãn, trái tim thiếu sót của Chu Lẫm dần dần được lấp đầy.

“Vậy thì một cái.” Chu Lẫm thấp giọng thì thầm, trong lòng nghĩ theo nam nhân này, kỳ thật cũng rất tốt.

Lý Hàn Phong hưng phấn xoay người Chu Lẫm, dùng sức kéo cái eo đang đau nhức của Chu Lẫm, Chu Lẫm nhe răng trợn mắt chuẩn bị mắng chửi, Lý Hàn Phong liền hôn cậu.


"Ưm... Được rồi... chỉ... chỉ... một... ưm..." Nhũng phản kháng bất mãn đều bị nụ hôn của Lý Hàn Phong nhấn chìm, cuối cùng Chu Lẫm bị Lý Hàn Phong đè lên sô pha.

"Eo, eo, eo!! Đau muốn chết!!" Lúc cậu ngã xuống, Sở Liệt đã ôm eo mắng: "Không phải anh nói chỉ hôn một cái thôi sao?"

Lý Hàn Phong tà ác cười khẽ, "Là do môi em quá ngọt!"

“Gớm!” Sở Liệt khinh thường nói: “Tôi cảm thấy là do anh dục cầu bất mãn đi.”

"Cho nên hôm nay bảo dưỡng eo thật tốt, đêm nay tôi muốn cùng bà xã Lẫm đại chiến ba trăm hiệp." Nói xong, Lý Hàn Phong hôn lên trán Chu Lẫm, hài lòng rời khỏi biệt thự.

Chu Lẫm ở trên sô pha nửa ngày mới ý thức được Lý Hàn Phong nói "đại chiến" là có ý gì, mặt đỏ tai hồng hét lớn một tiếng: "Lý Hàn Phong, lão tử đem nay muốn ngủ riêng!"

- ---------------------------------------

Sau khi Lý Hàn Phong rời đi, Sở Liệt lái xe ra khỏi biệt thự.

Trên thực tế, vết thương ở thắt lưng của Chu Lẫm không khoa trương như cậu biểu hiện, đi làm với Lý Hàn Phong cũng không có vấn đề gì, sở dĩ Chu Lẫm làm như vậy là vì Cố Phi đã trở lại.

Chu Lẫm biết, nếu cậu thẳng thắn nói với Lý Hàn Phong là cậu muốn đến sân bay đón Cố Phi, với tính cách bá đạo của Lý Hàn Phong, hắn có thể sẽ cử người chặn giết Cố Phi ở sân bay, vì vậy Chu Lẫm muốn nhân cơ hội Lý Hàn Phong làm việc mới một mình đến sân bay.

Thời điểm Chu Lẫm đến sân bay, vừa lúc nhìn thấy Cố Phi đang kéo một chiếc vali, cả người mặc một bộ quần áo giản dị màu trắng đang đứng ở sảnh sân bay, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.

Từ xa nhìn Cố Phi, Sở Liệt sửng sốt một chút, không biết có phải hay không bởi vì xa cách Cố Phi quá lâu, Sở Liệt luôn cảm thấy có chút xa lạ. Chu Lẫm luôn cảm thấy sự tốt bụng, ân cần và ấm áp như ngọc chỉ tồn tại trong quá khứ.


Nhưng trong trái tim Chu Lẫm, Cố Phi vẫn tồn tại như một thiên thần, là hiện thân của lòng tốt, ít nhất những lời nói và nụ cười ấm áp đã cùng cậu đi qua những ngày đau khổ nhất.

“Phi Phi!” Chu Lẫm vẫy tay với Cố Phi, vội vàng chạy tới.

Chu Lẫm vừa chạy đến trước mặt Cố Phi, Cố Phi liền kích động ôm lấy Chu Lẫm, "Cậu không sao, tốt quá, thật sự là tốt quá."

"Tôi phúc lớn mạng lớn, có thể xảy ra chuyện gì a." Chu Lẫm cười nói, sau đó giúp Cố Phi kéo va li, cũng cầm lấy túi xách trên tay Cố Phi, bộ dáng giống như rất vất vả.

Cố Phi nhìn chằm chằm Chu Lẫm hồi lâu, khi xác định Chu Lẫm quả thật không có bệnh, mới thở phào nhẹ nhõm.

