Sợi dây người dày đặc nhấn chìm Cao Hưng, một đứa trẻ đơn thuần hoàn toàn không thể thích ứng được với môi trường ngột ngạt như vậy.
Bên cạnh nó không có sợi dây nào khác để bám vào, tất cả những sợi dây mà nó gặp phải đều muốn siết cổ nó đến chết, rút cạn máu thịt của nó, bện da và mỡ của nó thành sợi dây thừng mới.
Cơ thể bị càng ngày càng nhiều dây thừng trói buộc, những sợi dây thịt có khuôn mặt người kia khiến cho Cao Hưng càng ngày càng biến dạng. Khí tức trên người nó đang nhanh chóng tăng lên, từ người sống biến thành quỷ, rồi đến oán niệm, cuối cùng biến thành hận ý thuần túy.
"Đây chính là ký ức của Cao Hưng ẩn giấu trong thủy cung biển sâu, là khởi đầu cho sự biến đổi thành quái vật của nó."
Hàn Phi lấy dao tái sinh ra, công cụ bình thường không cách nào phá hoại được ký ức, chỉ có con dao đặc biệt trong tay hắn có thể chặt đứt mọi thứ có mang sát ý.
Cao Hưng vẫn đang chìm xuống, không một ai cứu gã, hoặc lựa chọn giúp đỡ gã.
Mọi người gọi gã là ác quỷ, nhưng hầu hết ác quỷ đều được sinh từ địa ngục.
Trong mạng lưới các mối quan hệ đan xen, tất cả những sợi dây người leo lên trên đều quấn vào với nhau, cho đến khi không ai có thể động đậy được nữa.
Có người bị đè dưới tận cùng, có người tiến được lên một bậc, còn có người dùng dây thịt leo lên, đang tìm đủ mọi cách để thít chặt sợi dây dưới chân cho đến chết, đây là một cơn ác mộng vô cùng kinh hoàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.
"Muốn để kí ức của Cao Thành chiếm giữ hai mắt thần linh, đầu tiên phải để cho nó chịu đựng những khổ nạn tương ứng."
Cao Thành và Cao Hưng đều đang dị hóa trong sự đan xen của những sợi dây, chỉ là tốc độ dị hóa của Cao Hưng nhanh hơn gấp vô số lần so với Cao Thành.
Sau khi trong lòng đại khái có một suy nghĩ, Hàn Phi vung dao đồ tể, tốt đẹp trong nhân tính chặt đứt những sợi dây thịt đang dần dần rắn chắc.
Lưỡi dao xẹt qua, sợi dây thịt trói chặt Cao Hưng bị Hàn Phi chặt đứt. Tốc độ dị hóa của Cao Hưng đã chậm hơn rõ rệt, những sợi dây thịt đang vươn về phía Cao Thành nhiều hơn.
"Anh... đã cứu tôi?"
Cơ thể của cậu bé gầy yếu đã bị siết chặt đến biến dạng, cuộc sống bi thảm đã thay đổi dáng vẻ của nó, khiến nó giống như một con quái vật hơn.
Đối mặt với câu hỏi của Cao Hưng, Hàn Phi không cách nào trả lời. Vận mệnh lại đùa giỡn với Cao Hưng một lần nữa, thực ra là muốn nó hồn phi phách tán.
"Anh muốn cứu tôi đúng không? Anh là đến để giúp tôi đúng không? Tại sao anh không nói gì đi?"
Khổ nạn và ác ý bị Hàn Phi chặt đứt, lần này Cao Thành dị biến nhanh hơn Cao Hưng!
Tuyệt vọng, khổ nạn, lừa gạt, còn có bi thương mất đi tất cả, Cao Thành cắn răng chịu đựng, một khi nó từ bỏ, vậy thì nó và Hàn Phi đều sẽ bị kí ức của Cao Hưng xé nát.
Muốn soán thần, buộc phải có thể chịu đựng quá khứ của thần linh.
"Anh đang giúp tôi đúng không? Anh muốn cứu tôi ra? Anh là ai?"
Cao Hưng không ngừng truy hỏi, một đời gã đen tối và bẩn thỉu, chưa từng có ai dang tay giúp đỡ, người duy nhất giúp đỡ gã chỉ có chính mình.
Im lặng chống lại những sợi dây thịt kia, Hàn Phi muốn giết chết Cao Hưng sau khi trở thành không thể nhắc đến, nhưng hắn sẽ không ra tay đối với đứa trẻ bị lừa dối trong ký ức của gã.
Dưới sự nỗ lực của Hàn Phi, Cao Thành đã tiến lên trên một bước so với Cao Hưng, biến thành một con quái vật dị dạng xấu xí khiến mọi người khiếp sợ.
