Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 886 - Chương 886: Móc Lấy Hai Mắt Thần Linh

Chương 886: Móc lấy hai mắt thần linh Chương 886: Móc lấy hai mắt thần linh

"Phù!"

Thời gian quá dài sử dụng nhân cách tham lam khiến cho cơ thể của Hàn Phi suýt chút nữa đã suy sụp, hắn phun ra một ngụm máu lớn.

Nhãn cầu màu đen khổng lồ ngoan ngoãn ở bên cạnh Hàn Phi, giống như đứa trẻ đã mắc lỗi.

"Các bộ phận cơ thể của mày vẫn còn rất tươi, nhanh chóng nghĩ cách ghép lại với nhau đi, đừng ở đó thả thính nữa, tao vẫn thích dáng vẻ ngỗ ngược mất dạy của mày hơn." Hàn Phi vỗ vỗ ngực mình: "Yên tâm đi, thể xác này rắn rỏi lắm, không sao đâu."

Hàn Phi không biết Cao Thành nghe thấy câu này sẽ có phản ứng gì, nhưng Đại Nghiệt quả thực lại bắt đầu vui vẻ.

Lần này tấn công thành mới Hy Vọng, đối với Hàn Phi mà nói thu hoạch rất lớn.

Lấy lại thể xác cho Đại Nghiệt chỉ là một trong số đó, một số lượng lớn quỷ quái hiếm có và các thiết bị nghiên cứu quỷ quái của Deep Space Technology cũng rất hữu ích. Đương nhiên quan trọng nhất là hắn đã truyền đạt chuyện mà mình biết cho người thức tỉnh nhân cách 8 lần đó.

Ở bất cứ nơi nào, người thức tỉnh nhân cách 8 lần đều là tồn tại hạng nhất, tất cả những gì mà người đó nói sẽ được mọi người coi trọng.

“Đáng tiếc mình vẫn còn quá yếu, nếu không thì đã không cần phiền phức như vậy, trực tiếp mở miệng đòi thành mới Hy Vọng là được rồi."

“Nếu như mình có thể nuốt được hận ý trong thủy cung Biển Sâu, vậy thì thực lực tự thân của mình sẽ tương đương với tòa nhà quỷ, ai đó trước khi muốn ngăn cản mình cũng sẽ phải cân nhắc."

Ở trong biển hoa của viện dượng lão, Hàn Phi đã nuốt một lượng lớn hoa linh hồn. Những tên đáng thương kia thông qua lễ rửa tội của nhân cách chữa trị, bắt đầu điểm xuyết cho vực sâu, bọn họ nở rộ trên vách tường tuyệt vọng, đem đến một màu sắc khác cho vực sâu.

Hoa linh hồn và nhân cách chữa trị thực ra là quan hệ bù đắp cho nhau. Những dơ bẩn trên người bọn chúng được nhân cách chữa trị gột rửa hết, mặt tốt của nhân tính nở ra trong vực sâu, lại trở thành trợ lực cho nhân cách chữa trị.

Cùng với việc nhân cách chữa trị từng bước được củng cố, Hàn Phi càng ngày càng có tự tin giữ được hai mắt của thần linh, mọi chuyện đang phát triển theo hướng mà hắn dự tính.

"Khôi phục cơ thể cho Đại Nghiệt trước, sau đó đi thủy cung Biển Sâu, để Cao Thành đoạt lại hai mắt của Cao Hưng một lần nữa!"

Ba cứ điểm lớn có thể đứng vững trong thảm họa, là dựa vào "vũ khí đặc biệt" có thể chống chọi với hận ý hạng nhất. Đây cũng là sự khác biệt về bản chất của bọn họ so với những cứ điểm của người sống sót khác.

Nếu như có thể chi phối hận ý bên dưới thủy cung Biển Sâu, vậy thì Hàn Phi sẽ có năng lực tạo ra cứ điểm lớn thứ tư của con người.

Trầm tư rất lâu, Hàn Phi đột nhiên nghe thấy tiếng nhà sụp đổ. Ngoảnh đầu nhìn lại, cơ thể của Đại Nghiệt tan rã đầy mặt đất, làm sụp đổ cả căn nhà, làm ô nhiễm mặt đất.

"Mày không có cách nào tự mình lành lại à?" Gượng cười một tiếng, Hàn Phi thử dùng ánh sao chữa trị chiếu vào Đại Nghiệt, hiệu quả cũng không tốt lắm.