Khi Lý Hàn Uy lừa Cố Phi hợp tác với cậu để bắt Chu Lẫm, Cố Phi chỉ nghĩ Lý Hàn Uy đang cố gắng lợi dụng Chu Lẫm để uy hiếp Lý Hàn Phong, nhưng mãi sau này cậu mới biết, Lý Hàn Uy chỉ muốn tranh công trước mặt của Lý Cừu, ép buộc Chu Lẫm khai ra những số liệu đó. Nếu sớm biết Lý Hàn Uy đang lừa cậu, Cố Phi cho dù liều chết cũng không đưa Chu Lẫm lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy.

Cố Phi đau khổ hơn bất kỳ ai khác, mỗi khi nghĩ dến sự ích kỷ của mình sẽ khiến Chu Lẫm gặp nguy hiểm, Cố Phi lại muốn chết dưới tay Chu Lẫm.

Lần đầu tiên Cố Phi phát hiện, bản thân không còn xứng đáng để yêu Chu Lẫm.

“Thấy Lẫm vẫn như trước, tôi liền yên tâm rồi.” Cố Phi dịu dàng cười nói, “Tôi định ngày mai trở về nước Mỹ.”

"Nhanh quá! Tôi đang định mang Phi Phi đi Intoxicated, cùng bọn A Sâm Kiều Tiến tụ tập! Tôi còn nhờ người dọn dẹp căn hộ mà Phi Phi sống, vì muốn Phi Phi có thể ở V thị sinh sống như trước đây." Chu Lẫm than thở nói: "Nếu Phi Phi không thích tranh đấu của các băng đảng, vậy thì tiếp tục sống ở V thị như trước đi."

Thấy Cố Phi cúi đầu do dự, Chu Lẫm cười trộm thơm lên má Cố Phi, trước đây Cố Phi thường làm hành động như vậy, Chu Lẫm cũng không cảm thấy có gì to tát, "Phu nhân ở lại đi! Nể mặt mũi Lẫm thân yêu, chẳng lẽ Phi Phi muốn rời xa sao?"

Chu Lẫm thoải mái ném ra những lời ngọt ngào mà cậu giỏi trong quá khứ cho Cố Phi, cho đến khi Cố Phi bất đắc dĩ nói: “Được rồi!” Chu Lẫm mới vui vẻ lái xe đưa Cố Phi về chung cư.


Mọi thứ trong căn hộ vẫn như cũ, Chu Lẫm chân chó đứng ở cửa, làm bộ cung kính cười nói: "Hoan nghênh phu nhân trở về!"

Nhìn nụ cười ngốc nghếch của Chu Lẫm, Cố Phi nhất thời thất thần, phảng phất như trở về quá khứ, Chu Lẫm ôm lấy mình, nhẹ nhàng tựa cằm lên vai cậu, nũng nịu nói: "Bà xã, tôi đói."

Nhưng như vậy thì sao, đó chỉ là sự ỷ lại như trẻ con của Chu Lẫm, không phải tình yêu! Bây giờ chiếm cứ hết cuộc đời của hắn chính là người đàn ông tên Lý Hàn Phong.

Chu Lẫm thấy Cố Phi thất thần, vẻ mặt buồn bực tựa hồ đang suy nghĩ cái gì, lập tức tiến lên, vỗ bả vai Cố Phi, "Phi Phi, cậu đang suy nghĩ cái gì? Yên tâm đi, nếu có ai ở đây dám bắt nạt Phi Phi, tôi nhất định sẽ tiêu diệt người kia."

Cố Phi cười nói: "Có Lẫm ở đây, tôi cái gì cũng không sợ."

- -------------------------------------------------

Lý Hàn Phong lại trở thành chủ tịch của Nguyên Soái, nguyên lai Âu Dương Quyết lại trở thành trợ lý của hắn, ngoài sáng trợ giúp Lý Hàn Phong giải quyết các công việc vặt của Nguyên Soái, bên trong thì bí mật giúp Lý Hàn Phong theo dõi động thái của Thượng Nguyệt Bang.

"Thân ái! Cậu thiên vị quá rồi! Tại sao người đàn ông bạo lực đó lại là phó chủ tịch, còn tôi chỉ là trợ lý?" Âu Dương Quyết cầm một chiếc quạt giấy, ở trong văn phòng lải nhải oán giận.

Lý Hàn Phong sắc mặt âm trầm lật xem văn kiện, lại không quan tâm Âu Dương Quyết nói một chữ.

