Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 863 - Chương 863: Năng Lực Thiên Phú Điếc Không Sợ Súng

Chương 863: Năng lực thiên phú điếc không sợ súng Chương 863: Năng lực thiên phú điếc không sợ súng

Cao Hưng trong thế giới ký ức của điện thờ dường như không có một cơ thể hoàn chỉnh. Linh hồn của y bị chia thành ba phần để cùng nhau chống đỡ tương lai tồi tệ và tuyệt vọng nhất này.

Nếu muốn giết chết nó hoàn toàn và hoàn thành soán thần, thì phải tìm ra ba người tương ứng đó mới được.

Sau khi trò chuyện cùng với Khổng Thiên Thành, Hàn Phi còn phát hiện thêm một chuyện. Chỉ đơn giản giết chết ba người đó cũng không thể phá hủy được điện thờ, nhất định phải dùng biện pháp tương ứng để khiến tự nó suy sụp.

"Nghi thức trục xuất linh hồn sắp kết thúc rồi, sau khi trời sáng những người trốn trong nhà đều sẽ đi ra ngoài, đến lúc đó muốn rời đi sẽ rất khó đấy." Không chú ý đến ám hiệu bằng mắt của A Hủ, bác sĩ cho rằng Hàn Phi là người của mình, còn nhỏ giọng thúc giục.

"Lập tức đi đây." Hàn Phi liếc mắt nhìn Bạch Hiển một cái, hiện tại vẫn chưa phải là lúc đưa anh ấy rời đi. Chờ sau khi rời khỏi thành, hắn sẽ liên lạc với Lệ Tuyết, nhờ đối phương hỗ trợ chuyển Bạch Hiển.

Cõng số 2 lặng lẽ rời đi, Hàn Phi phân tâm ra để sử dụng, ý thức vẫn còn đang trò chuyện cùng với Khổng Thiên Thành: "Nguyên nhân anh muốn tiến vào khu cốt lõi là gì? Nếu cần, tôi có thể giúp anh."

"Deep Space Technology không bị tiêu diệt trong thảm họa, các thành viên nghiên cứu khoa học cốt cán và tinh nhuệt nhất đều được giữ lại, tôi cần bọn họ phối hợp với tôi để hoàn thành một số việc." Khổng Thiên Thành không nói với Hàn Phi mục đích thực sự của mình là gì, đây chắc chắn là bí mật lớn nhất của anh ta.

Hàn Phi gật gật đầu, nhân lúc trời còn chưa sáng hẳn, phải nhanh chóng rời khỏi bệnh viện.

Muốn tiến vào khu cốt lõi vô cùng khó khăn, chỉ có một số rất ít người có tư cách này. Bọn họ là hy vọng thực sự của thành mới Hy Vọng, bất kỳ cái chết nào của một cư dân khu cốt lõi, đều là tổn thất cho toàn thành phố.

"Chắc Lệ Tuyết có thể đi vào." Hàn Phi gượng cười. Không ngờ sau khi tiến vào thế giới ký ức của điện thờ, hắn vẫn còn không ngừng quấy rầy Lệ Tuyết như cũ.

Sau khi thoát khỏi khu nội thành, Hàn Phi tụ hợp với những học sinh khác. Lần này bọn họ tới đây còn có việc rất quan trọng phải làm.

Tùy tiện ném linh hồn của A Hủ vào vực sâu tham lam, Hàn Phi lại vớt anh Sửu từ trong nước đen lên. Tên sát nhân biến thái này chỉ mới chịu đựng được một phần mười nỗi đau của Cao Thành mà đã suy sụp rồi, không còn ngoan cố nữa.

"Hãy nói cho tôi biết, những nạn nhân bị anh khống chế đang ở đâu?"

Anh Sửu sở hữu nhân cách chiếm hữu, niềm vui lớn nhất của gã là kiểm soát những người bình thường trong khu vực quản hạt, tra tấn đùa giỡn bọn họ.

Linh hồn thoi thóp của anh Sửu ngoan ngoãn hơn rất nhiều. Gã bắt đầu chỉ đường cho Hàn Phi, mấy người đến nơi giao nhau của khu ngoại thành và vùng đệm.

Hầu hết các công dân sống ở đây đều mới gia nhập thành mới Hy Vọng, mức độ cống hiển cực kỳ thấp. Bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cuộc sống, còn có khả năng sẽ bị quỷ quái tấn công.

