Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 406 - Chương 406: Cùng Nhau Thắp Sáng Đêm Tối!

Chương 406: Cùng nhau thắp sáng đêm tối! Chương 406: Cùng nhau thắp sáng đêm tối!

Đi qua khu vực ngoại vi của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ để đến công viên vui chơi giải trí khu vực xa hơn là một việc vô cùng nguy hiểm, nhưng sau khi Hàn Phi đề ra kế hoạch của mình, không một người hàng xóm nào sợ hãi hay nao núng.

Mọi người thảo luận hồi lâu, cuối cùng mới chọn được nhóm người đầu tiên xông vào khu vực công viên vui chơi giải trí.

Chính Từ Cầm, Khóc và con rối của cư xá Hạnh Phúc đã chủ động yêu cầu được đi, trước khi người quản lý tòa nhà tiền nhiệm mất tích, Từ Cầm đã đi khắp mọi nơi tìm kiếm nguyên liệu thức ăn "tươi ngon" rồi, cô ấy đã từng đến công viên vui chơi giải trí.

Trong số mấy người, kinh nghiệm của cô ấy là phong phú nhất, thực lực cũng rất mạnh, còn có con át chủ bài bản thể trăm nguyền rủa, thực sự là ứng cử viên rất phù hợp.

Con rối vốn dĩ đến từ công viên vui chơi giải trí, không có gì để nói cả, khiến Hàn Phi cảm thấy bất ngờ là Khóc.

Sau khi tái sinh trong bể máu ở Ngõ Súc Sinh, Khóc đã trở nên khác hẳn trước đây, nơi nó đứng vẫn bị tiếng khóc bao trùm, nhưng bản thân chính nó lại rất ít khi rơi nước mắt.

Mọi sự tuyệt vọng đã khắc sâu trong trái tim, trở thành sức mạnh mà nó có thể chi phối.

Sau khi gặp Hàn Phi, Khóc dường như đã trưởng thành rồi, nó đã học được cách đối mặt với quá khứ.

Khóc của hiện tại một lòng muốn trở nên mạnh mẽ hơn, nó đã đặt ra mục tiêu cho bản thân, phải đáng sợ hơn cả tuyệt vọng sâu thẳm nhất, như vậy có lẽ nó sẽ không bao giờ phải cảm thấy tuyệt vọng nữa.

Trong số các cư dân của tòa nhà chết chóc, những người sẵn sàng đi đến công viên vui chơi giải trí có một số thành viên của nhóm chat chết chóc, như váy đỏ.

Thật ra Hàn Phi muốn để quỷ nhảy lầu qua đó hơn, nhưng đáng tiếc quỷ nhảy lầu đã đốt lên ngọn lửa màu đen của hận ý, tuy rằng lột xác thất bại, nhưng xác suất cô ấy bị phát giác khi đi vào các khu vực khác vẫn rất cao.

Để nhằm đạt được mục đích an toàn, Hàn Phi đã để quỷ nhảy lầu Trang Văn ở lại trong tòa nhà chết chóc.

Sau khi thu xếp nhân lực xong, Hàn Phi bắt đầu bước cuối cùng của kế hoạch.

Trước khi hoàn thành việc nâng cấp điện thờ, hắn phải đảm bảo rằng khu vực tòa nhà chết chóc được an toàn tuyệt đối.

Nhân lúc mọi người vẫn chưa rời đi, hắn dẫn tất cả mọi người tiến hành kiểm tra rải rác khu vực tòa nhà chết chóc.

Theo trò chơi thông thường, người chơi hoàn toàn có thể lên đến level 30 ở khu vực tòa nhà chết chóc trước rồi mới rời đi, nhưng có thể là do Hàn Phi đã mở cả hai mặt của hộp đen cùng lúc, nên hiện tại điểm kinh nghiệm mà hắn làm nhiệm vụ cấp thấp nhận được ít đến đáng thương.

Khu vực tòa nhà chết chóc vẫn còn rất nhiều nhiệm vụ rank G, nhưng tiếc là Hàn Phi hiện tại đi làm nhiệm vụ rank G, điểm kinh nghiệm hầu như không tăng là bao.

"Nhiệm vụ rank G tương ứng với level 1 đến 10, nhiệm vụ rank F tương ứng với level 10 đến 20, cũng có nghĩa là nếu mình đi làm nhiệm vụ thấp hơn cấp của mình, điểm kinh nghiệm sẽ bị cưỡng bức trừ gần hết?"