Uống hết một lọ máu quỷ, chờ khi cơ thể khôi phục được một chút, Hàn Phi lại mở vực sâu tham lam ra một lần nữa. Hắn dùng sương đen bao phủ cơ thể tàn tạ của Đại Nghiệt.

"Trên người mày có nguyền rủa của không thể nhắc đến, sức mạnh của tao không giúp được cho mày, có điều tiếng cười điên cuồng hẳn là có thể." Tìm đến chiếc xe mà mình đã ẩn giấu, Hàn Phi cùng với Âm Thương trở về hiệu thuốc An Khang.

"Cũng may lại thu được một số linh hồn, chắc là có thể khiến cho tiếng cười điên cuồng ra tay lại một lần nữa."

Đặt toàn bộ tế phẩm mới đạt được lên trên tế đàn, Hàn Phi khẽ ấn tay của tượng thần. Không cần dùng bất kì ngôn ngữ nào, hai mắt tượng thần dường như sắp mở ra, những tia máu bò khắp cơ thể của Đại Nghiệt, bắt đầu trừ bỏ những nguyền rủa còn lưu lại trên các miệng vết thương cho nó.

"Cảm giác thật kì lạ, trên thế giới này vậy mà lại có một người khác tâm ý hoàn toàn tương thông với mình, bản thân sự tồn tại của hoa song sinh hẳn là một kì tích."

Tế phẩm rất nhanh đã tiêu hao sạch sẽ, tượng thần bắt đầu sử dụng sức mạnh của chính mình. Dần dần, trái tim của Đại Nghiệt đã bắt đầu đập một cách có quy luật, âm thanh đó giống như tiếng gọi đến từ thế giới tầng sâu.

Cơ thể bị phân giải ghép lại với nhau, tia máu trong tượng thần như kim chỉ dùng để may vá.

Khí tức tai họa khuếch tán bên dưới tầng hầm, mấy Âm Thương liên thủ với Hàn Phi cũng không thể áp chế được nó. Linh hồn tà ác hung dữ kia ngẩng mặt lên trời gầm thét, chỉ là uy thế còn lại vô tình phát ra mà đã có thể nâng mặt đất lên từng lớp.

Thể xác khổng lồ vươn vai về bốn phía, một ngôi sao xấu màu máu được sáng lên trong không trung.

Không phải là hận ý, nhưng lại có mong muốn tiêu diệt còn thuần túy hơn cả hận ý, sự xuất hiện của Đại Nghiệt đại diện cho thiên tai sắp đến rồi!

"Hiệu thuốc An Khang đã không thể ở lại được nữa, mọi người hãy nhanh chóng di chuyển tượng thần đến nơi khác. Chúng ta sẽ tạo ra một cứ điểm hoàn toàn mới ở xung quanh nơi đó. Tôi cũng sẽ tìm ra con đường mới để người và quỷ cùng tồn tại."

Tế đàn dưới tầng hầm được Âm Thương chuyển đi, bọn họ tranh thủ lúc trời còn tối rời khỏi đó.

"Chúng ta cũng phải trở về rồi."

Hàn Phi vẫy vẫy tay với Đại Nghiệt. Con quái vật khổng lồ cao hơn năm mét kia vô cùng hiểu chuyện nằm bò trước mặt Hàn Phi, còn hất đổ chiếc xe của hắn sang một bên, dường như là muốn nói -- ngồi lên con đi, con còn nhanh hơn nó.

"Mày như thế này ra ngoài, dễ khiến người ta hoảng sợ lắm đấy." Hàn Phi bất lực nhìn Đại Nghiệt. Nó đang dùng cơ thể to lớn lăn lộn đùa nghịch dưới đất, mặt đất đều đang hơi rung động: "Cái tên này mày không sợ tao chút nào, vẫn phải để Từ Cầm dạy dỗ mày nhiều hơn."

Nghe thấy cái tên Từ Cầm, Đại Nghiệt lập tức trở nên ngoan ngoãn. Hàn Phi cũng không biết tại sao nó lại sợ Từ Cầm, ở bên cạnh cô ấy nó giống như một kẻ bám đuôi vậy, có thể đây là đãi ngộ của nữ chủ nhân.

Sương đen nuốt lấy Đại Nghiệt, Hàn Phi lái xe vội vàng trở về Cục điều tra.

