Trò Chơi Đối Kháng

Chương 176

Edit: Kazuo

Vào ngày cưới, trước sự ngạc nhiên của Chu Lẫm, mặc dù địa điểm tổ chức rất hoành tráng, hình thức đa dạng, nhưng Lý Hàn Phong chỉ mời những người quen biết. Chu Lẫm vốn tưởng đám cưới của cậu với Lý Hàn Phong sẽ giống như một bữa tiệc kinh doanh dành cho Lý Hàn Phong, những người đến đều là những nhân vật kinh doanh hoặc những người trong giới xã hội đen. Không ngờ, Lý Hàn Phong vẫn nghe theo đề nghị của cậu.

Lý Hàn Phong vốn muốn Chu Lẫm mặc một bộ trang phục tương tự váy cưới, lúc trước Lý Hàn Phong đã thấy Chu Lẫm từng mặc qua đồ nữ, lúc đó quả thật rất mê người. Nhưng Chu Lẫm thà chết chứ không muốn mặc lại một lần nào nữa, khiến Lý Hàn Phong phải đành phải bỏ cuộc.

Khi Lý Hàn Phong ôm Chu Lẫm xuất hiện trước mặt mọi người, mọi người vỗ tay như sấm, đặc biệt là đám anh em tốt của Chu Lẫm, nước mắt kích động gần như trào ra, khiến Chu Lẫm chỉ muốn xông lên đánh người một trận.

Tâm tình Lý Hàn Phong tựa hồ rất tốt, thản nhiên hôn Chu Lẫm trước mặt mọi người, Chu Lẫm càng ngày càng cúi thấp đầu, cuối cùng suýt chút nữa cúi đầu nhìn xuống đất, mặt đỏ đến không chịu được. Sau bảy bảy tám tám lễ tuyên thệ, Chu Lẫm lập tức chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt, sờ lên khuôn mặt nóng bừng, Chu Lẫm chỉ muốn tìm lỗ nào chui xuống, không nghĩ tới chỉ kết hôn với Lý Hàn Phong thôi mà cậu đã kích động đến vậy.

Đường đường là một đại nam nhân, lại cảm thấy xấu hổ.

Chu Lẫm cảm thấy mình càng ngày càng không còn chỗ đứng trước mặt Lý Hàn Phong, cái gì cũng bị chiếm đoạt, hiện tại ngay cả một nụ hôn trực diện cũng khiến cậu choáng ngợp. Ai! Càng ngày càng không có tiền đồ.


"Bảo bối, sao lại thở dài?" Lý Hàn Phong không biết từ lúc nào dựa vào cửa, nhìn Chu Lẫm cười tà ác.

Chu Lẫm đảo mắt nhìn Lý Hàn Phong trong gương, oán trách: "Từ nay về sau đừng hôn tôi trước mặt người khác."

"Nhưng lúc đó em cũng không có cự tuyệt, tôi còn tưởng rằng em rất thích." Lý Hàn Phong cười nhạt, tên ngốc này rõ ràng rất hưởng thụ khi được hôn, nhưng sau đó lại làm trò phàn nàn.

"Tôi không cự tuyệt... là do không muốn làm mất mặt" Chu Lẫm đỏ mặt, tức giận nói: "Sau này anh là người của tôi, cho nên không được phép làm chuyện động chạm đến điểm mấu chốt của tôi. "

Lý Hàn Phong hứng thú nhướng mày, lộ ra nụ cười mê người, "Ví dụ như?"

"Ví dụ như buổi tối anh không về nhà, có hẹn riêng một khách hàng." Dừng một chút, Chu Lẫm nghiêm túc nói: "Nếu như tôi ngửi thấy mùi nước hoa của đám ẻo lả chết tiệt trên người anh, tôi sẽ... tôi sẽ băm chết tên đó."

Ẻo lả chết tiệt? Âu Dương Quyết? Lý Hàn Phong không nhịn được cười, mấy ngày trước hôn lễ, Âu Dương Quết đã sớm đến đảo XX, mỗi ngày đều đau khổ kéo quần cầu xin chính mình cho hắn một cơ hội, thừa dịp Chu Lẫm đi vắng, làm phiền hắn mỗi ngày. Cũng khó trách vì sao Chu Lẫm có thể ngửi thấy mùi của Âu Dương Quyết trên người.

"Âu Dương Quyết không đến hôn lễ của chúng ta là bởi vì hắn ta đang nằm viện." Lý Hàn Phong mỉm cười, "Là do em làm sao?"

Chu Lẫm chột dạ nhìn bức tường, "Đó là báo ứng của hắn vì dám câu dẫn anh."

Lý Hàn Phong cười đi tới trước mặt Chu Lẫm, vòng tay qua eo Chu Lẫm, ngực dán vào người Chu Lẫm, "Em không tin tôi sao? Trừ bỏ em ra, tôi, Lý Hàn Phong, ai đều không cần."