Có lẽ trước đây có người đã từng điên cuồng làm nhiệm vụ cấp thấp để nâng cao level, nhưng bây giờ con đường đã chặn lại rồi.

Hàn Phi dẫn những người hàng xóm và Đại Nghiệt, mất suốt một đêm lục tung tất cả các tòa nhà trong khu vực tòa nhà chết chóc.

Dưới sự giúp đỡ của một vài oán niệm đặc biệt và oán niệm cỡ lớn, hắn đã hoàn thành hai nhiệm vụ rank F và vô số nhiệm vụ rank G, thăng cấp thành công lên level 16.

Sau khi nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống, Hàn Phi gần như bật khóc.

Để đạt đến level 16, đã phải hoàn thành gần như tất cả các nhiệm vụ trong khu vực tòa nhà chết chóc, điều này khác biệt rất lớn so với mong đợi trước đây của hắn.

"Anh Hoàng đã tăng lên level 15 chỉ sau một đêm, mình dẫn theo rất nhiều bạn bè như vậy, đi khắp bản đồ tân thủ thôn cũng mới tăng được 1 level, khoảng cách giữa người với ngưới lớn như vậy à?"

Hàn Phi giờ đã dần nhận ra sự khó khăn khi lựa chọn con đường này, muốn tìm kiếm đáp án chính xác giữa hủy diệt và cứu chuộc, thật sự không phải người bình thường có thể làm được.

"Chờ mình tìm thấy tiếng ca, nhìn thấy lại những mảnh ký ức của Phó Sinh một lần nữa, nói không chừng ông ấy lại bắt mình đưa ra lựa chọn, lại mở thêm một tầng của chiếc hộp đen cũng nên."

Hàn Phi mở chiếc hộp đen lần đầu tiên, là được thực hiện trong tình trạng hoàn toàn không có chủ định, thể hiện phản ứng chân thực nhất của hắn.

Nếu như để hắn lựa chọn lại, nói không chừng hắn có khả năng sẽ đưa ra lựa chọn khác.

Khu vực tòa nhà chết chóc giờ đã an toàn, Hàn Phi đã hoàn thành ước mơ đầu tiên của mình sau khi vào game, đó là có một ngôi nhà an toàn, một khu vực "sản nghiệp" thuộc về chính mình.

Sau khi kiểm tra rải rác xong tất cả các tòa nhà, Hàn Phi và những người hàng xóm trở lại cư xá Hạnh Phúc, những người ra đi không biết bao giờ mới gặp lại, nên bọn họ muốn từ biệt một cách cẩn thận.

Lần lượt từng người hàng xóm đi làm những chuẩn bị cuối cùng, bọn họ cứ như đã thương lượng trước, cuối cùng ở cổng cư xá chỉ còn lại Từ Cầm và Hàn Phi.

Nghịch con dao ăn quấn bằng da người, sau khi mọi người đều đi hết, Từ Cầm rút trong túi áo ra một mảnh giấy dính đầy máu.

Mảnh giấy được gói bằng hàng trăm nguyền rủa khác nhau, dường như chỉ có người mà Từ Cầm thích mới có thể mở ra.

Mắt thấy Từ Cầm cầm mảnh giấy đi đến, trái tim Hàn Phi đập thình thịch, hắn từ nhỏ chưa từng trải qua chuyện như thế này, hơn nữa sự nghiệp diễn xuất của hắn tương đối hẹp, cũng chưa từng đóng cảnh yêu đương hay hôn môi, vì vậy hiện tại ít nhiều có chút lo lắng.

"Chẳng lẽ là muốn...... không phải chứ? Thẳng thắn như vậy sao? Mình có phải nên....."

Linh quang đại não lúc này có chút đờ đẫn, Hàn Phi cảm thấy được 8 điểm trí não của mình hiển nhiên là không đủ dùng.

Hắn cố gắng hết sức để tỏ ra bình tĩnh, ánh mắt lướt qua những ngón tay xinh đẹp và tờ giấy trắng dính đầy vết máu của Từ Cầm.

Không khí tràn ngập mùi máu tanh quen thuộc, trên người Từ Cầm toát ra một loại mùi thịt thơm đặc biệt, đối với đồ tể nửa đêm, mùi hương đó còn tốt hơn mùi nước hoa đắt tiền nhất trên thế giới.

Khi Hàn Phi thoát khỏi trạng thái xuất thần, Từ Cầm đã bước đến trước mặt hắn.

Khoảng cách rất gần, yết hầu của Hàn Phi chuyển động, trong đầu hắn không ngừng xuất hiện các loại cảnh tượng khác nhau.

