Bốn hận ý mà hệ thống nhắc nhở dường như đều có liên quan đến tuổi thọ, thậm chí còn có một hận ý có tên trùng với Vĩnh Sinh Pharmatical. Điều này khiến cho Hàn Phi càng tò mò mối liên hệ giữa Vĩnh Sinh Pharmatical và những hận ý này.
Sau khi sở hữu hộp đen, Phó Sinh mới sáng lập ra Vĩnh Sinh Pharmatical, bí mật về trường sinh dường như là được ẩn chứa bên trong hộp đen.
"Muốn thu hút người giàu không thể quan tâm đến chi phí đầu tư, vĩnh sinh quả thực là một mánh khoé không tồi. Chắc là Phó Sinh đã có được rất nhiều thứ bên trong hộp đen, gia tăng tuổi thọ chỉ là một trong số đó."
Hàn Phi cũng đã mở ra mấy tầng của hộp đen, nhưng hắn không hề có phát hiện nào, điều này có thể là bởi vì những thứ ở tầng bên ngoài của hộp đen đã bị người ta lấy mất.
"Không biết sau khi giam cầm toàn bộ bốn hận ý Trường Thọ, Thiên Niên, Bất Tử, Vĩnh Sinh vào trong vực sâu tham lam, có khi nào bọn chúng sẽ dung hợp thành quỷ quái mới không."
Trái tim khổng lồ có tên là Trường Thọ rơi vào trong sông đen, nó hấp thụ tuyệt vọng tích tụ trong thế giới nhân gian, vết thương bị chém vào lại nhanh chóng mọc ra mạch máu mới.
Hoa oán hận nở trên bờ dường như phát hiện ra đồ vật thú vị, thân rễ và mạch máu đan xen lại với nhau, nó bắt đầu trưởng thành nhanh chóng.
Từng cánh hoa rụng xuống, bông hoa mới lại nở ra; sau khi có được máu chảy ra trong mạch máu của Trường Thọ, hoa oán hận bừng lên sinh cơ trước giờ chưa từng có.
"Bên trên tuyệt vọng và chết chóc cũng có thể nở ra bông hoa xinh đẹp như vậy à?"
Nhân cách tham lam của Cao Thành là được sinh ra dưới sự không ngừng giày vò hành hạ của Cao Hưng, là kết quả của việc nhân tính méo mó đến cực đoan; nhưng hiện tại nhân cách biến thái này đã trở thành chỗ dựa duy nhất để Cao Thành phản kháng lại Cao Hưng. Vực sâu tràn đầy tử ý và ô nhiễm tinh thần, nở ra đoá hoa không ai có thể ngờ tới.
"Não vực của mình hoàn toàn khác với người bình thường, khi số lần thức tỉnh nhân cách tăng lên, thế giới tinh thần không ngừng mở rộng, đang dần dần trở thành một thế giới mới."
Trước khi giam cầm Trường Thọ, Hàn Phi vẫn còn chưa nhận thức được, thế giới tinh thần của hắn càng ngày càng giống với thế giới ký ức điện thờ do không thể nhắc đến cấu tạo nên.
Lấy nhân cách làm nền móng, lợi dụng đủ loại năng lực của quỷ quái để hoàn thiện, không ngừng lấp đầy ký ức của quá khứ, cuối cùng hình thành nên một thế giới thuộc về chính mình.
"Não vực của người sống và quỷ vực của hận ý, mở rộng đến một mức nhất định, có khi nào sẽ có tư cách để trở thành không thể nhắc đến không?"
Hàn Phi đã tiến vào rất nhiều thế giới ký ức của điện thờ. Đối với hắn mỗi một thế giới ký ức điện thờ giống như một quỷ vực siêu lớn, đại diện cho quá khứ của không thể nhắc đến, ủy thác chấp niệm của không thể nhắc đến.
"Nếu như mình không ngừng cường hóa tiếp, có khả năng nào sẽ trở thành không thể nhắc đến trong thế giới ký ức điện thờ này không?"
Một ý nghĩ giống như tia điện xẹt qua trong tâm trí của Hàn Phi: "Khi mình trở thành không thể nhắc đến, soán thần hẳn là đã được tính là thành công rồi chứ?"
Mặt đất nứt nẻ đã khôi phục lại, mạch máu vặn vẹo bên trong dòng sông ngầm dưới lòng đất toàn bộ đã biến mất, lui về phương hướng viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên; thôn trang bị Hàn Phi điều tra qua này bây giờ bên trong không còn một người sống sót nào nữa.