Nếu như cặp bố mẹ mù lòa không thay đổi vận mệnh của hai đứa trẻ, có lẽ đây chính là tương lai của Cao Thành.
Lúc đầu, những sợi dây thịt đó muốn siết chết Cao Thành, biến nó thành một tồn tại giống như mình, nhưng sau khi Cao Thành phá hủy được quy tắc biến thành quái vật, nó đã bắt đầu chủ động tóm lấy những sợi dây thịt đó để ăn.
Cao Thành xé toang tấm lưới kiên cố, bỏ qua mọi ràng buộc của luật pháp, đạo đức và thế gian, để cơ thể xấu xí méo mó của mình tiếp tục bành trướng.
Quá trình này thực ra vô cùng nguy hiểm, một bước sai lầm sẽ tan xương nát thịt.
"Tại sao con quái vật đó lại trông giống tôi vậy, nó đang mất ăn thế giới của tôi!"
Cao Hưng dường như đã nhận ra vấn đề, Hàn Phi không phải là đang giúp nó, mà chỉ đơn thuần là không muốn nó biến thành quái vật.
"Nếu phải sống như một con người để luôn bị bắt nạt và lừa dối, vậy thì tôi thà... trở thành một con quái vật mà mọi người đều sợ hãi!"
Tay cầm dao đồ tể, Hàn Phi đang cố gắng ngăn những sợi dây thịt. Vừa không chú ý một cái, Cao Hưng phía sau vậy mà lại vồ lấy những sợi dây thịt như một con chó hoang rất đói.
Những chiếc răng chưa mọc ra cắn chặt sợi dây thịt một cách dữ dội, nó nhồm nhoàm nuốt chửng từng khuôn mặt, từ sự ghê tởm và căm ghét ban đầu đến đắm chìm và phấn khích điên cuồng.
Sự chuyển biến của Cao Hưng theo cách không thể tưởng tượng được, thể hiện trước mặt Hàn Phi.
Sự va chạm của vận mệnh đã thúc đẩy sự trưởng thành của hai con quái vật. Điều buồn cười nhất là, bọn họ đã không màng tất cả để tiêu diệt và giết chóc, đều để bảo vệ những thứ quý giá nhất trong trái tim mình.
Chẳng mấy chốc, ký ức của Cao Hưng đã bị hai con quái vật phân chia nhau giành lấy để ăn, nhưng vì sự ngăn cản của Hàn Phi, sự biến đổi của Cao Thành đã triệt để hơn.
Nhân tính có thể xấu xí đến như thế nào, rất nhiều người đều không có câu trả lời.
Hàn Phi cũng đã nhìn thấy rất nhiều nhân tính xấu xí ghê tởm trong thế giới ký ức điện thờ, nhưng bọn chúng đều không là gì so với hai con quái vật khổng lồ trước mặt.
Cao Hưng đối với ký ức về hiện thực luôn hôi thối, bị bao trùm bởi tội lỗi, đủ loại cảm xúc tiêu cực đã đông đặc thành những mảng vảy máu lớn, đã hoàn toàn không thể nhìn ra hình dạng của con người.
Hai con quái vật cực kỳ xấu xí này hiện đang tham gia vào cuộc chiến nguyên thủy nhất, bọn chúng lợi dụng mọi thứ có sẵn xung quanh mình để tạo ra càng nhiều vết thương cho đối thủ càng tốt.
Những bông hoa máu lần lượt xuất hiện, nhìn thế giới chấn kinh vặn vẹo, Hàn Phi như thể nhìn thấy hai nụ hoa ốm bệnh hoạn; thân rễ của chúng quyện chặt vào nhau, chỉ có bóp chết đối phương, chính mình mới có thể nở hoa.
"Hoa song sinh..."
Với sự giúp đỡ hết mình của Hàn Phi, cuối cùng Cao Thành đã viết lại vận mệnh. Nó đã ăn tất cả quá khứ của Cao Hưng, chịu đựng tất cả đau khổ của Cao Hưng, cũng sở hữu ký ức của Cao Hưng.
Tất cả những sợi dây thịt bị Cao Thành ăn, đều biến thành những mạch máu do nó điều khiển, nhanh chóng bò ra xung quanh.
Khi cả thế giới bị chiếm giữ bởi các mạch máu, Cao Thành sớm đã biến thành quái vật mở mắt ra.
Thủy triều đẫm máu ập tới, trên bầu trời như bị bị xé toạc ra một khe hở, trong tiếng rống của Cao Thành, bầu trời đen kịt hoàn toàn bị nổ tung!
