Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 405 - Chương 405: Tầm Nhìn Của Hàn Phi

Chương 405: Tầm nhìn của Hàn Phi Chương 405: Tầm nhìn của Hàn Phi

"Bây giờ thế giới tầng sâu và thế giới tầng cạn là hoàn toàn tách biệt với nhau? Việc này có hợp lý không? Việc này có chính xác hay không?"

Sau khi ý thức của Cánh bướm tiêu tan, lối đi ác mộng bị phá vỡ, tủ quần áo trong tòa nhà chết chóc mơ hồ trở thành đầu mối then chốt kết nối thế giới tầng sâu và thế giới bên ngoài.

Cùng với việc thúc đẩy tiến trình trò chơi, có thể sẽ xuất hiện ngày càng nhiều đầu mối then chốt tương tự như tòa nhà chết chóc, thế giới tầng sâu dường như đã mở ra phong ấn dưới sự can thiệp của một thế lực nào đó, đang từng bước trồi lên từ biển sâu, từ từ hòa nhập với thế giới bên ngoài.

"Chủ nhân trước đây của chiếc hộp đen là Phó Sinh, ông ấy đã chọn sự hủy diệt hoàn toàn, kết quả dẫn đến thế giới tầng sâu bị phong ấn hoàn toàn trong đêm đen, mọi oán niệm và quái vật đều chỉ có thể chìm đắm trong tuyệt vọng."

"Bây giờ Phó Sinh bị đánh chỉ còn lại những mảnh ký ức, kế hoạch ban đầu của ông ấy chắc chắn đã thất bại, thứ nào đó ở thế giới tầng sâu mất đi sự trói buộc, rất có khả năng sẽ duỗi xúc tu ra ngoài, Cánh bướm chỉ là sự khởi đầu, hay nói cách khác chỉ là một sự thăm dò nhỏ."

Người không có tầm nhìn xa thì ắt hẳn sẽ gặp ngay rắc rối, Hàn Phi vẫn luôn không ngừng suy nghĩ về điều này.

Hắn không có năng lực để ngăn chặn những thứ đáng sợ nhất kia trong thế giới tầng sâu, tất cả những gì hắn có thể làm là thích nghi với thời cuộc, sau đó cố gắng thay đổi nó theo cách của mình.

"Dung hợp có thể cũng không hoàn toàn là một chuyện xấu, có quá nhiều đau khổ và tuyệt vọng bị đè nén trong thế giới tầng sâu, ngăn chặn và phong ấn đơn thuần có khả năng sẽ nuôi dưỡng ra quái vật đáng sợ ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người."

Hàn Phi đã thấy qua mảnh ký ức của Phó Sinh, việc hủy diệt và cứu chuộc cực đoan dường như không thể thực hiện được.

Hiện tại hắn cho dù là vì những người hàng xóm, hay là vì chính bản thân mình, cũng đều phải mò mẫm ra một con đường hoàn toàn mới.

Sau khi đưa Trịnh Hải Thành đi, Hàn Phi thật sự cảm thấy áp lực trên người mình.

Nếu như không phải hắn vừa may nắm quyền kiểm soát tòa nhà chết chóc, Trịnh Hải Thành đi nhầm vào đây, vậy thì kết cục chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.

Cùng với việc thế giới tầng sâu bắt đầu không ngừng phát sinh thay đổi, sau này sẽ ngày càng có nhiều người với những lý do ngoài ý muốn khác nhau tiến vào thế giới tầng sâu, Hàn Phi phải làm tốt vai trò người gác cổng của mình.

Hắn cảm thấy mình thực sự giống như một nhân viên bảo vệ, chỉ có điều không phải là bảo vệ tòa nhà chết chóc, mà là quỷ môn quan.

"Thực lực của mình vẫn còn quá yếu, nếu như mình có được thực lực như lão quỷ, vậy rất nhiều vấn đề sẽ không còn là vấn đề nữa.

Sau khi thấy sự điên cuồng của hồn ác, trái tim Hàn Phi cũng khao khát.

