Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 427 - Chương 427: Sáu Người Đột Tử

Chương 427: Sáu người đột tử Chương 427: Sáu người đột tử

"Quản lý tòa nhà!"

Thấy Hàn Phi bình an đi từ trong căn nhà ra, những người hàng xóm của cư xá Hạnh Phúc toàn bộ đều vây đến xung quanh, trong mắt bọn họ tràn đầy lo lắng: "Cậu không sao chứ?"

"Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Sao mọi người đều dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi?" Hàn Phi cảm thấy mình khỏe hơn bất cứ lúc nào so với trước đây, hắn nhỏ giọng an ủi mọi người, sau đó nhìn về phía Gương thần.

Gương thần là người trưởng thành lý trí nhất trong số tất cả mọi người, trước khi Hàn Phi hôn mê, đã bảo mọi người đều nghe theo Gương thần chỉ huy.

"Mảnh vụn kí ức của quản lý toàn nhà tiền nhiệm vừa mới xuất hiện, cậu kích hoạt điện thờ, hoàn toàn là do ông ấy đã lên kế hoạch sẵn rồi, ngay từ đầu ông ấy đã chuẩn bị để cậu kế thừa điện thờ kia." Gương thần dừng lại một chút, dường như có ý gì đó nói: "Ông ấy hy vọng cậu có thể đi theo con đường cũ của ông ấy."

“Phó Sinh đã từng nói với tôi kinh nghiệm của bản thân, con đường mà ông ấy đi là một con đường chết, tôi chắc chắn sẽ không lựa chọn giống như ông ấy.” Hàn Phi rất thông minh, ngay lập tức hiểu được ý của Gương thần.

"Cậu dường như đã đoán được Phó Sinh sẽ xuất hiện?"

"Ừm." Hàn Phi khẽ gật đầu: "Mỗi lần khi tôi mở hai mắt ra, đều sẽ nhìn thấy một thế giới bị màu máu ngưng kết, tiếng ca vẫn luôn ôm đầu lâu của ông lão đợi tôi, nó hy vọng tôi có thể đi tìm nó."

Khi Hàn Phi đang nói, Từ Cầm đi đến bên cạnh hắn, trong tay còn cầm theo một tấm gỗ dính máu: "Tiếng ca đã lấy đi chiếc hộp nhạc, đây dường như là món quà duy nhất mà Phó Sinh để lại cho cưng, có điều đổi lại, nó đã tặng cho cưng tấm gỗ được lấy ra từ điện thờ này."

“Mọi người để cho tiếng ca đi rồi sao?” Hàn Phi lắc đầu cười khổ: “Hiện tại là lúc tên kia suy yếu nhất. Nếu không phải điện thờ bị kích hoạt gây ra một loạt chuyện phía sau, chúng ta có lẽ đã tập trung được tất cả lực lượng giết chết tiếng ca rồi."

Hàn Phi ngoảnh đầu liếc nhìn căn nhà nhỏ phía sau, Phó Sinh ngoài miệng thì nói không quan tâm đến tất cả quỷ quái trong thế giới tầng sâu, mà là bí mật bảo vệ tiếng ca.

"Ông ấy chủ động bỏ lại điện thờ, khiến tôi lấy cơ thể người sống kế thừa, buộc tôi phải dốc hết tâm lực vào điện thờ, không thể ra ngoài gây phiền phức cho tiếng ca. Không chỉ hoàn thành mục tiêu của mình, mà còn gián tiếp bảo vệ tiếng ca, người đàn ông này đúng là một con cáo già."

Cánh bướm đã làm nổ điện thờ khiến tiếng ca bị thương nặng, đây là cơ hội ngàn năm có một của Hàn Phi, với tính cách của hắn thì nhất định sẽ cắn chặt lấy tiếng ca, nhanh chóng giải quyết đối phương, dù sao thì hắn không bao giờ báo thù cách đêm.

Đón lấy tấm gỗ Từ Cầm đưa đến, ngay lúc đầu ngón tay chạm vào, Hàn Phi liền nhận được nhắc nhở của hệ thống.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công đạt được vật phẩm duy nhất rank G —— bản đồ giết chóc."

