Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 897 - Chương 897: Gia Đình Viên Mãn Trong Tưởng Tượng

Chương 897: Gia đình viên mãn trong tưởng tượng Chương 897: Gia đình viên mãn trong tưởng tượng

Càng nhiều người tín ngưỡng tiếng cười điên cuồng, sức mạnh của anh ta sẽ trở nên càng ngày càng mạnh, cũng có thể mang lại nhiều sự giúp đỡ hơn cho mọi người.

Khi số lượng người sống sót trong cứ điểm bệnh viện Bảo Khang dần tăng lên, bức tượng đứng ở trung tâm của khu phố ngày càng trở nên uy nghiêm hơn, dường như nó đang không ngừng lớn lên.

"Chúng ta vậy mà lại có thể thành lập cứ điểm người sống sót ở khu A?" Đông Khuyển là một nhân viên kì cựu của Cục điều tra. Trước đây Cục điều tra cũng có ý tưởng đến khu A, nhưng sau khi phải trả một cái giá đắt, bọn họ đã từ bỏ: “Tổ trưởng quả thật không phải người tầm thường."

Chỉ trong thời gian một đêm ngắn ngủi, tổ điều tra số 13 đã lấy Bệnh viện nhi Bảo Khang làm trung tâm, xây dựng nên một nơi trú ẩn cho các nạn nhân, điều mà trước đây thực sự không dám tưởng tượng.

Cục điều tra có nhiều người thức tỉnh nhân cách 8 lần đến như vậy, nhưng chuyện bọn họ không thể làm được, Hàn Phi lại dễ dàng làm được.

Giết chết bốn hận ý, ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh để trấn áp hỗn loạn, Hàn Phi lại sử dụng ánh sao chữa trị để giúp các nạn nhân giải trừ nguyền rủa và ô nhiễm tinh thần, thu phục lòng người. Để những nạn nhân bị nô lệ bởi hận ý, đã không thể sống tiếp được nữa đã tìm lại được hy vọng.

Thực ra sống trong thảm họa, người bình thường không có quá nhiều yêu cầu, chỉ cần không phải mỗi ngày đều lo lắng sợ hãi là được.

Sự cường đại và dịu dàng của Hàn Phi đồng thời biểu hiện ở trước mặt mọi người, khi mọi người đang gặp nguy hiểm trong sóng gió, ai lại không muốn đi theo một người như vậy?

Tất cả những người sống sót bị hận ý bắt làm nô lệ đều được Hàn Phi chữa trị. Điều mà hắn không ngờ tới là trong số những người được mình cứu có cả những thành viên cũ của Cục điều tra, có người lựa chọn hy sinh để che đậy cho đồng đội của mình. Khi bọn họ biết rằng hắn đến từ Cục điều tra thì đều chủ động giúp đỡ.

Hận ý nghĩ rằng mình đã đứng trên đỉnh điểm chuỗi thức ăn, coi người sở hữu nhân cách đặc biệt như một món đồ chơi mạnh hơn một chút, cảm thấy rằng mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của mình. Tâm lý kiêu ngạo này của bọn chúng đã gián tiếp tôi luyện ý chí của rất nhiều người sống sót.

Thông thường mà nói nếu như ô nhiễm tinh thần vượt quá 80%, người này cho dù ý chí có kiên cường đến mức nào, nhân cách về cơ bản cũng coi như đã bị phế bỏ. Nhưng Hàn Phi lại sở hữu cả nhân cách chữa trị, có thể tiêu trừ ô nhiễm tinh thần.

Số lượng người sở hữu nhân cách đặc biệt trong cứ điểm đã tăng lên, các thành viên mới cũng cảm thấy Hàn Phi rất thần kì, một người rất mạnh mẽ như hắn, vậy mà còn là một bác sĩ.

"Nhân cách tham lam giam cầm quỷ quái, lợi dụng sức mạnh của quỷ quái để giết chóc; nhân cách chữa trị tự phục hồi, đồng thời cũng có thể giúp người khác giải trừ ô nhiễm tinh thần và nguyền rủa; đồng thời sở hữu hai nhân cách này, mình càng ngày càng cảm thấy bản thân sinh ra là dành cho thảm họa."

Tâm tình của Hàn Phi rất tốt, thành lập cứ điểm thuận lợi hơn nhiều so với hắn dự kiến. Vốn dĩ hắn còn lo lắng cấp cơ sở thiếu nhân lực, kết quả những người sở hữu nhân cách đặc biệt được giải cứu ra từ tòa nhà đen, đã giúp hắn giải quyết vấn đề này một cách hoàn hảo.

