Ở căn phòng sâu trong cơn ác mộng, có chứa đầy những chiếc tủ đặt các loại nhân cách. Ở cuối tất cả các nhân cách, là một đại não đang trôi nổi trong một cái lọ.
Trước khi bản thể viện trưởng đuổi đến, Hàn Phi dẫm lên vận mệnh loang lổ, chạy đến trung tâm của vùng quỷ vực tinh thần này. Hai tay hắn giơ cái lọ trên bàn lên, tất cả các sợi dây nhân cách đều căng ra, khoảnh khắc đó hắn như đang giơ lên cả một thế giới hoang đường.
"Sống cả đời trong hư ảo ở bên trong cái lọ, hay là mở mắt ra để nhìn thấy hiện thực đẫm máu?"
Trong lòng Hàn Phi đã có đáp án. Làm theo lời số 2 nói, hắn đập mạnh cái lọ xuống dưới đất!
"Choang!"
Bức tường xung quanh và mặt đất xuất hiện vết nứt, cùng với cái lọ bị đập vỡ, còn có thế giới tinh thần tưởng tượng ra này.
Tất cả các nhân cách trong tủ đều tỉnh lại từ trong ác mộng, những quả cầu ánh sáng bay ra từ trong đầu lâu thối rữa, tụ tập về phía nơi Hàn Phi đang đứng, cảnh tượng này vô cùng chấn kinh.
Đứng trên thế giới vỡ vụn, hai mắt Hàn Phi mở trừng trừng nhìn mặt đất.
Cái lọ đại diện cho sự trói buộc cũng là đại diện cho quỷ vực tinh thần. Đại não bên trong cái lọ thì lại ẩn dụ cho càng nhiều thứ hơn nữa. Nó là đại não của số 2, cũng đại diện cho ham muốn kiểm soát của viện trưởng, còn tượng trưng cho những người đột nhập bị mắc kẹt tại chỗ.
"Não trong lọ liên kết với hiện thực và quỷ vực, thao túng chi phối tất cả các nhân cách, hãy nuốt nó vào trong ý thức của thầy, thao túng tất cả các nhân cách tiến vào vực sâu tham lam."
Không bị can thiệp bởi quỷ vực tinh thần nữa, giọng nói của số 2 trở nên rõ ràng hơn.
Hai tay Hàn Phi nâng mảnh vụn đại não như một viên hồng ngọc, mảnh vụn đại não kia dường như cảm nhận được gì đó, nó chủ động dung hợp với ý thức của hắn.
Mức độ dung hợp không ngừng sâu hơn, mối liên hệ giữa Hàn Phi và tất cả các nhân cách trong bệnh viện tinh thần cũng từng bước sâu thêm.
"Tao phải giết chết mày!"
Giọng nói âm trầm truyền ra từ sâu trong hang quỷ, vang vọng bốn phương tám hướng xung quanh Hàn Phi. Mảnh vụn đại não của số 2 dung hợp với hắn cần một khoảng thời gian, nuốt tất cả các nhân cách vào trong vực sâu tham lam cũng cần một quá trình lâu dài.
"Cố gắng! Bất luận thế nào cũng không được từ bỏ, một khi ý chí thầy suy sụp, toàn bộ những nỗ lực trước đó đều sẽ là vô ích, cũng không có ai có thể giúp thầy thoát khỏi quỷ vực tinh thần được!"
Trong ấn tượng của Hàn Phi, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy ngữ khí gấp gáp như vậy của số 2. Hiện tại hình như hắn đang đứng trên nút vận mệnh đầu tiên, kết cục của thất bại chính là hồn phi phách tán.
"Viện trưởng đuổi đến rồi à?" Hàn Phi ngẩng đầu nhìn lên, có một con quái vật khổng lồ chui ra từ dưới lòng đất, hai cánh tay nó bị bao bọc trong tia máu màu nâu đỏ, trên người vẽ đầy các hình vẽ nghuệch ngoạc của trẻ con.
Tất cả quái vật mà trẻ con sợ hãi đều được vẽ lên trên người nó, những đôi mắt lúc ẩn lúc hiện bên dưới các tia máu.
Tiếng gào thét phẫn nộ như muốn xé rách màng nhĩ của Hàn Phi. Con quái vật đại diện cho bản thể của viện trưởng tóm lấy hắn, cái móng sắc bén dễ dàng đâm vào trong cơ thể của hắn. Nó muốn moi mảnh vụn đại não từ trong cơ thể Hàn Phi ra, nhưng đã thất bại.