Lợi dụng khát vọng có được cảm giác an toàn của những người này, tên Sửu đã lừa gạt lòng tin của mọi người, chiếm giữ thân thể của bọn họ, cuối cùng biến khu vực quản hạt mà mình phụ trách thành một thiên đường giết chóc.

"Những tên sát nhân biến thái này ban ngày thì biểu hiện vô cùng thân thiện, ban đêm thì lại đáng sợ hơn cả quỷ. Bọn chúng là những tên tội phạm được Cao Hưng lựa chọn một cách cẩn thận, quá hiểu cách che giấu bản thân."

Khi Hàn Phi tiến vào nơi ở tạm thời của những người sống sót, vẫn có người hỏi sao anh Sửu chưa quay lại, lo lắng liệu có phải gã xảy ra chuyện gì rồi không.

Thường ngày tên Sửu sẽ mang thức ăn và các vật dụng khác nhau được thu thập từ sâu trong thành phố đến cho mọi người, nhưng món quà của ác quỷ thường sẽ phải dùng mạng sống để đổi lấy. Tất cả những người sống sót được gã ban cho "thiện ý", cuối cùng đều trở thành "đồ chơi" của gã.

Phá cánh cửa bị khóa ra, Hàn Phi đang định vào trong hầm để cứu người, thì đột nhiên ngửi thấy một mùi máu tanh. Nhấc tấm thảm lên, lối đi bí mật dẫn xuống hầm đã bị mở ra, khắp nơi đều có dấu tay máu.

Gió tanh từ dưới lòng đất thổi tới, Hàn Phi có thể nghe rõ tiếng róc thịt.

"Có người tới trước một bước rồi?"

“Chắc là tội phạm trong vụ án quỷ bài đến để phi tang thi thể.” Số 5 vươn hai tay ra sau đầu: “Em khuyên thầy tốt nhất bây giờ nên đi đi, cẩn thận bị những tên tội phạm kia giá họa.”

"Khoảng nửa tiếng nữa trời sẽ sáng, nơi này đối với chúng ta cũng không có ý nghĩa gì nữa." Số 4 cũng cảm thấy rời đi vẫn là tốt hơn.

"Năng lực nhân cách của tên Sửu có thể cởi bỏ trói buộc cho linh hồn của những người kia. Trong đó chắc là vẫn còn có một số người còn sống, không thể bỏ mặc bọn họ được." Hàn Phi cũng muốn thử dùng năng lực của tên Sửu. Vô cùng quyết đoán, hắn đi thẳng xuống dưới hầm.

"Thế giới sắp tận thế rồi, vẫn còn quan tâm đến những cái nhân từ đạo đức kia làm gì? Nếu không theo đuổi lợi ích tối đa hóa, sớm muộn gì cũng sẽ bị chính thiện niệm của mình giết chết thôi." Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng cơ thể lại rất thành thực, số 4 đi theo Hàn Phi xuống dưới.

Trên bậc thang dẫn xuống dưới hầm được xử lý đặc biệt, trong bóng tối có một mùi thơm kỳ lạ có thể trung hòa mùi máu tanh. Bất kể làm gì dưới lòng đất, chỉ cần không quá đáng, thì sẽ không bị những người ở bên trên phát hiện.

Quần áo bị xé nát và các loại đồ lặt vặt hàng ngày ngày càng nhiều. Tên Sửu có một thói quen, sau khi chiếm được thân thể của một người nào đó, thì gã sẽ trộm đồ của người kia thường dùng về, trải nghiệm cuộc sống của đối phương 100%. Chờ sau khi chơi chán, gã sẽ lại tiêu hủy tất cả mọi người.

"Nhân cách của tên Sửu thức tỉnh mấy lần, có thể tập hợp hơn chục người thức tỉnh nhân cách đặc biệt ở khu D, từ đó có thể thấy rằng gã khá có quyền lực trong khu vực này." Số 4 chạm vào tường: "Lối đi xuống tầng hầm khổng lồ như thế này, một mình gã rất khó hoàn thành. Em đoán phải có mấy người sở hữu nhân cách đặc biệt, cùng gã hoàn thành xây dựng nên cái hầm này."

“Tốn nhiều công sức như vậy, chỉ để xây dựng một cung điện giết người?” Số 5 cảm thấy mọi chuyện không hề đơn giản như vậy: “Bên trong có thể còn ẩn giấu bí mật khác.”

"Chi bằng chúng ta hỏi thẳng gã." Chủ yếu cộng điểm thuộc tính vào thể lực, cho nên Hàn Phi có thể động tay thì cố gắng không động não. Hắn đá tên Sửu vào nước đen trong vực sâu một lần nữa, chưa bao lâu gã đã khai ra hết.