Hắn mở bảng thuộc tính ra, cộng toàn bộ điểm kỹ năng tích lũy được vào trong các loại kỹ năng chủ động, trực tiếp nâng cao tất cả kỹ năng chủ động lên level bậc thầy.

Trong thế giới tầng cạn điểm kỹ năng vô cùng khó đạt được, nhưng khắp nơi ở thế giới tầng sâu lại đầy nhiệm vụ ẩn, không có ai cạnh tranh với Hàn Phi cả, khiến hắn tích lũy được rất nhiều điểm kỹ năng. Cảm giác như đang chơi ở một Server riêng, chỉ có điều chủ sở hữu của Server riêng này chỉ là một con quỷ thôi.

Kỹ năng level bậc thầy nếu muốn nâng cao nữa phải hoàn thành nhiệm vụ riêng biệt, Hàn Phi hiện tại chỉ còn một giọt máu, không dám tùy tiện tiếp nhận nhiệm vụ không xác định, đối với hắn hiện tại mà nói, level bậc thầy cũng đã đủ dùng rồi.

Lật qua ô thuộc tính, Hàn Phi nhìn thấy thêm hai thiên phú của mình.

Hồi hồn là thiên phú level không xác định, mỗi buổi tối chỉ có thể sử dụng một lần, thiên phú chiêu hồn sau khi đánh xong ải Học viện tư thục Ích Dân đã thành công tăng đến rank F, một buổi tối có thể sử dụng hai lần.

Với suy nghĩ không dùng sẽ lãng phí, Hàn Phi liên tục sử dụng hai lần chiêu hồn trong phòng.

Đối tượng của lần chiêu hồn đầu tiên là bố của Minh Mỹ, nhưng đáng tiếc đã thất bại, cái tên hung thủ sát hại Ứng Nguyệt dường như không sử dụng thiết bị trị liệu hỗ trợ tâm lý của Deep Space Technology.

Đối tượng chiêu hồn thứ hai của Hàn Phi là mẹ của Minh Mỹ, bà ta là em gái ruột của bố Ứng Nguyệt, rõ ràng là có quan hệ huyết thống, nhưng bà ta lại như một con súc sinh không ngừng hành hạ Ứng Nguyệt.

Sau khi đọc ra tên của mẹ Minh Mỹ, biển máu trước mặt Hàn Phi rất nhanh có phản ứng, bên dưới một bông hoa sóng nho nhỏ mơ hồ xuất hiện một con bọ màu đen, nó ra sức ngọ nguậy cơ thể, cuối cùng bị một khuôn mặt quỷ nuốt chửng.

"Thành công rồi?"

Bảng thuộc tính khôi phục bình thường, quỷ môn đóng lại, góc căn phòng có thêm một người phụ nữ điên điên dại dại, trong đôi mắt bà ta thoáng qua sự tỉnh táo, nhưng rât nhanh lại bị điên dại thay thế.

Ngay lúc chiêu hồn thành công, người phụ nữ mới bộc lộ chút tâm tư của mình, bà ta vốn không thực sự phát điên, vẫn duy trì một phần tỉnh táo.

"Hóa ra bà không phát điên à?" Hàn Phi rất vui vẻ nhìn người phụ nữ: "Bà đừng sợ, tôi không để bà dễ dàng chết như vậy đâu."

Có thể là do hắn đóng quá nhiều vai phản diện, hoặc cũng có thể hắn bị nhiễm khí tức của thế giới tầng sâu, khi hắn nở một nụ cười mà hắn tự cho là đẹp, cả căn phòng bắt đầu trở nên quỷ dị.

"Có lẽ bà cũng rất nhớ con gái của mình đúng không, tôi dẫn bà đi gặp nó." Hàn Phi bước đến chỗ mẹ của Minh Mỹ, vươn tay nắm lấy cánh tay của đối phương.

Người phụ nữ muốn né tránh, nhưng sức lực của bà ta quá chênh lệch với Hàn Phi, nên bà ta chỉ có thể giả điên và ngu ngốc mà quát mắng hắn một cách vô nghĩa.

