Trò Chơi Đối Kháng

Chương 175

Edit: Kazuo

Chu Lẫm cùng hai quầng thâm mắt ngủ thiếp trên máy bay, nghiễm nhiên là không ngủ đủ giấc, Lý Hàn Phong khoanh chân ngồi nhàn nhã, trong tay cầm một cuốn sổ viết về kế hoạch đám cưới, thỉnh thoảng lại dùng bút khoanh tròn cái gì đó trong sổ, trên khuôn mặt nở một nụ cười mãn nguyện. Cuối cùng, hắn đóng sách lại, quay đầu hôn lên trán Chu Lẫm.

Sau khi trở lại đảo XX, việc đầu tiên Lý Hàn Phong làm là nói cho người tổ chức đám cưới nổi tiếng nhất đảo về kế hoạch hôn sự của bọn họ, Chu Lẫm không vui nhìn Lý Hàn Phong, mọi kế hoạch giữ kín ví mật đều bị phá vỡ, và Chu Lẫm, người muốn giữ thể diện, cuối cùng cũng không nhịn được, trong bữa cơm tối, Chu Lẫm cố ý đuổi người hầu ra ngoài, nhìn phi thường nghiêm túc.

Sau đó bất đầu lên án.

"Bây giờ cả thế giới đều biết tôi sẽ kết hôn với anh."

“Cái này không phải rất tốt sao?” Lý Hàn Phong nhàn nhạt đáp.

“Nhưng… nhưng họ đều nghĩ tôi là nạn nhân.” Chu Lẫm miễn cưỡng cắt ngang vấn đề.

“Đây vốn dĩ là sự thật.” Lý Hàn Phong cười nhạt nhìn Chu Lẫm, thầm nghĩ Chu Lẫm muốn làm gì.

"Tôi, Chu Lẫm, tốt xấu gì cũng là một người đàn ông cao bảy thước. Là một người mạnh mẽ, không khiếp nhược, chưa kể đến tôi cũng có danh tiếng lớn trong giới kinh doanh..."

“Nhưng em vẫn bị đè." Lý Hàn Phong múc đồ ăn trên đ ĩa, vừa tiện tay dội một chậu nước lạnh, làm Chu Lẫm từ trong ra ngoài mát lạnh.


Chu Lẫm tức giận bóp chiếc nĩa trong tay, cuối cùng lấy hết can đảm lớn tiếng nói: “Tôi muốn phục thù!”

Lý Hàn Phong tựa hồ có hứng thú, dừng việc đang làm lại, nhìn Chu Lẫm cười xấu xa, "Em định làm gì? Nhắc lại cho em nhớ, em đấu không lại tôi."

Nghe Lý Hàn Phong nói toạc ra câu kia, Chu Lẫm oán hận rụt cổ lại, "Ít nhất ở trước mặt bọn họ, anh phải làm bọn họ tin tôi ở trên a."

Thật lâu sau, Lý Hàn Phong cuối cùng cũng biết vì sao Chu Lẫm mấy ngày nay không vui, hóa ra tất cả đều là do cậu quá khao khát sự thể diện.

“Không thể nào.” Lý Hàn Phong vội vàng từ chối.

Chu Lẫm tức giận, "Dựa vào cái gì mà tất cả mặt tốt đều bị anh giành lấy?"

Lý Hàn Phong híp mắt, trầm giọng nói. “Cho nên, em muốn nói cho bọn họ biết, người hằng đêm cầu xin tha thứ chính là tôi?”

“Đương nhiên!” Dừng một chút, Chu Lẫm lập tức phản bác: “Ai mỗi đêm cầu xin anh tha thứ chứ?”

"Em cho rằng bọn họ sẽ tin sao?"

"..."

Lý Hàn Phong nhìn thấy bộ dáng ủ rũ của Chu Lẫm, cười nói: "Bảo bối, không cần phải nóng giận, đêm nay lão công rộng lượng cho em ở trên một lần."

Chu Lẫm ngẩng đầu lên, hai mắt tỏa sáng, sau đó lại lộ ra vẻ nghi hoặc: "Anh không phải đang đùa tôi chứ? Từ khi nào Lý Hàn Phong anh lại hiểu chuyện như vậy?"

Lý Hàn Phong mị cười, “Đây là phúc lợi tôi cho em trước khi kết hôn.” Nói xong, hắn đứng dậy đi vào phòng tắm, “Tôi đi tắm, sau đó ở trên giường chờ em, bảo bối đừng để tôi thất vọng." Ngay khi Lý Hàn Phong vừa nói xong liền quay lại, nở một nụ cười đầy ẩn ý với Chu Lẫm.

Nghe những lời Lý Hàn Phong vừa nói, Chu Lẫm hả miệng hồi lâu mới lấy lại bình tĩnh, lúc này mới phát hiện hai tay cầm dao nĩa có chút run rẩy.

Chu Lẫm đã ăn rất ngon, mặc dù không biết Lý Hàn Phong đã xảy ra chuyện gì, nhưng theo suy nghĩ ​​của Chu Lẫm, chỉ cần lần này cậu có thể đè Lý Hàn Phong một lần, sau này ít nhiều sẽ có tự tin trước mặt hắn, để cậu không phải lần nào cũng ở bên Lý Hàn Phong, được hắn ôm như người vợ nhỏ.

Nói không chừng có thể khiến Lý Hàn Phong gọi cậu một tiếng lão công.

Càng nghĩ càng kích động, trong lòng Chu Lẫm nhất thời nóng lên, nghĩ nhất định phải cho Lý Hàn Phong biết mình cường hãn bao nhiêu, cho hắn biết bị một lần khó khăn đến như thế nào.


