Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 871 - Chương 871: Nhân Cách Tham Lam Thức Tỉnh Lần Bảy

Chương 871: Nhân cách tham lam thức tỉnh lần bảy Chương 871: Nhân cách tham lam thức tỉnh lần bảy

Nấp mình trong sương đen tham lam, Hàn Phi để cô bé phối hợp với Phó Liệt, còn mình thì cầm dao tái sinh nhìn chằm chằm vào điểm yếu của viện trưởng.

Càng suy yếu, sơ hở lộ ra lại càng lớn, Hàn Phi muốn tự tay giết chết nó.

"Từ giờ đến lúc trời tối vẫn còn một tiếng nữa! Toàn bộ các tổ chiến đấu toàn lực tiến công!" Trong vòng đen truyền đến giọng nói của tổng chỉ huy, đội phó của trung đội hậu cần ở ngoại vi tham gia vào chiến đấu.

Người phụ nữ trung niên sở hữu nhân cách cảm ơn vẫn luôn âm thầm nâng cao năng lực của mọi người, gia tăng xác suất sống sót cho đồng đội. Hiện tại những thứ linh tinh đã bị giải quyết sạch sẽ, cô bắt đầu toàn lực giúp đỡ Phó Liệt.

Thành viên thứ hai của cục điều tra thức tỉnh nhân cách lần thứ tám gia nhập, viện trưởng rõ ràng là đã không thể chống đỡ được nữa. Cơ thể khổng lồ của nó bắt đầu thu nhỏ, từ bên trong bệnh viện tâm thần đã không thể rút ra được nỗi sợ hãi; sức mạnh của nó không thể bổ sung được, lửa đen hận ý cũng đang dần dần suy yếu.

"Cơ hội đến rồi."

Hai mắt vẫn luôn canh chừng viện trưởng, Hàn Phi lặng lẽ đến gần. Hắn là người duy nhất nhìn thấy hết nỗi sợ hãi của viện trưởng, cộng thêm phụ trợ của năng lực thưởng thức nghệ thuật nên đã nhanh chóng tìm được điểm yếu của nó.

Trên cái bụng của con quái vật khổng lồ toàn thân được bao phủ bằng tia máu, có rất nhiều chỗ có dấu vết khâu lại. Điểm yếu thực sự của viện trưởng được giấu ở trong bụng, giống như trước đây nó đã giấu đứa con đẻ của bố mẹ mình vào trong bụng mình vậy.

Tất cả bí mật đều bị nuốt xuống, nó cho rằng ở trong bụng chính là nơi an toàn.

Bước chân tăng tốc, Hàn Phi dần dần bắt đầu chạy như bay. Khi tất cả mọi người đều đang bị thu hút bởi trận chiến giữa Phó Liệt và viện trưởng, hắn mang theo ánh dao nhân tính sáng chói, giống như một mặt trăng mới, cắt qua mây đen.

Nhảy ra từ trong vực sâu, dồn hết tất cả lửa giận, chém vào phần bụng của viện trưởng!

Bức màn bị chém rơi xuống, ký ức bẩn thỉu xấu xí không dám nhớ lại hiện ra trước mặt tất cả mọi người.

Trong bụng của viện trưởng ẩn chứa chính bản thân đáng thương hèn mọn của mình. Cơ thể thấp bé của nó có vết bớt và vết nấm, cho dù có thẩm mỹ bao nhiêu lần đi chăng nữa, cơ thể vẫn vô cùng không hài hòa.

Quá khứ bẩn thỉu từ trong bụng chảy ra, một tên tiểu nhân ẩn nấp ở trong dạ dày bị lưỡi dao của Hàn Phi chém phải, nó chính là ngọn nguồn của lửa đen, bộ dạng thực sự của viện trưởng.

Suýt chút nữa thì bị giết chết, tiểu nhân trong dạ dày bị dọa sợ đến phát điên. Biết rất rõ nếu còn tiếp tục ở đây thì sẽ chỉ có một con đường chết, vì thế nó lao về phía người phụ nữ trung niên.

Khi cơ thể khổng lồ không biết đã hấp thụ bao nhiêu bệnh nhân của viện trưởng đến gần người phụ nữ trung niên, đột nhiên không có bất kỳ dấu hiệu nào nó chợt nổ tung. Màu đen ngập trời, màn đêm dường như đã đến sớm.

