Nâng mí mắt nặng trĩu lên, Hàn Phi phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng sạch sẽ ngăn nắp. Bên cạnh gối có đặt một người giấy có hình dáng giống với Từ Cầm, thoạt nhìn cảnh tượng này giống như một buổi lễ âm hôn.
"Tỉnh rồi à? Tôi còn tưởng thầy phải ngủ thêm một lát nữa." Giọng nói của tổ trưởng tổ 1 từ ban công vọng vào, trên đầu anh ta quấn băng, miệng ngậm một điếu thuốc còn chưa châm.
"Đây là đâu?"
"Phòng bệnh chăm sóc đặc biệt của Cục điều tra thảm họa, chúng tôi đặc biệt xin cho thầy." Cất điếu thuốc đi, tổ trưởng tổ 1 đi đến bên giường Hàn Phi: "Đã hai ngày hai đêm trôi qua kể từ sau khi điều tra thủy cung Biển Sâu rồi, tôi thay mặt cho tất cả những thành viên sống sót của tổ điều tra cảm ơn thầy. Nếu không có sự giúp đỡ của thầy, chúng tôi sẽ phải mất ít nhất một phần ba số người, chính tôi cũng có thể không quay lại được nữa."
Tổ trưởng tổ 1 thường ngày vẫn trầm mặc ít nói, hôm nay dường như lại nói nhiều hơn một chút.
"So với những cái kia, tôi càng nên cảm ơn mọi người đã cứu tôi từ bên bờ vực cái chết trở về." Hàn Phi lúc ấy tinh thần ô nhiễm đã đến mức độ cực kỳ nghiêm trọng, nhưng hiện tại trạng thái của hắn hiển nhiên đã tốt hơn rất nhiều.
Nghe Hàn Phi nói như vậy, tổ trưởng tổ 1 lắc đầu: "Cứu thầy không phải là chúng tôi, là chính thầy và một học sinh trong lớp thầy, chính là đứa trẻ mất đi hai chân."
"Số 2?"
“Ừm.” Tổ trưởng tổ 1 gật đầu: “Đứa trẻ này không phải gan dạ bình thường đâu, nó đã cho thầy ăn trái tim của oán niệm, hơn nữa còn không chỉ có một quả.”
"Sau đó thì sao?"
"Quá trình cụ thể tôi cũng không rõ, bởi vì cậu ấy không cho bất kì ai vào trong phòng bệnh. Thầy quả thực là một vị giáo viên tốt, biết thầy xảy ra chuyện, tất cả học sinh đều nguyện ý đứng ra giúp thầy." Tổ trưởng tổ 1 đặt một tờ biểu mẫu bên cạnh giường bệnh của Hàn Phi: "Điều tra tòa nhà quỷ, xác định thông tin hận ý bên trong, đồng thời giết chết một hận ý bình thường, cuối cùng yểm hộ cho tất cả tổ điều tra rút lui, tổng cộng thầy đã tích lũy được 50.000 điểm cống hiến."
"Hận ý là mọi người cùng nhau nỗ lực giết chết, tôi lấy 50.000 có nhiều quá không." Hàn Phi miễn cưỡng quay đầu nhìn vào biểu mẫu, nhưng hắn phát hiện số điểm cống hiến viết bên trên không phải là 50.000, mà là một con số âm.
"Tôi còn chưa nói xong. Vì để cứu thầy, đã tốn mất năm quả tim của oán niệm, trong đó còn có hai quả cực kì quý hiếm, đây gần như là tất cả tồn kho của cục điều tra rồi. Cục trưởng nghĩ đến công lao của thầy, toàn bộ đều dựa theo giá cả bình thường là 10.000 điểm cống hiến để tính cho thầy." Tổ trưởng tổ 1 chỉ vào những chi phí ở phía sau biểu mẫu: "Ngoài ra các học sinh của thầy lấy danh nghĩa chữa trị cho thầy, đã lấy đi một số lượng lớn các đạo cụ nguyền rủa và một phần thuốc tăng cường nhân cách của phòng vật chứng cục điều tra. Thực ra vốn dĩ chúng tôi cũng muốn chia sẻ một phần với thầy, nhưng không thể vì con số quả thực có chút lớn."
Khi Hàn Phi đang ngơ ngác nhìn con số -20.000 này, đầu óc hắn đột nhiên tỉnh táo hơn rất nhiều, đây có lẽ cũng nằm trong dự đoán của số 2.
