Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 483 - Chương 483: Bộ Phim Thứ Ba Của Hàn Phi

Chương 483: Bộ phim thứ ba của Hàn Phi Chương 483: Bộ phim thứ ba của Hàn Phi

Sau khi rời khỏi vườn bách thú, Hàn Phi lại nhận được một cuộc gọi khác từ Lệ Tuyết, cô ấy không tìm thấy thông tin gì liên quan đến chủ nhân điện thờ, có điều bọn họ lại tìm thấy ông chủ Cốc.

Người đó là một trùm trong huyện, sau đó biến mất một cách bất ngờ, có điều quỹ từ thiện do đối phương lúc còn sống lập ra lại vẫn được giữ gìn, bây giờ nó đã lớn mạnh gấp nhiều lần, trở thành một tổ chức từ thiện khá có tiếng ở Tân Hỗ.

Để cắt đứt gốc rễ của ông chủ Cốc, Hàn Phi lại hỏi thăm chi tiết về tổ chức từ thiện đó, kết quả hắn đã có một phát hiện thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn.

Sau cái chết của ông chủ Cốc, quỹ từ thiện rất nhanh bị giải tán do không đủ kinh phí, chính Vĩnh Sinh Pharmaceutical đã bỏ ra một khoản tiền lớn, nên mới giúp nó vượt qua được cửa ải khó khăn này.

Nhưng từ lúc đó đến nay, quỹ từ thiện vốn thuộc về ông chủ Cốc lại trực thuộc Vĩnh Sinh Pharmaceutical, những năm nay bọn họ đã hết lòng giúp đỡ trẻ em mồ côi và khuyết tật, đồng thời triển khai nhiều dự án y tế chữa bệnh cho trẻ em mắc bệnh tâm thần và các dự án y tế cho các khiếm khuyết não bẩm sinh, những dự án này hầu hết đều có sự hợp tác của các bệnh viện tư nhân do Vĩnh Sinh Pharmaceutical xây dựng.

Trong đó điều khiến Hàn Phi ngạc nhiên nhất là quỹ từ thiện còn có sự liên hệ với bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ tư nhân do Vĩnh Sinh Pharmaceutical xây dựng, rất nhiều trẻ mồ côi khuyết tật đã được điều trị và phục hồi thể chất miễn phí tại bệnh viện này.

“Lệ Tuyết, ai là người phụ trách tổ chức từ thiện của bọn họ?” Bệnh viện tư nhân của Vĩnh Sinh Pharmaceutical đã bị bỏ hoang, tất cả các tài liệu đã bị phá hủy, nếu muốn tìm ra bí mật, có lẽ chỉ có thể xem xét lấy nó từ các góc độ khác.

"Em muốn làm gì?"

“Em muốn quyên góp một khoản tiền, xem xem bọn họ rốt cuộc sử dụng khoản tiền này như thế nào.” Vì để điều tra một số chuyện, Hàn Phi quyết định chi “một ít” tiền, nếu như đối phương thực sự dùng tiền vào việc tốt, vậy thì hắn cũng sẽ có thêm âm đức, có thể dùng để nâng cấp điện thờ. Giả sử nếu như âm đức không có gì thay đổi, nghĩa là đằng sau quỹ từ thiện này nhất định có điều gì đó khuất tất, nói không chừng là đang làm một số việc mờ ám choVĩnh Sinh Pharmaceutical.

"Tên của người tổng phụ trách họ Khổng, tên là Khổng Đống Lương, có điều anh ta chắc rất bận, nếu em quyên góp số tiền ít, có thể sẽ không gặp được anh ta đâu." Lệ Tuyết cũng nói rất rõ trên điện thoại: "Chị khuyên em tốt hơn đừng sử dụng phương pháp này."

“Không sao, tiền của em không dễ lấy như vậy đâu.” Sau khi sở hữu điện thờ level 3 giao dịch linh hồn, Hàn Phi luôn thấy trong lòng có một cảm giác kỳ quái, chỉ cần người khác lấy đồ của mình hoặc có quan hệ gì đó với hắn, đều sẽ bị âm thầm ảnh hưởng nhỏ.

Hàn Phi cũng muốn thử xem liệu đây có phải là ảo giác của chính mình hay không, cho nên mới đưa ra quyết định này.

Dù sao hắn cũng phải dựa vào quyên góp để tăng thêm âm đức, chi bằng chọn tổ chức này, biết đâu lại có thu hoạch bất ngờ.