"Bản đồ giết chóc (rank G): Chủ nhân cũ của bản đồ này là một kẻ điên bị sát ý chi phối, tất cả những nơi mà anh ta đại khai sát giới đều được đánh dấu lại, nếu bạn là bạn của anh ta, hãy nhớ tránh xa những nơi này."

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã đạt được nghề nghiệp ẩn —— Đạo cụ chuyển nghề sát thủ, sau khi bạn đã khám phá tất cả các điểm được đánh dấu trên bản đồ giết chóc, bạn sẽ kích hoạt nghề nghiệp ẩn Sát thủ."

Tấm gỗ không lớn, nhưng bên trên có đánh dấu dày đặc rất nhiều đường kẻ, tấm bản đồ giết chóc này và bản đồ mà Phó Sinh để lại trong tòa nhà Block 1 của cư xá Hạnh Phúc vừa hay có thể bổ sung cho nhau.

"Có tấm bản đồ này, mình tiếp tục khám phá bên ngoài cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn một chút."

Cất tấm gỗ vào trong ô vật phẩm, Hàn Phi nhìn mọi người xung quanh, vẻ mặt dần dần trở nên ngưng trọng: "Vẫn còn có người còn chưa ra khỏi trung tâm thương mại à?"

"Khóc vì để giúp chúng tôi mở cửa trung tâm thương mại, chính mình đã không trốn thoát được; váy đỏ thì chủ động đi vào sâu trong trung tâm thương mại, cô ấy nói rằng ở đó có thứ gì đó đang thu hút cô ấy, như thể có một cơ hội để cô ấy lột xác thành hận ý.” Haha rõ ràng là đang cười, nhưng còn khó coi hơn là khóc.

"Chúng ta không thể bỏ lại họ không quản." Hàn Phi không nghĩ ngợi nhiều liền nói ra câu này, trạng thái kiên định cùng ngữ khí không dễ chất vấn của hắn khiến tất cả mọi người đều cam tâm tình nguyện tập trung lại bên cạnh hắn, có lẽ đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa hắn và Phó Sinh.

Nhiều khi Hàn Phi không cân đo đong đếm lợi hại, hắn cũng sẽ vô cùng bốc đồng làm một số chuyện nào đó, nhưng chính những việc làm của hắn đã khiến những cư dân sớm tê liệt trong thế giới tầng sâu tìm lại được một chút cảm giác được sống.

"Trung tâm thương mại rất lâu trước đây là một nơi buôn bán linh hồn, dưới đáy của trung tâm thương mại có ẩn giấu một điện thờ màu đen, trong điện thờ đó có thờ phụng một vị thần linh tà ác, sở thích lớn nhất của ông ta là thu thập những linh hồn khác nhau. Nếu như có người có thể cung cấp linh hồn hiếm có cho ông ta, thì ông ta sẽ tùy theo tâm trạng mà đáp ứng một số yêu cầu của đối phương.” Gương thần không còn giấu diếm nữa, ông ấy biết Hàn Phi quyết tâm đến trung tâm thương mại cứu người, nên nói hết những gì mình biết.

"Tùy theo tâm trạng?"

"Đúng vậy, nếu vị tồn tại không thể nhắc đến kia đang tâm trạng không tốt, ông ta không chỉ không thỏa mãn những mong muốn của đối phương, mà còn sẽ giết luôn cả người đã cung cấp linh hồn cho mình." Gương thần nhìn bầu trời tối đen, ông ấy đã rất lâu không nhớ lại quá khứ: "Chủ nhân của điện thờ sau đó bị Phó Sinh và các con của ông ấy giết chết, vô số linh hồn mà ông ta thu thập và điện thờ bị bỏ rơi trong trung tâm thương mại. Sau một thời gian dài, những linh hồn đó và điện thờ dần dần hợp nhất với nhau, hình thành nên một khu vực đặc biệt. Tất cả những người đi vào dưới tầng hầm của trung tâm thương mại sẽ bị ảnh hưởng bởi sức mạnh còn lại trong điện thờ, bị những linh hồn hiếm có còn lưu lại kéo vào bên trong thế giới kí ức của chủ nhân điện thờ."

“Sức mạnh của điện thờ có ảnh hưởng đến mười ngón không?” Hàn Phi đối với việc này càng quan tâm hơn.