Trong đêm đen vô tận này, tại cánh cổng của cư xá âm u đáng sợ này, Từ Cầm nắm lấy tay Hàn Phi, đặt tờ giấy dính máu vào lòng bàn tay hắn.

Không cần hỏi có nhận hay không, cũng không cần hỏi có đồng ý hay không, ý tứ của Từ Cầm rất rõ ràng, tôi đã đưa cho anh rồi, anh cứ nhận lấy là được.

Cảm thấy đầu ngón tay lành lạnh, Hàn Phi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Từ Cầm.

"Có một chút mạnh mẽ, nhưng bên trong lại rất dịu dàng."

Khi Hàn Phi bước ra khỏi cư xá Hạnh Phúc lần đầu tiên, là Từ Cầm đã đi cùng hắn.

Người giấy màu máu vô số lần cứu mình thoát chết, cũng là do Từ Cầm làm bằng chính máu của mình, nếu như nói Hàn Phi là thần bảo hộ phố Ích Dân, vậy thì ngay từ đầu, Từ Cầm chính là thần bảo hộ của Hàn Phi.

Hàn Phi không biết Từ Cầm sẽ nói gì tiếp theo, nhưng hắn cảm thấy cho dù đối phương nói cái gì, mình có lẽ cũng sẽ không cự tuyệt.

"Chị đã viết trên mảnh giấy đó."

"Em hiểu." Hàn Phi hít sâu một hơi, lần đầu tiên cảm thấy căng thẳng không phải vì bị truy sát: "Không ngờ được mình vậy mà lại có thể kích hoạt cốt truyện như này trong thế giới tầng sâu bị tuyệt vọng lên men."

Trước đây, hắn chỉ coi trò chơi này như một thử nghiệm sống còn, nhưng không ngờ rằng trò chơi này còn có thể có những nhánh khác.

"Cũng đúng, cuộc sống hoàn hảo sao có thể thiếu….." Hàn Phi mở tờ giấy ra, sau khi nhìn thấy nội dung bên trong, những thứ hắn vừa tưởng tượng ra trong đầu liền tan biến thành mây khói.

Trên trang giấy trắng nhuốm máu liệt kê ra năm địa điểm, năm địa điểm này cất giấu năm cái kho lạnh khổng lồ.

"Trong thời gian cưng rời đi, chị đã dùng tất cả những nguyên liệu tích lũy được để làm đủ món cho cưng, tất cả đều là những loại thịt mà cưng yêu thích, có lẽ sẽ đủ cho cưng ăn cho đến khi chị quay lại."

Từ Cầm nhìn Hàn Phi, rõ ràng là một người chị gái hàng xóm trưởng thành, nhưng vẻ mặt lại có chút cưng chiều như vậy.

“Xem ra cưng có vẻ hơi thất vọng?” Khóe miệng Từ Cầm nở nụ cười, đôi môi như thoa đầy máu tươi kia chậm rãi đến gần Hàn Phi: “Chẳng lẽ thứ cưng muốn ăn là?”

Tiếng cười của Từ Cầm vang lên bên tai, khi Hàn Phi phản ứng kịp, Từ Cầm ném tới trước mặt hắn một con trăn khổng lồ màu đen, sau đó đi vào bên trong cư xá Hạnh Phúc.

Dưới ánh đèn đường leo lét, Hàn Phi và con trăn khổng lồ màu đen cùng nhau đứng ở cổng cư xá, nhìn theo bóng lưng gần như hoàn mỹ màu máu.

"Rốt cuộc cô ấy có phải là ý đó không?"

Hàn Phi quay lại nhìn con trăn khổng lồ màu đen, con thú cưng của Từ Cầm cũng quay lại nhìn hắn, một người một quái vật cứ thế nhìn nhau, rồi con trăn đen ấm ức trườn đến dưới chân hắn.

"Mày thì ấm ức cái gì? Đi theo tao cảm thấy ấm ức hả? Bây giờ tao có rất nhiều thú cưng, chúng nó con nào cũng mạnh mẽ, con nào cũng đáng tin cậy cả." Gần như cùng lúc Hàn Phi nói xong, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn buông thả ma chướng, đạt được danh vọng: +10! Chỉ số danh vọng hiện tại là 46!

Vất vả lâu như vậy, danh vọng mới hơn 30 điểm, kết quả là hệ thống đột nhiên nhắc nhở danh vọng đã tăng lên 10 điểm, điều này khiến Hàn Phi lập tức choáng váng.

