Ánh mắt tiễn từng người hàng xóm rời đi, trong tim Hàn Phi cũng có chút không nỡ.
Bên ngoài tòa nhà chết chóc rất nguy hiểm, đêm tối phía xa vốn lẽ ra là hắn đi thăm dò, nhưng hiện tại hắn chỉ còn lại một giọt máu.
Khi hắn không thể tiến về phía trước, những người hàng xóm đã bước tới.
Nhìn bóng dáng mọi người dần dần biến mất trong màn đêm, Hàn Phi cảm thấy thật may mắn, mình đã gặp được những người đáng để tín nhiệm và dựa dẫm.
"Đi thôi, chúng ta phải trở về rồi."
Để lại một vài cư dân của tòa nhà chết chóc âm thầm bảo vệ phố Từ Đường, Hàn Phi và Huỳnh Long cùng nhau đi đến Học viện tư thục Ích Dân.
Những lệ quỷ khu vực tòa nhà chết chóc còn duy trì được lý trí đồng thời thực lực lớn mạnh cơ bản đều đã rời đi, Ngụy Hữu Phúc và Tiểu Bát vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, vì vậy hiện tại Hàn Phi cực kì không có cảm giác an toàn, hắn phải tập trung lực lượng bên cạnh mình.
Đi vào Học viện tư thục Ích Dân, hiện tại bản đồ ẩn này giống như ngôi nhà của Hàn Phi vậy.
Sau khi chào hỏi ông bác bảo vệ xong, Hàn Phi mở cửa phòng y tế ra, gọi Kim Sinh tỉnh dậy.
Dây xích rung lên, những chữ viết bao hàm nguyền rủa bắt đầu lan ra trên tường và sàn nhà, rồi nhanh chóng lan ra khắp căn phòng.
Cậu bé gầy yếu trong ấn tượng đã sớm thay đổi, trên người Kim Sinh mang theo một loại sát khí nồng đậm, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng vào.
“Sau khi ý thức Cánh bướm tiêu tan, có khả năng sẽ có quái vật từ các khu vực khác đến, thực lực của chúng ta không đủ để đối phó với chúng, vì vậy hy vọng em có thể giúp tôi.” Hàn Phi đi thẳng vào vấn đề, không hề che giấu ý định của mình.
Kim Sinh sau khi nghe xong lắc lắc đầu, cậu ấy há miệng ra như muốn nói gì đó, nhưng những chữ viết xoắn xuýt lại đột nhiên lấp đầy lưỡi và răng của cậu, trông rất kinh khủng.
Nâng cánh tay lên, Kim Sinh chỉ vào sàn nhà trước mặt Hàn Phi, trên đó xuất hiện một dòng chữ máu: "Trên người em có quá nhiều nguyền rủa, trước khi tất cả những nguyền rủa được áp chế, em không thể rời khỏi đây."
Chữ máu sau khi xuất hiện lại từ từ biến mất, Kim Sinh từng bước đi tới bên Hàn Phi, ngón tay cậu nhẹ nhàng đặt trên lưng hắn, những chữ viết nguyền rủa mới hoàn toàn lại được viết lên trên người hắn.
"Thầy không có gì phải sợ, thầy luôn có hy vọng, sự tồn tại của thầy sẽ được tất cả mọi người biết đến, nhưng lại không ai dám gọi thẳng tên của thầy. Một ngày nào đó trong tương lai, thầy sẽ trở thành vua phương đông, quản lý kiến trúc cao nhất trong đêm tối!”
Từng dòng chữ máu xuyên vào trong cơ thể Hàn Phi, sau đó biến mất, dường như đan xen vào vận mệnh của hắn.
Sau khi hoàn thành nguyền rủa mới, cơ thể của Kim Sinh bị thu nhỏ lại trong một vòng tròn lớn, những nguyền rủa truyền ra khắp căn phòng cũng bắt đầu mờ đi.
"Có phải em đã cho tôi một nguyền rủa mới phải không?"
Hàn Phi biết rõ năng lực của Kim Sinh, những lời nói lúc trước của đối phương đã trở thành sự thực, hắn cũng không biết là Kim Sinh dự doán tương lai, hay là thay đổi tương lai, hoặc là chỉ dẫn hắn đến tương lai tốt nhất.
So với nguyền rủa trước đó, nguyền rủa mới mà Kim Sinh dành cho Hàn Phi rõ ràng mạnh hơn đáng kể.