"Mặc dù mười ngón đã lột xác thành hận ý, nhưng gã vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được điện thờ. Sau khi gã bị cậu dọa cho sợ hãi, phản ứng đầu tiên là chìm xuống đất, có lẽ gã muốn tranh thủ thời gian để đạt được sự công nhận của điện thờ, trở thành chủ nhân mới của điện thờ không chủ kia." Gương thần hiểu rất rõ trung tâm thương mại: "Cái bóng đen do trung tâm thương mại đó chiếu xuống kỳ thực là vô số linh hồn tập hợp lại với nhau, hình thành nên linh áp, nếu như gã có thể chi phối hoàn toàn điện thờ, vậy cỗ linh áp đó sẽ xuất hiện trên người gã."

"Mười ngón tượng trưng cho mười con quỷ, trong đó có một hận ý, đối đầu trực diện chúng ta không phải là đối thủ của gã, xem ra chỉ có thể bắt đầu từ điện thờ đó." Hàn Phi đứng trước chiếc gương: "Gương thần, nếu như ông đi tranh đoạt quyền kiểm soát điện thờ với mười ngón, ông có mấy phần chiến thắng?"

Gương thần đứng trong gương lắc đầu: "Tôi căn bản còn không thể rời khỏi cái gương này, nói gì đến việc tranh đoạt điện thờ với bọn chúng."

"Vậy ông cảm thấy ai là người thích hợp nhất trong số chúng ta tranh đoạt quyền kiểm soát điện thờ với mười ngón? Lợi thế lớn nhất của chúng ta bây giờ là ông biết khá rõ về trung tâm thương mại, còn mười ngón thì không biết điểm này, chúng ta có thể cử ra ai đó đi tranh đoạt điện thờ để thu hút sự chú ý của bọn chúng, sau đó những người khác nhân cơ hội này giải cứu Khóc và váy đỏ." Sau khi Hàn Phi nói xong kế hoạch của mình, hắn phát hiện ra Gương thần đang nhìn chằm chằm vào mình: "Sao vậy?"

"Đạt được quyền kiểm soát điện thờ không phải là xem thực lực của ai mạnh hơn, mà là xem ai được vị thần linh tà ác kia chấp nhận nhiều hơn, trong số chúng ta, người có khả năng kế thừa điện thờ đó nhất có lẽ chính là cậu."

"Tôi? Ông đang đùa tôi sao? Người như tôi làm sao có thể nhận được sự chấp nhận của thần ác?" Hàn Phi xua xua tay.

"Tôi không cảm thấy cậu sau này sẽ trở thành thần ác, cũng không so sánh cậu với thần ác, chỉ đơn giản cảm thấy cậu có cơ hội thôi." Gương thần lại dài dòng giải thích thêm một câu.

"Mười ngón là hận ý, tôi đi tranh giành quyền kiểm soát điện thờ với gã……” Nói thẳng ra, Hàn Phi không có tự tin vào chính mình.

"Không được, quá nguy hiểm." Từ Cầm và Huỳnh Long cùng ngắt lời Hàn Phi, bọn họ không muốn hắn đi mạo hiểm một mình.

"Nhưng đây đã coi là phương pháp tốt nhất rồi." Gương thần không nhìn Từ Cầm và Huỳnh Long, ông ấy vẫn luôn nhìn chằm chằm Hàn Phi: "Nếu như cậu đồng ý, tôi có thể giúp cậu, chỉ cần cậu thành công bị kéo vào trong thế giới kí ức của chủ nhân cũ điện thờ, người ngón sẽ không làm hại được cậu, cậu chỉ cần cố gắng hết sức để có được sự chấp nhận của tà thần kia là được."

"Không cần đối đầu trực diện với mười ngón à?" Theo cách hiểu của Hàn Phi, thế giới kí ức của chủ nhân cũ điện thờ có lẽ là giống như nhiệm vụ người quản lý, chỉ có điều chủ nhân cũ của điện thờ là không thể nhắc đến, thế giới kí ức của ông ta sẽ rộng lớn và quỷ dị hơn rất nhiều.