Quỷ vực của Trường Thọ đã bị xóa sạch, ánh sao tỏa sáng trên bầu trời đêm dẫn đường cho Hàn Phi. Sau khi uống hết hai lọ máu quỷ, hắn thu lại toàn bộ khí tức rồi tiến vào bên trong rừng rậm, lặng lẽ đến gần viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên từ bên kia.
Hàn Phi không hề quên nhiệm vụ của mình, nhưng nhiệm vụ ngẫu nhiên của điện thờ nhìn thì đơn giản kia, mà thực ra độ khó vô cùng lớn.
Cả khu vực của viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên đã hoàn toàn bị quỷ vực bao trùm, tốc độ thời gian khác với thế giới bên ngoài, hai mắt có thể nhìn thấy các loại kiến trúc bên trong viện dưỡng lão. Nhưng bất kể đi như thế nào, cũng đều không thể kéo gần khoảng cách của mình với viện dưỡng lão.
Bây giờ so sánh một chút, trong ba tòa nhà quỷ trên ghi chép của Cao Thành, thủy cung Biển Sâu vậy mà lại là chiến lược có độ khó thấp nhất.
"Cứ như thế này cũng không phải là cách." Hàn Phi lại lui về rìa của quỷ vực, hắn trao đổi với Trường Thọ bên trong vực sâu tham lam. Dưới sự "thuyết phục" của rất nhiều quỷ quái, trái tim đang đập kia bắt đầu chỉ đường cho hắn.
Bên trong sương đen tham lam thấm đẫm máu của Trường Thọ, sương mù hóa thành màu đỏ đậm.
Nói ra cũng thật kỳ lạ, sau khi dung hợp với máu của Trường Thọ, ảnh hưởng của hiệu ứng đặc biệt trong quỷ vực của viện dưỡng lão đối với Hàn Phi đã giảm đến mức thấp nhất; hắn bắt đầu thích ứng với tốc độ thời gian bên trong quỷ vực.
Sau khi tiêu hao mất một giờ đồng hồ, cuối cùng Hàn Phi cũng đến gần được viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên.
Viện dưỡng lão này lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn. Mười mấy tòa kiến trúc thẳng đứng, phong cách kiến trúc cũng vô cùng quỷ dị, giống như vô tình lạc vào cơn ác mộng của một bệnh nhân nào đó vậy.
"Cái mình nhìn thấy là chân thực, hay là hư ảo?"
Hàn Phi thử vạch sương mù màu máu ra, viện dưỡng lão trong mắt hắn lập tức khôi phục lại bình thường; không có tòa nhà lớn quỷ dị méo mó, cũng không có bầu không khí kinh khủng đáng sợ, chỉ có một tòa phức hợp hài hòa.
Nhưng khi hắn thông qua sương máu để nhìn lại lần nữa, tất cả các kiến trúc bên trong viện dưỡng lão toàn bộ lại méo mó.
"Nơi này trông thì sáng ngời chữa lành, nhưng trên thực tế lại là một nơi cực kỳ méo mó. Tất cả mọi thứ đều đang dị hóa với tốc độ cao, thật giống như sào huyệt của ác mộng."
Bởi vì tốc độ thời gian không tương đồng, bên trong viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên xuất hiện đủ loại quái vật mà ở những nơi khác căn bản không thể nhìn thấy. Thảm họa bên ngoài mới xảy ra được có mười mấy năm, mà ở nơi đây thảm họa đã ảnh hưởng đến trăm năm, có khả năng cũng đã dị hóa ra thứ gì đó.
Dùng sương máu che đi mắt trái, hai mắt Hàn Phi nhìn thấy những cảnh tượng hoàn toàn khác nhau, một bên bình thường một bên dị hóa cao độ.
"Nhiệm vụ điện thờ bảo tao đến phòng bảo vệ cứu A Niên ra, mày có biết phòng bảo vệ ở đâu không?" Hàn Phi thử giao tiếp với Trường Thọ, nhưng hận ý này một câu cũng không dám nói. Dường như chỉ cần tiết lộ bí mật có liên quan đến viện dưỡng lão thì nó sẽ lập tức bị một sức mạnh chưa biết nào đó giết chết.
"Trong viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên có ít nhất ba hận ý, Trường Thọ này đến lửa đen cũng còn chưa đốt cháy được, chắc là hận ý dễ bắt nạt nhất."
Không cưỡng ép, Hàn Phi men theo con đường nhỏ đến cửa bên của viện dưỡng lão, hắn âm thầm lẻn vào.
Viện dưỡng lão trong mắt phải sạch sẽ ngăn nắp, đúng là viện dưỡng lão quốc tế số 1, khắp nơi đều là những chi tiết nhỏ suy nghĩ cho người già. Ví dụ như dây kéo khẩn cấp có thể được thấy ở khắp nơi, tay vịn trên phạm vi toàn bộ, sàn sưởi ấm, ghế ngồi toàn bộ đều được thiết kế bo góc, mặt đất đều được xử lý chống trơn trượt, ngoài ra trên tường còn lắp đèn chống chói mắt.