Sau khi trời sáng, Đông Khuyển nộp báo cáo thống kê cho Hàn Phi.

Bên trong cứ điểm Bảo Khang, bây giờ có 8.700 người sống sót bình thường, 211 người sở hữu nhân cách đặc biệt, 8 người đã thức tỉnh nhân cách ba lần và một người đã thức tỉnh nhân cách nói dối 6 lần — Nhan Như Ngộ.

Người đã thức tỉnh nhân cách nói dối 6 lần này vẫn luôn che giấu bản thân. Cho đến sau khi phát hiện ra Hàn Phi có thể chữa khỏi nguyền rủa và ô nhiễm tinh thần, anh ta mới thể hiện ra thực lực của mình.

Anh ta là quản gia của tiên sinh ác linh của hận ý. Sống ở bên trong những câu chuyện kì lạ của đô thị, mỗi ngày anh ta đều cùng tiên sinh ác linh chơi đủ các loại trò chơi tử thần, nếu không cẩn thận thì sẽ hồn phi phách tán.

Ngoài hận ý bị giam cầm, Nhan Như Ngộ là thu hoạch lớn nhất của Hàn Phi. Người sở hữu nhân cách 6 lần này ngay cả trong Cục điều tra cũng được coi là tồn tại hiếm có.

Sử dụng Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn, Hàn Phi nhìn thấu toàn bộ linh hồn và suy nghĩ của những người sở hữu nhân cách đặc biệt, hắn sắp xếp vị trí công việc phù hợp nhất cho mọi người. Cơ cấu cơ bản của cứ điểm người sống sót đã được thiết lập, tiếp theo chỉ cần đảm bảo đủ thức ăn và nước uống, là có thể vận hành bình thường.

Đối với các cứ điểm khác mà nói, rất khó để có đủ lương thực ở khu A, việc vận chuyển đường dài lại vô cùng nguy hiểm. Nhưng có sự giúp đỡ của Âm Thương, Hàn Phi biết rất rõ nơi nào có thể lấy được nhiều lương thực.

Hơn nữa, hắn cũng không định ở lại đây lâu, mọi thứ chỉ là chuẩn bị cho ngày sinh nhật thần linh, người chiến thắng cuối cùng sẽ được quyết định vào ngày đó.

"Tranh thủ lúc trời sáng, mọi người hãy nhanh chóng đi bố trí cứ điểm."

Hàn Phi ra mệnh lệnh mới. Hắn biết rất rõ thế giới ký ức điện thờ đã tiến vào giai đoạn ba, hận ý có thể ập đến bất cứ lúc nào, đêm nay nhất định sẽ là một đêm không ngủ: "A Niên, Diêm Lam và những người khác có thể hợp tác để ngăn chặn hận ý thông thường, nếu như số lượng nhiều hơn thì sẽ cần mình ra tay. Tình hình sau này sẽ ngày càng khó khăn hơn, bọn họ cũng cần phải chịu đựng nhiều khảo nghiệm hơn, không thể cứ mãi dựa vào mình được."

Sau khi dặn dò một số chuyện với các thành viên trong tổ, Hàn Phi một mình đi vào sâu trong khu A.

Đi đến khu dân cư vườn treo, Hàn Phi chỉ vừa mới đến gần tòa nhà, đôi mắt thần linh trong vực sâu tham lam đã bắt đầu kích động, Cao Thành muốn mở mắt ra để nhìn mẹ của mình!

"Đừng vội, những lời tôi đã hứa với anh nhất định sẽ thực hiện từng cái một."

Ngón tay chạm vào quỷ vực, Hàn Phi nghi ngờ dừng chân lại. Quỷ vực bao trùm khu dân cư vườn treo không giống với của quỷ vực của quỷ mẫu, hiện tại sống trong tòa nhà lại là một hận ý khác!

Đối phương tựa hồ cũng đã phát hiện ra Hàn Phi, quỷ vực tối đen mở ra một cái lỗ hổng, oán khí cuộn trào ở trước mặt, ngưng tụ thành một loạt bậc thềm: "Mở cửa đón khách? Hận ý lịch sự như vậy thực sự là hiếm thấy."

Hàn Phi giẫm lên bậc thang oán khí đi vào trong tòa nhà. Quỷ vực trong nháy mắt bao phủ lấy mọi thứ, giống như hắn chưa từng tới nơi này. Trên tất cả các các căn hộ trong tòa nhà đều xuất hiện một con số màu đỏ, Hàn Phi chú ý tới, các con số đó vẫn đang không ngừng thay đổi, chỉ giảm chứ không tăng.