Máu chảy như tiêm, mọi thứ trong thế giới tinh thần này đều vô cùng chân thực, cũng chỉ có chân thực mới có thể kích hoạt được nỗi sợ hãi lớn nhất trong lòng người sống.
"Sau khi hoàn tất dung hợp, quỷ vực tinh thần sẽ bị sụp đổ, thầy phải đảm bảo ý chí của mình không bị tiêu hủy!" Giọng nói của số 2 biến mất trong sâu linh hồn của Hàn Phi. Mảnh vụn đại não như Bảo Ngọc sắp chìm vào trong ý thức của hắn, vận mệnh của hai người va chạm với nhau, dường như muốn tạo nặn lại tương lai.
"Không ai được dung hợp với đại não đó, giao nó ra đây, nếu không tao sẽ để cho mày nếm thử mùi vị đau khổ của thế giới này!" Con quái vật rơi vào trạng thái cuồng nộ giằng xé Hàn Phi, nhưng nó rất kinh ngạc phát hiện, vô số nỗi sợ hãi hình thành nên chính mình vậy mà lại không thể dễ dàng tiêu hủy được ý thức của hắn.
Ý chí bất diệt, nhưng đau đớn và tuyệt vọng là thực sự tồn tại. Hàn Phi nhìn thấy rõ cơ thể của mình bị móng nhọn xuyên qua, máu thịt như mưa tuyết màu đỏ bay trong không trung.
"Những chuyện còn đau khổ hơn thế này mình cũng đã trải qua rồi, sau lưng mình còn có 30 đứa trẻ đang nhìn, làm sao có thể cúi đầu như vậy?"
Tiếng cười điên cuồng gánh vác nỗi đau cho 30 đứa trẻ, mà một trong những hung thủ chính là viện trưởng trước mặt. Cắn răng chịu đựng, hắn sẽ không để lộ ra một tia sợ hãi nào trước mặt gã.
Sự kiểm soát của quái vật đối với mảnh vụn đại não càng ngày càng yếu. Nó giằng xé Hàn Phi đến không thành hình dạng con người nữa, lại đặt chuyện đau khổ đáng sợ nhất mà nó đã trải qua lên người hắn. Xương cốt toàn thân bị đánh vụn, nhét vào bên trong chum tương chật hẹp, tháo hai chân ra lắp xe đẩy vào, lắp ghép đồ chơi lại với máu thịt, súng điện không bao giờ dừng lại, đủ thứ thuốc lộn xộn hỗn tạp.
Ý thức của Hàn Phi hấp hối, nhưng ngọn lửa cuối cùng đó vẫn không thể bị dập tắt. Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm con quái vật, trên mặt mang theo nụ cười dữ tợn.
"Mọi thứ mà mày làm với tao hôm nay, tao đều sẽ ghi nhớ hết."
Trước đây những đứa trẻ đó cũng phải tham gia vào đủ các loại thí nghiệm trong tay viện trưởng. Hiện tại Hàn Phi cũng phải chịu đau đớn tương tự, hắn không thể tưởng tượng được những đứa trẻ nhỏ bé kia làm thế nào mà có thể sống được đến cuối cùng trong tay gã.
Tinh thần và máu thịt bị giày vò kép, một người quá hiểu nhân tính và các loại nhân cách như viện trưởng, giỏi nhất là tìm ra điểm yếu của nhân tính, sau đó giành cho đối phương sự đau khổ lớn nhất.
"Không muốn giao đại não ra, vậy thì hãy đi chết đi!"
Quái vật vẫn luôn lo lắng sẽ hủy mất đại não mà thần linh ban cho. Chờ khi nó hạ quyết tâm, ý chí của Hàn Phi và đại não cũng đã đến thời khắc cuối cùng của dung hợp.
Vận mệnh khác nhau bị cưỡng chế xoắn lại với nhau, dòng sông lớn dẫn đến tương lai có thêm một nhánh khác, kết cục tồi tệ nhất kia đang bị chấn động từng chút một.
"Đại não đến thần linh cũng không thể dung hợp, sao mày có thể làm được?"
Trong mắt viện trưởng thần linh chính là tồn tại không gì là không làm được, quan niệm này đã khiến nó lãng phí mất mấy giây quý giá nhất.
Tất cả nhân cách lao vào trong ý thức của Hàn Phi, thế giới trong mắt hắn bắt đầu trở nên khác biệt!
