Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 872 - Chương 872: Hiến Tế Lần Hai

Chương 872: Hiến tế lần hai Chương 872: Hiến tế lần hai

Tất cả mọi nỗi sợ hãi ở sâu trong linh hồn của viện trưởng Đồng Tâm đều hóa thành hận ý mới, bị Hàn Phi giam cầm bên trong vực sâu tham lam, giúp nhân cách tham lam của hắn thức tỉnh lần thứ 7.

Lợi ích nhận được của lần tấn công tòa nhà đen bệnh viện tâm thần thứ ba này chắc chắn không chỉ có những thứ này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai Hàn Phi vẫn chưa dừng lại.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Nhân cách chữa trị đạt được tăng cường! Sau khi bạn tịnh hóa tất cả các nhân cách bị ô nhiễm trong tâm trí, nhân cách chữa trị sẽ nhận được tăng cường vĩnh viễn!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Oán niệm Bệnh Hạch mà bạn giam cầm đã nuốt đủ bệnh nhân và bác sĩ, trở thành oán niệm cỡ lớn!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện tế phẩm cấp bậc hận ý -- Ký ức cuối cùng của viện trưởng Đồng Tâm, hãy nhanh chóng hoàn thành hiến tế."

Nhân cách tham lam mỗi lần thức tỉnh đều sẽ gây ra ô nhiễm cực lớn đối với đại não, chỉ cần không để ý Hàn Phi có khả năng sẽ bị chính mình nuốt mất. Vì vậy hắn buộc phải cường hóa nhân cách chữa trị trước, mới có thể chống đỡ được ảnh hưởng tiêu cực mà nhân cách tham lam mang đến.

Lần này có thể thuận lợi đột phá cũng là nhờ vào sự giúp đỡ của số 2, não trong lọ ở bên trong quỷ vực của viện trưởng dung hợp với ý chí của Hàn Phi, giúp hắn điều khiển tất cả các nhân cách.

Nếu như không có mảnh vụn đại não của số 2, vô số nhân cách mà viện trưởng tích lũy được cũng có thể dễ dàng khiến cho Hàn Phi phát điên, không thể lợi dụng được bọn chúng.

"Xem ra lần này thầy thu hoạch thật là phong phú." Số 2 ngồi bên cạnh tế đàn, chờ sau khi Hàn Phi quen với sức mạnh của cơ thể mình nó mới mở miệng nói: "Mảnh vụn đại não đó của em cứ để ở trong đại dương ý thức của thầy đi, nó sẽ giúp thầy phát huy được tối đa sức mạnh của nhân cách. Có điều thầy cũng phải nhanh chóng học cách kiểm soát nhân cách của các bệnh nhân trong bệnh viện tâm thần đi, sức mạnh của người khác dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể bằng sức mạnh của chính mình được."

Số 2 cho Hàn Phi thời gian để thích ứng, nhưng chờ sau khi hắn có thể tự mình điều khiển những nhân cách kia, nó vẫn sẽ lấy mảnh vụn đại não của mình ra.

"Trời tối rồi, chúng ta chuẩn bị về thôi."

Viện trưởng bên trong thế giới ký ý ức điện thờ chỉ là món khai vị của báo thù, mục tiêu thực sự của những đứa trẻ là Cao Hưng, tất cả mọi thứ mà bọn chúng làm đều là xoay quanh điểm này.

Dùng vải đen che chiếc lọ lại, Hàn Phi băng bó vết thương cho hai bệnh nhân tâm thần, rồi dẫn tất cả những đứa trẻ đi về phía bệnh viện tâm thần số 3.

Bên phía Cục điều tra vẫn đang mở rộng phạm vi điều tra muốn xác định viện trưởng đã hồi phi phách tán chưa, chi viện lúc sau cũng đã đến, bắt đầu xử lý cho các thành viên bị thương, tiếp quản bệnh viện tâm thần.

Sau khi quỷ vực của viện trưởng bị sụp đổ, rất nhiều tội ác ẩn giấu bên dưới bệnh viện tâm thần đều hiện ra. Ngoại trừ một số lượng lớn nhân cách đã bị Hàn Phi mang đi thì vẫn còn có rất nhiều vật nguyền rủa và các bệnh nhân bị ô nhiễm tinh thần.

Trong số bọn họ có một bộ phận bán mạng cho quỷ, còn một bộ phận thì chỉ là những tên điên đơn thuần, bị viện trưởng coi như thú cưng để nuôi dưỡng.

Bệnh nhân và bác sĩ cần phải được đưa đến khu vực cách ly để tiếp nhận kiểm tra các vật phẩm ô nhiễm tinh thần và bằng chứng, phải sau khi trải qua rất nhiều lần kiểm tra mới được niêm phong mang đi.

Bệnh viện tâm thần số 3 là một trong những tòa nhà đen có thời gian tồn tại lâu nhất. Nó không ngừng nghiên cứu nhân tính và phá giải bí mật của nhân cách. Nó có uy hiếp rất lớn đối với những người sống sót, sau khi tấn công nó, lợi ích đạt được cũng vô cùng nhiều.