Tất cả ảo giác cùng ký ức đều biến mất, Hàn Phi lúc này mới phát hiện ra hóa ra mình và Cao Thành đang ở trong mắt của thần linh, mạch máu dày đặc kia chính là tia máu trong mắt của thần linh.
Dưới sự ảnh hưởng của Cao Thành, Hàn Phi được đưa ra khỏi mắt, hắn đứng trên đỉnh của ác mộng sợ hãi, nhìn xuống chiến trường bên dưới.
Con mắt trái của thần linh đã bị Cao Thành chiếm giữ, cơ thể được tạo thành từ vô số thi thể và oan hồn của nó đang tan rã. Bốn người thức tỉnh nhân cách 8 lần nắm chặt xiềng xích, cố gắng hết sức để trấn áp con quái vật trên mặt nước.
Vì để giúp Hàn Phi, Cục điều tra đã lấy hết mọi thứ mà mình có. Rất nhiều thiết bị ẩn giấu chống lại quỷ quái cũng được đưa vào sử dụng, để làm suy yếu một cách lớn nhất đối với hận ý hạng nhất hàng đầu kia.
Nói thẳng ra, đôi mắt của thần linh vẫn chưa hề thể hiện ra thực lực của mình, năng lực đặc biệt của nó thậm chí còn chưa dùng đã bị tấn công bởi Hàn Phi và Cao Thành đánh lén.
Tuy nhiên, ngay cả khi có cơ hội đầu tiên, đôi mắt của thần linh vẫn chưa bị kiểm soát hoàn toàn, Cao Thành chỉ kiểm soát được con mắt bên trái.
"Thầy Cao! Cố gắng thôn phệ nó càng sớm càng tốt! Chúng tôi sắp không thể cầm cự được nữa rồi."
"Sắp tới cực hạn rồi!"
Năng lực nhân cách có thể nâng cao lẫn nhau, nếu so sánh bốn người thức tỉnh nhân cách 8 lần với những cỗ máy đập phá, thì những thành viên khác của Cục điều tra chính là bộ phận của cỗ máy chiến tranh này. Bởi vì sự tồn tại của mọi người, cỗ máy chiến tranh này mới có thể vận hành trơn tru.
Cao Thành đã mất quá nhiều thời gian để chiếm giữ ký ức của Cao Hưng, bây giờ đã không thể chậm trễ thêm nữa rồi.
"Nếu như lần này không thành công, Cục điều tra trong thời gian ngắn sẽ không thể giúp được mình lần thứ hai, ngày sinh nhật của thần linh thì sắp đến rồi, tất cả mọi người đều có thể sẽ chết!"
Trong lòng Hàn Phi biết rất rõ, bản thân hoàn toàn không có khả năng trì hoãn thêm nữa, đây là cơ hội duy nhất của hắn!
Sương đen từ phía sau tuôn ra, vực sâu tham lam giống như vết thương không thể chữa lành trong thế giới ký ức điện thờ, nhân cách tham lam thức tỉnh 7 lần đã được Hàn Phi đẩy đến cực điểm.
Tham vọng và dã tâm của hắn bùng cháy trên mặt nước đen, tất cả sương mù đều biến thành ngọn lửa.
"Không còn bất kì cách nào khác, không còn bất kì đường lui, nhất định phải ăn được nó!"
Giết chết thần linh, chiếm đoạt thần vị!
Tất cả các thành viên của Cục điều tra đều chứng kiến cảnh tượng vô cùng kinh hoàng này. Vực sâu phía sau Hàn Phi bắt đầu bốc cháy, giống như cái miệng khổng lồ nuốt chửng cả bầu trời, cắn về hướng đôi mắt của thần linh.
Đôi mắt đó đã cảm nhận được nguy hiểm, vùng vẫy điên cuồng, bốn xiềng xích kêu răng rắc, bản thân xiềng xích đã bị phá vỡ từ lâu, nhưng sức mạnh của nhân cách truyền vào chúng vẫn chưa bị xóa sạch.
Các thành viên của Cục điều tra đang sử dụng chính nhân cách của mình để trói buộc đôi mắt của thần linh. Bọn họ đang sử dụng các phương pháp của riêng mình để giúp Hàn Phi chiến đấu chống lại nó!
Không một ai sợ hãi, không một ai rụt rè, cũng không một ai nghĩ đến việc rút lui.
"Ăn nó đi! Ăn nó đi!"
Một giọng nói cuồng loạn từ trong miệng Hàn Phi truyền ra. Tựa hồ có một bóng người khác đứng sau lưng, mỗi khi Hàn Phi mất đi lý trí, bóng dáng đó sẽ luôn sát cánh bên hắn.