Cúp điện thoại, Hàn Phi cảm thấy rất kỳ lạ, cảnh sát không tra được bất kì thông tin nào của chủ nhân điện thờ, hắn cho tới bây giờ cũng không biết tên thật của anh ta là gì, như thể tên của đối phương thực sự là không thể nhắc đến vậy.

"Chẳng lẽ không thể nhắc đến trong thế giới tầng sâu, đến họ tên trong hiên thực cũng sẽ biến mất hay sao?"

Nghĩ lại, hình như Phó Sinh cũng tương tự, người ta chỉ biết đến chủ tịch của Vĩnh Sinh Pharmaceutical mà không biết chủ tịch còn có một người anh trai.

Mặt trời xuống núi, đèn đường đã bật, khi Hàn Phi chuẩn bị về nhà thì bất ngờ nhận được điện thoại của đạo diễn Trương.

Việc quay phim đã kết thúc, Hàn Phi vốn muốn giả vờ như không nhìn thấy, nhưng nghĩ sau này vẫn có thể phải làm việc với ông ấy, do dự một chút cuối cùng vẫn bắt máy.

"Haizzz, chứng sợ xã hội nghe điện thoại đúng là phiền phức, còn phải trải qua nhiều tầng trò chơi tâm lý."

Ngay khi bấm nút trả lời, giọng của đạo diễn Trương từ trong điện thoại vang lên: "Hàn Phi, có phải cậu với Bạch Hiển có mâu thuẫn gì không?"

"Không có ạ." Hàn Phi hơi ngạc nhiên.

“Thế sao cậu ấy vừa nghe sẽ tham dự sự kiện cùng với cậu, liền đặt ngay vé máy bay trong đêm chuẩn bị ra nước ngoài?” Đạo diễn Trương nghiêm túc nói: “Hai người các cậu đều là diễn viên mà anh đánh giá cao nhất, có mâu thuẫn gì chúng ta hãy cùng nói rõ ràng với nhau."

"Em với anh Bạch có quan hệ rất tốt, mấy ngày trước chúng em còn cùng nhau hành hiệp chính nghĩa cơ mà, cuối cùng chính anh Bạch là người đã đưa em về nhà."

"Cậu có chắc là không có chuyện không vui gì xảy ra giữa hai người không? Bạch Hiển bây giờ vì để tránh mặt cậu, đến số điện thoại di động và điện thoại cũng thay đổi rồi, hôm qua anh còn tưởng tên tiểu tử này di dân rồi cơ."《Tiểu thuyết gia huyền nghi》của đạo diễn Trương còn chưa công chiếu, nếu như nam diễn viên chính và nam diễn viên phụ số 1 phát sinh mâu thuẫn, thì có thể ảnh hưởng đến doanh thu phòng vé.

“Chuyện không vui?” Hàn Phi suy nghĩ hồi lâu, đại khái cũng hiểu ra nguyên nhân: “Đạo diễn Trương, em biết chuyện gì rồi.”

“Cậu nói cho anh biết, anh sẽ giúp cậu tìm Bạch Hiển, hóa giải mâu thuẫn giữa hai người, cậu ấy có lẽ vẫn phải nể mặt anh.” Đạo diễn Trương rất tự tin.

"Chuyện là như thế này, vào buổi tối hôm tham gia sự kiện, anh Bạch đã lái xe cùng em đến ngoại ô để truy đuổi hung thủ, sau đó chúng em nhìn thấy một chiếc vali trong một tòa nhà bỏ hoang. Em cảm thấy rất kỳ lạ nên đã nhờ anh Bạch cầm điện thoại quay lại toàn bộ quá trình mở vali."

"Sau đó thì sao?"

"Kết quả chúng em mở vali ra và phát hiện một xác chết bên trong." Khi Hàn Phi nói xong những lời này, điện thoại phía bên kia im bặt: "Đạo diễn Trương? Anh còn ở đó không?"

Một lúc lâu sau, đạo diễn Trương mới nói: "Nghe cậu nói như vậy, anh cảm thấy mình đột nhiên đã hiểu được Bạch Hiển rồi."

"Anh hãy nghĩ về logic bên trong việc này mà xem, giả sử nếu như em không nghi ngờ bên trong có một cái xác, thì tại sao lại phải mở vali ra? Nếu như đã đoán trước được rằng có một cái xác được giấu ở trong, vậy thì sau khi nhìn thấy cái xác tại sao lại sợ hãi?” Hàn Phi cố lý luận với đạo diễn Trương.