Từ bài học của lần trước, lần này hắn không lái xe của thành mới Hy Vọng vào Cục điều tra nữa, nên xuống xe ở cách đó rất xa.

Vừa đi đến cửa của Cục điều tra, vòng đen của Hàn Phi đã nhận được vô số tin nhắn. Tin tức mấy hận ý liên thủ tấn công thành mới Hy Vọng hôm qua đã truyền đến Cục điều tra, lãnh đạo cấp cao vô cùng coi trọng.

Với tư cách là kẻ đầu têu, sau khi nhận được thông tin, Hàn Phi cũng hơi chột dạ. Người của thành mới Hy Vọng không rõ, nhưng tổ điều tra từng kề vai sát cánh cùng hắn chắc hẳn có thể nhìn ra được gì đó từ trong sương đen.

"Tổ trưởng, tối hôm qua sau khi tách khỏi chúng tôi cậu đã đi đâu?"

Trở về văn phòng làm việc của tổ 13, Hàn Phi vừa mở cửa ra đã nhìn thấy tất cả các tổ viên đều đứng bên trong, dường như đã đợi hắn cả một đêm rồi.

"Tôi với tư cách là tổ trưởng, còn phải báo cáo công việc với mọi người nữa à?" Đóng cửa phòng lại, Hàn Phi thoải mái ngồi xuống ghế: "Có việc thì nói, không thì tan họp."

"Tối hôm qua tại vùng đệm của thành mới Hy Vọng gặp phải sự tấn công của hận ý, trong đó có một số ẩn nấp trong sương đen. Bọn chúng đã tránh được tất cả các thiết bị thăm dò của thành mới Hy Vọng, khiến cho toàn bộ người dân và quản lý cấp cao của thành mới Hy Vọng phải sợ hãi." Đông Khuyển nhìn Hàn Phi: "Người ngay không nói mập mờ. Trong ấn tượng của tôi, hình như chỉ có cậu mới có thể làm được. Hơn nữa theo như người chứng kiến thuật lại, biển sương đột nhiên xuất hiện đó rất giống với sương đen tham lam của cậu."

"Anh đừng có nói linh tinh! Tôi vô duyên vô cớ đi tấn công thành mới Hy Vọng làm gì? Đó là một tòa thành đấy! Tôi chỉ có một mình, cho dù đầu óc có vấn đề hơn nữa, cũng sẽ không thử đi khiêu khích cứ điểm người sống sót lớn nhất sau thảm họa!" Vô cùng chân thành, Hàn Phi nói một cách rất có lý, nhưng mọi người đều cảm thấy hắn quả thực có khả năng sẽ làm ra chuyện như vậy: "Đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, hung thủ gây án thông thường đều phải có động cơ, thế động cơ gây án của tôi là gì? Chấp nhận rủi ro lớn như vậy, để đạt được cái gì?"

"Có thể chỉ đơn thuần là nhìn bọn họ ngứa mắt?" Hai nắm đấm của Diêm Lạc va chạm với nhau, sao chổi bắn ra xung quanh: "Bất kể có phải là anh không, lần sau có thể cân nhắc dẫn theo cả tôi."

"Tôi thực sự không phải là loại người đó."

"Không sao." A Niên cười híp mắt nhìn Hàn Phi: "Khi bên trên hỏi đến, chúng tôi đã nói giúp cậu rồi, nói cậu lúc đó ở cùng với chúng tôi, tuyệt đối không thể là cậu được."

"Mới sáng sớm mọi người đến đây chính là để nói những chuyện này sao?" Cầm một tờ biểu mẫu lên, Hàn Phi nghiên cứu món ăn của nhà ăn.

"Chúng tôi đến đây là muốn hỏi cậu, mục tiêu của hôm nay là tòa nhà đen nào?" Đông Khuyển đứng thẳng người: "Mỗi khi chúng ta giết được một hận ý, sức mạnh tổng thể của quỷ quái cũng sẽ yếu đi một phần, khoảng cách với tương lai và hy vọng của chúng ta cũng sẽ gần hơn một chút."