Vực sâu mở rộng đến cực hạn, con mắt bị Cao Thành chiếm giữ kí ức chủ động tiến vào vực sâu, con mắt còn lại liều mạng chống cự, nhưng bị Cục điều tra trấn áp.
Nước đen dâng lên tận trời, tuyệt vọng và linh hồn của những người chết tích tụ trong thành phố không biết bao nhiêu năm cũng dâng lên, nhưng Hàn Phi đã hạ quyết tâm, bất luận thế nào cũng phải ăn được nó.
Ô nhiễm tinh thần lan tràn trong tâm trí, oan hồn xâm chiếm não vực, hai mắt Hàn Phi đỏ như máu, khóe mắt gần như bị xé rách, đồng thời kích hoạt nhân cách tham lam và nhân cách chữa trị.
Tinh hà soi sáng, vực sâu gào thét, dưới sự phối hợp của hai thế lực, con mắt thần còn lại đã bị Hàn Phi thành công kéo vào vực sâu tham lam!
Bốn xiềng xích nhân cách trong nháy mắt vỡ nát, nước đen tuyệt vọng bên trong thủy cung Biển Sâu cuồn cuộn hướng bốn phương tám hướng xông tới, hai hư ảnh mắt của thần linh khổng lồ mở ra sau lưng Hàn Phi!
Nền móng của toàn bộ thành phố dường như đã dỡ mất một phần, quỷ vực biển sâu có diện tích bao trùm lớn nhất vỡ tan như bong bóng, tất cả tà ác và tuyệt vọng đều bị hút vào vực sâu tham lam.
Sự tuyệt vọng và cảm xúc tiêu cực trong đôi mắt của Cao Hưng đã vượt xa giới hạn mà Hàn Phi có thể chịu đựng, hiện tại hắn chỉ có thể hy vọng vào nhân cách chữa trị của mình.
Nuốt chửng mọi thứ của hận ý hạng nhất hàng đầu, nhưng Hàn Phi lại hoàn toàn không có cách nào lập tức tiêu hóa. Ý thức của hắn dần dần bắt đầu hoảng hốt, chỉ dựa vào một lòng tin để cố gắng kiên trì.
Trận chiến tiêu hao giữa đôi mắt của thần linh và hai nhân cách của Hàn Phi chỉ mới bắt đầu. Toàn thân hắn đang tỏa ra một luồng khí tuyệt vọng, hiện tại trở thành một vật ô nhiễm tinh thần đáng sợ nhất, chỉ cần người khác đến gần nhân cách sẽ tan rã, có thể nói là hắn đang đứng trên đỉnh điểm của thảm họa.
“Chu đội trưởng, ông có thể tới gần không?” Phó đội trưởng của trung đội hậu cần có chút lo lắng cho Hàn Phi, nhưng chỉ cần cô ấy cách hắn trong phạm vi 30 mét, nhân cách sẽ có dấu hiệu bị ô nhiễm.
Ông lão mặc đạo bào lắc đầu: "Đây là một kiếp nạn trong vận mệnh của cậu ấy, chỉ có thể tự mình vượt qua."
"Vậy chúng ta làm cách nào để đưa cậu ấy trở lại Cục điều tra? Không thể cứ để mặc kệ cậu ấy ở đây đúng không?" Người của trung đội vận chuyển cũng đi đến, bọn họ đã vận chuyển đủ các thể loại vật phẩm nguy hiểm, có sự phân loại chi tiết mức độ đối với vật nguy hiểm và vật nguyền rủa, hiện tại Hàn Phi rõ ràng đã vượt qua cấp độ nguy hiểm cao nhất.
"Sinh nhật của thần linh sắp đến rồi, hận ý bắt đầu tự do hoạt đọng, ở đây xảy ra động tĩnh lớn như vậy, có lẽ không bao lâu nữa, sẽ có những hận ý khác đến." Phó Liệt cau mày: "Nếu như chúng ta không rời đi trước khi trời tối, rất có thể sẽ bị hận ý bao vây, bọn chúng sớm đã muốn tiêu diệt Cục điều tra từ rất lâu rồi."
Trong khi mấy vị thức tỉnh nhân cách 8 lần vẫn đang thảo luận, một con quái vật tỏa ra luồng khí tai họa xuất hiện bên cạnh Hàn Phi. Những người của Cục điều tra lập tức trở nên căng thẳng, tất cả đều trong trạng thái chiến đấu.
Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo đã khiến cho bọn họ phải kinh ngạc, con quái vật kia rất "dịu dàng" đặt Hàn Phi lên trên người của mình, dùng thân thể bảo vệ cho Hàn Phi đã sắp mất đi ý thức.