Chu Lẫm cúi đầu khẽ hừ một tiếng, "Nói thì hay đấy! Cái kia Tang Thứ còn thích ngươi a! Ai biết ngày nào đó anh lại bị cậu ta dụ dỗ ấy chứ."

Lý Hàn Phong nhẹ nhàng hôn lên trán Chu Lẫm, "Em cảm thấy trong lòng tôi, còn ai có thể so sánh với em sao?"


Chu Lẫm chỉ vào bản thân, xấu hổ chuyển ánh mắt, thấp giọng nói: "Nhưng... nhưng tôi trên giường kỹ thuật lại không giỏi bằng cậu ta..." Khi cậu nói ra lời này, Chu Lẫm thật sự muốn tát chính mình một bạt tai, thật là quá mất mặt...

Lý Hàn Phong đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó cười to nói: "Ai nói em ở trên giường không so được với hắn, trong mắt của tôi, chỉ có em mới có thể khiến tôi muốn ngừng cũng không ngừng được, cũng chỉ có em là người duy nhất ở trên giường cầu xin tôi dừng lại. Điều đó không phải chứng minh em là người có thể khiến tôi hưng phấn đến không chịu được sao." Vừa nói, Lý Hàn Phong vừa thấp giọng trêu chọc, thổi hơi nóng vào tai Chu Lẫm, "Chỉ cần là em, tôi càng muốn nhiều hơn nữa."

Chu Lẫm vỗ vào tay Lý Hàn Phong một cái, tức giận oán trách: "Ai cầu xin anh! Ai cầu xin anh chứ!"

Nhìn thấy Chu Lẫm đáng yêu như vậy, Lý Hàn Phong vô cùng yêu thích, hắn ấn đầu Chu Lẫm sát tường hôn một trận.

Chu Lẫm nhắm mắt lại hưởng thụ đáp lại, âm thanh gợi dục tràn ra từ khóe miệng của cậu khiến Lý Hàn Phong không nhịn được cởi bỏ bộ âu phục trên người Chu Lẫm, sau đó cúi đầu lưu lại nụ hôn cuồng nhiệt trên xương quai xanh xinh đẹp của Chu Lẫm rồi từ từ di chuyển xuống dưới, còn Chu Lẫm thì xúc động ngửa cổ tiếp thu khiêu khích của Lý Hàn Phong.

Đột nhiên, Chu Lẫm như nhớ tới cái gì, lập tức ôm đầu Lý Hàn Phong ngăn lại, "Vì cái gì mà tôi phải là người lo lắng, anh không sợ tôi lừa dối anh sao?" Lời nói thật bất ngờ, chính cậu tốt xấu gì cũng ưu tú, nếu như Lý Hàn Phong muốn giữ cậu ở bên, ít nhất hắn cũng phải tỏ rõ quyết tâm hoặc lập trường gì đó chứ, dựa vào cái gì bản thân cậu lại đi lo việc hắn sẽ bị ai mê hoặc.

Dựa vào cái gì a!

Lý Hàn Phong nhíu đôi lông mày đen nhánh, tựa hồ rất không hài lòng với việc Chu Lẫm đột nhiên cắt ngang cuộc vui của mình, "Chuyện như vậy không cần lo lắng."

"......" Chu Lẫm tức giận nhìn Lý Hàn Phong, hắn đang coi thường mình sao?


Thấy Chu Lẫm mím môi không thèm để ý tới mình, Lý Hàn Phong thay vì tức giận thì lại cười, "Lão công của em tốt như vậy, em nguyện ý lừa dối tôi sao?"

"......" Chu Lẫm đen mặt, hiển nhiên không hài lòng với câu trả lời của Lý Hàn Phong, cuối cùng phẫn nộ quay đầu đi.

Lý Hàn Phong mỉm cười, ôm chặt Chu Lẫm, "Chuyện này tôi không lo lắng, bởi vì bất kể em làm gì hay làm sai điều gì, tôi đều sẽ giữ em ở bên cạnh, không bao giờ buông em ra."

Những lời chân thành của Lý Hàn Phong khiến Chu Lẫm rất hưởng thụ, Chu Lẫm rất hài lòng quay đầu đi, ha hả hai lần, "May anh thức thời, cũng biết không thể sống thiếu tôi."

Nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của Chu Lẫm, Lý Hàn Phong không nhịn được nữa, thuận tay ôm Chu Lẫm kiểu công chúa, sải bước rời khỏi nhà vệ sinh.

Chu Lẫm hoảng sợ, "Anh tính dẫn tôi đi đâu?"

Lý Hàn Phong dứt khoát đáp: "Đi động phòng."

Bình Luận (0)
Comment