"Những người hàng xóm còn chưa xuất phát mà? Sao danh vọng lại đột nhiên tăng vọt vậy?" Sau khi đọc lại tin nhắn nhắc nhở, trong lòng Hàn Phi có dự cảm rất xấu: "Buông thả ma chướng? Ma chướng không phải là thiên phú của Đại Nghiệt hay sao? Ôi mẹ ơi! Đại Nghiệt đâu?"

Nhìn sang xung quanh, Đại Nghiệt vốn luôn đi theo bên cạnh Hàn Phi đã biến mất tăm, Hàn Phi lúc này giống như đang dắt chó đi dạo, nhưng con chó trong nháy mắt đã biến mất.

Hắn càng ngày càng cảm thấy bất an, đi tìm dọc theo con phố, khi hắn nhìn thấy điện thờ ở cổng cư xá Hạnh Phúc, đầu óc ong ong, môi trắng bệch vì sợ hãi.

Tấm vải đen rơi xuống đất, chiếc bát vỡ đặt trước điện thờ bị lật úp, gạo trắng không bao giờ giảm đi trong chiếc bát vỡ, bây giờ một hột cũng không còn nữa!

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Thú cưng của bạn đã bị lọt vào mắt của tồn tại không xác định, các bạn đạt được trạng thái nguyền rủa liên tục —— Cấm kỵ."

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Thú cưng của bạn phá hủy điện thờ, các bạn đạt được trạng thái nguyền rủa liên tục —— Hung ác."

"Cấm kỵ (trạng thái nguyền rủa liên tục, phương pháp loại bỏ không xác định): Mị lực: -1! Ở thành phố này có rất nhiều cấm kỵ không thể nhắc đến, còn bạn lại cứ không tin vào tà quỷ, khi bạn thảo luận đến tên của bọn chúng, bọn chúng đã nắm được trái tim của bạn trong lòng bàn tay."

"Hung ác (trạng thái nguyền rủa liên tục, phương pháp loại bỏ không xác định): Mị lực: -3! Đã có ít người nguyện ý tới gần bạn, bạn sẽ thu hút điềm chẳng lành."

Sau khi hệ thống nhắc nhở xong, Đại Nghiệt nghe thấy giọng nói của Hàn Phi mới đi ra khỏi điện thờ, trong miệng nó đang nhai thứ gì đó.

Hàn Phi cũng không biết Đại Nghiệt cuối cùng đã ăn thứ gì trong điện thờ, dù sao khi hắn nhìn vào trong điện thờ, bên trong đã thấy trống trơn, đến cả bệ để đặt tượng thần cũng không còn.

"Đại Nghiệt, mày đúng là tạo nghiệp mà!"

Hàn Phi không ngại Đại Nghiệt ăn điện thờ, vấn đề là điện thờ ở cư xá Hạnh Phúc, hình như là người của mình để lại!

"Thôi bỏ đi, sự việc đã phát sinh rồi thì cũng không thể thay đổi được nữa." Hàn Phi nhìn chằm chằm vào điện thờ trống rỗng, sau đó nhìn lại nhắc nhở của hệ thống: "Đại Nghiệt đã ăn mất đồ trong điện thờ, mặc dù cả mình và nó đều bị trừng phạt, nhưng hệ thống dường như chỉ nói rằng thú cưng của mình đã lọt vào mắt tồn tại không xác định."

"Không thể nhắc đến phía sau điện thờ chỉ nhìn thấy Đại Nghiệt, chứ không hề nhìn thấy mình, nếu như quả thực là như vậy, vậy thì mình lại có thể để nó đi ăn điện thờ ở các khu vực khác."

"Nguyền rủa mà thú cưng có được, mình là chủ nhân sẽ cùng gánh vác với nó, có điều danh vọng mà thú cưng đạt được hình như cũng tính cả trên người mình."

Hàn Phi đã tính toán chỉ số danh vọng mà mình cần, phá hủy thêm năm điện thờ nữa, thì hắn gần như có thể đáp ứng đủ điều kiện để nâng cấp điện thờ của mình rồi.

"Hay là để Đại Nghiệt cũng đến khu vực công viên vui chơi giải trí? Hoặc là để nó giả làm quái vật ra từ bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ?"

Hàn Phi nhìn chằm chằm Đại Nghiệt vẫn đang ngu ngốc chạy quanh mình, trong đầu hiện lên rất nhiều ý tưởng.

