Trò Chơi Đối Kháng

Chương 157

Edit: Kazuo

Uy tín của Cố Bắc Thanh trong giới Mafia rất lớn, đặc biệt là sau cái chết của Lý Cừu, Hồng Viêm Đường đã trở thành lực lượng nòng cốt trong giới, Thượng Nguyệt Bang tạm thời yên lặng, khiến Hồng Viêm trở thành độc nhất.

Cho nên tiệc đại thọ lần thứ năm mươi này, tất cả mọi người đều sẽ tham gia, trong lúc này nếu biểu hiện ra sự bất kính gì, đều chỉ mang đến những trở ngại không cần thiết cho sự phát triển thế lực của họ.

Lý Hàn Phong biết Cố Thâm Mục vẫn chưa từ bỏ Chu Lẫm, nhưng nếu hắn không nể mặt Cố Bắc Thanh, nhất định sẽ tạo thành trở ngại cho việc kinh doanh về sau. Cố Thâm Mục là một người khôn ngoan và đa mưu, có thể tiêu sái rời khỏi đảo XX, chắc chắc đã có thủ đoạn kỹ lưỡng để đối phó với hắn.

Lý Hàn Phong không muốn mang Chu Lẫm đến yến tiệc của Cố Bắc Thanh, hắn có thể đảm bảo Chu Lẫm an toàn ở đảo XX, nhưng một khi hắn đến lãnh địa của Hồng Viêm Đường, sẽ rất tránh khỏi thị phi. Mặc dù Cố Thâm Mục sẽ không công khai tìm rắc rối cho mình, nhưng hắn nhất định sẽ lén lút dùng thủ đoạn sau lưng để gây khó dễ, Lý Hàn Phong cảm thấy đối phó với Cố Thâm Mục còn khó hơn Cố Phi nhiều, bất luận là tâm kế, hay là thủ đoạn.

Đương nhiên, Lý Hàn Phong sẽ không cho phép bất luận kẻ nào cướp đi Chu Lẫm của mình, nếu như sau khi đến Mỹ hắn cùng Chu Lẫm luôn ở bên cạnh nhau, Cố Thâm Mục cũng sẽ không có cơ hội xuống tay trước mặt thủ lĩnh của nhiều tổ chức như vậy, Lý Hàn Phong hoàn toàn tin tưởng nắm chắc cục diện trong lòng bàn tay.

Nhưng hắn vẫn không muốn Chu Lẫm đi cùng, bởi vì ở đó có... tình địch.

Không phải Lý Hàn Phong không tự tin vào tình yêu của mình dành cho Chu Lẫm, chỉ là khi nghĩ đến cảnh Chu Lẫm hết lần này đến lần khác gọi "Phi Phi" trước mặt nam nhân kia, Lý Hàn Phong lại có cảm giác muốn kéo Chu Lẫm lại. Nó. Hơn nữa, trước mặt nam nhân đó, Chu Lẫm vẫn luôn cảm thấy có lỗi.

"Nếu anh không cho tôi đi cùng, tôi tự mình lái xe vậy." Chu Lẫm hét lên.

“Bảo bối, quanh đảo XX là biển, em làm sao có thể lái xe rời đi?” Lý Hàn Phong dựa vào trên sô pha, nhìn bộ dáng Chu Lẫm hận không thể nhào lên cắn chết hắn, bình tĩnh mở miệng nói.

Trước vài ngày xuất phát, Chu Lẫm vô tình tìm thấy tấm thiệp mời mà Lý Hàn Phong cố ý giấu đi, lúc này mới biết vài ngày sau sẽ là sinh nhật lần thứ năm mươi của Cố Bắc Thanh. Chu Lẫm giận chính là Lý Hàn Phong gạt không nói cho cậu biết, cậu thật sự rất muốn đi, không chỉ bởi vì Phi Phi đang ở đó, mà còn bởi vì Chu Lẫm lo lắng Lý Hàn Phong đến đó một mình, tất nhiên, Chu Lẫm sẽ không nói ra.

Tuy nhiên, sau khi Chu Lẫm biết rõ mọi việc, Lý Hàn Phong đã nhanh chóng chặn tất cả các phương tiện di chuyển mà Chu Lẫm có thể sử dụng để rời khỏi đảo XX, tất nhiên là chỉ nhắm vào một mình Chu Lẫm.

Nếu không có sự cho phép của Lý Hàn Phong, không ai dám tùy ý để Chu Lẫm đi qua.