"Nó muốn trà trộn vào trong mưa máu để trốn thoát! Tất cả các tổ điều tra phân tán ra bên ngoài! Tuyệt đối không được để nó rời đi!"

Tất cả các thiết bị mà Cục điều tra mang theo đều được khởi động, các tổ lập tức hành động, nhưng không làm gì được vì phạm vi ảnh hưởng của mưa máu quá rộng.

Nhìn mọi người đang chạy nhanh ra bên ngoài, Hàn Phi nắm chặt dao tái sinh đứng bên cạnh cửa sổ. Trong lòng đang có dự cảm, hắn nhìn về hướng tòa nhà nơi các học sinh lớp 7 đang ở.

Số 2 đã bảo Hàn Phi đưa những đứa trẻ đến cửa hàng quần áo trẻ em từ trước, những đứa trẻ này dường như là muốn tự tay báo thù.

............

Mưa máu rơi xuống trên kính của cửa hàng quần áo trẻ em, bắn ra những đóa hoa máu tàn khốc lại xinh đẹp.

Những vết máu chảy chầm chậm, hình thành nên những đường mạch máu nhỏ, tiếp theo bọn chúng đan xen quấn lấy nhau, hình thành nên một đứa trẻ vô cùng xấu xí.

Đầu sưng to dị dạng, trên người toàn là vết thương và vết nấm, nó còn mặc một chiếc áo khoác màu máu cực kỳ không phù hợp với cơ thể.

"A..a...a!"

Hai mắt mở trừng trừng, bên trong đôi con người của nó ẩn chứa căm hận và phẫn nộ cực đoan, lửa đen của hận ý đang lan ra.

"Nhất định phải giết chết nó! Nhất định phải giết chết nó!..."

Đứa trẻ hận đến cực điểm, thậm chí còn cắn mạnh một cái vào bàn tay hơi dị dạng của mình, xé ra một miếng thịt lớn.

Bây giờ nó đang vô cùng yếu ớt. Không dám tiếp tục dừng lại, nó mở cánh cửa của cửa hàng quần áo trẻ em ra rồi chuẩn bị lẻn đi từ cửa sau.

Chỉ cần kéo dài đến khi trời tối, cho dù không có sự giúp đỡ của quỷ vực, nó vẫn có tự tin có thể trốn thoát được sự truy lùng của Cục điều tra.

Đi vào bên trong, đứa trẻ đột nhiên nhìn thấy một tế đàn đơn giản.

Phía bên trên tế đàn rõ ràng là vừa mới được tạo ra, có bày 30 bộ quần áo trẻ em, tế phẩm thì lại là một người trẻ tuổi đội mũ đan quả dưa và một đứa trẻ trầm mặc không nói.

Hai tế phẩm đều là bệnh nhân trong bệnh viện tâm thần, bọn họ đã bị hút mất một lượng lớn máu tươi, lúc này sắc mặt có chút nhợt nhạt.

"Tại sao bệnh nhân trong bệnh viện lại ở đây?"

Cánh cửa của cửa hàng đột nhiên bị đóng lại, số 1 với thể hình cao lớn đi ra từ phía sau quầy tính tiền.

"Nhìn thì có vẻ là lựa chọn ngẫu nhiên, thực chất lại là sự an bài của vận mệnh." Số 2 mất đi hai chân đang ngồi trên chiếc xe gỗ, trên mặt nó có mang theo nụ cười cực kỳ đáng sợ: "Viện trưởng, tôi có mang đến đồ chơi mà ông thích nhất đây."

Lần lượt từng đứa trẻ xuất hiện bên ngoài cửa sổ, bọn chúng bao vây cửa hàng quần áo trẻ em ở giữa.

Xe gỗ cót ca cót két di chuyển trên sàn nhà, số 2 mất đi hai chân nhìn chằm chằm vào viện trưởng. Cũng không biết món quà mà nó nhắc đến là chiếc xe gỗ kia hay là tất cả những đứa trẻ.

"Chúng mày..." Viện trưởng hóa thành hận ý dường như đã nhớ lại điều gì đó, hai mắt trừng lên: "Không thể nào! Không thể nào là bọn chúng!"

