"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Khi người chơi chuyển nghề mức độ hoàn toàn phù hợp, sẽ kích hoạt một thiên phú nghề nghiệp bổ sung cực kỳ hiếm! Có xác suất nâng nghề nghiệp này lên một tầm cao mới!"
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã mở khóa thành công nghề nghiệp ẩn thứ hai —— Côi phu!"
"Năng lực nghề nghiệp 1: Khả năng chống lại các nguyền rủa loại tình cảm +30%."
"Năng lực nghề nghiệp 2: Mức độ thân thiện của quỷ quái khác giới đối với bạn có xác suất chuyển hóa thành ái ý và hận ý, hãy lựa chọn cẩn thận việc tăng mức độ thân thiện của người khác giới."
"Năng lực nghề nghiệp 3: Sau khi chuyển nghề thành công, mức độ thân thiện ban đầu của tất cả tiếc nuối, oán niệm và hận ý khác giới đối với bạn sẽ không còn là 0, mà là 1, bạn sẽ có xác suất nhận được sự giúp đỡ của bọn họ, nhưng có những sự giúp đỡ sẽ phải trả giá."
"Năng lực nghề nghiệp 4: Năng lực chủ động duy nhất của côi phu, mỗi đêm có thể được sử dụng ba lần. Bạn có thể giảm bớt hận ý của bất kỳ người khác giới nào đối với bạn trong một thời gian ngắn, cũng có thể nhất thời nâng cao ái ý của bất kì một người khác giới nào đối với bạn. Nhưng trước khi sử dụng năng lực này xin hãy nhớ rằng, sau khi bạn bắt đầu thao túng yêu và hận của một người đối với bạn, bạn sẽ vĩnh viễn mất đi tư cách được cô ấy yêu! Hận ý của cô ấy đối với bạn sẽ tăng gấp đôi sau khi thời gian sử dụng năng lực kết thúc!"
"Chú ý! Giá trị mị lực của người chơi càng thấp, hiệu quả năng lực này càng mạnh!"
"Chú ý! Sau khi năng lực này được sử dụng cho những người khác giới của tiếc nuối, oán niệm, hận ý, v.v ... , hiệu quả thực tế sẽ khác nhau!"
"Mức độ phù hợp nghề nghiệp đạt 100%! Mở khóa năng lực nghề nghiệp độc quyền 5: Sau mỗi lần nâng cấp, thuộc tính mị lực giảm đi 1 điểm, đối với bạn mà nói sẽ càng dễ dàng cải thiện mức độ thân thiện của quỷ quái khác giới."
"Bởi vì mức độ phù hợp nghề nghiệp của người chơi đã đạt đến hạn mức cao nhất, hơn nữa còn nhiều lần từ chối chuyển nghề, đặc tính nghề nghiệp đã phát sinh thay đổi!"
"Đặc tính nghề nghiệp: Từ chối quan hệ mập mờ, không bao giờ lăng nhăng, bạn là một người thậm chí chưa bao giờ chủ động nắm ngón tay của người khác giới, nhưng lại có thể năm lần hoàn thành tiền nhiệm vụ côi phu, có lẽ bạn có thể đem đến một hàm nghĩa mới cho nghề nghiệp ẩn này."
"Côi phu chung thủy: Bạn là một người không có khái niệm gì về gia đình, chưa bao giờ được ai yêu, một mình bước đi trong đêm tối, đợi đến khi nào mới có linh hồn thật lòng muốn ôm lấy bạn?"
"Đặc tính nghề nghiệp độc quyền 1 của côi phu chung thủy: sau khi linh hồn mất kiểm soát tiếp cận bạn, sẽ dần dần nhớ lại ký ức liên quan đến tình yêu."
"Đặc tính nghề nghiệp độc quyền 2 của côi phu chung thủy: Trước khi bạn thực sự hiểu được tình yêu, mỗi khi giết chết một quỷ quái phản bội tình cảm, đều sẽ có xác suất đạt được 1 điểm thuộc tính tự do!"