"Mười ngón cũng sẽ xuất hiện trong kí ức của chủ nhân điện thờ, có điều trước khi bọn chúng đạt được sự chấp nhận của điện thờ thì không thể sử dụng sức mạnh của mình." Giọng của Gương thần vang lên: "Bước khó khăn nhất trong cả kế hoạch chính là lặng lẽ trà trộn vào trung tâm thương mại, dưới tiền đề không kinh động đến bất kì ai bị điện thờ kéo vào trong thế giới kí ức. Đối với người khác mà nói điều này gần như không thể thực hiện được, nhưng linh hồn của cậu bị sương mù bao phủ, chỉ cần cậu không chủ động lộ diện, mười ngón có lẽ không thể phát hiện ra cậu."

"Vì vậy tôi là ứng cử viên phù hợp nhất?" Càng kéo dài, Khóc và váy đỏ sẽ càng nguy hiểm, sau khi Hàn Phi suy nghĩ một lát thì gật gật đầu: "Nói cho tôi biết phải làm như thế nào?"

Hắn đồng ý với Gương thần là có 2 nguyên nhân, một là xuất phát từ sự tín nhiệm của mọi người, hai là muốn nhanh chóng cứu những người hàng xóm ra ngoài.

"Khi tà linh kia chưa bị giết chết, ông ta sẽ vào 0 giờ mỗi đêm mở tất cả cửa của trung tâm thương mại và lệ quỷ tiến hành giao dịch linh hồn, tôi biết một lối đi đặc biệt, có thể trực tiếp đi xuống tầng hầm, đưa cậu đến phụ cận điện thờ." Gương thần cũng là do dự rất lâu mới chuẩn bị nói ra bí mật này: "Lối đi đó là chuẩn bị cho người tuyệt vọng nhất, chỉ mở ra một phút vào 0 giờ, phàm là người đi vào lối đi này đều sẽ bị tà linh coi là hàng hóa, đó cũng là một lối đi chỉ có thể vào mà không thể ra."

"Hiểu rồi, 0 giờ đêm mai tôi sẽ đi vào từ lối đó, khi tôi và mười ngón tranh đoạt quyền kiểm soát điện thờ, mọi người đi vào trong trung tâm thương mại cứu Khóc và váy đỏ ra." Hàn Phi đã đi đến quyết định cuối cùng.

"Tôi sẽ đi vào cùng cậu." Sau khi Gương thần nói xong câu này, liền xoay người đi về chỗ sâu của chiếc gương, dường như để chuẩn bị cho ngày mai.

"Mọi người dưỡng thương cho tốt, 0 giờ đêm mai chúng ta sẽ ra tay." Hàn Phi thử lộ ra một nụ cười: "Tất cả đừng rầu rĩ như vậy, mặc dù trung tâm thương mại nguy hiểm, nhưng đây cũng là một cơ hội tốt để nâng cao thực lực, có vô số hàng hóa được tích trữ trong trung tâm thương mại, bên trong chắc chắn sẽ có thứ mà mọi người cần."

Sau khi động viên mọi người, Hàn Phi lại nhìn về phía chiếc gương, hắn luôn cảm thấy Gương thần có mối liên hệ nhất định với điện thờ.

Mọi người bước ra khỏi con ngõ nhỏ, đi vào khu vực tòa nhà chết chóc được bao phủ trong sương mù.

Sau khi Hàn Phi giao phó một số chuyện cho những người hàng xóm, hắn tìm một căn phòng an toàn chuẩn bị thoát khỏi trò chơi.

"Ngày mai phải online sớm hơn mới được."

Nhấn nút thoát ra, sương mù bị máu làm cho ướt đẫm, thế giới trước mặt chuyển sang màu đỏ như máu.

Ý thức của Hàn Phi trở nên mạnh hơn trước, hắn mơ hồ nghe được sau lưng truyền đến một giọng nói.

“Tôi……”

Quay đầu về phía sau, Hàn Phi vẫn không nhìn thấy quái nhân đẫm máu kia, hắn mở hai mắt ra, mình đã quay trở lại hiện thực.

Cởi mũ bảo hiểm trò chơi ra, Hàn Phi không cảm thấy buồn ngủ chút nào, thế giới trước mắt hắn cũng trở nên vô cùng rõ ràng.

"Loại cảm giác này thật kì lạ."

Leo ra khỏi máy chơi game, Hàn Phi đứng ở cửa sổ, nội tâm hắn bình tĩnh vô cùng, giống như mặt trăng treo cao trên bầu trời đêm, nhìn xuống trần gian.