"Xem ra ông đã nhớ ra chúng tôi rồi." Trong giọng nói của số 5 có mang theo nỗi hận khắc cốt ghi tâm. Nó hoàn toàn không thể cười nổi, chỉ cần nhìn thấy mọi thứ có liên quan đến viện trưởng, một người thường ngày vẫn luôn duy trì bình tĩnh như nó đã bắt đầu mất kiểm soát.

"Không được để nó chết quá nhanh, cũng không được để nó chết quá dễ dàng!"

"Hận ý làm sao có thể dễ dàng bị giết chết như vậy? Cho dù có đang ở trong thế giới ký ức của điện thờ, chúng ta cũng phải tiếp đãi nó một cách tử tế mới được."

Những đứa trẻ anh một câu tôi một câu nối tiếp nhau, số 1 thì lại trầm mặc đi đến trước mặt viện trưởng.

Cơ thể vạm vỡ vượt xa so với lứa tuổi của nó từ trên cao nhìn xuống cơ thể trẻ con dị dạng của viện trưởng. Không có bất kỳ sự đồng tình và thương hại nào, nó từ từ giơ cánh tay phải lên.

"Bùm!"

Những tia máu bị đứt đoạn, linh hồn của viện trưởng dường như đã bị vĩnh viễn kéo ra một miếng.

Số 1 có thể nhìn thấy điểm yếu của hận ý. Lợi dụng năng lực này của mình, tránh điểm có thể khiến viện trưởng hồn phi phách tán ra, nó không ngừng ra quyền!

Tất cả những đứa trẻ đều nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, nợ máu phải được trả bằng máu, món thù của bọn chúng mới chỉ vừa bắt đầu, đây chỉ là bước đầu tiên.

"Tha cho tôi đi! Tôi đã nuôi các bạn lớn như vậy, là tôi đã cứu các bạn mà! Tôi đã cho các bạn một ngôi nhà, chúng ta đều là người nhà cơ mà!" Cơ thể của viện trưởng trở nên càng ngày càng xấu xí, gã bắt đầu khóc lóc cầu xin.

"Người nhà?" Ngay cả người có tính cách tốt nhất như cô bé số 30 cũng có sắc mặt lạnh lùng, giống như việc hai chữ người nhà được nói ra từ miệng của viện trưởng chính là một sự sỉ nhục đối với người nhà vậy.

"Tất cả mọi thứ tôi làm đều là do người khác sai khiến! Cũng là bất đắc dĩ mà thôi! Tôi cũng rất muốn giúp đỡ các bạn!" Không còn cơ hội để trốn thoát, viện trưởng chỉ có thể ăn nói lung tung, ảo tưởng rằng những đứa trẻ có thể bỏ qua cho mình.

"Ông rất muốn giúp đỡ chúng tôi, vì thế đối với nhân cách của mỗi một người chúng tôi đã thiết kế ra đủ các thí nghiệm cực đoan, tàn phá thân thể và trái tim của chúng tôi, chà đạp lên linh hồn của chúng tôi hết lần này đến lần khác? Đây cũng là vì tốt cho chúng tôi sao?" Số 4 ngồi xổm xuống bên cạnh viện trưởng. Hai tay bịt tai viện trưởng lại, nó tiêm tử ý vào trong đầu gã.

Số 5 đang cõng số 2 lại tiếp tục đặt viện trưởng lên trên chiếc xe gỗ.

"Ông coi tất cả những đứa trẻ như món đồ chơi trong tay mình, giống như bố mẹ ông đã đối đãi với ông trước đây, có điều chúng tôi có may mắn hơn ông rất nhiều." Số 1 rất điềm tĩnh mở miệng nói: "Bởi vì ít nhất chúng tôi vẫn còn có nhau, còn ông không có gì hết."

"Ông chỉ là một con chó vẫy đuôi làm hài lòng kẻ giết người. Ông giết chết bạn đồng hành của mình, trên thế giới này không có bất kỳ ai thực sự yêu quý ông, tôn trọng ông, mong muốn nhìn thấy ông." Lời của số 4 nói như đâm vào tim, nhưng toàn bộ lại đều là sự thật.

