Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 246 - Chương 246: Thứ Đó Đang Đến Ngày Càng Gần

Chương 246: Thứ đó đang đến ngày càng gần Chương 246: Thứ đó đang đến ngày càng gần

Nghe được lời nói của Hàn Phi, Lệ Tuyết và người cảnh sát mặc thường phục đều rất ngạc nhiên, họ cũng chỉ mới biết Nhện có một người con nuôi vào thời gian gần đây, nam diễn viên trước mặt họ dường như còn nắm rõ thông tin hơn.

“Hoàn cảnh người con nuôi của Nhện khá đặc biệt.” Lệ Tuyết lúng túng nói: “Chúng tôi không có bằng chứng rõ ràng có thể chứng minh mối quan hệ giữa con nuôi của Nhện và Cánh bướm, vì vậy không thể ép buộc người kia, có điều chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp cậu tranh thủ cơ hội."

"Không phải cậu đang quay phim ở nhà tập thể thuộc nhà máy chế biến thịt hay sao? Có khi con nuôi Nhện sẽ quay trở lại tòa nhà đó. Nói không chừng cậu còn có thể gặp được cậu ta đấy." Người cảnh sát mặc thường phục đang lái xe thuận miệng nói: "Hình như hôm qua cậu ta có đến nhà tập thể của nhà máy chế biến thịt."

“Ngày hôm qua?” Hàn Phi nhớ tới tất cả những chuyện kỳ quái mà mình gặp phải trong buổi quay phim ngày hôm qua tại nhà tập thể của nhà máy chế biến thịt: “Hôm qua mọi người có phát hiện ra ai khả nghi không?”

"Những xác chim ở hành lang là do một ông lão ở tầng 5 làm. Không phải là ông ấy hù dọa các cậu đâu, mà chỉ là tế thần thôi. Ông lão rất mê tín. Chúng tôi đã làm công tác tư tưởng rất lâu ở trong nhà của ông ấy và ông ấy cũng đã hứa sẽ không cản trở các cậu quay phim."

"Thế lúc diễn viên đóng thế nhảy lầu lại cảm giác có người tóm chân là như thế nào?"

"Họ dường như đã vô tình tiếp nhận một loại ám hiệu tâm lý nào đó, không có ai quấy nhiễu họ ở hiện trường cả." Cảnh sát mặc thường phục dường như đang trấn an Hàn Phi, không giấu giếm bất kì điều gì, nói với hắn tất cả mọi chuyện: "Chúng tôi đã mời các chuyên gia trong cục đến để điều trị tâm lý cho họ. Người đưa ra ám hiệu tâm lý cho các cậu quả thực là một kẻ rất đáng sợ. Điều này cũng trùng khớp với một số biểu hiện trước đây của Cánh bướm, mặt khác cũng cho thấy Cánh bướm thực sự đang quan sát cậu, lúc nào cũng chuẩn bị ra tay với cậu."

"Điểm cuối cùng, khi em nhảy xuống từ tầng 4, em đã nhìn thấy một bóng ma. Mọi người đã tìm thấy nó chưa?" Hàn Phi nhớ rõ cảnh tượng lúc đó, hắn và đối phương chỉ vừa chạm mặt một cái đã khiến sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

"Chúng tôi không tìm thấy bóng ma mà cậu nói, nhưng chúng tôi đã nhìn thấy con nuôi của Nhện, cùng ngày cậu ta cũng tình cờ ở trong nhà tập thể của nhà máy chế biến thịt."

“Trùng hợp như vậy sao?” Hiện tại Hàn Phi càng thêm tò mò về người con nuôi của Nhện, tên này có thể bán não của cha nuôi cho người xa lạ, có chút không bình thường.

Khi Hàn Phi đến địa điểm quay, các nhân viên đã vào vị trí, ánh mắt mọi người nhìn Hàn Phi rất là kính nể.

Một diễn viên xuất thân về hài kịch đã dám thử thách một điều mà đến các diễn viên đóng thế cũng không dám dễ dàng thử nghiệm. Cú nhảy của Hàn Phi khiến mọi người thấy thế nào là một diễn viên thực thụ.

So với những ngôi sao nổi tiếng kia, ai cũng cảm thấy Hàn Phi ăn mặc bình thường, nói chuyện hơi hướng nội, hơn nữa lại rất nhiệt tình.

Chào hỏi nhân viên đoàn làm phim, Hàn Phi đi vào tòa nhà tập thể thuộc nhà máy chế biến thịt, cả chín diễn viên đều đã có mặt, mọi người đều nghiên cứu kịch bản và chuẩn bị những cảm xúc của riêng mình.

Hàn Phi đã học thuộc lòng kịch bản. Hắn quan sát trạng thái của các diễn viên khác nhiều hơn, sau đó cố gắng áp dụng nhân cách phụ trong nội tâm của Nhện vào một số diễn viên.

Phải nói là con mắt của đạo diễn Trương nhìn người rất chính xác, những diễn viên này không phải là diễn viên nổi tiếng nhất trong nước nhưng đều là những diễn viên vô cùng phù hợp với tính cách của nhân vật.

Khi tất cả mọi người cùng nhau tập hợp lại để quay phim, tương đương với việc dốc toàn lực để khôi phục lại hiện trường ban đầu cho Hàn Phi, để hắn một lần nữa trải qua những chuyện đã xảy ra với Nhện, đồng thời hiểu về Nhện, cũng có thể tìm ra cách mới để tháo gỡ cục diện.