"Số lẻ cục trưởng đã xóa giúp thầy rồi." Tổ trưởng tổ 1 còn chu đáo nhắc nhở Hàn Phi một câu.
"Làm phiền cho hỏi một chút, bình thường các anh thực hiện nhiệm vụ một lần có thể nhận được bao nhiêu điểm cống hiến?" Hàn Phi không thích mắc nợ người khác, đương nhiên nếu như quả thực không thể trả nổi, thì tính sau.
"Nhiệm vụ thông thường khoảng 1000, chỉ đối với nhiệm vụ trong tòa nhà đen, thành viên lập được công lớn mới có thể nhận được con số hàng nghìn điểm cống hiến." Biết suy nghĩ của Hàn Phi, tổ trưởng tổ 1 cười cười: "Thầy cứ trả từ từ, cục vẫn còn cần đến năng lực của thầy, cũng sẽ không giục nợ thầy đâu."
"Được rồi, cũng chỉ có thể như vậy thôi." Cơ thể của Hàn Phi vẫn chưa thể cử động một cách tự do, hắn cắn răng: "Tôi có thể gặp các học sinh của lớp 7 không? Những người khác không đến cũng không sao, anh hãy giúp tôi mang số 2 đến đây, nó chính là tên gian xảo nhất, quỷ kế đa đoan."
"Vừa rồi thầy còn nói nó là người có trí thông minh nhất lớp 7 mà." Ấn nút gọi bên cạnh giường, tổ trưởng tổ 1 bảo y tá thông báo cho các học sinh của lớp 7, thầy giáo của bọn chúng đã tỉnh lại rồi.
Trong thời gian chờ đợi học sinh lớp 7 đến, Hàn Phi lại nhìn về phía đầu của tổ trưởng tổ 1: "Năng lực nhân cách của anh là gì? Tôi nhớ lúc trước anh bị giam cầm bên trong nhãn cầu của hận ý, sao bây giờ có thể khỏe mạnh nhảy nhót thế?"
"Tôi là nhân cách hy sinh, mỗi lần ra tay đều sẽ ôm suy nghĩ chết chắc, hồi sinh từ trong chỗ chết."
"Nhân cách hy sinh chính mình?" Lần đầu tiên Hàn Phi nghe đến loại nhân cách này.
"Mỗi lần sau khi thực sự bị ép đến đường cùng, năng lực nhân cách của tôi sẽ bùng phát. Nếu như có thể trốn thoát từ cõi chết, vậy thì năng lực nhân cách của tôi sẽ được tăng cường thêm một bước. Nếu ngược lại thì thầy sẽ vĩnh viễn cũng không còn thấy tôi nữa." Tổ trưởng tổ 1 như đang nói đến một chuyện rất nhỏ nhặt không đáng nhắc đến vậy.
"Nhân cách của anh đã từng thức tỉnh 7 lần, cũng có nghĩa là anh từng 7 lần hy sinh chính mình, rơi vào tuyệt cảnh chết chóc, nhưng cuối cùng lại được cứu quay trở lại hả?" Hàn Phi không ngờ trên người tổ trưởng tổ 1 còn có một câu chuyện như vậy.
"Đúng vậy, phương thức thức tỉnh nhân cách của mỗi người đều không giống nhau, nhân cách của tôi cần phải hy sinh bản thân mới có thể thức tỉnh được." Sắc mặt của tổ trưởng tổ 1 có chút ảm đạm: "Tổ 1 là tổ điều tra có tỉ lệ tử vong cao nhất, tôi không khuyến nghị bất kì ai gia nhập tổ của tôi."
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện của Hàn Phi và tổ trưởng tổ 1.
“Mời vào!”
Cánh cửa bị mở ra, bác sĩ dẫn y tá tiến vào phòng bệnh, lớp trưởng số 5 cõng số 2 đi theo phía sau bọn họ.
Bác sĩ đang làm những kiểm tra cuối cùng cho Hàn Phi, hai bạn học sinh thì yên tĩnh ở bên cạnh.
“Tố chất cơ thể của thầy đã vượt ra ngoài phạm trù của người bình thường, dường như là được sinh ra để thích ứng với thảm họa vậy.” Bác sĩ giống như là đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật vậy: “Tôi thực sự muốn giải phẫu thầy, mở cấu tạo bên trong ra để xem.”