Chu Lẫm hùng hổ đứng trước mặt Lý Hàn Phong, "Lý Hàn Phong, anh rốt cuộc có chịu mang lão tử theo cùng không?"


“Bảo bối, có việc gì cứ bình tĩnh ngồi xuống nói.” Lý Hàn Phong cười khẽ, chỉ vào chiếc ghế trống bên cạnh.

Lý Hàn Phong càng tỏ ra hờ hững, Chu Lẫm càng tức giận: "Được! Anh đưa thiệp mời Mục ca để lại cho tôi, cho dù có phải bơi, tôi cũng sẽ vượt biển để đến."

“Không được.” Lý Hàn Phong đơn giản thoải mái đáp lại, thanh âm tùy ý trở nên cực kỳ ôn nhu, hắn nhàn nhạt cười nói: “Bảo bối, lại đây ngồi đi, đã hai ngày rồi chúng ta không có thân mật.”

Chu Lẫm xúc động muốn giết người, không nhịn được hét lên: "Đừng lảng sang chuyện khác!!"

Khuôn mặt nghiêm nghị vặn thành một quả bóng, hai tay Lý Hàn Phong khoanh trước ngực, thanh âm khàn khàn gợi cảm: "Em đã hứa, trên giường mọi chuyện nghe tôi."

“Nhưng dự tiệc sinh nhật không phải chuyện trên… chuyện trên giường, anh mới là người không chịu nghe tôi.” Chu Lẫm tự tin trả lời.

Lý Hàn Phong cười cười, giơ tay cởi hai cúc áo trên cổ áo, "Vậy sau khi xong việc, chúng ta quay lại bàn bạc sau nhé?"

“Không!!" Chu Lẫm đưa tay hai tay làm tư thế thủ tiết, cậu sẽ không bị Lý Hàn Phong lừa gạt lần nữa, Chu Lẫm vô cùng nhớ kỹ, mỗi lần cậu không vui điều gì, Lý Hàn Phong đều sẽ kéo hắn lăn qua lăn lại một vòng, sau đó cậu phải nghe lời hắn một cách rất chi là ba chấm. Mặc dù Chu Lẫm sâu sắc cảm thấy chính cậu thật không có tiền đồ, nhưng khi Lý Hàn Phong ở trên giường, Chu Lẫm thật sự không còn lựa chọn nào khác...

Cho nên lần này, có bị đánh chết Chu Lẫm cũng sẽ không bị mắc bẫy.

“Bảo bối, lại đây nào.” Lý Hàn Phong ngoắc ngón tay, nở nụ cười mê hoặc nhân tâm.

Chu Lẫm sửng sốt ba giây, sau đó quả quyết quay đầu đi ra ngoài, không quên nói: "Lão tử ở khách sạn, anh cứ ở lại mà chơi một mình đi!"

Chu Lẫm tin chắc Lý Hàn Phong sẽ đi kiếm cậu, đối với loại bế tắc này Chu Lẫm rất tự tin, cậu có thể cảm giác được, Lý Hàn Phong đối với cậu si mê rất sâu, mỗi khi nhìn vào ánh mắt Lý Hàn Phong, Chu Lẫm đều sâu sắc cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của Lý Hàn Phong, loại khát vọng mạnh mẽ độc chiếm khiến Chu Lẫm vô cùng tự tin nắm chắc Lý Hàn Phong trong tay.

Tuy rằng mỗi lần cãi nhau, Lý Hàn Phong đều kéo cậu lên giường giảng hòa, nhưng Chu Lẫm đã hoàn toàn cảm giác được, Lý Hàn Phong tuyệt đối sẽ không phớt lờ cậu quá nửa ngày.

Vì thế, vào ban đêm... trước cửa phòng khách sạn nào đó...


"Bà xã, mở cửa."

"Không mở."

"Bà xã, mở cửa đi!"

"Kiên quyết không mở!"

"Bà xã......"

"Đừng kêu nữa, gọi lão tử một vạn lần cũng vô dụng, trừ phi anh đáp ứng với yêu cầu ban ngày của tôi."

"Bà xã, tôi vào đây."

"......"

Lý Hàn Phong đút thẻ vào ổ khóa phòng mở cửa, Chu Lẫm kinh ngạc nhìn Lý Hàn Phong mặc âu phục màu đen ung dung đi vào, trong lòng ảo não, nếu Lý Hàn Phong có thể dễ dàng đi vào như vậy, vì sao hắn còn cố tình ở bên ngoài trêu đùa cậu như vậy? Chưa kể cả cậu, chỉ vì một tiếng bà xã mà lần này đến lần khác bị hắn đùa giỡn, cậu lại không hề cảm thấy tức giận.