Âu Dương Quyết không hề bỏ cuộc, lắc mông đi đến bên cạnh Lý Hàn Phong, xòe chiếc quạt trong tay ra quạt cho Lý Hàn vài cái một cách tượng trưng, đáng khinh ​​nhỏ giọng nói: “Nếu muốn tôi nghe theo mệnh lệnh của tên bạo ngược kia, vòn không bằng giết tôi cho rồi. Nếu không, tôi cho cậu làm tôi một lần, cậu thăng chức cho tôi lên làm phó chủ tịch?"

Lý Hàn không ngẩng đầu, "Vậy thì tự tìm đường chết đi!"

"......"

Âu Dương Quyết đóng quạt giấy lại, tức giận ngồi xuống ghế sô pha, "Ít nhất tôi cũng vì cậu mà rời bỏ Thượng Nguyệt Bang, hiện tại Lý Cừu đã hạ lệnh giết tôi, cậu không thương tôi một chút được sao? Hay là..." Âu Dương Quyết cao giọng, "Tôi chuyển đến 'lâu đài' của cậu để sống, được không?."

“Tùy ý.” Lý Hàn Phong nhàn nhạt nói: “Chỉ cần cậu không sợ bị Chu Lẫm đánh chết là được.”


"......"

Âu Dương Quyết vẻ mặt đau khổ rời khỏi văn phòng, đúng lúc gặp Jason đang gõ cửa bước vào.

Hai mắt Âu Dương Quyết sáng lên, sau đó vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa bọ ngực rắn chắc của Jason, ôn nhu nói: "Không đau chứ?"

Jason cung kính hành lễ với Âu Dương Quyết, "Cám ơn trợ lý Âu quan tâm, thuộc hạ không có việc gì." Kỳ thực Jason rất muốn bổ sung, ngươi có thể thu tay về được không?

Sau khi Âu Dương Quyết rời đi, Jason đi tới trước mặt Lý Hàn Phong nói: "Lý tổng đoán không sai, hiện tại phó chủ tịch quả nhiên đang ở cùng Cố thiếu gia."

"Đã biết, tiếp tục phái người đi bảo vệ hắn, đồng thời truyền tin ở V thị, ai dám động đến Chu Lẫm, là muốn đối đầu với Lý Hàn Phong."

"Đã rõ! Thuộc hạ xin cáo lui!"

Jason rời đi, Lý Hàn Phong bưng cà phê đi tới trước tấm kính chắn lớn, mặt không chút thay đổi nhìn phong cảnh bên ngoài.

Trước khi trở về Trung Quốc, Cố Phi đã nói chuyện điện thoại với Lý Hàn Phong, cũng đã nói với Lý Hàn Phong việc cậu đã từ bỏ tranh giành Chu Lẫm với hắn, nhưng chỉ có một yêu cầu, hãy để cậu và Chu Lẫm làm bằng hữu như trước.

Lý Hàn Phong không hoàn toàn tin tưởng Cố Phi, nếu không phải bởi vì Cố Phi cùng Sở Liệt giống như có quan hệ thân thích, Lý Hàn Phong nhất định sẽ tìm cách giết Cố Phi.

Chu Lẫm đi gặp Cố Phi mà không nói với chính mình, có lẽ là lo lắng hắn sẽ ghen, nghĩ đến đây, Lý Hàn Phong nở nụ cười, chứng tỏ Chu Lẫm vẫn luôn quan tâm đến cảm xúc của Lý Hàn Phong hắn.

Mối ràng buộc giữa Chu Lẫm và Cố Phi trong nhiều năm không thể phá vỡ, Lý Hàn Phong rất rõ ràng về điều này, cho nên hắn không có ý định ngăn cản Chu Lẫm và Cố Phi gặp nhau.

Tuy rằng có hàng loạt lý do để thuyết phục Lý Hàn Phong chấp nhận Chu Lẫm và Cố Phi quay trở về như trước kia, nhưng Lý Hàn Phong vẫn rất khó chịu, khi nghĩ đến hiện tại Chu Lẫm của mình đang nói cười với người đàn ông khác, cơn giận trong lòng hắn không thể ngăn được..

Quả nhiên, đêm nay phải hảo hảo trừng phạt nam nhân kia một chút.

Bình Luận (0)
Comment