Người từng được đặt lên trên bàn ăn của thần sắc đẹp như Hàn Phi luôn có thể chiếm được lòng tin của những lệ quỷ khác giới nhờ mị lực trong âm gian của mình.
Hơn nữa hắn cũng khác với tên khốn Phó Nghĩa, không bao giờ lợi dụng điều này để lừa gạt người khác. Hắn biết rõ sự tin tưởng của quỷ quái rất dễ biến thành lòng căm hận tột độ, nếu không xử lý tốt, thì sẽ bị truy sát không thôi.
“Nếu như cô cũng muốn giết chết Cao Hưng, vậy thì chúng ta không có xung đột lợi ích, có thể liên thủ với nhau.” Đưa tay mình về phía người phụ nữ, Hàn Phi không sử dụng bất kỳ năng lực gì, hắn vô cùng thẳng thắn.
"Tôi tạm thời không cách nào chống lại được Cao Hưng. Kí ức và nhân tính của tôi bị gã phong ấn ở một tòa nhà nào đó, nếu như anh có thể giúp tôi tìm lại nhân tính, tôi sẽ dốc toàn lực giúp anh phá hoại điện thờ của gã." Giọng nói của người phụ nữ thật đáng sợ, trong lời nói xen lẫn sự căm hận đối với Cao Hưng.
"Nhưng tôi cảm thấy cô hiện tại rất có lý trí mà?" Hàn Phi cảm thấy hơi kỳ quái. Vợ và mẹ của Cao Hưng đều là những hận ý vô cùng đặc biệt, bọn họ không hoàn toàn bị hận ý chi phối.
"Anh có phát hiện ra, mỗi lần tôi nói một câu với anh, tất cả những con số trên các cánh cửa máu xung quanh sẽ giảm đi một chút không?" Người phụ nữ gượng cười một tiếng, rồi nhìn những con số trên cửa máu: "Đằng sau mỗi cánh cửa đều giam cầm người sống sót, những con số đó tượng trưng cho những đoạn ký ức đẹp đẽ trong tâm trí họ, tôi chính là dựa vào cách ngấu nghiến ký ức của bọn họ để duy trì tỉnh táo. Chờ sau khi ký ức của tất cả những người sống sót đều bị tôi ăn hết, anh sẽ nhìn thấy một con quái vật xấu xí và khủng khiếp!"
Khẽ nhíu mày, Hàn Phi suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi có thể giúp cô tìm lại nhân tính bị đánh mất, nhưng tôi cần phải đem tất cả những người sống sót đi, đưa bọn họ đến một nơi an toàn."
"Anh cũng biết đây là thế giới của Cao Hưng, những người sống sót kia chẳng qua chỉ là những món đồ chơi của gã mà thôi, hà tất phải liều mạng vì bọn họ, để gặp rắc rối?"
"Đây là chuyện của tôi." Hàn Phi không giải thích với người phụ nữ: "Nói đi, nhân tính của cô bị giấu ở đâu?"
"Viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên, đóa hoa nhân tính của tôi nở ở trung tâm của biển hoa. Ở đó còn có nhiều ký ức tốt đẹp lúc còn sống của rất nhiều hận ý, vì để biến mọi người thành quái vật tràn đầy ác ý đối với thế giới, Cao Hưng đã tước đi tốt đẹp duy nhất còn lại trong trái tim của mọi người, biến nó thành hoa tươi." Biểu cảm của người phụ nữ có vẻ đau khổ: "Tôi còn có thể tặng cho anh một thông tin vô cùng trọng yếu nữa, nếu như anh có thể rời khỏi thế giới điện thờ, nhất định phải chú ý! Cao Hưng có mối liên hệ không rõ ràng với các giám đốc điều hành cấp cao của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, đồng thời cũng biết bí mật của Deep Space Technology, anh tuyệt đối đừng coi gã như một quỷ quái bình thường, tên đó sắp trở thành quốc vương trong đêm tối rồi."
"Cô biết cũng nhiều đấy."
"Tôi chỉ nói cho anh toàn bộ những chuyện mà tôi biết mà thôi, bị giày vò lâu như vậy, không nhìn thấy bất kì đường ra, sự xuất hiện của anh là hy vọng duy nhất của tôi, đương nhiên phải nắm thật chắc rồi." Những con số trên cánh cửa máu bên cạnh người phụ nữ đã về 0, thời gian mà cô ta duy trì lý trí đã không còn: "Nếu như anh có thể thuận lợi mang nhân tính về cho tôi, tôi sẽ nói cho anh biết một thông tin."
Thần sắc của người phụ nữ hoàn toàn khác với lúc trước, thông tin mà cô ta muốn nói kia dường như vô cùng then chốt.
"Thông tin gì?"