Điều này có thể thấy được từ trạng thái hiện tại của Kim Sinh, cơ thể cậu ấy đang run lên, dường như chỉ đơn giản vài chữ viết đã tiêu hao hết sức lực mà cậu ấy tích lũy được.
"Em không sao chứ? Có muốn tôi đổi cho em một chiếc tủ rộng rãi hơn không?" Hàn Phi muốn giúp Kim Sinh, nhưng đối phương lại xua xua tay, dùng chút thời gian cuối cùng còn duy trì tỉnh táo quay lại tủ đựng thuốc, tự phong ấn chính mình.
"Sau khi mình giết chết Cánh bướm, Kim Sinh dường như tin tưởng mình hơn, mức độ thân thiện giữa mình và cậu bé hẳn đã vượt qua cậu bé và Phó Sinh."
Sau khi cảm ơn Kim Sinh vài câu, Hàn Phi mở cửa phòng y tế, đang định đi ra ngoài, đột nhiên nhìn thấy ông bác bảo vệ toàn thân đầy quỷ đang đứng ở cửa.
"Thầy Hàn, thầy đang nói chuyện với ai vậy?"
“Không sao.” Hàn Phi hiền lành cười với ông lão, hắn cũng như những quỷ quái khác trong khuôn viên trường, quyết định thêu dệt nên một lời nói dối tốt đẹp cho ông: “Bác ơi, sau này tôi có thể sẽ dẫn thêm một số học sinh đến trường, huấn luyện cho bọn họ trở thành người có thể thắp sáng đêm tối."
Những học sinh mà Hàn Phi nói đến không chỉ là những quỷ quái, mà còn có một số người chơi có năng khiếu bẩm sinh. Ông bác bảo vệ bị quỷ che mắt, nên không nhìn thấy quỷ quái, nhưng lại có thể nhìn thấy người chơi, vì vậy Hàn Phi đã đánh tiếng trước với ông.
"Được chứ, đây đúng là chuyện tốt!"
“Cho nên một số nơi không thể quá trần gian, ít nhất cho bọn họ một cơ hội quá độ.” Hàn Phi bày tỏ suy nghĩ của mình: “Ví dụ như cải tạo một chút kí túc xá và nhà ăn, khoanh lại một vùng an toàn nhỏ.”
"Trần gian?" Ông bác bảo vệ không hiểu lắm: "Tôi thì lại cảm thấy trường học của chúng ta có một bầu không khí rất tích cực, hiện tại cũng không có vụ bắt nạt nào, mọi phương diện đều đáng được khen ngợi."
"Vậy thì bác quá tự tin rồi, trường học của chúng ta cho dù là Tôn Hồng Lôi đến cũng phải đi học."
Hàn Phi thấp giọng lẩm bẩm, cũng không nói chuyện phiếm với ông bác nữa, sau khi tìm một căn phòng an toàn, hắn liền ấn nút thoát khỏi trò chơi.
Màu máu ngưng tụ mọi thứ trên thế gian, khi ý thức Hàn Phi thoát ly, lại nhìn thấy tiếng ca một lần nữa.
Tiếng ca ôm đầu lâu của ông lão nhìn về phía của Hàn Phi, nhưng ánh mắt của nó lại như đang nhìn về phía sau lưng hắn.
Dùng hết sức quay đầu lại, vào thời khắc cuối cùng khi ý thức xuất ra, Hàn Phi nhận ra người đẫm máu phía sau hình như càng ngày càng gần.
"Bùm!"
Đầu đội mũ bảo hiểm trò chơi đập vào trên khoang cửa, Hàn Phi cởi mũ bảo hiểm ra, trên người không khỏi toát mồ hôi.
Hắn vẫn không nhìn rõ mặt người đàn ông sau lưng mình, chỉ biết khoảng cách của đối phương với mình đang càng gần hơn.
"Cái tên người đẫm máu kia rốt cuộc là ai? Tại sao chỉ xuất hiện khi mình đăng nhập và thoát khỏi trò chơi? Khi mọi thứ đang biến thành màu đỏ, người đẫm máu liền xuất hiện phía sau mình?"
Hàn Phi leo ra khỏi máy chơi game, liếc nhìn đồng hồ trên tường: "Chết rồi, sắp đến muộn rồi!"
Chơi game "ghiền" đến nỗi Hàn Phi quên mất ngày hôm sau phải đi quay.
Sau khi tắm rửa qua loa, hắn vội vã bắt taxi đến sân tập thể của nhà máy chế biến thịt.