“Tin tôi đi, con gái của bà thực sự đang ở đây.” Hàn Phi kéo người phụ nữ ra khỏi phòng, đến hành lang nơi mọi người trong cư xá Hạnh Phúc đang ở.

Bị những người ngoại hình kỳ dị, âm khí toàn thân nhìn chằm chằm, người phụ nữ vốn đang giả điên kia sợ đến phát khóc, bắt đầu cầu xin Hàn Phi buông tay.

"Cầu xin có tác dụng sao? Trước đây một cô bé cũng đã từng cầu xin các người như vậy, đáng tiếc các người sau khi phân thi thể cô bé ra còn bỏ vào trong đồ chơi, các người biết cô bé bị dị ứng với đồ chơi nhồi bông, thậm chí còn đặc biệt lựa chọn búp bê nhồi bông để che giấu thi thể của cô bé."

Giọng điệu của Hàn Phi đã không thể dùng lạnh lùng để miêu tả nữa, hắn hòa hợp hoàn hảo với những người hàng xóm trong hành lang.

“Nhìn xem, con gái của bà đang ở đây, nó đang đợi bà đấy.” Hàn Phi chỉ vào cuối hành lang, một cô bé đang chơi búp bê chậm rãi ngẩng đầu lên.

Trong hốc mắt đen xì không có nhãn cầu, con búp bê trên tay cô bé trông giống Minh Mỹ đến bảy tám phần.

“Ứng, Ứng Nguyệt!” Người phụ nữ ra sức lui về phía sau, nhưng lúc này tất cả những người hàng xóm trong cư xá Hạnh Phúc đều vây quanh.

“Đi đoàn tụ với con gái của bà đi, nó đã đợi bà rất lâu rồi.”

“Nó không phải là con gái tôi! Nó là quỷ!” Người phụ nữ chỉ vào Ứng Nguyệt và hét lên một cách điên dại, vùng vẫy một cách điên cuồng.

Nhìn thấy bộ dạng suy sụp của bà ta, Hàn Phi lắc đầu: "Bà mà cũng xứng có quan hệ với Ứng Nguyệt à? Con gái bà chính là đồ chơi búp bê đó, con búp bê nhỏ bé vẫn luôn khóc lóc kêu gào kia kìa."

Hàn Phi giao mẹ của Minh Mỹ cho Ứng Nguyệt, nhiệt độ trong hành lang giảm xuống, từng đôi mắt đen mở ra trên tường, tất cả bọn chúng đều nhìn chằm chằm vào mẹ của Minh Mỹ.

Kéo con búp bê dùng Minh Mỹ làm thành, Ứng Nguyệt từng bước đến gần mẹ của Minh Mỹ, nắm tóc người phụ nữ và kéo bà ta vào bóng tối sâu trong hành lang.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Mức độ thân thiện của Ứng Nguyệt: +30! Tình bạn của các bạn đã được nâng lên một tầm cao mới! Ứng Nguyệt bắt đầu coi bạn như người thân của cô ấy."

"Người thân sao? Giống như mình và bọn Ngụy Hữu Phúc?" Hàn Phi ngước nhìn về phía xa, không ngờ rằng những người hàng xóm xung quanh cũng đều đang nhìn hắn.

Mọi người đều biết những chuyện phát sinh với Ứng Nguyệt, cũng vô cùng cảm thông với cô bé không nhìn thấy ánh sáng, nhưng họ không có cách nào để giúp đỡ đối phương.

Nhưng bây giờ Hàn Phi đã xuất hiện, Hàn Phi, người yếu ớt nhất, nhưng lại luôn có thể mang đến kỳ tích.

Tâm nguyện và chấp niệm của Ứng Nguyệt đã sắp được Hàn Phi hoàn thành, tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Luận thực lực Hàn Phi còn kém xa người quản lý tòa nhà tiền nhiệm, nhưng cho dù bây giờ người quản lý tòa nhà tiền nhiệm sống lại, bọn họ cũng sẽ đều kiên định đứng cùng với hắn, bởi vì người quản lý tòa nhà tiền nhiệm chưa từng giúp đỡ bọn họ như vậy.