Lấy được bệnh viện tâm thần số 3 là bước đầu tiên trong phản công của Cục điều tra, đối với tất cả các thành viên của Cục điều tra đều có một ý nghĩa đặc biệt.

"Thầy Cao, những đứa trẻ không sao chứ?" Nửa thân trên của Học Bá bị băng bó, vết thương của anh ấy vẫn còn chưa lành, đã phải dẫn một nhóm người đi tìm Hàn Phi.

"Bọn họ không ai bị thương, thông qua việc quan sát chiến đấu cũng học được rất nhiều thứ."

"Vậy là tốt." Học Bá yên tâm, ánh mắt anh ấy nhìn Hàn Phi đầy cảm kích: "Lần này điều tra tòa nhà đen, nguy hiểm trùng trùng, nếu như không phải có thầy phá giải được quỷ vực, rất có thể toàn quân chúng ta sẽ bị hủy diệt, nghĩ đến thôi đã thấy sợ rồi."

"Chỉ là vận may tương đối tốt mà thôi." Hàn Phi rất khiêm tốn, hiện tại danh tiếng của hắn trong tất cả các tổ của Cục điều tra đã tăng lên rất nhiều. Tất cả mọi người đều biết đến hắn, khi đêm tối bao trùm lên mọi thứ, chính hắn đã giơ lại ngọn cờ của Cục điều tra.

"Kẻ yếu thường nói mạng mình không tốt, người mạnh mới suốt ngày nói vận may của mình tốt." Học Bá vẫn còn muốn trò chuyện với Hàn Phi vài câu, thì Đầu Thất đột nhiên đi ra từ trong số những người bị thương, vẫy tay về phía hắn.

"Cao Thành, tổng chỉ huy của trung đội điều tra muốn gặp thầy." Chờ sau khi Hàn Phi đi đến, anh ấy hạ thấp giọng nhắc nhở: "Trung đội trưởng là phái chủ chiến, ngài ấy vô cùng coi trọng thầy. Có điều thầy cũng phải chú ý, ngài ấy cực kỳ ghét quỷ quái, nên thầy cố gắng đừng nhắc đến những chuyện liên quan đến nhân cách của mình."

Dẫn Hàn Phi đi đến phía trước chiếc xe chỉ huy đặc chế, Đầu Thất tiễn hắn lên xe.

"Bành!"

Cửa xe đóng lại, giọng nói của một ông lão vang lên bên tai Hàn Phi: "Thầy Cao, mời ngồi!"

Hàn Phi kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn. Ông lão trước mặt hắn cảm giác quen quen, hình như đã từng là lãnh đạo của Lệ Tuyết. Ông cũng là một vị cảnh sát vô cùng ưu tú, cực kỳ chính nghĩa. Ông biết một số chuyện mà hắn đã từng làm nên giúp đỡ rất nhiều, trước đây còn đặc biệt sắp xếp cảnh sát bảo hộ 24/24 cho hắn.

"Lãnh đạo cũ?" Hàn Phi buột miệng nói ra ba từ này, ông lão kia hơi sững người ra. Một người bình thường uy nghiêm nói năng thận trọng như ông, vậy mà biểu cảm lúc này lại dịu dàng hơn rất nhiều.

"Chuyện của cậu tôi đã nghe Lệ Tuyết nói qua, mặc dù tôi cũng không nhớ Hàn Phi là ai, nhưng tôi tin vào lời nói của cậu." Ông lão đang mặc cảnh phục, ông lúc nào cũng nhắc nhở mình rằng, không được quên bản thân phải là một người như thế nào: "Tùy ý ngồi đi, không cần dè dặt, chắc là tôi sẽ sớm bị điều đến bộ phận hậu cần thôi."

"Điều chuyển?"

"Lần tiến công tòa nhà đen này, tôi đã phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng; phán đoán sai thực lực của viện trưởng, suýt chút nữa đã hại chết tất cả mọi người, tội lỗi này tôi sẽ không trốn tránh."

"Ai có thể ngờ được đều là hận ý như nhau, vậy mà quỷ vực của viện trưởng lại lợi hại hơn hận ý bình thường nhiều đến thế? Nếu như không thử, chờ sau này khi chúng ta muốn tiến công tòa nhà đen, chắc chắn sẽ còn phải trả một cái giá thê thảm hơn nữa. Ông không hề làm sai, chỉ là thời gian tiến công tòa nhà đen kéo dài hơi lâu mà thôi. Có lẽ mấy năm trước chúng ta đã phải ra tay rồi, như vậy cũng sẽ bớt đi được những đứa trẻ bị hại." Ánh mắt của Hàn Phi sắc bén sáng ngời, chủ trương của trung đội trưởng là đối đãi cứng rắn với quỷ quái, còn mục tiêu của hắn thậm chí không thể đơn giản dùng hai chữ cứng rắn để miêu tả, hắn muốn khiến không thể nhắc đến hồn phi phách tán.