Nghề nghiệp ẩn thứ hai đã chuyển thành công, Hàn Phi căn bản không còn thời gian để suy nghĩ, hắn dùng tốc độ nhanh nhất kiểm tra tất cả năng lực của côi phu.
Sau khi hắn chuyển nghề đồ tể nửa đêm, khi hắn đối mặt với đồ tể có bàn tay nhuốm máu tươi, con dao đồ tể của hắn sẽ càng trở nên sắc bén hơn, hắn trở thành một đồ tể chuyên đi săn đồ tể.
Bây giờ sau khi có được nghề nghiệp ẩn côi phu, đặc tính nghề nghiệp của hắn lại phát sinh thay đổi, chỉ cần giết được quỷ quái phản bội tình cảm, hắn sẽ có cơ hội nhận được điểm thuộc tính tự do quý giá nhất trong game, hệ thống này dường như là đang khuyến khích hắn trở thành một côi phu chuyên đi săn côi phu.
Nói chung, nghề nghiệp ẩn côi phu vẫn là một nghề dựa vào quỷ quái khác giới nhiều hơn, nghề nghiệp này có một số năng lực quả thực rất khủng khiếp.
Hàn Phi nhìn vào năng lực chủ động duy nhất của côi phu, hắn có thể tạm thời giảm bớt hận ý của một hận ý khác giới, nhưng với cái giá phải trả là sau khi thời gian sử dụng năng lực kết thúc, sẽ thu lại hận ý gấp đôi của đối phương.
Bây giờ mẹ của Phó Ức đang bóp lấy cổ Hàn Phi, nữ netizen muốn ngắt trái tim hắn xuống, cả hai người bọn họ đều đang chống chọi với hận ý cuối cùng trong nội tâm, rất có thể giấy tiếp theo sẽ bị hận ý nuốt chửng.
Hàn Phi dùng khóe mắt nhìn xung quanh, Đỗ Xu dung hợp với bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, dưới tầng hầm bệnh viện này đã tích lũy vô số mặt người và "thuốc", không chỉ có thể liên tục bổ sung tiêu hao cho cô ta, mà còn làm cho khí tức của cô ta càng mạnh mẽ hơn.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, kết cục cuối cùng sẽ là Hàn Phi và người vợ rơi xuống vực thẳm của tuyệt vọng, còn Đỗ Xu đang dần chiếm thế thượng phong, sẽ giành lại quyền kiểm soát bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ.
"Nếu như để Đỗ Xu sống, vậy thì Phó Sinh rất có khả năng vẫn sẽ phải chịu mọi đau khổ và tuyệt vọng. Người phụ nữ với ham muốn kiểm soát mạnh mẽ đó sẽ làm cho khuôn mặt của Phó Sinh giống như Phó Nghĩa, tiếp tục hành hạ Phó Sinh như một món đồ chơi." Hàn Phi rất hiểu tính tình của Đỗ Xu, cũng vì vậy mà hắn buộc phải giết cô ta ở đây!
"Không có bố và mẹ, Phó Sinh và Phó Thiên sẽ rơi vào tay Đỗ Xu, cái kết sẽ còn bi thảm hơn cả hiện thực."
Cuối cùng ánh mắt của Hàn Phi nhìn về phía người vợ, cô vẫn không muốn buông tay, không muốn để hắn rơi xuống vực thẳm, nhưng chính cô lại đang càng ngày càng gần đến vực sâu.
"Mình nghĩ mình biết là nên làm gì rồi."
Thu ánh mắt lại, Hàn Phi nhìn mẹ Phó Ức, lần đầu tiên sử dụng năng lực chủ động của côi phu.
Trái tim đang đập, ở một khắc nào đó, âm thanh của hai nhịp tim dường như trùng lặp với nhau.
Giữa mẹ Phó Ức và Hàn Phi dường như có một mối liên hệ đặc biệt, hắn không biết cô ấy có cảm giác gì, nhưng bản thân hắn dường như đã trực tiếp nhìn thấy nội tâm của cô ấy.