Trị liệu của người quản lý tòa nhà tiền nhiệm nhiều nhất cũng chỉ có cưỡng ép phong ấn và quên lãng, còn Hàn Phi thì lại thực sự đi vào nội tâm của quỷ quái, toàn tâm toàn ý giúp đỡ bọn họ.

Hệ thống lại liên tục truyền đến một vài âm thanh nhắc nhở, việc Hàn Phi giúp Ứng Nguyệt hoàn thành chấp niệm của mình cũng lan truyền trong các cư dân tòa nhà chết chóc, tất cả mọi người vô tình tập trung xung quanh hắn.

“Hiện tại khả năng của tôi có hạn, tôi chỉ có thể giúp được một phần nào đó cho mọi người, nhưng trong tương lai tôi đảm bảo rằng tất cả mọi người sẽ không còn điều gì phải hối tiếc.”

Hàn Phi tranh thủ thời gian để nhận một làn sóng mức độ thân thiện, chờ đến khi Ứng Nguyệt quay lại, trong tay cô bé đã có thêm một con búp bê khác.

Lặng lẽ đi đến bên cạnh Hàn Phi, Ứng Nguyệt dường như không muốn rời đi nữa.

Cô bé nắm lấy góc áo của Hàn Phi, muốn làm hết sức mình để giúp hắn nâng cao quỷ văn, nhưng lần này bị Hàn Phi từ chối.

"Chờ đến khi em mạnh đến mức có thể dễ dàng nâng cao quỷ văn, rồi hãy giúp anh tăng cường hóa nó." Lần trước ở cửa hàng thú cưng, Ứng Nguyệt vì để nhét Cửu Mệnh vào trong quỷ văn, đã rất vất vả, dựa vào thực lực của cô bé hiện tại, lại giúp Hàn Phi nữa sẽ tổn thương cơ thể rất lớn.

Hàn Phi là đang suy nghĩ cho Ứng Nguyệt, cô bé từ khi bị hại cho đến hiện tại, đây cũng là lần đầu tiên có người suy nghĩ cho mình như vậy.

Thu lại đôi tay nhỏ nhắn, Ứng Nguyệt lui về bên cạnh Hàn Phi, dường như là muốn không rời nửa bước bảo vệ hắn.

Sau khi mất đi tình thân, Ứng Nguyệt hiện tại còn coi trọng tình thân hơn bất kì ai, cô bé tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai làm tổn hại đến người thân của mình.

Đằng sau Hàn Phi lại có thêm một "cái đuôi nhỏ", chỉ cần hắn không đuổi Ứng Nguyệt đi, cô bé sẽ lặng lẽ đứng gần hắn.

"Mỗi lần thấy cậu giúp đỡ người khác, đều giống như đang giúp mình vậy." Trong gương truyền đến một giọng nói, gương thần ngồi xổm trong gương: "Đừng quên ước định trước đây của chúng ta đấy, tôi cần du hồn để làm cơ thể! Thực sự không được thì cái tên Hoàng Doanh kia cũng được."

“Anh ấy là huynh đệ đã định của Lý Tai tôi, gương thần ông đổi người khác đi. Kỳ lạ, lần trước ăn trộm mất chút may mắn cuối cùng trên người anh ấy, nhưng hiện tại anh ấy hình như lại có may mắn mới rồi, lần tới mình lại phải trộm nó mới được.” Hàn Phi vẫn chưa nói gì, lệ quỷ cao gầy Lý Tai đã mở miệng rồi, có thể nhìn ra, Hoàng Doanh ở âm phủ cũng rất được yêu thích.

Vài người ồn ào, khung cảnh đơn giản như vậy, trong thế giới tầng sâu lại tốt đẹp đến mức có chút không hiện thực, những cư dân của tòa nhà chết chóc cũng đều cảm thấy kinh ngạc, những người hàng xóm lệ quỷ vậy mà có thể như vậy nữa?