“Hàn Phi à, là một diễn viên thể loại phim kinh dị, cậu vô cùng ưu tú, nhưng cậu phải hiểu rằng không phải ai cũng ưu tú như cậu.” Đạo diễn Trương đã có thể hình dung ra biểu cảm của Bạch Hiển lúc đó rồi: “Tối nay cậu hãy đến Bách Hương Các, ông chủ của Tinh Đồ Entertainment và Bạch Hiển cũng sẽ đến, mọi người đã vất vả quay phim rồi, bây giờ là lúc tụ tập và thư giãn thả lỏng một chút."

"Buổi tối em sợ không có thời gian."

“Phải cân bằng giữa làm việc và nghỉ ngơi, cậu cũng không phải là siêu nhân nên không thể lúc nào cũng căng thẳng được.” Đạo diễn Trương cười bất lực: “Các diễn viên khác anh đều sợ bọn họ không tự kỉ luật được, chỉ có cậu anh lo là quá tự kỷ luật, dẫn đến áp lực tinh thần và thể chất quá lớn. Hãy đến đi, ông chủ của Tinh Đồ Entertainment cũng muốn gặp cậu, bọn họ mặc dù là công ty giải trí hạng nhất, nhưng hiện tại đã không có nghệ sĩ nào thích hợp, ngoại trừ một ngôi sao nâng đỡ thế nào cũng không thể trở nên nổi tiếng ra, chỉ còn lại Hạ Y Lan bình hoa nổi tiếng trong giới. Bây giờ cậu đến đó, cũng coi như là giúp người khi gặp nạn, chắc chắn có thể kiếm được một hợp đồng rất tốt."

“Hạ Y Lan?” Hàn Phi đã ở trong thế giới ký ức khá lâu, nhưng hắn vẫn không có quên người phụ nữ này.

Khi đối phương còn trẻ đã từng trải qua toàn bộ các loại điều trị trong bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, như thể là lấy đi khuôn mặt của ai đó, khi còn trẻ cô ta đẹp đến không thể tưởng tượng nổi, chỉ dựa nhan sắc mà vươn lên hàng ngũ tuyến đầu, đáng tiếc là sau đó không có tác phẩm, cộng thêm việc tuổi tác ngày càng lớn, nên đã trượt xuống hạng hai.

Bây giờ cô ta rất ít nhận phim, chủ yếu tham gia các hoạt động khác nhau để duy trì độ nổi tiếng, lúc trước tại buổi liên hoan phim, Hàn Phi cũng đã từng gặp cô ta một lần.

Nếu muốn điều tra rõ về bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, thì tiếp xúc với những bệnh nhân đã từng điều trị tại bệnh viện này là cách nhanh nhất.

"Được, vậy em đến ngay."

Bắt taxi rời khỏi vườn bách thú, Hàn Phi vội vàng đi đến Bách Hương Các ở ngã ba của thành phố thông minh và thành phố cổ.

Khách sạn này chứa một loạt các tiện nghi giải trí, không chỉ mang ý nghĩa về công nghệ của thành phố thông minh, mà còn không làm mất đi hơi thở độc đáo của Tân Hỗ cũ.

Báo danh xong, người phục vụ đưa Hàn Phi đến phòng riêng tầng trên cùng.

Ông chủ của Tinh Đồ Entertainment rất coi trọng buổi gặp mặt riêng tư này với đạo diễn Trương, chi rất nhiều tiền bao phòng riêng lớn nhất, bên trong không chỉ có thể ăn uống, mà còn có ngăn riêng và nhiều tiện nghi giải trí khác nhau, muốn giải trí thế nào cũng đều được.

Vừa mở cửa, tiếng nhạc và tiếng hát đã truyền ra, có thể thấy hiệu quả cách âm của phòng riêng này rất tuyệt vời, dù tiếng ồn bên trong ra sao thì bên ngoài cũng không thể nghe thấy.

“Hàn Phi đến rồi!” Đạo diễn Trương ra hiệu để Hàn Phi đi đến: “Lý tổng, không ngoa khi nói rằng anh chàng này là diễn viên trẻ xuất sắc nhất mà tôi gặp trong mười năm qua.”