Mắt phải nhìn thấy toàn là những chăm sóc nhân văn, tôn trọng và kính trọng người già hết mức, nhưng mắt trái bị bao trùm bởi sương máu của Hàn Phi lại nhìn thấy một cảnh tượng hoàn toàn khác biệt.
Trên cửa phòng ngủ của người già có lắp hai mắt mèo, việc thiết kế này là để tiện cho hộ lý có thể kịp thời kiểm tra tình hình của những người già. Nhưng bên trong đôi mắt mèo kia lại có một nhãn cầu màu đen đang không ngừng chớp động.
Để tránh cho người già bị ngã, mặt đất bên trong viện dưỡng lão không có sự khác biệt về độ cao, nhìn thì đều là mặt phẳng, nhưng lại có máu chảy theo hướng hành lang ra phía bên ngoài.
Lối đi bên trong viện dưỡng lão thường tương đối rộng, để tiện cho những người già ngồi xe lăn có thể ra vào. Nhưng lối đi ở đây lại rộng đến khó tin, trên khung cửa vẫn còn lưu lại vảy và rất nhiều các vết xước, ra vào phòng không phải là những người già ngồi xe lăn, mà là một số thứ khác.
Những loại bất thường như thế này có thể thấy ở khắp nơi. Điều khiển Hàn Phi sợi tóc gái nhất chính là, hắn nhìn thấy phần giới thiệu và chân dung của bác sĩ viện dưỡng lão.
Viện dưỡng lão do Vĩnh Sinh Pharmatical sáng lập này có các chuyên gia và bác sĩ từ các bệnh viện có thẩm quyền tư vấn, có đầy đủ các thiết bị điều dưỡng, đã thiết lập các mối quan hệ chặt chẽ với bệnh viện hạng ba để cung cấp dịch vụ cấp phát thuốc.
Thoạt nhìn, tất cả có vẻ như đều là vì lợi ích của người già, nhưng trên thực tế các bác sĩ tham gia hội chẩn đều là quỷ!
Thuốc mà bọn họ cho những người già dùng đều là được điều chế từ các vật nguyền rủa như nhộng Trường Thọ hay nước giếng Vĩnh Sinh. Cái gọi là thuốc bí mật kia còn kinh khủng hơn cả thuốc độc giết người, sẽ biến người già bên trong viện thực sự biến thành quái vật.
"Đây mà được gọi là viện dưỡng lão á, phải gọi là địa ngục trần gian mới đúng. Những người già trở thành món đồ chơi và đối tượng thí nghiệm của bọn họ, cái chết trở thành một chuyện cầu cũng không được."
Trong rất nhiều các căn phòng hiện tại vẫn đang vang lên tiếng kêu gào của những người già. Thật đáng tiếc bên trong căn phòng toàn bộ đã bị bụi quét qua, tất cả sự thật đều bị thời gian chôn vùi.
Có sự giúp đỡ của Trường Thọ, Hàn Phi tránh được những nguy hiểm có thể xuất hiện. Đi bên trong hành lang dài rất lâu hắn mới nhìn thấy một tấm bản đồ địa hình sơ tán phòng cháy chữa cháy.
"Phòng vẽ tranh thư pháp, phòng âm nhạc, phòng tín ngưỡng, phòng chơi cờ, đại học lão niên, phòng hộ lý, phòng chăm sóc cuối đời..."
Nhìn chằm chằm hồi lâu, Hàn Phi phát hiện phòng bảo vệ nằm ở một góc vô cùng không nổi bật.
Công tác an ninh của viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên sử dụng đội ngũ rất chuyên nghiệp. Tất cả các nhân viên bảo vệ đều được trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, có thể đối phó với hầu hết các nguy hiểm, còn nắm được các kiến thức hộ lý cơ bản, có thể sử dụng làm hộ lý khi nhân lực không đủ.
Vị trí đã được xác định, nhưng nỗi bất an trong lòng Hàn Phi không hề suy yếu chút nào. Khắp nơi bên trong tòa nhà quỷ đều ẩn chứa sát ý, chỉ cần không cẩn thận thì sẽ mất mạng, từng bước đi của hắn đều phải vô cùng thận trọng.
"Đồng hồ trên tường đã dừng lại, nhưng mình cảm thấy cơ thể đang lão hóa với tốc độ nhanh hơn, ngay cả khi trốn trong sương máu cũng không có tác dụng, quỷ vực này dường như đang ăn mòn sinh mệnh của mình."