Trong trái tim bị hận ý bao bọc, mẹ Phó Ức mang một bản thân xinh đẹp, thanh tú, yêu thích các loại đồ ăn và âm nhạc, đặt vào bên trong tủ quần áo cũ nát, cô dùng những tờ bệnh án niêm phong tủ quần áo đó lại.
Sau khi biết về tình trạng bệnh của Phó Ức, cô thường xuyên quên đi cách ăn mặc trang điểm và những thứ mình từng thích, cô đã cất đi con người trước đây của mình, chỉ để lại một người mẹ "bất lực", mạnh mẽ và kiếm tiền đi khám bệnh.
Gương mặt cô không còn thanh tú, bàn tay đầy vết chai, làn da lão hóa, đã rất lâu không còn lộ ra nụ cười.
"Anh..." Giọng nói trong nội tâm Hàn Phi truyền đi, người mẹ càng ngày càng già dường như đã nghe thấy gì đó, cô ngẩng đầu lên.
"Có lẽ anh nên giúp em xé tất cả các tờ bệnh án trên tủ quần áo ra, mang em của ngày trước đi ra ngoài, nhưng anh hiện tại không thể làm được những điều đó."
Hàn Phi đã chọn giảm bớt hận ý của mẹ Phó Ức, sau khi hắn đưa ra lựa chọn, khung cảnh kí ức mà hắn nhìn thấy bắt đầu tan biến.
Mối liên hệ giữa hai người từ từ bị ngắt kết nối, bàn tay của mẹ Phó Ức trên cổ Hàn Phi cũng từ từ buông lỏng, ánh mắt đối với hắn càng trở nên phức tạp.
Khi sử dụng năng lực chủ động của côi phu, nhịp tim của cả hai sẽ trùng với nhau, cả hai bên đều có thể nhìn thấy điều gì đó trong trái tim của nhau.
Hàn Phi không biết mẹ Phó Ức rốt cuộc đã nhìn thấy gì, hắn chỉ nhìn thấy sau khi cô ấy buông lỏng tay bóp cổ hắn, đã đi thẳng tới chỗ Đỗ Xu.
"Giết chết Đỗ Xu là nguyện vọng mạnh mẽ nhất trong tim mình, chẳng lẽ bọn họ có thể nhìn thấy tâm nguyện của mình à?"
Khi Hàn Phi còn đang nghi ngờ, trong đầu hắn vang lên giọng nói của hệ thống: "Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Năng lực chủ động côi phu đã được kích hoạt thành công, thời gian có hiệu lực là một phút."
Năng lực chủ động của côi phu có thể trực tiếp ảnh hưởng hận ý, nhưng cái giá phải trả cũng rất lớn, sau một phút, cừu hận trong nội tâm mẹ Phó Ức sẽ tăng lên gấp đôi, càng trở nên điên cuồng hơn, đến lúc đó cô ấy sẽ không còn áp chế được hận ý nữa, hoàn toàn mất kiểm soát.
Đỗ Xu đã từng có tượng thần và bệnh viện, là quỷ gần gũi nhất với chủ nhân của điện thờ, bây giờ cô ta đã hoàn toàn biến thành một con quái vật điên loạn, thực lực vô cùng khủng khiếp.
“Thời gian một phút, dùng để nói lời từ biệt hẳn là đủ.” Hàn Phi lại nhìn nữ netizen: “Anh không có cách nào giao trái tim mình cho em, nhưng anh sẽ giúp em giết chết Phó Nghĩa.”
Khi nhịp tim trùng khớp với nhau, Hàn Phi đã nhìn thấy một con mèo hoang rất xinh đẹp trong tim nữ netizen.
Lông của nó rất đẹp, thân hình cân đối, có hoa văn đẹp nhất, nhưng lúc này nó đang ngồi xổm trên hàng rào, nhìn căn phòng đóng chặt cửa sổ trước mặt.