Hắn bắt đầu chỉ vào điện thờ và Đại Nghiệt nói đạo lý, cố gắng nói với nó rằng, ở những khu phố khác cách đó không xa, còn có nhiều điện thờ ngon hơn nữa để thưởng thức.

Những người hàng xóm tiến vào cư xá lần lượt trở lại, chuẩn bị đi hoàn thành nhiệm vụ Hàn Phi giao phó.

Đại Nghiệt cũng bị khung cảnh mà Hàn Phi miêu tả thu hút, đồng ý đi ăn điện thờ, nhưng hiện tại vấn đề là, ngoài Hàn Phi ra không ai có thể chỉ huy Đại Nghiệt.

Chỉ còn một giáu máu thôi, Hàn Phi không thể đích thân dẫn Đại Nghiệt đi tìm điện thờ, hắn phải nhờ một người khác đến chăm sóc Đại Nghiệt, nếu không cái điềm đại hung này rất có khả năng sẽ mất kiểm soát.

Để tất cả những người bên cạnh đều đến thử, Hàn Phi rất bất ngờ phát hiện, Đại Nghiệt vậy mà lại không có sát ý với Bạch Tư Niệm, người may mắn sống sót duy nhất của công ty bảo vệ.

"Bạch Tư Niệm? Chú còn có năng lực này à?"

Đại Nghiệt sinh ra trong hố xác động vật của cửa hàng thú cưng, lần lột xác đầu tiên là ở trong bể máu tầng hầm của công ty bảo vệ, có lẽ trong quá trình lột xác chịu ảnh hưởng của các vong hồn bảo vệ, hoặc có khả năng là do Hàn Phi ngày nào cũng mặc đồng phục bảo vệ, dù sao thì khi Đại Nghiệt đi ngang qua bên cạnh Bạch Tư Niệm, không có biểu hiện muốn tấn công.

“Thật may là hồi đó anh đã cứu chú.” Hàn Phi không ngờ rằng thiện ý lúc trước của hắn lại có thể giúp hắn vào lúc nguy cấp.

Hắn gọi cả Đại Nghiệt và Bạch Tư Niệm đến cùng nhau, liên tục yêu cầu cả hai cùng nhau hành động, phải mất đúng một tiếng đồng hồ, Đại Nghiệt mới miễn cưỡng chấp nhận đi cùng Bạch Tư Niệm.

“Anh yên tâm, em chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho nó, nó ở đâu em sẽ ở đó!” Bạch Tư Niệm mặc đồng phục bảo vệ, bên cạnh dắt theo một con “chó dữ”, ngược lại cũng có vài phần khí thế.

"Đừng mặc đồng phục bảo vệ nữa, tốt nhất chú mày hãy tìm lấy vài bộ quần áo bệnh nhân ở gần bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ mặc vào. Từ hôm nay, chú mày chính là đến từ bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ. Chú cũng đừng gọi tên của Đại Nghiệt, sau này chú sẽ gọi nó là "sâu chỉnh hình." Hàn Phi bắt đầu từ những chi tiết cụ thể, khẩn trương hướng dẫn cảnh quay cho từng người hàng xóm.

Sau khi mọi việc xong xuôi, cả nhóm bọn họ đi đến phố Từ Đường.

Với sự giúp đỡ của gương thần, mỗi người bọn họ mang theo một số lượng lớn các sợi dây sinh mệnh bị đứt, đồng thời học cách sử dụng các sợi dây sinh mệnh một cách đơn giản.

“Lần này chúng ta nhất định phải gây ra động tĩnh lớn, nhưng không phải là giết người vô tội bừa bãi, nếu như gặp lệ quỷ có thể giúp đỡ, cũng đừng keo kiệt thiện ý của mọi người.” Hàn Phi chỉ vào chính mình: “Trước đây trong đêm tối này chỉ có một mình tôi tên là Hàn Phi, chỉ có tôi tin tưởng vào hy vọng, hiện tại tất cả mọi người đều tên là Hàn Phi, trong trái tim của tất cả mọi người đều ẩn chứa hy vọng và ánh sáng."

Ánh mắt nhìn lướt qua từng người hàng xóm, trong đầu Hàn Phi nhớ lại những kỷ niệm với họ, bất giác số phận của bọn họ đã gắn liền với nhau.

Đêm tối vô biên ở thế giới tầng sâu có thể không thay đổi bởi sự xuất hiện của Hàn Phi, nhưng những người nguyện ý cùng hắn thắp sáng đêm tối, lại càng ngày càng nhiều!

Bình Luận (0)
Comment