Tiếng động lớn liên tiếp vang lên, quỷ vực tinh thần khổng lồ suy sụp từ bên trong, con quái vật hình thành từ vô số nỗi sợ hãi của con người bị một cỗ sức mạnh kéo xuống dưới lòng đất. Hàn Phi lại cảm nhận được sự tồn tại của nhân cách tham lam và nhân cách chữa trị một lần nữa, trong quá trình trở lại với hiện thực, hắn đã tìm lại được bản thân.
Tủ quần áo bị lật đổ, bức tường sụp xuống, thế giới trong mắt uốn gập vỡ vụn, giống như một mặt gương chia năm xẻ bảy.
Chờ khi mọi thứ ổn định lại, các loại nhân cách trong quỷ vực tinh thần mà viện trưởng tạo ra toàn bộ đều bị Hàn Phi nuốt vào bên trong vực sâu tham lam. Khí tức toát ra trên người hắn đã khác hẳn với trước đây, nhân cách tham lam dường như sắp tiến hành thức tỉnh lần thứ bảy.
Sương đen nồng đậm vây khắp xung quanh, quỷ vực tinh thần giam cầm mọi người lấy vị trí của Hàn Phi làm trung tâm bắt đầu sụp đổ.
Những thành viên của tổ điều tra bị rơi vào trong quỷ vực tinh thần bắt đầu tỉnh lại từ trong cơn ác mộng. Bọn họ nhìn phương hướng nơi Hàn Phi đang đứng, nhìn người phá vỡ thế cục duy nhất đó.
Không ai biết Hàn Phi đã làm được bằng cách nào, có điều bọn họ có thể chắc chắn một chuyện, thầy giáo đến từ trường học kia lại cứu tất cả mọi người một mạng.
"Hình Phu! Vô Thường!"
Hai oán niệm khổng lồ xuất hiện hai bên trái phải của Hàn Phi, tầng lầu bị đánh thủng, hắn dẫm lên đầu của oán niệm cỡ lớn, đứng trên đỉnh của tòa nhà đen, giống như một lá cờ mới được giương lên trong Cục điều tra.
"Tìm được bản thể của viện trưởng rồi! Giết chết gã!"
Lửa đen của hận ý bùng cháy trong tâm trí Hàn Phi, những con cá lớn nhảy ra khỏi vực sâu, bơi lội bên trong bệnh viện tâm thần.
Các thành viên của cục điều tra bị phân tán đang tụ tập về phía Hàn Phi, lúc này hắn chính là hi vọng của bọn họ.
Sau khi quỷ vực tinh thần bị phá vỡ, mọi thứ đã đi theo tiết tấu của Cục điều tra. Phó Liệt được viện trưởng đặc biệt quan tâm đi ra khỏi quỷ vực, cả người anh bùng cháy ngọn lửa báo thù đang đánh nhau cùng một hận ý với tia máu màu đỏ trôi nổi bao quanh người bên dưới tầng hầm của tòa chính.
Tám lần thức tỉnh nhân cách, Phó Liệt dường như là con át chủ bài mà Vĩnh Sinh Pharmatical dùng để đối phó với quỷ quái. Việc nghiên cứu nhân cách ban đầu của bọn họ không thể nói là hoàn toàn thất bại, sự hi sinh của những đứa trẻ vẫn có một giá trị nhất định.
Hàn Phi ở phía xa cũng nhìn thấy Phó Liệt đang trực diện chiến đấu cùng viện trưởng. Loài người khi dốc toàn bộ sức lực vào nhân cách, cộng thêm đủ các phương pháp tăng cường, cuối cùng cũng có năng lực để quyết chiến một trận với hận ý.
Mười mấy năm sau thảm họa, những người sống phải giãy giụa trong ranh giới giữa sống và chết, nhưng cũng chưa từng một giây có ý định từ bỏ.
"Sức mạnh chủ yếu của viện trưởng dùng để khắc chế phó liệt và các thành viên khác của Cục điều tra, nhiều nhân cách đặc biệt tiến vào quỷ vực tinh thần như vậy, quả thực đã mang đến một áp lực rất lớn đối với nó."
Nếu như viện trưởng không phân tâm để đối phó với những người khác, Hàn Phi sẽ không có cơ hội chống đỡ.
"Thật là một con quái vật đáng sợ, con quỷ như vậy phải sớm khiến cho nó hồn phi phách tán!"
Quỷ quái trong bệnh viện tâm thần bị Hàn Phi thanh trừ, nuốt chửng, viện trưởng cũng dần dần bị Phó Liệt và thành viên của cục điều tra áp chế ở tầng hầm thứ ba toà chính.