"Phải phải phải, tôi đáng chết, tôi là súc sinh, các bạn có thể cho tôi một cơ hội để chuộc tội không, tôi nguyện ý dùng mọi thứ để bù đắp cho những lỗi lầm trước đây." Viện trưởng vì để cứu mạng mà không gì là không làm, nhưng những đứa trẻ đã sớm hiểu rõ bản chất của nó, mỗi một câu mà nó nói đều không thể tin được.

"Nếu như ông đã nguyện ý bù đắp lỗi lầm, vậy thì tôi cũng cho ông một cơ hội." Ý cười trên mặt số 2 càng ngày càng rõ rệt: "Tôi nhớ là ông vẫn luôn sợ hãi tôi, cảm thấy tôi đã thoát khỏi tầm kiểm soát, nhưng lại không dám phản bội lại mệnh lệnh của người đó mà giết chết tôi sớm hơn. Vì vậy ông làm mù mắt, đánh gãy hai chân, phế đi hai cánh tay, cuối cùng khoét mất đại não của tôi, nuôi dưỡng tôi ở trong chiếc lọ. Có điều cũng chính vì thế đã khiến tôi may mắn dựa vào đủ hình thức để sống sót cho đến hiện tại, nhìn rõ mọi thứ trong tương lai."

Linh hồn của viện trưởng hơi run rẩy, số 2 là đứa trẻ khiến cho gã cảm thấy bất an nhất trong số tất cả những đứa trẻ, cũng chính là đứa trẻ duy nhất đã từng thoát khỏi cô nhi viện.

"Vì để báo đáp ân tình này của ông, tôi cũng đã chuẩn bị cho ông một chiếc lọ." Số 2 lấy ra một chiếc lọ ở bên dưới tế đàn: "Để lại ngọn lửa của hận ý, để chấp niệm của ông vào đây."

Viện trưởng đã bóc tách vô số nhân cách, nhưng bây giờ bảo nó bóc tách căn cơ hận ý của chính mình, thì nó lại do dự.

Nếu không đồng ý ông sẽ hồn phi phách tán bằng cách đau đớn nhất, còn nếu như đồng ý, tôi sẽ giam cầm ý thức và một phần chấp niệm của ông vào trong chiếc lọ, để ông có cơ hội chuộc tội." Số 2 nhìn thì có vẻ như là đang báo thù viện trưởng, nhưng trên thực tế mục tiêu của nó chính là ngọn lửa hận ý của gã.

Lúc này viện trưởng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có đi vào chiếc lọ mà số 2 đã chuẩn bị thì mới có một tia sinh cơ. Mối quan hệ của nó và thần linh sâu sắc, chờ kéo dài đến khi thần linh quay lại, những đứa trẻ này sẽ không thể gây ra sóng gió gì được nữa.

"Cứ làm theo lời bạn nói đi, tôi sẽ cố gắng chuộc tội."

Sử dụng năng lực của mình, viện trưởng bóc tách ký ức và nỗi sợ hãi từng tầng một, ngọn lửa của hận ý trở nên càng yếu ớt hơn.

Vết sẹo trên người càng ngày càng nhiều, ngoại hình xấu xí của viện trưởng chính là bộ dạng chân thực của linh hồn nó.

Chờ sau khi ngọn lửa hận ý hoàn toàn bị bóc tách ra, trên mặt đất chỉ còn lại một cái đầu lâu dị dạng mọc đầy vết nấm và vết thương. Cái đầu này có cất giữ bí mật không thể lưu truyền ra ngoài và ký ức chân quý nhất của viện trưởng.

Số 1 tóm lấy cái đầu của viện trưởng rồi đặt nó vào trong chiếc lọ.

Màn đêm đã buông xuống, 30 đứa trẻ vây cái hộp ở trung tâm. Bọn chúng cũng muốn xé vụn viện trưởng, nhưng nó vẫn còn có tác dụng.

"Đừng ở bên ngoài nữa, vào trong đi." Số 2 bịt kín cái lọ lại, nói ra bên ngoài cửa hàng quần áo trẻ em.