Ánh sáng ấm áp xuyên qua ô kính cửa sổ chiếu vào thảm cỏ ngoài sân, con mèo hoang cắn xé trái tim đang chảy máu của mình, lúng túng không biết phải làm sao.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Năng lực chủ động của côi phu đã được kích hoạt thành công, thời gian có hiệu lực là một phút mười lăm giây."
Nữ netizen dừng bên cạnh Hàn Phi, sau khi cô chạm nhẹ vào hắn, đã đi về phía Đỗ Xu.
Nữ netizen tham gia vây giết Đỗ Xu, tình hình đã hoàn toàn đảo ngược.
Cho dù Đỗ Xu có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể cùng lúc đối phó với năm hận ý, chuyện cô ta bị giết chết chỉ còn là vấn đề thời gian.
"Sau một phút nữa, mẹ của Phó Ức và nữ netizen sẽ mang theo hận ý gấp đôi trở lại, nếu như bọn họ tấn công mình, vậy thì tình thế bao vây giết chết Đỗ Xu sẽ lại tan vỡ." Hàn Phi đã đi đến bước đường này, hắn tuyệt đối không bao giờ cho phép bất ngờ xảy ra, Đỗ Xu phải chết ở đây!
Chín hận ý tàn sát lẫn nhau, bây giờ chỉ còn một mình người vợ gồng mình nắm lất tất cả xiềng xích, cô ấy đang đứng trên bờ vực của tuyệt vọng.
Cho dù cô ấy có cố hết sức kiên trì, hiện tại cũng đã đến cực hạn. Tiến thêm một bước nữa, thì sẽ cùng với Hàn Phi rơi xuống vực thẳm.
Một mình cô ấy, làm sao có thể một mình chống lại tuyệt vọng của toàn bộ thế giới điện thờ?
"Sau khi Phó Nghĩa chết, cô ấy đã một mình nuôi dưỡng Phó Sinh và Phó Thiên trưởng thành. Có lẽ trong hiện thực, cô ấy đã từng chiến đấu chống lại tuyệt vọng của cả thế giới."
Cuối cùng Hàn Phi nhìn sang người vợ, hắn không thể nói được, cũng không muốn dùng năng lực côi phu với cô ấy. Chỉ có thể lặng lẽ nhìn đối phương, nhìn cô ấy nắm lấy tất cả xiềng xích, muốn kéo mình ra khỏi vực thẳm.
"Rất xin lỗi, nhưng đã đến lúc phải nói lời tạm biệt rồi."
Lời cầu nguyện của tất cả chúng sinh đến nay mới thu thập được một phần ba, muốn trở thành thần mới vẫn còn rất lâu, nhưng Hàn Phi chỉ còn chưa đầy một phút nữa.
"Thế giới này mang đến cho Phó Sinh hai tuyệt vọng, lần lượt là Phó Nghĩa và Đỗ Xu."
"Điều cuối cùng mà mình có thể làm chính là giúp cô ấy phá hủy hai tuyệt vọng này."
"Nếu như mình chết, Phó Nghĩa sẽ biến mất cùng với mình."
"Nếu như mình chết, mẹ của Phó Ức và cô gái kia sẽ không mang theo hận ý gấp đôi trở lại nữa, bọn họ sẽ tiếp tục bao vây và giết chết Đỗ Xu."
"Nếu như mình chết, cô ấy cũng có thể bỏ xiềng xích quấn quanh người xuống, dừng lại ở bên bờ vực thẳm."
Khóe mắt nhìn người vợ, sau đó từ từ nhìn về phía xa, nơi đó là hướng về nhà.
"Dường như mình đã có chút hiểu được ông ấy, tại sao sau khi bị ép đến phát điên, vẫn nguyện ý bảo vệ thế giới này rồi?"
Một phút đồng hồ đã chuẩn bị hết, Hàn Phi thu hồi ánh mắt, ra mệnh lệnh cuối cùng cho Đại Nghiệt.
"Đại Nghiệt!"
Đại Nghiệt trong quỷ văn màu đen phát ra một tiếng kêu khóc, nó không muốn từ trong quỷ văn đi ra ngoài.