“Bác sĩ Vương, chú ý lời nói của anh.” Tổ trưởng tổ 1 vỗ vỗ vai đối phương. Chờ sau khi kiểm tra xong, hắn mời bác sĩ và y tá ra khỏi phòng bệnh, chỉ để lại hai học sinh kia.
“Mọi người cứ nói chuyện đi, tôi ra ngoài hút điếu thuốc.” Tổ trưởng rất hiểu ý rời đi. Anh ta không có hứng thú với bí mật của Hàn Phi và các học sinh.
“Nói đi, em đã trị khỏi cho thầy như thế nào?” Nhìn khuôn mặt của số 2, Hàn Phi hoàn toàn không thể đoán ra suy nghĩ của đối phương, hai bên giống như sống ở những chiều không gian khác nhau vậy.
“Nghe giọng điệu của thầy, hình như là đang tức giận vì khoản nợ 20.000 kia?” Số 5 cầm quả táo trên bàn lên bắt đầu gọt: “Sao thầy lại như trẻ con thế?”
“Những điểm cống hiến kia đa số đều dùng trên người của thầy, thầy để ý chí của mình vào sâu trong tâm trí, chịu khó cảm nhận sự thay đổi của nhân cách đi.” Số 2 vô cùng mong chờ nhìn Hàn Phi: “Vốn dĩ mọi người cũng không có hy vọng gì với thầy, nhưng thầy đã cho bọn em một ngạc nhiên lớn.”
Căn cứ theo chỉ dẫn của số 2, Hàn Phi để ý niệm chìm xuống, ý thức của hắn xuất hiện bên trong tâm trí.
Vực sâu tham lam đã rộng gấp đôi, cảm xúc tiêu cực không biết đã tích tụ bao lâu trong thủy cung Biển Sâu hóa thành sông đen, chậm rãi chảy bên trong vực sâu. Bên trong còn giam cầm một hận ý yếu ớt sở hữu lửa đen.
“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Nhân cách tham lam đột phá, dã tâm không ngừng bốc cháy của bạn đã thiêu đốt hận ý, giới hạn trên giam cầm số lượng quỷ quái của vực sâu tham lam tăng lên 17!”
“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã giam cầm hận ý sở hữu lửa đen — Tiểu Ngư bị bỏ rơi.”
“Tiểu Ngư: Cô bé là người bạn cuối cùng của thần linh, là con rối do thần linh chế tạo cho mình, cô bé có cảnh ngộ tương tự như thần linh!”
“Năng lực hận ý kí ức ảo cảnh: làm mờ hiện thực và hư ảo, khiến linh hồn lạc lối.”
“Năng lực đi kèm lửa đen bỏ rơi: Tước đoạt một phần linh hồn và cơ thể của mục tiêu, buộc đối phương phải từ bỏ thứ trân quý nhất của mình, có thể là kí ức, cũng có thể là tín ngưỡng, thậm chí còn có thể là sinh mệnh.”
“Năng lực quỷ vực (phạm vi ảnh hưởng trăm mét): Sau khi triển khai quỷ vực, tất cả các linh hồn trong phạm vi trăm mét sẽ chịu ảnh hưởng, mất đi ý chí phản kháng, tất cả năng lực tự thân của hận ý được tăng cường.”
Tất cả hận ý đã đốt cháy ngọn lửa đen đều vô cùng khủng khiếp, Hàn Phi lần trước là may mắn đánh lén thành công, trước khi hận ý sử dụng năng lực tự thân phá hủy được lửa đen.
“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Nhân cách hệ chữa trị được tăng cường! Thanh tẩy linh hồn, tịnh hóa tự thân, muốn chữa trị người khác, đầu tiên phải chữa trị chính mình.”
Ánh sao chữa trị đã sáng rõ hơn rất nhiều so với trước đây, tất cả cảm xúc tiêu cực đều bị áp chế bên trong vực sâu tham lam, không thể gây ra ảnh hưởng quá nghiêm trọng đối với Hàn Phi. Trong tâm trí hắn xuất hiện một sự cân bằng mới, nhân cách chữa trị trông thì có vẻ như không có bất kì tính tấn công nào, nhưng vẫn luôn trưởng thành cùng với sự trưởng thành của vực sâu tham lam, chữa trị đau khổ và chống lại tai họa cho Hàn Phi.
“Nhân cách của thầy hình như được tăng cường một chút?”