Cánh cửa được đẩy ra nhẹ nhàng, Hàn Phi xuất hiện ở cửa. Khi viện trưởng trốn thoát hắn đã nghĩ đến bố trí của số 2 và nhanh chóng chạy đến nơi này.

"Thầy nghĩ không nên để lại hậu họa." Hàn Phi nhìn chiếc lọ trên tế đàn: "Tốt nhất là giết chết nó luôn đi."

"Viện trưởng biết rất nhiều những bí mật liên quan đến thần linh, chờ sau khi em hỏi cho rõ ràng rồi quyết định sau." Số 2 đang học tập viện trưởng, cho hi vọng sau đó lại bóp nát nó: "Lần này không có sự giúp đỡ của thầy, chúng em cũng không thể thuận lợi báo thù được. Lửa đen hận ý của viện trưởng đã bị bóc tách ra, sau khi nuốt nó xuống, nhân cách của thầy chắc là có thể thức tỉnh lần thứ 7."

Phương thức thức tỉnh nhân cách của mỗi người đều không giống nhau, nhân cách cảm ơn thì cần giúp đỡ người khác, trong lòng mang sự cảm kích; nhân cách tham lam thì cần không ngừng nuốt thức ăn, phóng đại tham lam thỏa mãn dục vọng.

"Vậy thì thầy sẽ không khách khí nữa." Sương đen tuôn ra từ trên người Hàn Phi, lửa đen hận ý bóc tách từ viện trưởng bị hắn một phát nốt xuống luôn.

Vực sâu tham lam bình yên lại mở rộng thêm mấy lần, vô số nỗi sợ hãi dung nhập vào vực sâu, cảm xúc tiêu cực đột nhiên dâng trào, nước đen dâng cao, suýt chút nữa đã khiến đại dương ý thức của Hàn Phi sụp đổ. May mắn thay có một lượng lớn nhân cách khảm ở bên trên vực sâu, ánh sao rộng lớn như dòng Ngân Hà đang chảy thẳng xuống gột rửa tâm trí của hắn.

Nhân cách tham lam và nhân cách chữa trị đạt được cân bằng lần nữa, lúc này khí tức trên người Hàn Phi đã khác hoàn toàn so với người thức tỉnh nhân cách bình thường. Nó giống như sự khác biệt giữa quỷ quái và hận ý vậy, tâm trí của hắn dường như đã hình thành não vực đặc biệt.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Nhân cách tham lam thức tỉnh lần thứ 7, dã tâm không ngừng bùng cháy của bạn đã thiêu đốt rất nhiều hận ý, giới hạn số lượng quỷ quái giam cầm của vực sâu tham lam tăng lên 23!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! bạn đã giam cầm hận ý sở hữu lửa đen -- Đồng Tâm (cơn ác mộng sợ hãi)."

"Đồng Tâm (cơn ác mộng sợ hãi): nó là tất cả các nỗi sợ hãi được tích lũy từ khi Đồng Tâm được sinh ra cho đến hiện tại, nó là cơn ác mộng của tất cả những đứa trẻ trong thành phố sau khi thảm họa xảy ra!"

"Năng lực hận ý kiểm soát nỗi sợ hãi: kiểm soát nỗi sợ hãi, lợi dụng nỗi sợ hãi, để tất cả nỗi sợ hãi hóa thành thực thể."

"Năng lực hận ý cải tạo nhân cách: sửa đổi hợp nhất năng lực của các nhân cách khác nhau, có xác suất kích hoạt ra mặt đen tối của nhân cách, bồi dưỡng ra nhân cách đặc biệt."

"Năng lực kèm theo lửa đen thế giới khóc lóc: hình thành quỷ vực phạm vi siêu lớn có thể tự mình trưởng thành, kích hoạt nỗi sợ hãi trong lòng tất cả những người đi vào, thao túng tinh thần của họ, tiêu hủy ý chí của họ, biến họ thành món đồ chơi không thể phản kháng lại."

"Năng lực quỷ vực (phạm vi ảnh hưởng ban đầu 500 mét): sau khi quỷ vực triển khai, tất cả các linh hồn trong phạm vi 500 mét đều sẽ bị ảnh hưởng, mất đi ý chí phản kháng, năng lực tự thân hận ý đạt được tăng cường."

Bình Luận (0)
Comment