Khi Hàn Phi đến, mọi người đã bắt đầu quay rồi. Hắn áy náy bước vào phim trường, không ngờ từ đạo diễn đến nhân viên hiện trường, mọi người vậy mà không có một ai nghĩ việc hắn đến muộn là có vấn đề, ngược lại ánh mắt nhìn hắn đầy ngưỡng mộ, việc này khiến Hàn Phi có chút bối rối.
"Đạo diễn Trương, thật ngại quá, em đến muộn rồi." Hàn Phi thậm chí đến lý do còn chưa nói ra, đạo diễn Trương vẫn luôn cực kì nghiêm khắc với diễn viên, lại vỗ vỗ vai hắn, biểu cảm ấm áp như ông già Noel ôm quà.
"Đừng làm cơ thể mệt mỏi quá, tuổi trẻ quả thực là vốn liếng của cậu, nhưng cậu cũng nên chú ý an toàn của bản thân mình!” Lời nói của đạo diễn Trương đầy quan tâm: “Chúng tôi quay cảnh của diễn viên khác trước, cậu đi nghỉ ngơi một chút đi."
Không chỉ đạo diễn Trương mà các diễn viên và nhân viên khác có mặt cũng thuyết phục Hàn Phi đi nghỉ ngơi một chút, khiến hắn còn cho rằng bí mật mình sở hữu chiếc hộp đen đã bị bại lộ.
Sau khi ăn xong bữa ăn bổ dưỡng mà nhân viên đặc biệt chăm sóc, Hàn Phi mở điện thoại di động lên mới hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Cảnh sát đã tuyên bố một lời tuyên dương mới cho hành động hành hiệp trượng nghĩa, các vụ án cũ của những cư dân tòa nhà chết chóc dưới sự giúp đỡ của Hàn Phi đã có tiến triển mang tính đột phá.
Vừa quay phim, vừa phá án, kết quả là phim chưa hoàn thành, án đã phá được không chỉ một vụ.
Các diễn viên khác thỉnh thoảng lại có một vụ bê bối tình dục, Hàn Phi ở đây toàn là tin tức pháp luật, tên của hắn lại một lần nữa lên hot search, nhưng độ hot thì kém hơn Hoàng Doanh rất nhiều.
Có lẽ vì bộ phim [Tiểu thuyết gia huyền nghi] sắp kết thúc, chuẩn bị bắt đầu công chiếu, sự nổi tiếng mà Hàn Phi mang lại lần này là do các nhà làm phim hướng dẫn, nhưng cho dù bọn họ có giúp đỡ Hàn Phi, thì vẫn không thể lay chuyển vị trí của Hoàng Doanh trong bảng xếp hạng hot search.
"Cũng không biết tình hình bên phía anh Hoàng như thế nào rồi?"
Hàn Phi mở bảng xếp hạng thời gian thực của [Cuộc sống hoàn hảo] ra, những cái tên từ thứ hai đến thứ chín trong danh sách liên tục thay đổi, nhưng vị trí đầu tiên vẫn luôn là Hoàng Doanh.
Nghe nói trong chợ đen ngầm đã mở bán rồi, đánh cược Hoàng Doanh có thể chiếm vị trí thứ nhất bao nhiêu ngày.
Hàn Phi gửi một tin nhắn cho Hoàng Doanh, lần này anh ấy trực tiếp dùng số điện thoại được mã hóa để gọi đến.
"Anh Hoàng, sao anh mới level 17? Em thấy vị trí thứ hai đã level 14 rồi."
“Mỗi lần qua 5 level là một ngưỡng cửa, giá trị kinh nghiệm cần thiết để lên level sẽ trở nên vô cùng nhiều.” Hoàng Doanh giải thích: “Ngoài ra, [Cuộc sống hoàn hảo] chủ yếu hy vọng rằng mọi người có thể được chữa trị trong trò chơi, tìm thấy ý nghĩa tồn tại thực sự của chính mình, tăng level chỉ là thứ yếu.
“Có lý.”
"Những thứ anh mang theo từ chỗ em đã dùng gần hết rồi, tối nay anh cần phải đến chỗ của em một chuyến. Lần này anh đã đổi sang chiếc ba lô lớn nhất bây giờ." Giọng Hoàng Doanh có chút khàn khàn: "Có ai khác xung quanh em không? Anh có một vài việc quan trọng hơn cần báo với em."
“Trong căn phòng này chỉ có một mình em.” Hàn Phi mở cửa nhìn một lượt, sau đó đi tới góc tường.
