"Em trai cô vẫn luôn lo lắng cho cô, nguyện vọng lớn nhất trong cuộc đời của cậu ấy chính là có thể rời khỏi bệnh viện này cùng với cô, để hiện thực nguyện vọng này, cậu ấy có thể từ bỏ tất cả."
Giọng nói của Hàn Phi dường như chứa đựng một giai điệu đặc biệt, mỗi câu của hắn đều chứa đầy cảm xúc chân thật.
"Đỗ Xu bị bắt cóc, đêm nay bệnh viện đại loạn, chúng tôi thập tử nhất sinh mới tới được đây, chính là vì để chuyển sự lo lắng của em trai cho cô."
"Chúng tôi biết rằng cô vì để cứu cậu ấy đã quên đi rất nhiều thứ, nhưng tất cả chúng tôi đều tin rằng, cô vĩnh viễn chính là cô, ngay cả khi quên đi một số ký ức trong quá khứ, cô vẫn là chị gái tốt nhất của cậu ấy, là người nhà quan trọng nhất trong trái tim cậu ấy."
Khuyên bảo hết nước hết cái, Hàn Phi đã sử dụng kỹ năng diễn xuất bậc thầy và năng lực ngôn linh, lúc này nhìn vào trông như thể đặc biệt chạy đến đây chỉ để giải cứu Trương Hỉ vậy.
Bác sĩ Trương có tin hay không, không ai biết, nhưng Đỗ Tĩnh thì hoàn toàn tin những gì Hàn Phi nói, cô cảm thấy đây chính là Hàn Phi chân thật.
A Trùng đang nắm chặt ngón tay cũng nghe được Hàn Phi nói như vậy, trong lòng tự nhiên cảm động không thể giải thích được, nhưng khi nghĩ kỹ lại, hình như bọn họ hiện tại không phải ở đây để cứu Trương Hỉ, mà là bọn họ đến bước đường cùng chỉ có thể đến dựa vào cô ấy.
A Trùng mới tỉnh lại, hơi chút kinh ngạc nhìn chằm chằm Hàn Phi.
Anh ta không thể tin được người đàn ông bi thảm trước mặt mình, chính là kẻ điên vừa nãy thấy người là chém, đuổi theo nhân viên y tế và bảo vệ suốt chặng đường.
"Đây chính là kỹ năng diễn xuất của diễn viên tuyến ba à?"
Một giây đã nhập vai, cảm xúc tự do chuyển đổi, nhập vào trạng thái bất cứ lúc nào, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, diễn xuất rất tự nhiên, ngay cả người hiểu rõ mấu chốt cũng không thể biết được là hắn đang diễn.
A Trùng lại bị chấn kinh một lần nữa, anh ta chỉ biết Hàn Phi là kẻ hung ác tàn nhẫn, mà đã quên mất nghề chính của hắn là một diễn viên.
Ba vị khán giả trong phòng đều nghe được những lời nói của Hàn Phi, phản ứng của bọn họ đều không giống nhau, A Trùng và Đỗ Tĩnh thì không sao, nhưng Trương Hỉ lúc này đang ở một trạng thái đặc biệt nhất.
Sau khi cô nhìn thấy dòng chữ trên lá thư của em trai, có thứ gì đó trong đại não bị kích hoạt, khi linh hồn và ý thức của cô bắt đầu phản kháng, Hàn Phi như một nhà tư vấn tâm lý, đứng bên cạnh sử dụng cổ họng của ma quỷ, từng câu từng câu dẫn dụ, giúp cô tìm ra cách chính xác để mở kí ức của mình ra.
Hàn Phi không phải là một bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp, nhưng hắn đã nhìn thấy quá nhiều linh hồn dị dạng trong thế giới tầng sâu, đối mặt với tuyệt vọng và đau đớn mỗi ngày, biết rõ đủ loại hối tiếc và chấp niệm sâu trong nội tâm của mọi người.
Dưới sự thuyết phục liên tục của Hàn Phi, sắc mặt của Trương Hỉ ngày càng trở nên gớm ghiếc, dưới má cô xuất hiện những tia máu li ti, như thể nguyền rủa đã bị kích hoạt.
"Anh Hàn, hay là đừng kích thích người ta nữa? Ngộ nhỡ chữa ra bệnh cho họ thì sao?" A Trùng thật sự rất sợ có chuyện, anh ta bây giờ vẫn nhớ bác sĩ béo bị chém chết kia, cuối cùng nhận xét về Hàn Phi là —— Lang băm.
A Trùng chưa kịp nói xong, cánh cửa của trung tâm tư vấn tâm lý sắc đẹp đã bị con dao phẫu thuật phá nát hoàn toàn, cánh cửa mọc đầy tia máu đập mạnh vào tường, bác sĩ sứt môi cầm hai con dao phẫu thuật bước vào.