Trong hầm có giấu một tế đàn cỡ nhỏ, chức năng cụ thể là gì thì gã cũng không biết.

Mùi máu tươi trong không khí càng ngày càng nồng đậm, đám người Hàn Phi rất nhanh đã đi tới chỗ sâu trong hầm. Cuối lối đi bị ai đó dựng lên một ngôi miếu nhỏ quỷ dị, cửa miếu mở ra hai bên, trên dầm cửa có treo bốn cái đèn lồng giấy cỡ như cái đầu người.

Tường của miếu loang lổ lốm đốm, còn sót lại rất nhiều vết xước, ngôi miếu nhỏ đổ nát này dường như được đặc biệt chuyển từ nơi nào đó đến.

"Thà ở mồ hoang còn hơn thờ miếu hoang, mọi người hãy cẩn thận."

Không nhìn thấy những người sống sót, Hàn Phi chỉ thấy vết máu khắp nơi. Hắn đi về phía ngôi miếu nhỏ, bên tai mơ hồ nghe thấy có người đang gọi tên Cao Thành.

Hắn đã từng gặp qua chuyện tương tự một lần, quỷ mẫu trước đây cũng gọi hắn như vậy, nhưng lần này giọng nói rõ ràng khác với quỷ mẫu. Nếu như tiếng gọi của quỷ mẫu mang đầy sự quan tâm, lo lắng đối với đứa trẻ, thì tiếng gọi này giống như giữa những người bạn cùng trang lứa với nhau, hoặc là em trai đang gọi anh trai giúp đỡ.

Nhìn về hướng phát ra tiếng nói, Hàn Phi nhìn thấy một đứa trẻ 5 tuổi đang đứng trên bệ thờ của ngôi miếu nhỏ. Nửa thân trên của nó là máu thịt bình thường, nửa thân dưới vẫn là một bức tượng đất sét, các mạch máu dày xuyên qua bức tượng đất sét cắm vào bên dưới bệ thờ.

Cơn gió lạnh thổi tung tấm vải đen phủ trên bệ thờ, bên dưới có giấu những người còn sống tay chân bị gập lại. Bọn họ bị năng lực nhân cách của tên Sửu khống chế, “tự nguyện” trở thành máu thịt của bệ thờ.

"Đây là tượng thần của Cao Hưng à?"

Khi đối mặt với kẻ thù, đôi mắt rực lên sự căm thù, Hàn Phi tiến lên một bước, dao tái sinh đã xuất hiện trong lòng bàn tay.

Cao Thành mà hắn đại diện và Cao Hưng là kẻ thù không đội trời chung. Nhưng điều khiến mọi người cảm thấy kỳ lạ là, đứa trẻ trên bệ thờ không hề có ác ý với Cao Thành, mà còn cười ngây ngốc gọi tên gã.

"Tại sao lại như vậy?" Hàn Phi cảm thấy hơi khó hiểu một chút, có điều sát ý trong lòng hắn vẫn không hề giảm bớt.

"Không phải trước đó Khổng Thiên Thành đã nói với thầy rồi sao? Con quỷ đó phân thành ba phần, trong đó có một phần là đứa trẻ bi thảm tuyệt vọng nhất." Số 2 nhìn đứa trẻ non nớt trên bệ thờ: "Bị bạn của mình đánh cắp mất hai mắt, chắc chắn là một chuyện rất bi thương phải không?"

Quá khứ của Cao Hưng và Cao Thành được giấu kín trong từng chi tiết, không có lời giải thích rõ ràng nhưng ai cũng có thể cảm nhận được sự thê lương đó.

"Tượng thần đứa trẻ này chỉ là một tượng trưng. Trong thế giới kí ức điện thờ có vô số điện thờ của Cao Hưng, nhưng cái quan trọng nhất chắc chắn là giấu ở trong điện thờ." Số 2 bảo Hàn Phi cầm dao đồ tể lên: "Chém nó ra đi, số 0 cần lượng tế phẩm lớn. Nếu như thầy đã không muốn tùy tiện giết chóc, vậy thì chúng em chỉ có thể đi tranh đoạt với các thần linh khác."