Một chế độ tốt căn bản không cần bắt người ta phải cải cách, người khác sẽ tự học, rồi từ từ thay đổi.

Hàn Phi muốn nhân cơ hội này nói thêm, nhưng trên tầng 4 đột nhiên có tiếng động lớn, mấy người vội vàng chạy lên tầng 4.

Cửa phòng 4044 bị đập vào tường, trên mặt đất đầy vỏ màu đen vỡ nứt và vết máu màu đen, mọi người nhìn vào trong phòng, một bóng đen nhanh như chớp ập tới Hàn Phi.

Từ Cầm và Ứng Nguyệt cùng lúc ra tay đều bị đối phương tránh được, Hàn Phi chỉ còn một giáu máu, phản ứng đầu tiên là offline, đáng tiếc hắn vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, không thể thoát khỏi trò chơi.

“Mình phải chết rồi à?”

Bóng đen toát ra tử ý nồng đậm và khí tức chẳng lành, cuối cùng nó dừng lại cách Hàn Phi vài cm.

“Đại Nghiệt?”

Đại Nghiệt thân thể rõ ràng đã thay đổi, giống như một con mèo ngửi thấy mùi tanh của cá, nhưng lại không ăn được cá khô, chạy xoay quanh Hàn Phi.

Nó có thể rõ ràng cảm giác được Hàn Phi thiếu chút nữa là đã chết, thật là quá hấp dẫn rồi!

Đại Nghiệt vội đến nhảy chân sáo, Hàn Phi cũng bị dọa sợ không nhẹ.

Sóng to gió lớn gì cũng vượt được qua rồi, cuối cùng lại chết trong tay thú cưng của mình, vậy thì ấm ức biết bao?

“Chờ lượng máu của tao khôi phục rồi lại chơi với mày nhé.” Giọng nói Hàn Phi run run, lùi lại mấy bước, đứng ở xa quan sát Đại Nghiệt.

Sau vài ngày, Đại Nghiệt cuối cùng cũng nuốt chửng một nửa trái tim trong điện thờ của Cánh bướm, nó đã trải qua một lần lột xác.

Giờ đây nó mang đến cảm giác nguy hiểm và bí ẩn, toát ra mị lực đặc biệt.

Hàn Phi không dám động vào Đại Nghiệt, vì vậy cũng không biết thuộc tính của Đại Nghiệt cụ thể đã tăng lên bao nhiêu, có điều chỉ cần nhìn vào việc nó vừa tránh được đòn tấn công của Từ Cầm và Ứng Nguyệt cũng có thể thấy, con quái vật nhỏ này đã mạnh hơn trước rất nhiều rồi.

“Thứ trong điện thờ cũng dám ăn, mày đúng là hổ thật.”

Hàn Phi không nói còn đỡ, hắn chỉ cần mở miệng, Đại Nghiệt sẽ lập tức chạy đến, đuổi cũng không đi, cực kì “quấn” người.

“Tao thấy đến chó trong nhà người ta nuôi cũng không quấn người như mày.”

Một giọt máu thực sự không tiện chút nào, Hàn Phi quyết định sẽ bắt đầu kế hoạch của mình sớm hơn dự định, hắn gọi tất cả những người hàng xóm và các cư dân mà mình tin tưởng đến bên cạnh, nói ra ý tưởng điên rồ của mình.

“Người quản lý tòa nhà tiền nhiệm của cư xá Hạnh Phúc có để lại một tấm bản đồ, tôi đã ghi nhớ hết tất cả con đường của tòa nhà chết chóc và khu vực xung quanh, bây giờ tôi sẽ chia sẻ với mọi người bí mật mà vô số người đã phải dùng máu tươi để đổi lấy.” Hàn Phi nhúng vào vết máu trên mặt đất, đơn giản vẽ lại lên trên tường: "Phía đông của tòa nhà chết chóc, hướng về phố Từ Đường, là địa bàn của một bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, khu vực đó nguy hiểm nhất chính là bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, tiếp tục đi về phía đông, là một công viên vui chơi giải trí rất quỷ dị, con rối trên tầng 9 của cư xá Hạnh Phúc chính là đến từ đó."