"Mặt của các người trông thật là xấu, cần phải nhanh chóng chữa trị mới được."
Bác sĩ bị sứt môi chạy vào phòng, lúc này hai người A Trùng và Đỗ Tĩnh vô cùng ăn ý, cùng nhau trốn sau lưng bác sĩ Trương Hỉ.
Bệnh nhân phát điên, bác sĩ sẽ kiểm soát và điều trị, điều này hoàn toàn hợp tình hợp lí.
Nhưng phản ứng của Hàn Phi lại hoàn toàn khác, hắn trong bộ dạng xem cái chết như không, cầm dao đồ tể đứng bảo vệ trước mặt Trương Hỉ!
"Cô là chị gái của Trương Tráng Tráng, vậy thì cũng là chị gái của tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ chu toàn cho cô."
Không hề cố tình cường điệu, hay kêu to gào thét, Hàn Phi chỉ đưa lưng của mình cho Trương Hỉ, chĩa mũi dao vào bác sĩ sứt môi.
Thật ra hắn cũng rất muốn giết bác sĩ sứt môi, chỉ là vẫn chưa tìm ra cơ hội, tòa nhà số 7 nguy hiểm rình rập bốn bề, nếu dốc toàn lực, cũng rất có thể sẽ bị những thứ khác đánh lén. Nhưng trong khoa bệnh của Trương Hỉ, Hàn Phi đã không còn lo lắng này nữa, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để hắn giết chết bác sĩ sứt môi.
Sống trong thế giới tầng sâu lâu như vậy, khả năng phán đoán thế cuộc của Hàn Phi đều mạnh hơn bất kỳ người chơi nào.
Hắn và bác sĩ sứt môi là quan hệ không chết thì sẽ không thôi, hiện tại nếu như Trương Hỉ cũng muốn giết hắn, vậy hắn chắc chắn sẽ chết, có giãy giụa cũng không có ý nghĩa gì.
Nhưng nếu Trương Hỉ không muốn giết hắn, vậy thì hắn bảo vệ cô ấy, giúp cô ấy giết bác sĩ sứt môi do bệnh nhân đóng giả kia, điều này chắc chắn sẽ làm tăng sự thân thiện của cô ấy đối với hắn.
Vì vậy lựa chọn tốt nhất bây giờ không phải là núp sau lưng Trương Hỉ, đứng xem cô ấy có muốn ra tay giúp mình hay không, mà là bảo vệ phía trước cô ấy, để cơ hội lựa chọn nằm chắc trong tay mình!
Hàn Phi cầm dao tái sinh chiến đấu điên cuồng với bác sĩ sứt môi, chỉ bất cẩn một chút thôi cũng sẽ bỏ mạng.
Trương Hỉ được Hàn Phi che chở, khuôn mặt vặn vẹo mấy lần, cuối cùng cô chậm rãi ngẩng đầu lên, xuất phát từ thiên chức bác sĩ cũng được, hay là kí ức chủ quan chiếm ưu thế cũng được, đúng lúc cô mở miệng nói, động tác của bác sĩ sứt môi càng lúc càng chậm, nhưng Hàn Phi lại không bị ảnh hưởng chút nào.
A Trùng đang núp trong góc nhìn thấy cảnh này cũng ngây ra, anh ta quỳ trên mặt đất, trong mắt hiện lên vẻ chấn kinh cùng kính trọng nhìn Hàn Phi.
"Đây chính là người chơi hàng đầu thực sự sao? Thảo nào anh ấy có bảy người vợ!"
A Trùng cảm khái từ tận đáy lòng, anh ta đối với Hàn Phi là tâm phục khẩu phục.
Phát giác ra tốc độ của bác sĩ sứt môi đang chậm lại, Hàn Phi bắt đầu điều chỉnh tốc độ, hắn đi trước một bước đứng chắn giữ lối ra duy nhất của khoa bệnh.
Sau khi điều chỉnh vị trí, Hàn Phi cố ý phối hợp với bác sĩ sứt môi để giảm tốc độ, không ngừng cho gã ảo tưởng rằng gã có thể giết chết mình.
Cho đến khi bác sĩ sứt môi không kịp né tránh nữa, Hàn Phi dùng hết sức bật ra, ánh sáng nhân tính của dao trực tiếp chia cắt toàn bộ khuôn mặt của bác sĩ sứt môi.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công phá tan tuyệt vọng bao trùm trung tâm điều trị sứt môi hở vòm, đạt được lượng lớn kinh nghiệm, đạt được một trong bảy loại tuyệt vọng của cậu ấy, thuộc tính mị lực của bạn tạm thời giảm một điểm."