Bệnh viện tâm thần thần bí bị cục điều tra bao vây, kể từ sau khi thảm họa xảy ra thì cũng không có người sống tiến vào mở cửa phòng bệnh ra nữa, mọi người cũng nhìn thấy những cảnh tượng đáng sợ khiến người ta sởn tóc gáy.
Trường học trước đây sẽ chuẩn bị tế phẩm cho tòa nhà đen, những người lang thang không còn bố mẹ và những đứa trẻ tâm lý dị dạng vì quỷ quái, có rất nhiều đã được đưa đến đây, trở thành vật thử nghiệm mới của viện trưởng.
Viện trưởng trước đây từng làm việc tại Vĩnh Sinh Pharmatical, dùng những đứa trẻ trong cô nhi viện để làm thí nghiệm nhân cách. Sau khi thảm họa phát sinh, gã vẫn không hề thay đổi, không ngừng tạo ra đủ các thể loại quái vật méo mó biến thái.
Nếu như không có Hàn Phi, Phó Liệt và các thành viên khác của cục điều tra có thể sẽ bị mắc kẹt bên trong quỷ vực tinh thần, để tầng tầng lớp lớp các thể loại quái vật dần dần giày vò đến chết.
"Tên điên táng tận lương tâm này, không biết đã hại chết bao nhiêu đứa trẻ vô tội rồi! Nhất định không được bỏ qua cho nó!" Trong vòng đen không ngừng phát ra giọng nói của tổ trưởng các tổ, suy nghĩ của mọi người đều rất giống với Hàn Phi.
Các thành viên của cục điều tra tiến vào từng tầng một, một màn khiến người ta không hề nghĩ đến đã xuất hiện. Dường như là Phó Liệt quen biết với viện trưởng, trước khi thảm họa phát sinh thậm chí hai người còn là đồng nghiệp.
Nhưng từ kết quả hiện tại cũng có thể đoán ra, viện trưởng đã phản bội Phó Liệt, đây cũng là điều khiến cho Phó Liệt khi giao chiến với viện trưởng, nhân cách phục thù đã phát huy hiệu quả mạnh nhất.
"Chờ sau khi trận đấu kết thúc mình phải đi hỏi Phó Liệt một chút, để xem anh ấy với Phó Thiên và Vĩnh Sinh Pharmatical rốt cuộc là có quan hệ gì?"
Hàn Phi hiện tại đã trưởng thành đến mức có thể kiểm soát được chiến cuộc. Trong vực sâu tham lam có hai con quỷ hận ý, trong đó có một con đã đốt cháy được ngọn lửa đen, có nó và Phó Liệt phối hợp, viện trưởng muốn lật ngược tình thế là rất khó.
Dù sao thì viện trưởng cũng khác với các quỷ quái khác, sức mạnh của nó nằm ở đủ loại thủ đoạn quỷ dị và việc học tập nghiên cứu phân tích cực tốt. Bệnh viện tâm thần số 3 chính là nơi phân tích năng lực của người sống, gã nghiên cứu nhân cách vô cùng triệt để, thậm chí có thể sánh với cứ điểm của những người sống sót.
Nếu như không có sự giúp đỡ của số 2, cảm nhận được trước vị trí của đại não, chỉ những quỷ vực tinh thần thôi cũng đã đủ để nó bất khả chiến bại.
"Quỷ vực tinh thần của viện trưởng dường như là đang mô phỏng thế giới ký ức của điện thờ, nó dùng nỗi sợ hãi của mình làm cốt lõi, muốn tạo ra một thế giới có thể hấp thu nỗi sợ hãi, không ngừng tự mình hoàn thiện. Chờ sau khi nó thu thập đủ nhiều nhân cách và nỗi sợ hãi, nói không chừng sẽ thực sự trở thành một tồn tại không thể nhắc đến thao túng nỗi sợ hãi." Hàn Phi lặng lẽ lấy dao tái sinh ra: "Tuyệt đối không thể để nó chạy thoát."
Sương đen tham lam giống như cơn sóng dâng trào. Sau khi dung hợp với đại não của số 2, Hàn Phi vẫn chưa kịp có thời gian kiểm tra, có điều hắn đã cảm nhận rõ được nhân cách tham lam và nhân cách chữa trị đã trở nên mạnh hơn.
Khi hắn toàn lực sử dụng nhân cách, tất cả các thành viên của Cục điều tra khi đến gần hắn đều sẽ cảm thấy sợ hãi, như thể chỉ cần đến gần thì linh hồn của mình sẽ bị hắn nuốt mất.