Đi theo bản đồ tiến về phía trước, Hàn Phi còn chưa đi được bao xa thì tiếng kêu gào thảm thiết của người già trong phòng bệnh hai bên đột nhiên lớn hơn. Vào thời khắc này dường như trong phòng bệnh đang có thảm kịch xảy ra.
Đến gần cánh cửa, Hàn Phi nằm sấp trên mắt mèo nhìn vào bên trong. Giết chóc đã kết thúc, cả phòng bệnh đều ngập tràn vết máu.
Điều khiến hắn ngạc nhiên là, vết máu đang đông lại và bong ra với tốc độ cực nhanh, chỉ vài phút sau bức tường đã khôi phục trở lại bình thường.
Hàn Phi thử mở cửa ra, trong phòng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy dấu vết giết chóc, nhưng thi thể và hung thủ toàn bộ đều đã không thấy đâu, cứ như thể đã biến mất trong thời gian vậy.
"Bùm!"
Cảm giác va chạm mạnh mẽ đột nhiên truyền đến từ sau lưng Hàn Phi. Hắn như thể bị một chiếc xe đâm phải, vai trái biến dạng, cơ thể hướng về phía trước ngã xuống đất.
"Thứ gì đánh lén mình vậy?"
Hàn Phi không phát hiện ra bất kỳ bất thường nào, ngay cả bóng dáng của quỷ quái cũng không nhìn thấy.
Khi nhìn xung quanh, hắn đột nhiên cảm thấy dưới bụng ớn lạnh, trên bụng không biết vì sao lại xuất hiện một vết thương, giống như bị dao sắc đâm vào, máu chảy ra, thấm đẫm quần áo của hắn.
"Ai tấn công tôi?"
Che vết thương lại, Hàn Phi không dám ở nguyên tại chỗ, hắn dùng tốc độ cực nhanh hướng hành lang bên kia chạy tới.
Sau khi chạy được mười mấy mét, Hàn Phi ngoảnh đầu lại liếc nhìn một cái. Hắn nhìn thấy một hộ lý đầu bịt khăn đen, trong tay cầm một con dao sắc bén xuất hiện ở nơi hắn vừa đứng.
Hành động của hộ lý kia vô cùng kỳ lạ, gã đánh vào chỗ trống, sau đó giơ con dao trong tay lên và đâm về phía không trung!
Thấy vậy, đồng tử của Hàn Phi đột nhiên co rút lại.
Chỗ hộ lý đâm chính là nơi hắn vừa mới dừng lại, nhìn kỹ thì nơi đó vừa hay chính là vị trí vùng bụng của hắn.
"Gã có thể từ tương lai của 10 giây sau, tấn công mình của hiện tại?" Hàn Phi chưa từng thấy qua năng lực quỷ dị đến như vậy, như thế này đến phòng bị cũng vô cùng khó khăn.
Hộ lý đầu bịt khăn đen chậm rãi xoay người lại, gã đứng ở nơi cách Hàn Phi mười mấy mét, lại giơ con dao sắc bén trong tay lên. Ý thức được nguy hiểm, Hàn Phi quyết đoán né tránh, giây tiếp theo sương máu bị rách ra, trên má của hắn xuất hiện một vết thương.
"Triển khai quỷ vực sẽ đánh thức hận ý trong viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên, đến lúc đó cục diện sẽ còn trở nên càng bị động hơn." Hàn Phi quay người bỏ chạy. Tạm thời hắn vẫn chưa muốn khai chiến toàn diện với viện dưỡng lão, chủ yếu là do thực lực chênh lệch quá lớn, hắn cũng không thể đánh lại: "Hộ lý này có thể xuyên qua sự bảo vệ của sương máu, thật sự không phải là một con quỷ đơn giản, vẫn nên tránh đi thì hơn."
Giữa Hàn Phi và hộ lý đầu đội vải đen có một khoảng cách thời gian, hai người dường như đang sống ở hai dòng chảy thời gian khác nhau. Điều khiến Hàn Phi lo lắng là đối phương có thể lợi dụng sự chênh lệch thời gian đó để công kích mình, hắn rất khó đánh lại.
"Năng lực của hộ lý chắc chắn là cũng có những hạn chế nhất định, rất có thể là cần phải nhìn thấy mục tiêu, hoặc là cần phải giữ một khoảng cách nhất định với mục tiêu mới được."
Lo lắng suy nghĩ thực sự của mình bị người ta đoán ra, Hàn Phi liên tiếp đổi mấy gian phòng để trốn tránh. Sau khi chắc chắn hộ lý đó không đuổi theo nữa, hắn mới chạy thẳng đến phòng bảo vệ.