“Đâu chỉ một chút?” Số 5 ấn quả táo đã gọt xong vào miệng Hàn Phi: “Trước đây thầy đã chữa trị nhân cách cho toàn bộ học sinh trong lớp. Sau khi thầy xảy ra chuyện, tất cả mọi người trong lớp cùng nhau dùng sức mạnh nhân cách giúp thầy chia sẻ cảm xúc tiêu cực, tăng cường sức mạnh nhân cách cho thầy.”
“Mặc dù có một số đứa không muốn thừa nhận, nhưng chúng em quả thực là một tổng thể.” Số 2 ngồi xuống bên giường, trong giọng nói của nó có sự chín chắn khiến người khác khó có thể hiểu được: “Sức mạnh nhân cách của 30 đứa trẻ có thể hoàn hảo dung hợp với thầy. Giải thích duy nhất mà em có thể nghĩ đến chính là, bởi vì thầy đã từng chữa trị cứu giúp cho từng người chúng em, em cũng là đi khuyên mọi người giúp đỡ như vậy.”
Mặc dù các học sinh của lớp 7 đã khiến cho Hàn Phi một phát nợ 20.000 điểm cống hiến, nhưng bây giờ trong tim hắn lại cảm thấy rất ấm áp, dường như cuối cùng những đứa trẻ này đã chấp nhận mình.
“Vậy có phải thầy không cần phải cảm ơn các em không?” Hàn Phi ăn quả táo số 5 đã gọt sẵn:” Rõ ràng là nợ 20.000, nhưng lại như là mình đã hời vậy, đây chính là nghệ thuật của nói chuyện sao?”
Bất kể nói thế nào, lần bị thương này của Hàn Phi quả thực đã kéo gần khoảng cách giữa hắn và những đứa trẻ, hai nhân cách của hắn đều nhận được sự nâng cao về chất.
“Thầy hãy nghỉ ngơi cho tốt, không cần lo lắng cho chúng em. Chờ sau khi thầy bình phục, chắc là có thể cảm nhận được sự nâng cao thực lực của bản thân.” Số 2 lại dặn dò Hàn Phi một số chuyện cần chú ý, sau đó mới rời đi.
Thế giới kí ức điện thờ này nguy hiểm hơn bất cứ điện thờ nào mà Hàn Phi đã từng trải qua trước đây. Nhưng bởi vì có sự tồn tại của những đứa trẻ lớp 7, áp lực mà hắn gánh vác đã nhỏ hơn rất nhiều, cảm giác dựa vào nhau này rất tuyệt.
Sau khi tỉnh lại, Hàn Phi đã bảo bệnh viện chuẩn bị lượng lớn thịt và dung dịch dinh dưỡng. Hắn ăn ngấu nghiến trong ánh mắt chấn kinh của bác sĩ và y tá, cơ thể bắt đầu khôi phục với tốc độ đáng kinh ngạc.
Ngay đêm hôm đó Hàn Phi đã có thể xuống đất đi bộ. Sau khi biết được tình hình của Hàn Phi, Lệ Tuyết triệu tập thành viên cốt lõi của trung đội điều tra bắt đầu thảo luận kế hoạch cho bước tiếp theo.
Ngồi trên xe lăn Hàn Phi được đưa tới phòng họp. Khi đi qua bức tường đặc biệt kia, hắn phát hiện bên trên lại có thêm hai cái tên, đó hình như là thành viên của tổ 1.
Lúc đó khi tổ trưởng tổ 1 ôm bọn họ đi ra từ trong nhãn cầu hận ý, bọn họ đã mất đi toàn bộ sự sống.
Khi Hàn Phi vào phòng họp, những người khác đều đã đến đông đủ.
Tòa nhà quỷ thủy cung Biển Sâu đã được hoàn thành điều tra sơ bộ, cấp độ nguy hiểm là cấp tai họa. Trên bàn phòng họp để đầy các tài liệu liên quan đến hận ý nhãn cầu và các phân tích số liệu, tổ trưởng tổ 10 Học Bá đang giải thích cho mọi người:"Với năng lực của chúng ta, tạm thời không có khả năng giết chết đối phương."
Bên trong phòng họp chìm vào trầm mặc, một lát sau lệ Tuyết nhìn sang Hàn phi: "Thầy Cao, cậu có phát hiện gì bên trong thủy cung Biển Sâu không? Tôi nghe nói vào thời khắc cuối cùng, cậu tiến vào bên trong biển sâu đã lấy được một số thứ, sau đó một mình thu hút toàn bộ thù hận của hận ý."