Về phần Hàn Phi, đạo diễn Trương không hề keo kiệt lời tán dương của mình, bởi vì ông ấy có khen đến đâu cũng không hề là quá: "Trên tầng bốn cao đến như vậy, ngay cả diễn viên đóng thế cũng cảm thấy nguy hiểm, vậy mà cậu ấy xoa một cái, liền nhảy thẳng xuống, cảm xúc và kĩ năng diễn xuất vào thời khắc đó hoàn toàn bùng nổ! Anh có thể đến xem Tiểu thuyết gia huyền nghi, kể từ lúc cậu ấy đứng trên ban công, nó đã được định sẵn là một cảnh quay kinh điển."

Thân hình Lý tổng không cao, là một người đàn ông trung niên chín chắn, râu ria xồm xoàm, ăn mặc rất chỉnh tề, thấy Hàn Phi đi tới thì chủ động đứng dậy bắt tay hắn.

Trong mắt hầu hết các ông chủ công ty giải trí, diễn viên chỉ là công cụ, muốn cho bạn nổi tiếng thì có thể nổi tiếng, không muốn để bạn nổi tiếng thì bất cứ lúc nào cũng có thể làm xấu hình ảnh của bạn, rất ít người chân thành được như Lý tổng, có điều từ đây có thể thấy được tình hình nội bộ của Tinh Đồ Entertainment quả thực không mấy lạc quan.

“Từ 《Hoa Song Sinh》đến《Tiểu thuyết gia huyền nghi》, cậu thực sự là diễn viên tiến bộ nhanh nhất mà tôi từng thấy.” Lý tổng rất nhiệt tình, Hàn Phi cũng nở một nụ cười chuyên nghiệp.

Bước tới bàn ăn, Hàn Phi nhìn thấy Bạch Hiển liền đi tới, hắn ngồi xuống bên cạnh anh ấy: "Anh Bạch, điện thoại mới rất đẹp đấy."

"Người anh em, cậu hãy buông tha cho ông anh già này đi, hiện tại anh chỉ cần nhắm mắt lại là thấy cảnh tượng đó, đến bây giờ đến thịt còn không dám ăn, trong bụng toàn là nước chua." Bạch Hiển đang cầm ly rượu, bề ngoài vô cùng nho nhã, nhưng nội tâm lại vô cùng hoảng loạn.

"Làm gì đến mức đấy, thi thể đó còn khá nguyên vẹn mà."

"Có nghĩa là cậu còn nhìn thấy cả không nguyên vẹn nữa sao?"

“Tất cả những hình dạng mà anh có thể nghĩ đến, em đều đã từng nhìn thấy.” Hàn Phi vẫn còn hơi sợ xã hội, hắn không thích ở chỗ đông người, cho nên bây giờ chỉ có thể cùng Bạch Hiển nói chuyện phiếm: “Rốt cuộc là đạo diễn Trương gọi cho chúng ta đến đây để làm gì?"

"Tinh Đồ Entertainment muốn hợp tác với đạo diễn Trương, đặt số phận của công ty vào bộ phim tiếp theo. Haiz, bọn họ tốt xấu gì cũng là công ty giải trí lâu đời, thật đáng tiếc bây giờ lại rơi vào bước đường này." Bạch Hiển lặng lẽ chỉ vào một phòng giải trí và ghế ngồi bên cạnh: "Thấy mấy người trẻ đó không? Tinh Đồ luôn đẩy bọn họ lên, nhưng bùn nhão thì không thể trát được lên tường, diễn xuất không có gì đặc biệt, mà tính khí thì lại khá cao."

Những lời này chỉ có Bạch Hiển lão tiền bối mới có thể nói, anh ấy đã mấy lần được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất, danh tiếng sắp lên tuyến nhất rồi.

"Em nhớ Tinh Đồ cũng đã từng có diễn viên tuyến một trước đây, không phải sao?"

"Diễn viên có thực lực thực sự đã rời đi sau khi hết hạn hợp đồng rồi, anh cảm thấy bây giờ bọn họ muốn ký hợp đồng lâu dài với cậu thông qua việc hợp tác, đến lúc đó cậu hãy chú ý một chút, không phải là cậu cần họ, nếu như giá cả ít thì đừng tùy tiện đồng ý." Bạch Hiển là người từng trải, hiểu rất rõ những chuyện này.

“Hàn Phi, không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm như vậy.” Hạ Y Lan từ trên sân khấu nhỏ trong phòng riêng bước xuống, vừa rồi là cô ta đang hát.