Lý Hàn Phong mặc áo choàng tắm từ trong phòng tắm đi ra, Chu Lẫm nhàn nhã đi vào bắt đầu tắm rửa, Lý Hàn Phong nhìn thấy vẻ mặt cậu khoe khoang, trong lòng không khỏi cười khổ, tên ngốc này thật là vừa ngốc vừa đáng yêu.

Lúc Chu Lẫm bước vào phòng ngủ, liền phát hiện đèn trong phòng đã tắt, cậu nghi hoặc bật công tắc lên.

Không gian đen kịt lập tức sáng lên bởi ánh đèn cam dịu dàng, xung quanh là một bầu không khí ái muội, sau khi nhìn rõ người trên giường, Chu Lẫm trong lòng chửi thầm. Chết tiệt! Tên này quá quyến rũ a.

Trên chiếc giường to lớn mềm mại, Lý Hàn Phong dựa vào đầu giường, trên mặt nở nụ cười tà ác, hai chân thon dài bắt chéo, trên người mặc áo choàng tắm, lộ ra bộ ng ực gợi cảm màu đồng. Phía dưới là cơ bụng sáu múi không chút mỡ thừa, còn phía dưới nữa là... là thứ Chu Lẫm không thể tả và luôn ghét cay ghét đắng nhất.

Chu Lẫm ngơ ngác đứng ở cửa phòng, nhìn Lý Hàn Phong trên giường, trong nháy mắt cảm thấy khí tức của mình giảm đi một nửa.

“Bảo bối, sao em còn chưa qua đây?” Lý Hàn Phong mỉm cười, nhưng theo quan điểm của Chu Lẫm, trong nụ cười đó không có bất kì sự tốt đẹp nào cả.

Chu Lẫm hít một hơi thật sâu, giống như sắp tử trận đi về phía giường, vừa đi vừa nói: "Đây là do anh hứa trước, cho nên khi trong lúc tôi làm, anh không được phép phản kháng."

Lý Hàn Phong cười nhạt, "Đương nhiên là không."

Nhìn thân hình vạm vỡ gợi cảm của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy không biết nên bắt đầu từ đâu, nghĩ đến chuyện bị Lý Hàn Phong cười nhạo về việc bản thân không biết chuyện tình thú, cho nên Chu Lẫm quyết định bất đầu ngay.

Vì thế cậu nhắm mắt hôn lên môi Lý Hàn Phong, với quyết tâm chiếm ưu thế, Chu Lẫm liền sử dụng chiêu tán gái thời xưa, mở miệng đưa đầu lưỡi vào bên trong khoang miệng Lý Hàn Phong, chậm rãi cuốn lấy chiếc lưỡi của hắn.

Cảm thấy thực sự.... không tồi a.


Chu Lẫm xúc động ôm lấy Lý Hàn Phong, hôn một đường xuống dưới, một tay ở bên eo Lý Hàn Phong sờ tới sờ lui, tựa hồ rất thích loại cảm giác này, cậu ngẩng đầu cười khen: "Bảo dưỡng thật tốt." Nói xong bàn tay nói lại di chuyển đến bụng của Lý Hàn Phong, "Cơ bụng này thật sự rất đẹp."

Bình thường Lý Hàn Phong luôn làm chủ trên giường, bị hắn đè không thể động đậy nổi, thậm chí rất ít cơ hội Chu Lẫm chạm vào người Lý Hàn Phong, huống chi được sờ thoải mái như thế này. Chu Lẫm quyết tâm nhân cơ hội này đem Lý Hàn Phong từ trong ra ngoài nhìn cho rõ là cái dạng gì.

Lý Hàn Phong chỉ cười nhẹ, hai mắt hơi híp lại, tựa hồ rất hưởng thụ Chu Lẫm trêu chọc hắn. Lần đầu tiên phát hiện ra kỹ năng của người đàn ông này thực sự không tệ. Nhưng nếu muốn phản công, vẫn còn một chặng đường dài.

- ---------------------------------------

"Hừm... chậc... Lý... Lý Hàn Phong... anh là đồ... đồ nói dối... ân..." Chu Lẫm hai mắt mờ mịt nhìn chằm chằm trần nhà, để cho Lý Hàn Phong đỡ eo của mình lần lượt nâng lên hạ xuống.

“Bảo bối… Không phải em nói muốn ở trên sao?” Lý Hàn Phong tà cười, sau đó kéo thân thể Chu Lẫm xuống húc một cái.

Chửi rủa một hồi, Chu Lẫm dần trở nên tê liệt, từng đợt chửi rủa biến thành d*c vọng cuồng nhiệt, đến khi eo đau nhức, Chu Lẫm chỉ còn cách yêu cầu trở về tư thế trước kia, cái loại tư thế này, cậu thật sự chịu không nổi.

Lại bị đ è xuống dưới, Lý Hàn Phong rất hài lòng nhéo cằm Chu Lẫm, cười nói: “Bảo bối, tôi phát hiện em ở trên thật sự cũng không tồi, nếu không có ý kiến gì thì thỉnh thoảng chúng ta lại đổi sang kiểu này đi."

Chu Lẫm thở hổn hển lắc đầu, "Tôi... sẽ không bao giờ bị anh lừa nữa."

(Chương sau là chương cuối quyển 4, cũng đồng nghĩa kết thúc CP Phong - Lẫm, qua quyển 5 sẽ tiếp tục CP Uy - Phi nha mọi người)

Bình Luận (0)
Comment