Hàn Phi chỉ vào góc khuất nhất của đám đông, nơi một con rối đeo mặt nạ cổ quái đang đứng.

Nó cũng đã từng muốn thách đấu người quản lý tòa nhà tiền nhiệm Phó Sinh, nhưng đã bị ông ấy nhốt ở tầng 9.

“Tôi cần mọi người lấy danh nghĩa Hàn Phi, giả làm người của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, sau đó gây ra động tĩnh lớn tại công viên vui chơi giải trí.” Hàn Phi hiện tại đang cấp bách cần danh vọng, hắn trước đây vô cùng khiêm tốn, người biết đến sự tồn tại của hắn, hoặc là trở thành bạn bè, hoặc là đã bị hắn xử lý sạch sẽ, nhưng điều này cũng dẫn đến danh vọng của hắn rất thấp.”

“Bắt đầu từ bây giờ, tất cả mọi người ở đây đều tên là Hàn Phi, chúng ta lấy cái tên này làm một biểu tượng, một ngọn đuốc cháy sáng, để cái tên này được nhiều người biết đến nhất có thể." Hàn Phi quyết định sẽ không cố ý che giấu chính mình nữa.

Trên thế giới này vốn dĩ không có không thể nhắc đến, khi cái tên đó được tất cả mọi người biết đến, mà mọi người không ai dám nhắc đến cái tên này, thì lúc này cũng chính là không thể nhắc đến.

Nó cụ thể là ám chỉ loại quỷ quái nào, Hàn Phi hiện tại cũng không rõ lắm, nhưng hắn dự định sẽ biến mình thành loại "quỷ quái" đó.

“Trong bản đồ của quản lý tòa nhà tiền nhiệm, có một con đường cũng coi là an toàn, mọi người hãy đi theo rìa của những khu vực này, chờ sau khi vào công viên vui chơi giải trí, kế hoạch của chúng ta đã thành công được một nửa rồi.”

Tòa nhà chết chóc hiện tại đến một hận ý hoàn chỉnh cũng không có, nếu như hận ý của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ đi ra ngoài, mọi người đều sẽ xong đời.

Thay vì chờ bọn họ ra tay, chi bằng chủ động ra đòn, đây cũng là phong cách của Hàn Phi.

"Số lượng lớn các sợi dây sinh mệnh còn lại trên phố Từ Đường vừa hay có ích, kế hoạch chi tiết tôi cần thảo luận một chút với gương thần."

Công tác bảo mật của Hàn Phi được thực hiện rất tốt, trong toàn bộ khu vực tòa nhà chết chóc, những người biết tên của hắn, hoặc là trở thành bạn bè, hoặc là đã hồn phi phách tán, không có kết cục thứ ba.

Vì vậy người ở khu vực khác đều không biết chủ nhân mới của tòa nhà chết chóc là Hàn Phi, còn hận ý trong bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ lại vô cùng bí ẩn, cũng không ai biết bí mật của hận ý trong bệnh viện đó.

Tổng kết lại hai điểm trên, Hàn Phi quyết định gói mình trở thành hận ý bí ẩn nhất trong bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ.

“Thú cưng mà mình nuôi dưỡng đến điện thờ cũng dám ăn, không thể nhắc đến sau khi gặp mình vài lần cũng phải khóc, người đáng sợ như mình đóng vai hận ý chắc là dư sức.”

Hành động thực tế chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn, nhưng Hàn Phi hiện tại cũng không còn cách nào tốt hơn nữa.

Hắn tỉ mỉ lựa chọn người chuẩn bị đi ra ngoài, dặn dò nhiều lần những chuyện cần chú ý, không ngừng nhấn mạnh phải nhắc đến tên của mình.

Trong thế giới tầng sâu ngay cả hận ý cũng không dám tùy tiện để lộ tên thật của mình, nhưng Hàn Phi lại chủ động đưa ra đề nghị để mọi người dùng tên mình hành động, điều này khiến mọi người lại thấy ấm lòng.

Bình Luận (0)
Comment