"Cảm giác hoàn toàn khác khi mình đến đây lần đầu tiên."

Mái tóc đẫm máu xõa trên đỉnh đầu, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng trẻ con ngâm nga bài đồng dao, mức độ quỷ dị của vùng quỷ vực này có thể so sánh với quỷ vực Đồng Tâm của viện trưởng.

"Thùng! Thùng! Thùng!"

Có tiếng gõ cửa nặng nề vang lên, Hàn Phi dừng bước quay đầu nhìn lại. Trên hành lang không có người, nhưng tiếng gõ cửa lại không ngừng tới gần.

Ước chừng mười giây sau, cánh cửa nhà bên trái của Hàn Phi đột nhiên bị mở ra, bên trong xuất hiện một người đàn ông mặc áo bào đen. Trong tay anh ta đang bưng một chiếc khay có đặt một tờ thông báo tìm người của Cao Hưng.

Tuy nhiên, so với thông báo tìm người bình thường, bức ảnh trên tờ thông báo tìm người này bị một con dao sắc nhọn đâm thủng, khuôn mặt của Cao Hưng bị cào xước. Vài mũi kim thép đã đâm vào hai mắt và hốc mắt của gã.

Có thể nhìn ra, người đứng sau vô cùng căm ghét Cao Hưng.

"Anh mang cái thứ xui xẻo này tới đây làm gì?" Hàn Phi nhìn người đàn ông mặc áo bào đen, đối phương không nói lời nào, xoay người đi vào trong cửa, giống như là dẫn đường cho hắn.

Bước vào trong nhà, bên trong màu máu mơ hồ, trên bức tường nứt toác có những cánh cửa đẫm máu. Người đàn ông mặc áo bào đen đi ở phía trước, mỗi khi anh ta mở một cánh cửa, con số trên cánh cửa đó sẽ giảm đi một điểm.

Rất lâu sau, người đàn ông mặc áo bào đen đột nhiên sững sờ tại chỗ, ngơ ngác cởi mũ trùm đầu ra, trên khuôn mặt bình thường không có bất kì biểu cảm gì, ánh mắt trở nên tê dại.

"Anh làm sao vậy?" Hàn Phi vỗ vỗ nhẹ bả vai đối phương, ai ngờ người đàn ông trực tiếp ngã xuống đất, giống như một món đồ chơi máy móc quên lên dây cót.

"Kí ức của anh ta đã tiêu hao sạch sẽ, cậu nên chúc mừng anh ta, đã thoát khỏi biển khổ từ đây, không còn phải chịu đau khổ nữa." Một giọng nữ khàn khàn từ sau cánh cửa nào đó vang lên, trong giọng nói của cô ta tràn ngập hận ý cùng phẫn uất đè nén; đồng thời, cô ta cũng có thể duy trì lý trí, sở hữu cảm xúc và ký ức của người bình thường.

"Cô là ai?" Hàn Phi đã thức tỉnh nhân cách 8 lần vậy mà lại không cách nào xác định được vị trí của đối phương.

"Anh chưa từng gặp qua tôi, nhưng tôi vẫn luôn dõi theo anh." Giọng nữ dừng một lúc lâu mới nói tiếp: "Anh không phải là Cao Thành."

"Tôi không phải Cao Thành? Vậy tôi là ai?" Hàn Phi bắt đầu trở nên cảnh giác.

"Tôi không biết anh là ai, cũng không biết tại sao anh lại giúp đỡ Cao Thành, tôi chỉ muốn làm rõ một chuyện, có phải Cao Hưng đã gặp phải phiền toái gì hay không?" Người phụ nữ kia biết rất nhiều chuyện, cô ta khác với hận ý thông thường, không dễ bị qua mặt.

"Cô là đang chỉ Cao Hưng nào?"

"Đương nhiên là ám chỉ không thể nhắc đến của thế giới điện thờ này, nguồn gốc của tội ác Cao Hưng!" Giọng nói của người phụ nữ trở nên sắc bén, như thể móng tay cào vào kính, chỉ cần nghe thấy là sẽ nổi da gà.

Hàn Phi hơi híp mắt: "Cô vậy mà lại biết mình đang sống ở trong điện thờ của Cao Hưng?"

"Bớt nói nhảm đi! Hãy trả lời câu hỏi của tôi!" Hận ý của người phụ nữ bao trùm lấy Hàn Phi, con số trên tất cả các cửa máu xung quanh bắt đầu giảm nhanh chóng.