"Một trong bảy loại tuyệt vọng của cậu ấy: Các bệnh nhân ghét khuôn mặt khôi ngô bẩm sinh của cậu ấy, vì vậy bọn họ đã cắt rách môi và mũi của cậu, khiến cậu trở nên xấu xí."
Cơ thể của bác sĩ sứt môi ngã xuống đất, Hàn Phi nằm bò trên áo khoác trắng của đối phương, theo thói quen bắt đầu sờ soạng trên người tử thi.
Việc chạm vào xác chết trong game là một chuyện rất bình thường, nhưng khi thực sự làm điều này, khi ngón tay chạm vào máu và da ấm, rất nhiều người sẽ cảm thấy không thích ứng được.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện phục trang đặc biệt rank F —— Áo khoác trắng của bệnh nhân."
"Áo khoác trắng của bệnh nhân: Chiếc áo khoác trắng này đã bị bệnh nhân cướp mất trong một thời gian rất dài, gã vẫn luôn đóng giả làm bác sĩ trong khoa bệnh, động dao đối với những người tướng mạo bình thường, để mọi người trở thành giống như gã. Sau khi mặc phục trang đặc biệt này lên, bị linh hồn của bệnh nhân nguyền rủa, bạn sẽ trở nên cáu kỉnh dễ tức giận, nhưng tốc độ của bạn sẽ tăng lên một chút, xác suất bị các bác sĩ khác trong bệnh viện nhìn thấu sẽ giảm xuống."
"Thế mà còn đạt được một phục trang rank F? Đây có phải là năng lực thiên quyến của con gái Phó Ức mình đang phát huy tác dụng rồi không?"
Cho dù ở thế giới tầng sâu hay thế giới tầng cạn, phục trang có thể nâng cao thuộc tính đều cực kỳ hiếm.
Hàn Phi khoác lên mình chiếc áo khoác trắng của bác sĩ sứt môi, thấy hắn làm như vậy, Đỗ Tĩnh có chút không hiểu, nhưng A Trùng thì đã không còn ngạc nhiên khi thấy nhiều rồi.
Sau khi xử lý xong thi thể của bác sĩ sứt môi, Hàn Phi đi tới chỗ Trương Hỉ, nhìn lướt qua dòng chữ trên bức thư, hắn chỉ nhìn thấy câu trên cùng —— Trương Hỉ, nhất định phải chăm sóc tốt cho em trai.
Giấy viết thư đã ngả màu vàng, là thư từ rất nhiều năm trước rồi, có điều nó vẫn luôn được Trương Tráng Tráng giữ gìn cẩn thận.
"Đây là bức thư mà mẹ tôi đã để lại cho tôi, tôi cũng biết mình có một người em trai, nhưng cậu ấy tên là gì, bây giờ đang ở đâu, tôi đều không thể nhớ ra." Trương Hỉ ngước nhìn Hàn Phi, chỉ cần cô ấy mở miệng nói, hắn liền cảm thấy cơ thể dần dần mất khống chế.
“Tôi có thể đưa cô đi gặp cậu ấy.” Hàn Phi lấy điện thoại di động ra, hắn có lưu số điện thoại của Trương Tráng Tráng: “Em trai cô đang ở tòa nhà số 1, đây là số điện thoại của cậu ấy.”
Mở ra danh bạ liên lạc, Hàn Phi gọi vào điện thoại di động của Trương Tráng Tráng, nhưng không có người trả lời.
"Không ai có thể rời khỏi tòa nhà số 7, nếu như em trai tôi thực sự đang ở trong bệnh viện, anh tốt hơn hết hãy khuyên cậu ấy nhanh chóng rời đi, đừng ôm bất kì ảo tưởng nào nữa."
“Cứu cô đi, làm sao có thể là ảo tưởng?” Hàn Phi cắt ngang lời nói của Trương Hỉ: “Cô là chị gái của Trương Tráng Tráng, vậy thì cũng là chị gái của tôi, hôm nay bất luận thế nào cũng sẽ mang cô đi, cho dù có giết hết toàn bộ tòa nhà số 7 cũng không thành vấn đề.”
Trương Hỉ yên lặng nhìn Hàn Phi, cô đột nhiên giơ tay của mình lên, đặt lên trái tim hắn: "Vì để cứu chị gái của bạn, anh nguyện ý chống lại toàn bộ bệnh viện sao? Anh bây giờ vẫn còn có cơ hội chạy thoát, chờ sau 0 giờ nửa đêm, cái chết có thể trở thành niềm hy vọng xa xỉ đối với anh. Anh rất có thể sẽ quên mất chính mình, trở thành loại người mà anh từng ghê tởm và căm ghét nhất."