Mười level đầu của [Cuộc sống hoàn hảo] là giai đoạn của người mới, hệ thống sẽ hướng dẫn người chơi làm quen với các chức năng khác nhau, level 10 sau khi bắt đầu sự nghiệp, mới được coi là thực sự bước vào thế giới, tùy ý tận hưởng tất cả các loại cuộc sống. Mặc dù bây giờ anh đã ở level 17, nhưng anh vẫn muốn nói một chút, người chơi có thể đạt đến level 10 đồng thời hoàn thành chuyển nghề vào thời điểm này, đều đã là những người chơi chuyên nghiệp hàng đầu rồi."
"Có vẻ như anh đang đi trước họ rất nhiều."
"Vấn đề là những người chơi đó thực sự giở mọi mánh khoé, bọn họ thường là những phòng làm việc lớn, hàng chục người hỗ trợ cho một người, loại hành vi nô dịch cuộc sống của người khác như này thì có khác gì so với hiện thực?” Trong giọng nói Hoàng Doanh có mang theo một chút tức giận: “Điều khiến anh càng kinh ngạc hơn nữa là, một số người chơi tham gia phiên bản Close Beta đã bắt đầu tiến hành các thử nghiệm chuyên sâu về trò chơi. Bọn họ cố gắng gài bẫy rồi giết chết NPC, hoặc lừa gạt tình cảm của NPC để lấy tiền, mặc dù hầu hết người chơi đều đã thất bại, nhưng cũng có một số ít thành công."
“Cuối cùng anh muốn nói gì?”
“Thực ra cũng không có gì, anh không chấp nhận được hành vi của một phòng làm việc trò chơi quy mô lớn, vì để giúp cho NPC bị bọn họ ức hiếp, lợi dụng năng lực của Huyết y, tranh thủ thời gian giết chết hai nhân vật chính mà bọn họ hỗ trợ.” Hoàng Doanh không muốn gây rắc rối cho Hàn Phi, vì vậy anh ấy nghĩ tốt hơn là nên nói với hắn về vấn đề này.
"Giết hai nhân vật chính?"
"Chính là tài khoản hàng đầu được hỗ trợ bởi hàng chục người trong số họ, có lẽ anh đã gây thù với bọn họ rồi. Bọn họ cho dù tạm thời không tra ra là do anh làm, nhưng nghĩ kỹ lại, người chơi có năng lực làm những chuyện này hiện tại tổng cộng cũng không có mấy người.
"Chỉ thế thôi? Em còn tưởng rằng anh đã làm chuyện gì kinh thiên động địa rồi cơ..." Hàn Phi có chút không nói nên lời.
"Hình phạt tử vong trong [Cuộc sống hoàn hảo] là cực kỳ nghiêm trọng, chỉ cần nhân vật tử vong, mọi thứ đều phải bắt đầu lại, nhân vật ban đầu trong game tương đương với việc thực sự chết trong thế giới đó."
“Để em nói cho anh biết, tử vong trong game, trong hiện thực kéo theo chết não điều này mới là nghiêm trọng.” Hàn Phi tự tin nói: “Anh không cần sợ, thấy không được thì trực tiếp giết chết, anh không cần quan tâm đến quy tắc gì cả, anh phải coi mình chính là quy tắc."
“Có kiêu ngạo quá không?”
"Tất cả những gì anh cần làm là trở thành lá cờ và cọc tiêu cho tất cả những người chơi trong thế giới tầng cạn, chỉ cần việc anh cho là đúng, đều có thể làm. Nếu ai cản đường anh, anh hãy đuổi gã đi, giả sử nếu anh cố gắng hết sức cũng không thể khiến gã rời đi, vậy anh hãy nói cho em biết tên của gã." Giọng nói Hàn Phi mang theo tia lãnh ý: "Em có thể giúp anh thuyết phục gã."
“Làm chuyện đúng?” Hoàng Doanh như hiểu ra: “Anh hình như hiểu rồi.”
“Còn có phát hiện nào khác không?” Hàn Phi là chỗ dựa vững chắc nhất của Hoàng Doanh, có thể nói chỉ cần hắn không chết, anh ấy sẽ luôn là cao thủ hàng đầu trong thế giới tầng cạn.
"Anh đã khám phá một số bản đồ không có trong phiên bản Close Beta, bên trong thành phố khổng lồ như thiên đường, bắt đầu xuất hiện ngày càng nhiều sự kiện linh dị. Có điều những sự kiện này không liên quan gì đến người chơi, hầu hết chúng đều xảy ra giữa các NPC."