"Sức mạnh của không thể nhắc đến có một bộ phận lớn đến từ điện thờ, mỗi khi chúng ta hủy được một tượng thần của nó, thì sức mạnh mà nó có thể dùng trong hiện thực sẽ giảm đi một phần." Nhìn thấy Hàn Phi bắt đầu tiến lên trước, số 2 lại nhắc nhở thêm một câu: “Có điều thầy cũng phải chuẩn bị tinh thần trước, tượng thần này đã hút rất nhiều máu, đã chứa một phần kí ức của thần linh. Ngay khoảnh khắc thầy phá hủy nó, thế giới điện thờ sẽ lại dị hóa sâu hơn nữa, cuộc tranh đoạt càng tàn khốc hơn giữa người và quỷ sắp bắt đầu rồi."

"Thầy sớm đã chuẩn bị xong rồi, ngược lại là các em nên chú ý bảo vệ chính mình." Ánh dao sáng ngời chiếu vào mặt Hàn Phi, giữa hai hàng lông mày không nhìn ra một chút do dự, hắn tăng tốc lao vào trong miếu nhỏ, rồi vung dao về phía tượng thần đã máu thịt hóa!

Lưỡi dao được ngưng tụ từ phẩm cách tốt đẹp nhất của nhân tính rơi xuống cổ của tượng thần. Đứa trẻ kia khóc một cách vô cùng dữ dội, trên bề mặt da của nó nổi lên những chữ máu dày đặc chi chít, hình như đó là tên của các nạn nhân.

Con dao đồ tể tái sinh chưa bao giờ chém trượt lần đầu tiên bị chặn lại, khảm vào trong tượng thần máu thịt.

"Dao của thầy rất sắc bén, nhưng quá dịu dàng rồi." Không biết đã đi theo Hàn Phi vào đây từ lúc nào, số 1 dùng hai tay nắm lấy bệ thờ rồi mạnh mẽ lật đổ nó, cắt đứt mối liên hệ giữa tượng thần và những người sống sót. Sau đó nó đấm một phát đập vỡ phần thân dưới của tượng thần còn chưa máu thịt hóa.

Tên của các nạn nhân bắt đầu mờ dần, không sức mạnh nào có thể ngăn cản tái sinh nữa, con dao sáng chói xuyên qua tượng thần như một tia sáng.

Tượng thần bắt đầu vỡ vụn, đứa bé trợn trừng hai mắt nhìn Hàn Phi: "Không phải mẹ đã nói hai chúng ta phải chung sống hòa thuận hay sao? Tại sao mày muốn giết tao? Tao đã giao hai mắt của mình cho mày rồi, tại sao mày vẫn còn muốn giết tao!"

Giọng nói sắc bén ẩn chứa một loại sức mạnh mà Hàn Phi không thể hiểu được lan ra xung quanh. Trong hầm bắt đầu sụp đổ, nhiệt độ của toàn bộ thế giới ký ức dường như đang giảm xuống một chút.

Vung con dao lên lần nữa, Hàn Phi băm nhỏ tượng thần hoàn toàn. Hắn còn phát hiện ra một trái tim vẫn còn đang đập trong tượng thần máu thịt kia.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện tế phẩm rank D, hiến tế nó cho thần linh sẽ nhận được thù lao hậu hĩnh."

"Chú ý! Hiến tế cho thần linh càng sớm, vị thần mà bạn tín ngưỡng sẽ càng có khả năng tái sinh! Bạn buộc phải chạy đua với từng phút từng giây, để có được nhiều tế phẩm hơn nữa!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phá hủy tượng thần máu thịt của không thể nhắc đến, chém nát một phần ký ức của nó! Thành công bước vào giai đoạn thứ hai của điện thờ kí ức Cao Hưng!"

"Giai đoạn thứ hai, độ khó của tất cả nhiệm vụ tăng lên, tất cả phần thưởng kinh nghiệm tăng lên, quỷ quái không còn chịu bất kỳ hạn chế nào, không tuân theo bất kỳ quy tắc nào, thời gian ban ngày rút ngắn!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn chủ động công kích không thể nhắc đến trước level 30, đồng thời thành công phá hủy một phần ký ức của không thể nhắc đến, nhận được năng lực thiên phú siêu hiếm có —— điếc không sợ súng."

"Điếc không sợ súng: Thể lực vĩnh viễn +5! Sau khi chủ động kích hoạt năng lực này, một nửa trí lực của bạn sẽ chuyển hóa thành thể lực! Thời gian duy trì là 10 phút!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã bị không thể nhắc đến nguyền rủa, khi bạn có mặt, tất cả những quỷ quái có liên quan đến không thể nhắc đến này sẽ ưu tiên tấn công bạn trước!"

Bình Luận (0)
Comment