"Linh hồn rốt cuộc là gì? Ý thức chính là linh hồn của con người sao?"

Mở tủ lạnh ăn chút gì đó, Hàn Phi phát hiện sức ăn của mình đã nhiều hơn, trước khi chơi《Cuộc sống hoàn hảo》hắn thậm chí còn nghi ngờ mình có phải bị mắc chứng biếng ăn không, món ăn ngon cỡ nào hắn cũng đều không có hứng thú.

"Mình đây là từ linh hồn đến thể xác, đều hoàn toàn được chữa trị, trò chơi này thực sự cũng có tác dụng đấy chứ." Lấy điện thoại di động ra, Hàn Phi liếc nhìn những tin nhắn chưa đọc, trong đó có một tin nhắn là Bạch Hiển gửi đến, vị đại ca này cảm thấy điện thoại di động có quay video của người chết là không may mắn, thật sự đã thay đổi điện thoại cùng số điện thoại di động rồi, sau đó nhắn lại cho Hàn Phi số mới.

Ngoại trừ Bạch Hiển, tất cả những thông tin còn lại đều do Hoàng Doanh gửi đến.

Bây giờ Hoàng Doanh cũng đã trở thành một người hướng ngoại, năng động và vui vẻ, tất cả đều là công lao của trò chơi hệ chữa trị.

“Anh Hoàng, anh có chuyện gì à?” Hàn Phi gọi Hoàng Doanh.

Sau khi đối phương kết nối liền trực tiếp cúp điện thoại, sau đó gọi lại bằng dãy số đã được mã hóa: "Hàn Phi, gần đây em đã xem tin tức chưa?"

"Anh cũng lên tin tức rồi?"

"Là có liên quan đến 《Cuộc sống hoàn hảo》, trò chơi này open server chưa đến một tuần, đã có sáu người chơi đột tử, mặc dù cơ quan có thẩm quyền phán đoán cái chết của bọn họ và 《Cuộc sống hoàn hảo》không tồn tại mối quan hệ tất nhiên, nhưng vẫn gây ra một số dư âm tiêu cực.” Hoàng Doanh thì thào nói.

"Điều này liên quan gì đến chúng ta? Deep Space Technology và Vĩnh Sinh Pharmaceutical mới phải phiền não chứ."

"Bọn họ chết một cách rất kì lạ, anh nghi ngờ bọn họ đã vô tình đi vào thế giới tầng sâu." Hoàng Doanh gửi cho Hàn Phi một bản tài liệu: "Khi Close Beta có một bộ phận người chơi vẫn luôn tìm kiếm hộp đen và thế giới tầng sâu, những người này tin chắc thế giới tầng sâu có tồn tại, sau đó Deep Space Technology và Vĩnh Sinh Pharmaceutical công bố di chúc của chủ tịch hội đồng quản trị đã mất, dưới sự kích thích về cổ phần ban đầu của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, số lượng người chơi chuyên đi tìm hộp đen tăng đột biến! Bọn họ dưới sự dẫn dắt của người chơi Close Beta, đã thành lập một tổ chức có quy mô rất lớn, điên cuồng thu thập tất cả tài liệu có liên quan đến hộp đen và thế giới tầng sâu, bọn họ tự gọi mình là chân lý tất yếu."

"Chân lý tất yếu?"

"Đó là sự tự giễu cợt của họ, khái niệm chân lý tất yếu là các định luật vật lý mang tính tất yếu không cho phép phản mẫu trong tưởng tượng xuất hiện. Tất cả mọi người đều cảm thấy thế giới tầng sâu và hộp đen chỉ là một lời nói dối, nhưng bọ họ lại cứ chứng minh 'lời nói dối' này cho tất cả mọi người thấy." Hoàng Doanh nói tiếp: "Những người này là những người gần nhất với thế giới tầng sâu, bọn họ mỗi ngày đều ở trong trò chơi thăm dò cách đi vào thế giới tầng sâu, mà mấy người chơi đột tử chết trong hiện thực, có ba người đều thuộc tổ chức này."

Hàn Phi cũng ý thức được vấn đề rồi: "Xác suất này thực sự có chút không đúng."

Bình Luận (0)
Comment