Người phụ nữ này đã ngoài 30 tuổi nhưng từng bước đi của cô ta vẫn vô cùng cuốn hút, vẻ đẹp trường tồn với thời gian.

Ngửi thấy mùi hôi thối quen thuộc tỏa ra từ sâu trong linh hồn, Hàn Phi đã biết là ai đang tới.

Trên mặt hắn nở nụ cười, rất lịch sự chào hỏi Hạ Y Lan.

“Đừng xa lạ như vậy, bộ phim tiếp theo nói không chừng chúng ta sẽ đóng chung với nhau đấy.” Hạ Y Lan rất tự nhiên ngồi bên cạnh Hàn Phi: “Tôi thực sự ngưỡng mộ hai người,《Tiểu thuyết gia huyền nghi》mới chỉ nhìn vào tình hình vé đặt trước đã rất tốt rồi, phá kỷ lục vé đặt trước của phim huyền nghi, hai người chắc chắn sẽ rất hot."

Hạ Y Lan lấy trà trên bàn đi, thay bằng rượu: "Lý tổng muốn hợp tác với đạo diễn Trương trong bộ phim tiếp theo, nhân lúc《Tiểu thuyết gia huyền nghi》vẫn chưa hạ nhiệt, lần nữa thử thách thể loại phim huyền nghi."

"Phim huyền nghi không dễ quay như vậy, từ kịch bản đã bắt đầu phải mài giũa, bây giờ mọi người chỉ thấy nhìn vào độ hot của phim huyền nghi, mà không nghĩ xem chúng tôi đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức để mài giũa ra một tác phẩm hay." Bạch Hiển không có đụng vào ly rượu trên bàn, còn lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn cho Hàn Phi, ý đại khái là nhắc nhở duy trì sự tỉnh táo, một lát nữa đừng mơ màng mà ký vào hợp đồng.

Con người Bạch Hiển rất tốt, nhưng những lo lắng của anh ấy là không cần thiết.

Trong phòng riêng chỉ có Hàn Phi hoàn toàn có thể không để ý đến vẻ đẹp của Hạ Y Lan, hắn biết rõ khuôn mặt của cô ta làm thế nào mà có được, quan trọng hơn là hắn có thể ngửi thấy mùi hôi thối trên cơ thể cô ta.

“Về kịch bản, hai người không cần phải lo lắng, chúng tôi cũng là cải biên nó dựa trên tình huống thực tế.” Lý tổng nghe thấy cuộc đối thoại giữa Bạch Hiển và Hạ Y Lan, mỉm cười bước tới: “Mấy năm trước khi công nghệ sinh học có một bước đột phá lớn, đã tạo ra một làn sóng phẫu thuật thẩm mỹ, con người không ngừng theo đuổi giới hạn của cái đẹp, lúc đó cũng có rất nhiều tổ chức giải phẫu thẩm mỹ không chính quy xuất hiện, dẫn đến phát sinh một số bi kịch.”

Vốn dĩ Hàn Phi không có chút hứng thú nào với bộ phim của Lý tổng, nhưng sau khi nghe ông ấy nói những lời này, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên: "Ông muốn làm phim huyền nghi có liên quan đến phẫu thuật thẩm mỹ?"

"Đúng, nỗi sợ hãi thực sự không nhất thiết đến từ quỷ quái, phẫu thuật thẩm mỹ cũng không thể thay đổi tâm hồn của một người."

“Nếu công ty các ông muốn quay, nữ chính không phải sẽ là Hạ Y Lan đấy chứ?” Hàn Phi nhìn Hạ Y Lan.

“Hạ Y Lan trước giờ luôn là nữ chính thứ hai, lần này chúng tôi cũng muốn toàn lực giúp đỡ cô ấy, nhưng hiện tại vẫn còn thiếu vai nam chính có thể đóng cùng.” Lý tổng cảm thấy Hàn Phi có hứng thú, nhưng ông ấy dường như hoàn toàn hiểu lầm hứng thú của hắn.

Hàn Phi gật gật đầu: "Nếu như đạo diễn Trương đồng ý quay, tôi cũng có thể tới giúp mọi người."

Quay phim các thứ đều chỉ là thứ yếu, Hàn Phi chủ yếu muốn điều tra chân tướng, nếu như có thể mượn danh nghĩa quay phim để giao tiếp với Hạ Y Lan, có lẽ có thể thực sự khám phá ra bí mật trong nội tâm cô ta.

Bình Luận (0)
Comment