"Ăn tao đi!"
Một giọng nói chân thật đáng tin phát ra từ tận đáy tim Hàn Phi, sau khi hắn ra quyết định phải chết, Phó Nghĩa dường như cũng đã nhận ra điều gì đó, lại xuất hiện khắp cơ thể, anh ta vẫn luôn đợi hắn dỗ dành lừa gạt người vợ và các tình nhân, cuối cùng muốn chiếm lấy điện thờ.
Máu thịt đột nhiên mất kiểm soát, Hàn Phi chỉ còn lại trái tim vẫn đang đập của mình.
"Ăn tao đi!!"
Quỷ văn màu đen xuyên qua da thịt, một con quỷ cực kỳ to lớn chui ra khỏi thân thể Hàn Phi!
Khi Đại Nghiệt xuất hiện, cơ thể máu thịt của Hàn Phi cũng hoàn toàn bị xé nát, mười sợi xiềng xích đều bị gãy, một phần ba cầu nguyện tụ tập trong thế giới điện thờ cũng bị phát tán ra, trong bệnh viện hoàn toàn dị hóa, một cơn mưa nhẹ ập xuống
Trái tim hóa thành những hạt máu trôi dạt trong không khí, bên trong cơ thể vỡ nát, hai ý thức đan xen chặt chẽ, không thể tách rời.
Hàn Phi nắm lấy Phó Nghĩa đang cố gắng chạy trốn, hắn với khuôn mặt dữ tợn, hai tay đào vào cơ thể anh ta.
"Anh cho rằng tôi sẽ cho anh có cơ hội làm quỷ sao?"
Linh hồn nhuốm đầy sương mù dữ dội cắn cổ Phó Nghĩa, cho dù chính Hàn Phi có hồn phi phách tán, cũng phải hoàn toàn giết chết anh ta.
Mất đi sức kéo của xiềng xích, Hàn Phi và Phó Nghĩa cùng nhau rơi xuống vực thẳm của tuyệt vọng.
Phó Nghĩa cố hết sức để trốn thoát, nhưng Hàn Phi cho dù ý thức đang rơi xuống, cũng không muốn buông tha.
Ý thức linh hồn của hắn và Phó Nghĩa quấn lấy nhau, nếu muốn xóa sổ mọi thứ về anh ta, vậy thì phải kéo anh ta cùng rơi xuống vực sâu.
Đánh đấm, cào xé, Hàn Phi từng chút từng chút cắn nát ý thức của Phó Nghĩa!
Mãi cho đến khi Phó Nghĩa không còn có thể gào thét, mảnh ký ức cuối cùng cũng bị Hàn Phi bóp nát, mọi thứ mới trở nên yên tĩnh.
Hắn kéo theo ý thức đang hấp hối của mình, ngẩng đầu nhìn lối ra càng lúc càng cách xa, dần dần bị tuyệt vọng nhấn chìm.
Không biết đã rơi xuống bao lâu, Hàn Phi dường như đã đến đáy vực thẳm của tuyệt vọng.
Hắn chỉ còn lại một ý thức tàn tạ, đã nhìn thấy nguồn gốc của mọi tuyệt vọng trong thế giới điện thờ.
Bên dưới đáy vực thẳm, có để một cái hộp màu đen.
Không ai biết bên trong ẩn chứa thứ gì, cũng không ai biết chiếc hộp từ đâu ra, nó được đặt ở nơi sâu thẳm nhất của tuyệt vọng, dường như chỉ có những người đã rơi vào tuyệt vọng sâu thẳm nhất mới có thể nhìn thấy nó.
"Phó Sinh dưới sự tra tấn của bệnh viện, đã nhìn thấy chiếc hộp đen, cậu ấy lúc đó có lẽ cũng giống như mình hiện tại. Thương tích khắp mình, ý thức sắp bị tiêu tan."
Hàn Phi đã trở nên không thể suy nghĩ, rất nhanh hắn sẽ sớm có một cái chết thực sự.
