Trò Chơi Đối Kháng

Chương 158

Edit: Kazuo

Cố Phi tăng ca cho nên về rất muộn, Cố Phi thích yên tĩnh, cho nên lúc trước Chu Lẫm mua tất cả căn hộ trên tầng này, đây cũng là lý do mà Cố Phi trở về đây sinh sống.

Nơi này là do Chu Lẫm cho cậu.

Vừa ra khỏi thang máy, Cố Phi liền nhìn thấy Lý Hàn Uy đang đứng ở cửa chung cư chờ cậu.

Sắc mặt Lý Hàn Uy khó coi, giống như bị cái gì kích thích, nhìn chằm chằm Cố Phi từ trong thang máy đi ra, Cố Phi mặc một bộ đồ công sở, thân hình gầy gò dường như rất có khí lực, nhìn thấy Lý Hàn Uy, trong đáy mắt hiện lên một tia kinh hoảng.


Lý Hàn Uy chưa bao giờ tìm Cố Phi vào ban đêm, sự xuất hiện đột ngột của hắn khiến Cố Phi có chút bất an, thậm chí Cố Phi còn hối hận khi bước ra khỏi thang máy, nếu cậu biết Lý Hàn Uy đang đứng trước cửa nhà mình, Cố Phi tình nguyện đêm nay ngủ ngoài đường còn hơn về đây.

"Anh đến đây làm gì?" Cố Phi không tới chỗ Lý Hàn Uy, mà là đứng tại chỗ, lạnh giọng hỏi.

"Mau mở cửa đi." Lý Hàn Uy vốn muốn kiên nhẫn nói chuyện với Cố Phi, nhưng nghĩ đến chuyện bạn ngày Cố Phi nói mấy câu sỉ nhục hắn, trong lòng lại nổi giận.

Nhìn thấy Lý Hàn Uy tự tin ra lệnh, Cố Phi theo bản năng lui về phía sau vài bước, Cố Phi có thể nhìn thấy rõ thay đổi nhỏ trong mắt Lý Hàn Uy.

Cố Phi đứng cách Lý Hàn Uy vài mét, lạnh lùng nhìn Lý Hàn Uy, rồi quay người bỏ đi. Thang máy vừa đi xuống, còn một lúc nữa mới lên lại, Cố Phi tính đi thang bộ xuống dưới.

Vừa xoay người đi hai bước, hai người đàn ông vạm vỡ từ góc cầu thang đi ra, dừng lại trước mặt Cố Phi, Cố Phi quay đầu lại liền nhìn thấy vẻ mặt quyết thắng của Lý Hàn Uy.

"Không ngờ anh còn mang theo vệ sĩ tới đối phó với tôi." Cố Phi bình tĩnh nói, nhưng tay lại vô thức siết chặt.

"Tôi chỉ là không thích chơi trò mèo vờn chuột mà thôi, cậu càng trốn tránh, tôi càng không thích."


Cố Phi biết mình không thể rời khỏi căn hộ này, hôm nay Lý Hàn Uy dẫn người đến, hiển nhiên là để cắt đứt mọi khả năng đào tẩu của cậu, lúc này thang máy cũng dừng lại, hiển nhiên là do đám thuộc hạ của Lý Hàn Uy làm.

Mục đích của Lý Hàn Uy được viết rõ ràng trên mặt, hắn dùng đám thuộc hạ bao vây nơi này, khiến cho cậu dùng bất kỳ phương pháp nào cũng không thể thoát khỏi nơi này.

Cố Phi cảm thấy kỳ quái, Lý Hàn Uy đã có gan bao vây mình ở đây, tại sao trước đó lạn không dùng cách này, mà lại chọn chờ hẹn ra ngoài ăn cơm. Mặc dù đều bị chính cậu làm lơ.

Có lẽ ngay cả bản thân Lý Hàn Uy cũng không thể giải thích được.

Cố Phi rất không cam lòng, rõ ràng ông trời đã đối xử với cậu bất công, tại sao ngay cả chuyện đơn giản là cầu một cuộc sống bình yên, cũng không thể cho cậu, mất đi người mình yêu nhất, lại dây dưa với người mình chán ghét nhất.


"Lý Hàn Uy, anh có tin hay không, tôi sẽ nói chuyện này với cha tôi." Cố Phi không thể làm gì khác ngoài việc cố gắng đe dọa Lý Hàn Uy.

"Nói cho ông ta biết cái gì?" Lý Hàn Uy hung ác nói: "Nói cho ông biết, con trai của ông là do Lý Hàn Uy tôi chơi, hơn nữa là chủ động hiến dâng thân thể cho tôi?" Lý Hàn Uy một bên lạnh lùng nói, một bên chậm rãi đi tới trước mặt Cố Phi.

Những lời của Lý Hàn Uy không thể nghi ngờ là dội một chậu nước lạnh vào thẳng vào mặt Cố Phi, cậu nắm chặt tay, móng tay gần như cắm sâu vào da thịt, ngực cậu không ngừng phập phồng vì tức giận, đôi mắt hận thù nhìn chằm chằm Lý Hàn Uy "Lý Hàn Uy, tốt hơn hết là anh nên giết tôi ngay bây giờ, nếu không sẽ có ngày tôi nhất định sẽ giết chết anh."

Nhìn vẻ mặt thống khổ của Cố Phi, lòng Lý Hàn Uy nhất thời co quắp, vốn định im lặng, không ngờ Cố Phi đột nhiên giơ tay, không hề báo trước tát vào mặt hắn một cái, sau đó là một giọng nói trầm thấp lạnh lùng, "Lý Hàn Uy, anh chính là tên cặn bã."

Quay khuôn mặt bị Cố Phi tát sang một bên, Lý Hàn Uy hung dữ nhìn chằm chằm Cố Phi, "Được! Tôi là một tên cặn bã! Cậu còn cho rằng mình trong sạch sao? Hôm nay tôi sẽ cho cậu chứng kiến tận mắt, bị một tên cặn bã như tôi thao là như thế nào!"

Bình Luận (0)
Comment