"Em đã từng nói với chị, bên trên hận ý còn có một loại quỷ được gọi là không thể nhắc đến, hận ý nhãn cầu này chính là được cấu thành từ một phần ký ức của không thể nhắc đến." Không dám nhắc đến tên của Cao Hưng và Cao Thành, Hàn Phi dùng bí danh kể một lượt câu chuyện về quá khứ của hai đứa trẻ: "Ký ức của đứa trẻ còn lại kia chìm trong biển sâu, em đã cứu nó ra đưa vào bên trong vực sâu nhân cách của mình. Chờ sau khi em hồi phục hẳn là có thể tìm ra điểm yếu của thần linh, đến lúc đó giải quyết hận ý nhãn cầu chắc là không có vấn đề gì quá lớn."
Sau khi thấy sự khủng khiếp của nhãn cầu hận ý, bên trong phòng họp vô cùng ngột ngạt, nhưng Hàn phi luôn có thể mang đến cho mọi người hi vọng.
"Cứ làm theo suy nghĩ của cậu đi, tạm thời cậu không cần tham gia vào nhiệm vụ điều tra nữa, hãy chuyên tâm dưỡng thương. Có yêu cầu gì cứ trực tiếp đến phòng vật chứng để lấy, còn chuyện trả nợ sau này tính sau." Lệ Tuyết cho Hàn phi ưu đãi rất lớn, thành viên cốt lõi của các tổ điều tra khác cũng không nói gì, đây là hắn phải dùng sinh mệnh để có được.
Cuộc họp rất nhanh đã kết thúc. Trước khi Hàn Phi hoàn toàn bình phục, cục điều tra dừng lại việc điều tra đối với thủy cung Biển Sâu mà chuyển mục tiêu lên tòa nhà đen -- Bệnh viện tâm thần số 3 Tân Hỗ.
Nơi này Hàn Phi cũng rất quen thuộc. Hận ý ẩn nấp bên trong bệnh viện tâm thần là một trong những kẻ đứng sau hậu trường coi học sinh như trại chăn nuôi.
Trước khi chính thức điều tra, cần phải tiến hành một lượng lớn các công việc phụ trợ, những công việc này không cần Hàn Phi phải quan tâm.
Trở lại phòng bệnh, Hàn Phi lập tức bắt đầu thử giao tiếp với ký ức trong hiện thực của Cao Thành.
Ý thức của hắn nhảy vào trong vực sâu tham lam, đứng trên hoa oán niệm, nhìn khắp bốn hướng tìm kiếm bóng dáng của cậu bé.
Thăm dò rất lâu, Hàn Phi mới tìm được đối phương tại nơi giao nhau giữa ánh sao vực sâu và sông đen.
Đứa trẻ gầy gò kia hai mắt bị khoét mất, nó cuộn tròn cơ thể lại, ánh mắt tê dại, đôi vai đang không ngừng run rẩy. Nhưng khi ánh sao chiếu lên trên người, cái bóng của nó lại là một người trưởng thành cường tráng, luôn toát ra sự độc ác, đoạn tuyệt và tham lam.
"Đứa trẻ này là ký ức trong hiện thực của Cao Thành, cái bóng kia chắc là mảnh vụn ý thức của thế giới trong điện thờ."
Một con người hoàn chỉnh được cấu thành từ rất nhiều thứ, cơ thể, ký ức, tình cảm, ý chí, linh hồn, cái bóng và trẻ con đều là một phần của Cao Thành.
“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã sở hữu vật phẩm cốt lõi điện thờ rank D ký ức của Cao Thành, thành công kích hoạt nhiệm vụ ẩn của điện thờ -- Tâm nguyện của Cao Thành.”
“Tâm nguyện của Cao Thành (nhiệm vụ ẩn của điện thờ): trong vô số năm bị dày vò chỉ có một chuyện giúp anh ta có thể gắng gượng, anh ta muốn gặp lại một lần người nhà mình yêu nhất, để hỏi bà ấy xem còn yêu mình hay không?”
“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Nhiệm vụ này là nhiệm vụ cốt lõi, lựa chọn như thế nào sẽ quyết định hướng đi của vận mệnh. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có khả năng Cao Thành sẽ hoàn toàn hợp nhất với bạn, bạn sẽ thực sự chủ đạo mọi thứ của anh ta.”