Lý Hàn Phong nhìn Chu Lẫm bá đạo trước mặt, trong lòng cười nói: "Tôi dẫn em đi."

Chu Lẫm quay đầu lại, nhướng mày, "Thật sao?"

Lý Hàn Phong gật đầu, "Nhưng trước tiên phải nói cho rõ trước, đến nơi đó nhất định phải nghe lời tôi nói."

"Vì sao phải... Được rồi!" Chu Lẫm thầm may mắn bản thân ngừng kịp lúc, nếu nói ra câu kia, với phong cách thường ngày của Lý Hàn Phong, hắn nhất định sẽ lại mang cậu lên giường thương lượng lại một lần nữa.

Thấy Chu Lẫm cười, Lý Hàn Phong không muốn nghĩ tới mình sẽ gặp phải khó khăn gì nữa, có tên ngốc này ở bên cạnh, như thế là đủ lắm rồi.


Lý Hàn Phong biết, một khi thay đổi quyết định, đồng nghĩa với việc chuyến đi Mỹ lần này của hắn sẽ phải tăng cường bảo vệ, hơn nữa sự an toàn của Chu Lẫm quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.

Quyết định dẫn Chu Lẫm đi cùng khiến Lý Hàn Phong rất nhẹ nhõm, ít nhất chuyến đi này hắn sẽ không cô đơn.

Ôm Chu Lẫm vào lòng, Lý Hàn Phong bước nhanh về phía giường lớn, trên mặt lộ ra vẻ chờ mong.

“Hai ngày nay tôi rất bận, không có thời gian thân thiết với em, thật là chờ mong quá đi.” Lý Hàn Phong cười khẽ, đem Chu Lẫm đè ở trên giường.

"Là do anh thiếu kiên nhẫn, chứ tôi có vội vàng gì đâu." Chu Lẫm tức giận đáp.

"Tại sao? Chẳng lẽ kỹ thuật của tôi xuống cấp rồi?" Lý Hàn Phong ác ý xoa bóp những điểm mẫn cảm trên người Chu Lẫm.

Chu Lẫm đỏ mặt, đây cũng là biểu hiện Lý Hàn Phong thích nhất, loại nam nhân kiêu ngạo này, chỉ sợ chỉ có mình người dưới thân mới hấp dẫn được hắn.

Chu Lẫm cắn môi, xấu hổ rụt cổ lại: "Còn không phải là do anh sao, một lần của anh cũng làm cho đủ... vài ngày."

“Vậy thì em cho lão công của em bao nhiêu điểm?” Lý Hàn Phong nghiêm túc hỏi, nhíu đôi mày đẹp.

Chu Lẫm bĩu môi, "Vừa đủ tư cách."

“Thật sao?” Lý Hàn Phong tà mị cười, “Vậy sau này lão công nhất định phải cố gắng, tranh thủ đêm nay đạt điểm tuyệt đối.”

"......Giỡn thôi mà, anh sớm đã đạt điểm tuyệt đối rồi... ha hả..."

"......"

- ---------------------------------------------------------

Sau khi rời khỏi đảo XX, Cố Phi trở lại V thị. Đối với câhu, ở đó không chỉ có nhiều bạn bè, mà còn có rất nhiều kỷ niệm của cậu và Chu Lẫm, Cố Phi vẫn không quên được Chu Lẫm, mặc dù hào phóng rút lui không muốn cạnh tranh với Lý Hàn Phong, nhưng không còn Chu Lẫm bên cạnh, cậu vẫn thấy rất đau lòng. Rốt cuộc là do cậu và Chu Lẫm ở bên nhau quá lâu, đến nỗi cậu coi Chu Lẫm như là một bộ phận không thể thiếu trên người cậu.

Cố Phi sẽ không quấy rầy Lý Hàn Phong nữa, mặc dù không cam lòng, nhưng cậu vẫn hy vọng Chu Lẫm có thể sống hạnh phúc bên cạnh Lý Hàn Phong.