"Trong tình huống bình thường, người ngoài không thể tiến vào điện thờ của không thể nhắc đến, trừ phi không thể nhắc đến đang ở trên bờ vực sắp chết." Hàn Phi che giấu sự tồn tại của tiếng cười điên cuồng, càng không tiết lộ ra năng lực đặc biệt của số 2.

Sau khi nghe Hàn Phi nói xong, trong cửa truyền đến tiếng cười khàn khàn, sau đó lại biến thành tiếng khóc điên cuồng.

"Tôi đã trả lời vấn đề của cô, bây giờ cô có thể nói cho tôi biết, cô rút cuộc là ai?" Hàn Phi phát hiện hận ý ngưng tụ sau một cánh cửa nào đó, toàn bộ mọi thứ có liên quan đến Cao Hưng trong tòa nhà đều bị xé nát. Chờ sau khi không còn nhìn thấy khuôn mặt của Cao Hưng nữa, một cánh cửa đẫm máu trước mặt hắn được mở ra.

Một người phụ nữ toàn thân bị trói buộc bởi dây máu xuất hiện. Cô ta có khuôn mặt đẹp đến mức không chân thực, ngũ quan có thể gọi là tác phẩm tuyệt thế, không tìm ra một khuyết điểm, nhưng trên người lại đầy vết thương kinh khủng. Hơn nữa những vết sẹo đó cũng bị thần linh nguyền rủa, vĩnh viễn không thể lành lại.

“Tôi là vợ của Cao Hưng, cũng là người muốn giết gã nhất trên thế gian này.” Vẻ mặt của người phụ nữ hung ác vặn vẹo, nhưng cho dù là như vậy nhìn cô ta cũng mang đến vẻ đẹp đặc biệt cho người khác.

"Vợ?" Trong thông tin mà Hàn Phi nắm được không hề có nhắc tới người phụ nữ này: "Hoàn toàn không thể nghĩ tới loại người như Cao Hưng cũng có thể kết hôn."

"Đúng vậy, tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng người chồng luôn quan tâm hết mực đến tôi lại là tên sát nhân biến thái đáng sợ nhất Tân Hỗ!" Người phụ nữ vừa nhớ lại quá khứ, sợi dây màu đỏ trên người cô ta như bị siết chặt lại. Đầu những sợi dây thừng đỏ đó có buộc những xác chết bi thảm. Khi người phụ nữ cảm thấy đau đớn, những xác chết đó sẽ tóm lấy sợi dây đỏ, bò về phía cô ta, cho dù có bị đập nát, cũng sẽ lại ngưng tụ ra cái mới.

Bản thân xác chết không hề tồn tại, tất cả đều là quỷ quái trong tim của cô ta.

"Thực ra gã chưa bao giờ coi tôi là vợ của gã, chỉ để tôi lấp đầy tình mẫu tử còn thiếu, sau đó biến tôi thành một trong những tác phẩm của gã! Tất cả những điều tốt đẹp mà tôi cảm nhận được đều là giả dối, hỉ nộ ái ố của tôi đều bị gã thao túng, cho đến cuối cùng khi tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, gã lại dùng cách dã man nhất giết chết tôi." Hận ý của phụ nữ gần như sắp mất kiểm soát: "Gã đã giao dịch với Ác Mộng, muốn trở thành ác quỷ, nhưng lại sợ ý chí của Mộng lừa gạt, cho nên dùng tôi để làm thí nghiệm trước, là chính tay gã đã biến tôi thành quỷ!"

"Cao Hưng giao dịch với Ác Mộng? Ý chí của Mộng?" Hàn Phi đã nắm được điểm mấu chốt. Thảm họa ở Tân Hỗ này nếu chỉ dựa vào một không thể nhắc đến thì rất khó có thể hoàn thành được, hẳn là mấy không thể nhắc đến trong thế giới tầng sâu liên thủ làm ra. Cao Hưng là người thi hành, quản lý Mộng ở công viên vui chơi trước đây mới là người hoạch định thực sự.

"Tôi bị gã biến thành ác linh không có lý trí, trở thành con dao trong tay gã. Chờ sau khi gã đã trở thành không thể nhắc đến, tôi cũng không còn tác dụng nữa. Gã giam cầm tôi và mẹ của gã, cùng với những người nhà giả tạo kia bên trong điện thờ. Gã đã tạo ra một gia đình viên mãn trong tưởng tượng cho riêng mình.”

Không biết có phải bởi vì nghề nghiệp ẩn côi phu của mình hay không, nhưng Hàn Phi phát hiện ra rằng rất nhiều nữ quỷ sẵn sàng "phàn nàn" với hắn, hắn cũng quả thực là một người biết lắng nghe.

Bình Luận (0)
Comment