Tia ý thức tàn tạ cuối cùng đã tiếp cận chiếc hộp đen, trước khi ý thức của Hàn Phi hoàn toàn bị biến mất, mơ hồ khẽ đọc ra hai chữ —— Hồi hồn.
……
Một phần ba lời cầu nguyện trong thế giới điện thờ bùng nổ trong cơ thể Hàn Phi, trong bệnh viện hoàn toàn dị hóa đổ một cơn mưa dịu dàng.
Những đốm sáng đều mang theo những kỳ vọng đẹp đẽ, tiến trình dị hóa bị gián đoạn.
Người vợ nắm tất cả xiềng xích đứng bên vực thẳm, chứng kiến cái chết của Hàn Phi, cũng nhìn thấy ý thức cuối cùng của hắn và Phó Nghĩa quấn lấy nhau, cô đã nhìn thấy khuôn mặt của hắn.
Sợi xích trong tay rơi xuống đất, người vợ chậm rãi xoay người lại, đi về phía Đỗ Xu người đã hoàn toàn rơi vào thế bị động.
Hận ý bùng cháy trong tim, người vợ rất muốn để hận ý nuốt chửng lý trí của mình, để không phải cảm thấy buồn nữa.
Cùng với một tiếng hét chói tai, Đỗ Xu dung hợp với bệnh viện, đã bị mấy hận ý tiêu diệt, cô ta từng là người đẹp nhất trong thế giới điện thờ này, nhưng cuối cùng, chỉ còn lại thân thể xấu xí nhất.
Sau khi Đỗ Xu chết, tất cả "thuốc" trong bệnh viện đều trở lại bình thường, dị hóa cũng chỉ giới hạn trong bệnh viện, không lan rộng ra ngoài.
Về phía điện thờ của bệnh viện và tượng thần, thì toàn bộ đều bị sập.
Nếu không có sự tồn tại của hai điện thờ trong thế giới ký ức, e rằng cả thế giới này sẽ đứng trước bờ vực sụp đổ.
"Trưởng nhóm..."
Khi những hận ý khác bao vây giết chết Đỗ Xu, Lý Quả Nhi nhìn xuống vực thẳm, cô không còn quan tâm đến Ái Tình kia nữa, cô đeo cặp kính tàn tạ đó, ra sức thu thập xác của Hàn Phi xung quanh mình.
Trái tim tan nát, Hàn Phi đã chết trong thế giới ký ức của điện thờ, cô ấy không ngừng nỗ lực, nhưng ngay cả thi thể của hắn cũng không thể ghép lại hoàn chỉnh được.
Sau khi Đỗ Xu chết, mấy hận ý khác cũng đi đến.
Tất cả mọi người đều xúm quanh đáy bức tượng, nhìn thi thể vỡ vụn tan nát của Hàn Phi.
Cuối cùng hắn vẫn nằm trên bàn ăn của thần sắc đẹp, nhưng không còn ai làm hại hắn nữa.
“Tình yêu giống như một cái cưa điện, đây chính là bộ dạng sau khi yêu.” Ái Tình ném chiếc cưa điện trong tay xuống, cô đặt tay của mình lên cổ của Hàn Phi, đem tất cả ái ý và hận ý để lại trong cơ thể hắn: “Khi chúng ta gặp nhau đều không có gì hết, khi chúng ta chia tay cũng nên như vậy."
Ái ý và hận ý quấn lấy giữa cổ và đầu của Hàn Phi, y phục đẫm máu trên người Ái Tình cũng từ từ tan biến, khi cô chuẩn bị đi, người vợ đang im lặng đột nhiên lên tiếng.
“Anh ấy không phải là Phó Nghĩa.” Người vợ nhìn khuôn mặt của từng người, hai tay cô nắm chặt: “Mọi người biết không? Anh ấy không phải là Phó Nghĩa!”
*************
Chạm mốc 600 chương rồi nè! Chúng ta đã cách tác không còn bao xa nữa. Tung hoa, tung hoa! Cầu 500 anh em ủng hộ Ngọc Phiếu!