Kỳ thực từ khi Hàn Phi nhìn thấy nhân cách phụ số 6 trong nhà đồ tể ở thế giới tầng sâu, hắn luôn thắc mắc tại sao nhân cách phụ bị nhà văn giết chết lại xuất hiện trong nhà đồ tể? Ngược lại, nhà văn đã giết tất cả các nhân cách thì lại biến mất.

Có cảm giác như Nhện đã tự nhốt mình trong Ngõ Súc Sinh, bị ràng buộc bởi một thứ gì đó.

“Vì tiêu diệt Cánh bướm, tôi nhất định giúp ông giải thoát.” Cầm trong tay kịch bản về nhà văn, Hàn Phi chậm rãi siết chặt ngón tay.

Sau khi chứng kiến quái vật mặt lợn và nhà máy thịt người ở Ngõ Súc Sinh, Hàn Phi đã hiểu rõ cái ác trong lòng Nhện, hiện tại hắn muốn tìm cái thiện của Nhện.

Hắn đã chém nát phần thối rữa của Nhện, một nửa trái tim tràn ngập ác ý, bây giờ hắn phải tìm kiếm nửa còn lại chứa đựng thiện ý.

Ngõ Súc Sinh là bàn đạp để Hàn Phi tấn công tòa nhà chết chóc, nhất định phải làm mọi cách ở trong đây để tăng cường sức mạnh cho bản thân và các bạn hàng xóm.

Ngoài ra, bản thân hắn cũng cảm thấy rất hứng thú với bản đồ ẩn của Ngõ Súc Sinh, nếu giúp Nhện hoàn thành tiếc nuối, nói không chừng còn có thể trở thành người quản lý của Ngõ Súc Sinh, cũng giống như chức danh thầy giám thị của trường Học viện tư thục Ích Dân.

Những người khác đi lạc vào Ngõ Súc Sinh đều phải nghĩ cách để sống sót rời đi và làm thế nào để thoát khỏi nguyền rủa liên quan đến Ngõ Súc Sinh, nhưng quan điểm của Hàn Phi về vấn đề này hoàn toàn khác với bọn họ.

Nửa tiếng sau, các diễn viên đã hóa trang xong lần lượt đi vào địa điểm quay.

Vô số camera chĩa vào họ, quay nhiều góc độ, sẽ không bỏ lỡ bất kỳ màn trình diễn tuyệt vời nào.

Hôm nay cảnh quay vẫn là chín người với nhau, đêm đầu tiên bọn họ ở nhà máy chế biến thịt, tất cả đều gặp ác mộng.

Tuy nhiên, có cơn ác mộng là thật, có cơn ác mộng là giả; có người tỉnh táo, có người trong lúc mơ mơ màng màng đã bị tử thẩn bóp cổ.

Cảnh quay vào ban ngày, nhưng chín diễn viên phải thể hiện cảm giác bị đè nén trong một căn phòng sáng trưng. Nỗi sợ hãi và lo lắng đang dần dần lan rộng, trong số những người có quỷ trong lòng này, có một “con quỷ” thực sự muốn giết chết tất cả mọi người.

Khi cảnh quay bắt đầu, tất cả các diễn viên đều nhập vai.

Hàn Phi đang ngồi ở trong góc, trong đầu cũng bấm công tắc, lúc này hắn chính là nhà văn.

Những nhân cách phụ thuộc các ngành nghề khác nhau bắt đầu kể về cơn ác mộng của họ vào đêm qua, ranh giới giữa hư ảo và hiện thực dần dần mơ hồ, họ dần nhận ra rằng những điều trong cơn ác mộng đang trở thành hiện thực.

Bầu không khí trong phòng càng lúc càng trầm mặc, từng nhân cách căng thẳng bất an bị cảm giác sợ hãi xâm chiếm. Sau khi bác sĩ do Bạch Hiển thủ vai nói xong cơn ác mộng của mình, tất cả mọi người đều nhìn Hàn Phi.

Hắn xoa xoa vết thương trên đầu ngón tay, ánh mắt mang theo cảm xúc phức tạp chậm rãi nâng lên: "Tôi mơ thấy có thứ gì đó đang nhìn tôi, nó đứng ở cửa sổ tòa nhà đối diện, lẳng lặng nhìn tôi chăm chú."

Đưa mắt nhìn về phía cửa sổ, khi Hàn Phi đang nhìn tòa nhà đối diện, trong mắt chợt hiện lên một chút kinh sợ!

Vào lúc này, khi hắn thay nhà văn nói ra lời thoại, trong cửa sổ của tòa nhà đối diện, có một thứ gì đó giống người với sắc mặt tái nhợt đứng ở đó!

Đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy thứ đó trong tòa nhà tập thể của nhà máy chế biến thịt, lần trước là khi hắn nhảy xuống lưới an toàn.

Tay chân lạnh toát, thời điểm đối mặt với thứ đó, trong tiềm thức hắn nói ra lời thoại thứ hai của nhà văn.

"Tôi có thể cảm thấy nó ngày càng đến gần tôi, nó dường như chạy ra khỏi cơn ác mộng, sau đó dùng nhiều thủ đoạn khác nhau để giết tôi."

Bình Luận (0)
Comment