"Có vẻ như lần trước anh đã đề cập đến chuyện đó."
"Bắt đầu từ lần Close Beta thứ tư, bản đồ linh dị đáng sợ đã bị xóa, [Cuộc sống hoàn hảo] đã chuẩn bị một chỗ vui chơi kinh dị và một nhà tù tử tù cho những người chơi thích những yếu tố như này. Nhưng sau khi bản Open Beta được giao cho AI giám sát, mọi thứ dường như đã thay đổi.” Hoàng Doanh dưới sự huấn luyện của Hàn Phi đã trở nên vô cùng nhạy bén: “Quỷ dị nhất là, những sự kiện linh dị kia sau khi một lượng lớn người chơi đến, lại toàn bộ biến mất rồi, cảm giác như AI đang cố cố tình che giấu điều gì đó vậy."
“Sự kiện linh dị tăng lên, không phải là một dấu hiệu tốt, trò chơi này chỉ mới bắt đầu."
“Còn có một điểm anh cho rằng chúng ta cần chú ý.” Hoàng Doanh gửi một tập tin mã hóa cho Hàn Phi: “Trước khi ra mắt [Cuộc sống hoàn hảo], Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology đã công bố quả trứng phục sinh lớn nhất, chính là tìm chiếc hộp đen mà chủ tịch hội đồng quản trị tiền nhiệm để lại, phần thưởng là cổ phần ban đầu của Vĩnh Sinh. Bây giờ trong trò chơi đã xuất hiện một số lượng lớn thợ săn hộp đen, bọn họ cũng đang ráo riết tìm kiếm lối vào bản đồ ẩn, em đừng đánh giá thấp bọn họ, các em hãy chuẩn bị sẵn sàng gặp bọn họ trong bản đồ ẩn đi."
Mở tập tin do Hoàng Doanh gửi đến, trong đó có một danh sách chi tiết, anh ấy đã sử dụng danh tính ẩn của mình là Huyết y để đột nhập vào thợ săn hộp đen và trở thành một lãnh đạo cấp cao.
“Vất vả cho anh rồi.”
Trí nhớ của Hàn Phi rất tốt, sau khi cúp điện thoại thì ghi nhớ danh sách dài đó, nói không chừng sau này phải chuyển sự ấm áp cho người trong danh sách.
Sau khi lười biếng trong phòng nghỉ một lúc lâu, Hàn Phi cất điện thoại, cầm kịch bản đi ra ngoài, bắt đầu một ngày quay phim.
Thực tế chứng minh, cho dù Hàn Phi có đến muộn thì hắn vẫn là người đầu tiên quay xong phần của mình.
Khi chuẩn bị tan làm, trợ lý của đạo diễn Trương đã chặn trước ở cửa rồi.
"Thầy Hàn, sau một thời gian nữa sẽ có một hoạt động, đạo diễn Trương và đoàn làm phim hy vọng anh có thể tham gia."
“Hoạt động?”
"Liên hoan phim thường niên sắp bắt đầu, chúng tôi đã đề cử tên của anh, chờ sau khi [Tiểu thuyết nghi huyền gia] được tham gia, anh sẽ là ứng cử viên nặng ký nhất cho giải nam diễn viên trẻ xuất sắc và nam diễn viên phụ xuất sắc nhất năm nay. Trước khi chính thức bắt đầu liên hoan phim, sẽ có một hoạt động tuyển chọn những người được đề cử cho giải thưởng, chúng tôi cảm thấy biểu hiện của anh, ít nhất việc trúng tuyển là không có vấn đề gì, vì vậy nói trước để anh được biết, hy vọng anh có thể có mặt ở đó."
Lời nói của trợ lý đạo diễn Trương làm cho Hàn Phi cảm thấy như một giấc mơ, mấy tháng trước còn lo sinh kế, không ngờ bây giờ lại có tư cách tranh giải.
“Được thôi.” Hàn Phi dừng lại một chút: “Thế hoạt động đó là vào ban ngày phải không?
"Buối tối 8 giờ bắt đầu, tôi thấy anh nên tham gia thì tốt hơn. Năm nay, nhiều diễn viên và đạo diễn nặng ký đã đến, bao gồm cả các đạo diễn phim kinh dị đã im hơi lặng tiếng từ lâu và các nghệ sĩ hài cấp quốc gia..."