________________________

Cố Phi không định quay về Hồng Viêm Đường nữa, mặc dù sắp sinh nhật của cha, không phải Cố Phi bất hiếu, mà là phương thức giao dịch của Hồng Viêm Đường khiến cậu chán ghét, tiệc sinh nhật cũng chỉ dùng để phân rõ ai bạn ai thù mà thôi, không có tình bạn nào cả, chỉ có mối quan hệ giữa lợi dụng và bị lợi dụng. Mặc dù ở nơi đó là gia đình của Cố Phi, nhưng chính vì vậy mà Cố Phi không muốn ở lại đó, cậu sợ phần lương thiện cuối cùng của cậu bị bóng ma nuốt chửng.

Cố Phi không thích chém giết, cậu thích mỗi ngày sau khi tan làm, nhàm chán cùng bằng hữu uống rượu, ca hát qua ngày.

Tưởng chừng cuộc sống sẽ trở lại như ngày xưa, chỉ là không còn bóng dáng của người mà cậu yêu thương nhất.

Tuy nhiên, cuộc sống đơn giản này đã bị phá vỡ.

Bởi vì...... Lý Hàn Uy......

Cố Phi nghĩ rằng Lý Hàn Uy sẽ trở về nước Mỹ, lại không nghĩ hắn quay trở lại chung cư cậu ngày hôm sau. Lý Hàn Uy xuất hiện ở bãi đỗ xe, nói đại loại muốn đi ăn cơm.

Cố Phi đối với Lý Hàn Uy bài xích cùng căm hận vượt qua Lý Hàn Phong, sự chán ghét từ tận đáy lòng khiến Cố Phi dựng tóc gáy mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt của Lý Hàn Uy, nhất là lúc hắn nở nụ cười nham hiểm.

Có lẽ là bởi vì cùng Lý Hàn Uy tiếp xúc thân thể, mỗi lần nhìn thấy Lý Hàn Uy, Cố Phi đều sẽ nghĩ đến chính mình có bao nhiêu dơ bẩn, cho nên cậu muốn trốn tránh Lý Hàn Uy.

Cố Phi đã rất nhiều làn thay đổi nơi ở, nhưng Lý Hàn Uy vẫn có thể dễ dàng tìm thấy cậu, hắn cũng không làm ra bất kỳ hành vi ép buộc nào, Lý Hàn Uy chỉ đơn giản nói ra lý do hắn ta đến đây, là muốn mời bạn cùng giường đi ăn tối.

Lời nói sỉ nhục của Lý Hàn Phong khiến Cố Phi tức giận và khó chịu, cuối cùng cậu chuyển về căn hộ ban đầu, chọn cách hoàn toàn phớt lờ Lý Hàn Uy, mỗi ngày sau khi tan sở, Cố Phi sẽ bỏ mặt Lý Hàn Uy, lanh lùng không nói một câu.

Thái độ của Cố Phi cuối cùng đã chọc giận Lý Hàn Uy, tất nhiên Lý Hàn Uy không hề biết yêu là như thế nào, cũng không nói mấy lời ngọt ngào như Lý Hàn Phong, thậm chí hắn còm cảm thấy hắn không thích Cố Phi nhiều, hắn đơn thuần chỉ muốn chinh phục người đàn ông này mà thôi.

Lý Hàn Uy biết, lòng tự trọng trong lòng Cố Phi cao hơn Chu Lẫm, bảo thủ tự cho mình là đúng và sự thuần khiết trong trái tim khiến cậu thấy mình vô dụng, nhưng cậu càng như vậy, Lý Hàn Uy càng muốn làm vấy bẩn vẻ đẹp này, cho dù là dùng những thủ đoạn dơ bẩn nhất.

Chỉ còn vài ngày nữa là đến tiệc sinh nhật của Cố Bắc Thanh, Lý Hàn Uy vốn tưởng Cố Phi sẽ tham gia, thậm chí còn định đi cùng cậu đến Mỹ, trải qua đủ mọi khó khăn mới nhận được cuộc gọi của Cố Phi, ai ngờ người bên kia chỉ hờ hững đáp lại rằng: "Phiền anh chuyển lời đến cha tôi, tôi không có mặt mũi nào đứng trước mặt ông ấy, bởi vì tôi đã lên giường với anh, Lý Hàn Uy."

Cố Phi nói xong liền tắt máy, Lý Hàn Uy tức giận đến mức đập nát chiếc điện thoại ngay tại chỗ.

Câu trả lời của Cố Phi khiến Lý Hàn Uy rất bực mình, vốn dĩ những lời nói của Cố Phi chỉ là muốn xỉ nhục Lý Hàn Uy, nhưng chúng lại trở thành ngòi nổ khiến Lý Hàn Uy bùng nổ.

Bình Luận (0)
Comment