"Không nói những chuyện này nữa." Ông lão lấy ra một tấm thẻ: "Cậu là một chàng trai trẻ rất có tiềm năng, tôi đã nhìn thấy biểu hiện của cậu trong cả trận đấu trên chiến trường. Có thể chính bản thân cậu cũng không phát hiện ra, trên người cậu có một loại sức mạnh đặc biệt, giống như ngọn lửa thắp sáng đêm tối, có thể khiến cho người theo đuổi ánh sáng đến gần, tập hợp mọi người lại với nhau."

Hàn Phi nhận lấy tấm thẻ, bên trên là 5 vạn điểm cống hiến do chính ông lão tích lũy được: "Ông đây là?"

"Thù lao cộng thêm, cũng đại diện cho một phiếu bầu của tôi." Ông lão xua xua tay: "Đi đi, hãy trả hết nợ trước đi đã."

"Phiếu bầu?"

Hàn Phi rời đi với tấm thẻ không biết được chế tạo bởi chất liệu gì. Sau khi hắn đi không bao lâu, Phó Liệt cũng lên xe, cũng vừa hay lại ngồi ngay trên vị trí mà hắn đã ngồi trước đó: "Không tìm thấy viện trưởng, để cho tên đó chạy mất rồi."

"Thu hoạch lớn nhất của lần tiến công tòa nhà đen này không phải là khiến cho viện trưởng trọng thương, mà là phát hiện ra Cao Thành, cậu ấy có khả năng là ứng cử viên còn phù hợp hơn so với Lệ Tuyết." Trung đội trưởng ngồi đối diện với Phó Liệt, hai người là bạn bè lâu năm, cũng có giao tình cứu mạng.

"Tôi không quan tâm đến chuyện của các ông, tôi chỉ muốn báo thù." Phó Liệt ngoài miệng nói là không quan tâm, nhưng hai mắt lại nhìn sang bóng lưng Hàn Phi qua cửa kính xe. Trong đôi mắt sâu thẳm của anh ấy có ẩn chứa những cảm xúc phức tạp, người có nhân cách thức tỉnh tám lần này dường như cảm nhận được một thứ gì đó khác trên người hắn.

Chiếc xe khởi động, các tốp người của cục điều tra lần lượt rời đi. Sau khi bọn họ lấy hết mọi thứ ở bệnh viện tâm thần số 3 thì phá hủy nó hoàn toàn và hoàn thành công tác rút lui trước 0 giờ nửa đêm.

Tiêu hủy thành công tòa nhà đen, gặm được khúc xương khó gặm nhất của khu C, điều này giống như đã tiêm một mũi thuốc trợ tim cho tất cả các thành viên của Cục điều tra. Tất cả mọi người ở tổng bộ đều rất vui mừng, giống như đang đón Tết vậy.

Với tư cách là công thần lớn nhất, Hàn Phi không hề tham gia vào nghi lễ chúc mừng, hắn lái xe của Cục điều tra dẫn số 1 và số 2 đi đến hiệu thuốc An Khang.

Gọi Âm Thương ra, Hàn Phi đi xuống dưới lòng đất, hắn lấy chiếc lọ có chứa viện trưởng đặt lên trên tế đàn.

Máu của những đứa trẻ nhỏ xuống bên mép tế đàn. Ngũ quan của tượng thần càng ngày càng rõ hơn, nó dường như đang muốn cố gắng mở mắt ra, để nhìn cơn ác mộng đã khiến cho mình phải đau khổ tột cùng.

"Bộp!"

Một vết nứt xuất hiện trên chiếc lọ, sau đó chiếc lọ đặc chế phát nổ dưới lòng đất, viện trưởng đang kêu gào thảm thiết bị tượng thần tóm lấy.

"Chúng mày vậy mà lại cung phụng tượng thần khác, thần linh sẽ không tha cho chúng mày đâu!"

"Nó đã nhìn thấy chúng mày rồi, nó rất nhanh sẽ quay trở lại thôi!"

Với sự tấn công bao vây của số 1 và số 2, chấp niệm cuối cùng của viện trưởng cũng bị nghiền nát, hiến tế cho tượng thần.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã hoàn thành hiến tế lần thứ hai! Tế phẩm là cấp bậc hận ý! Độc hưởng toàn bộ kinh nghiệm! Nhận được cơ hội một lần cầu nguyện!"

"Nguyện vọng 1: nhận được kinh nghiệm gấp đôi!"

"Nguyện vọng 2: nhận được thiên phú rank E ngẫu nhiên do thần linh ban tặng!"

"Nguyện vọng 3: từ bỏ nguyện vọng, hi vọng thần linh thức tỉnh nhanh hơn!"

Vẫn giống như lần trước, Hàn Phi lựa chọn nguyện vọng 3.

Sau khi trải qua hai lần hiến tế, thần linh trở nên càng ngày càng giống với người sống, trên bề mặt da xuất hiện thần văn, mối liên hệ giữa nó với Hàn Phi cũng trở nên càng mãnh liệt hơn.

Nhìn vào tượng thần, Hàn Phi như nhìn vào một bản thân khác của mình, một bản thân bị giam cầm trong lồng, chờ đợi được cứu chuộc.

Bình Luận (0)
Comment