"Tôi vẫn là câu nói đó, hôm nay bất luận thế nào tôi cũng sẽ đưa cô đi, nếu như bệnh viện ngăn cản chị em cô đoàn tụ, vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau phá hủy bệnh viện này là được."
Ngón tay của Trương Hỉ chạm vào trái tim của Hàn Phi, khi hắn nói, ánh mắt của cô trở nên vô cùng đáng sợ, sau khi hắn nói xong thì hai mắt mới trở lại bình thường, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.
"Không ai có thể phá hủy bệnh viện, tâm nguyện của anh tôi đã nhận rồi, nhưng tôi không thể rời khỏi đây." Trương Hỉ thu tay về, cô dường như biết Hàn Phi không nói dối: "Các người mau đi đi, hãy chạy ra bên ngoài trước 0 giờ."
“Tôi sẽ làm được.” Hàn Phi nắm lấy tay Trương Hỉ, áp vào trái tim của mình: “Cô hẳn là có thể biết được tôi có nói dối hay không, tôi có thể nói với cô một cách chắc chắn rằng, cho dù tôi có thịt nát xương tan, hồn phi phách tán, cũng nhất định phải phá hủy bệnh viện này!"
Hàn Phi từng chữ từng chữ nói ra đều vô cùng nghiêm túc, hắn muốn chấm dứt tấm bi kịch này.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Mức độ thân thiện của Trương Hỉ đối với bạn +2!"
Lòng bàn tay đặt trên trái tim của Hàn Phi, Trương Hỉ đã sử dụng năng lực thiên phú của mình để nghe giọng nói của hắn, cô có thể cảm nhận được một ý chí rất mạnh mẽ.
“Tôi vẫn không nghĩ rằng anh có thể làm được.” Trương Hỉ nói xong lời này, giọng nói thay đổi: “Nhưng tôi quả thực muốn gặp người em trai đã bị tôi lãng quên.”
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công phá tan tuyệt vọng của trung tâm tư vấn tâm lý sắc đẹp, đạt được lượng lớn kinh nghiệm, đạt được hai trong số bảy loại tuyệt vọng của cậu ấy, tốc độ giảm xuống của giá trị tâm trạng của bạn sẽ chậm hơn."
"Hai trong số bảy loại tuyệt vọng: tư vấn hết lần này đến lần khác, thẩm vấn hết lần này đến lần khác, ở nơi mà lẽ ra phải mang lại hy vọng cho bệnh nhân, chỉ để lại cho cậu ấy tiếc nuối vô hạn. Có vẻ như bệnh của cậu ấy vĩnh viễn sẽ không bao giờ thuyên giảm, giống như việc cậu ấy vĩnh viễn sẽ không bao giờ có thể rời khỏi đây vậy."
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống trong đầu đột nhiên xuất hiện, khiến cho chính Hàn Phi cũng kinh ngạc, sau khi hắn vào khoa bệnh cũng chưa có làm gì, chỉ là đưa thư của Trương Tráng Tráng cho Trương Hỉ.
"Nhiệm vụ hoàn thành rồi?"
Ngơ ngác ngẩng đầu lên, Hàn Phi nhìn người giấy màu máu bò lại trong túi áo, hắn cảm thấy vận may của mình quả thực đã cải thiện rất nhiều.
Thông thường khoa bệnh này sẽ là khó khăn nhất, nhưng Hàn Phi rất may mắn có được sự tin tưởng của Trương Tráng Tráng, sớm có được đạo cụ quan trọng nhất.
Sau khi vào trong khoa bệnh, hắn vốn không có cơ hội lấy bức thư ra, kết quả là người giấy màu máu không phải bằng máu thịt, không bị ảnh hưởng bởi năng lực của Trương Hỉ, đã thành công đưa bức thư.
Hắn lại lợi dụng ngôn linh và kinh nghiệm phong phú của mình, để giúp Trương Hỉ lấy lại phần nào lý trí.
Cuối cùng, bác sĩ sứt môi lao vào như một con điên, Hàn Phi bảo vệ phía trước Trương Hỉ giết chết gã, kéo đầy thiện cảm.
Dưới tất cả các loại trùng hợp, có thể nói là Hàn Phi đã để lại ấn tượng ban đầu cho Trương Hỉ gần như đạt điểm tuyệt đối.
“Thuận lợi như vậy sao?” Hàn Phi có cảm giác không chân thực, hắn mở cột thuộc tính ra xem, hơi chút lo lắng có phải mình vô tình ấn nhầm, chuyển nghề thành côi phu không.
Cột nghề nghiệp không hề thay đổi, nhưng thiên phú sơ cấp thiên quyến của Phó Ức lại ở trong trạng thái được kích hoạt.