Chỉ trong một ngày tiếp xúc ngắn ngủi, thái độ của Đông Khuyển đối với Hàn Phi đã thay đổi rất lớn. Mặc dù có rất nhiều lúc biểu hiện của Hàn Phi không được bình thường lắm, nhưng anh ta có thể chắc chắn hắn là thực lòng nỗ lực để xua đuổi quỷ quái, không xen lẫn bất cứ tư lợi nào, cũng không bị cuốn hút bởi quyền lực.

"Không vội, tiếp theo đây chúng ta sẽ chuẩn bị làm một chuyện lớn."

Hàn Phi dẫn các thành viên trong tổ đi tìm người phụ trách cao nhất của trung đội điều tra -- vị lãnh đạo cũ của Lệ Tuyết. Hắn thuyết minh với đối phương về kế hoạch thôn phệ hai mắt thần linh của mình, hy vọng có thể nhận được sự ủng hộ của đối phương.

Vì để thuyết phục đối phương, Hàn Phi còn gọi Học Bá đến, liệt kê ra chi tiết từng bước một.

Truy giết hận ý hạng nhất hàng đầu, đối với cứ điểm người sống sót mà nói là một chuyện vô cùng nguy hiểm; một khi thất bại, cả cứ điểm sẽ phải đối mặt với sự trả đũa tàn nhẫn của hận ý hạng nhất hàng đầu, tất cả người sống đều có khả năng sẽ bị giết chết.

Cho dù có may mắn thành công, cũng sẽ gây ra tổn thất cực kì lớn đối với thực lực của mình. Nếu như người thức tỉnh nhân cách 8 lần hy sinh, vậy thì năng lực phòng ngự của cứ điểm sẽ giảm mạnh, ngay cả tự bảo vệ cũng sẽ trở nên vô cùng khó khăn.

Hàn Phi cũng nhìn ra sự do dự của lãnh đạo, hắn rất nghiêm túc giải thích: "Đây không phải là một sự truy sát thông thường, mà là thôn phệ. Nếu như chúng ta có thể thành công, thì sẽ có được sự giúp đỡ của một hận ý hạng nhất hàng đầu! Ông hãy suy nghĩ thật kĩ, nếu như Cục điều tra có thể tăng thêm một vị có sức mạnh chiến đấu tương đương với hận ý hạng nhất hàng đầu, vậy thì tương lai sẽ như thế nào?"

Cứ điểm người sống sót truy sát hận ý là một chuyện vô cùng lỗ, vậy nên ngoại trừ Cục điều tra có rất ít cứ điểm cỡ lớn sẽ làm. Nhưng Hàn Phi hiện tại đang ném ra một mồi nhử, truy sát hận ý không những không lỗ, mà còn có khả năng kiếm được một món lớn, điều này quả thực khiến cho người ta rất rung động.

“Tôi có thể dùng tính mạng của mình ra đảm bảo, cũng có thể tiếp nhận các loại kiểm soát nguyền rủa của mọi người. Sau khi thôn phệ thành công, tôi sẽ giúp Cục điều tra làm ba chuyện một cách vô điều kiện, cho dù là một mình tiến vào tòa nhà cấm ở sâu trong khu A cũng có thể." Hàn Phi nói một cách vô cùng nghiêm túc: "Trong tòa nhà cấm có ẩn chứa mấu chốt phát sinh thảm họa, cánh cửa mà quỷ quái đến thế giới này dường như chính là ở đó. Nếu như có thể đạt được hai mắt của thần linh, tôi nguyện ý tiến vào tòa nhà cấm, đóng lại cánh cửa đó cho Cục điều tra, cho tất cả những người sống sót!"

Tòa nhà quỷ đã vô cùng nguy hiểm, mà mức độ nguy hiểm của tòa nhà cấm còn ở trên cả tòa nhà quỷ. Bất kể nhân cách có thức tỉnh bao nhiêu lần, những người tiến vào bên trong tòa nhà cấm thăm dò, không một ai từng sống sót rời khỏi, cũng chính vì thế, nên tòa nhà đó mới được gọi là tòa nhà cấm.

"Nếu như cậu thực sự nguyện ý vào tòa nhà cấm, tôi có thể giúp cậu thử thuyết phục những người quản lý khác của Cục điều tra." Sau khi do dự một chút, ánh mắt của lãnh đạo cũ trở nên kiên định, ông nói vào vòng đen: "Lập tức thông báo cho tất cả những người phụ trách các tổ chiến đấu, bắt đầu từ bây giờ, Cục điều tra tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một!"

Bình Luận (0)
Comment