"Linh hồn của Cao Hưng bị chia thành ba phần trong thế giới điện thờ, lần lượt tương ứng với quá khứ bi thảm tuyệt vọng, hiện tại khát máu điên cuồng, và tương lai hoàn hảo nhất trong lòng. Nếu muốn giết chết gã, thì phải sử dụng phương pháp tương ứng để giết ba "người" này mới được. Trong đó, quá khứ bi thảm tuyệt vọng được che giấu trong thành mới Hy Vọng, là một đứa trẻ mồ côi không ai cần, tồn tại dưới hình dạng một người sống; hiện tại khát máu điên cuồng đang trốn trong Viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên, gã tự xưng là Vĩnh Sinh; nếu như anh có thể giúp tôi tìm lại nhân tính, thì tôi sẽ nói cho anh biết, tương lai hoàn hảo nhất trong lòng của Cao Hưng ở đâu, trên thế giới này ngoài quỷ mẫu ra, chỉ có tôi biết cách giết gã." Có vô số xác chết bò trên sợi dây đỏ phía sau người phụ nữ, bọn chúng cách thi thể của cô ta càng ngày càng gần, cảm xúc của cô ta cũng dần trở nên điên cuồng hơn.
"Mẹ của Cao Hưng cũng biết?"
"Phải, nhưng bà ấy sẽ không bao giờ nói cho anh biết, bởi vì cho dù bị tra tấn thành bộ dạng như vậy, bà vẫn không muốn Cao Hưng bị giết chết, cho nên người duy nhất anh có thể tin tưởng chỉ có tôi." Người phụ nữ biết rất rõ thái độ của mẹ Cao Hưng, cô ta dường như cũng đã từng trao đổi với bà ấy, nhưng bị đối phương từ chối.
“Tôi muốn nói chuyện với quỷ mẫu một chút, có tiện dẫn tôi đi gặp bà ấy không?” Cao Thành ở trong đầu Hàn Phi không ngừng thúc giục hắn.
"Anh cho rằng nếu như quỷ mẫu ở đây, tôi dám nói những chuyện này với anh sao? Chúng ta là đang muốn giết chết con ruột của bà ấy đấy!" Người phụ nữ đã trên bờ vực phát điên: "Quỷ mẫu đi tới khu vực cốt lõi rồi, lúc trước bởi vì giúp anh, nên bà ấy đã bị thần linh trừng phạt, tất cả nguyền rủa bị kích hoạt, trái tim của bà đã bắt đầu mưng mủ."
Hàn Phi không sử dụng vực sâu tham lam, nhưng đôi mắt của thần linh lại xuất hiện sau lưng hắn, sự tức giận của Cao Thành đã bóp méo quỷ vực.
“Hóa ra hai người có quan hệ như vậy, làm thế nào mà anh làm được vậy?” Người phụ nữ muốn tới gần Hàn Phi, nhưng toàn thân cô ta đều là dây đỏ chặt căng, không thể đi tới.
"Nếu như quỷ mẫu không có ở đây, vậy thì tôi cũng không cần ở lại nữa." Cuối cùng Hàn Phi nhìn vào mặt của người phụ nữ: "Có thể nói cho tôi biết tên của cô không? Làm sao để tôi có thể tìm được chính xác nhân tính của cô trong biển hoa?"
"Hình như tôi họ Cừu, nhân tính của tôi và mẹ Cao Hưng là những bông hoa đẹp nhất trong biển hoa. Cao Hưng gọi đó là Chí Ái, chỉ cần anh qua đó nhất định sẽ có thể nhìn thấy." Người phụ nữ trông giống như một hận ý bình thường, nhưng cô ta lại biết rất nhiều bí mật, rất không đơn giản.
"Tôi nhớ Cao Hưng có một tác phẩm tên là [Chí Ái], tác phẩm kia tương ứng là cô? Hay là mẹ ruột của gã?" Hàn Phi mơ hồ nhớ tới một số chuyện.
"Có lẽ là cả hai người chúng tôi." Người vợ nhìn về phía sau Hàn Phi. Khi ánh mắt cô ta chạm đến Cao Thành, trong mắt hiện lên một chút thương hại và bi thương. Dường như cô ta biết Cao Thành, nhưng gã lại không nhớ: "Đi đi, tôi sắp không kiểm soát nổi bản thân rồi. Sau khi mất đi lý trí, tôi sẽ biến thành một con quái vật có dục vọng hủy diệt cực mạnh!"
"Vẫn còn một chuyện nữa muốn làm phiền cô." Hàn Phi khẽ mở cửa máu ra: "Tôi muốn mang tất cả những người sống sót và quỷ quái mà quỷ mẫu cứu được đi, bọn họ sẽ trở thành mấu chốt để chúng ta thay đổi vận mệnh."
"Anh muốn sao cũng được, dù sao thì sau khi anh giúp tôi tìm lại nhân tính, tôi cũng không cần dựa vào những người sống sót này để duy trì lý trí nữa rồi." Người phụ nữ xé quỷ vực ra một lỗ hổng, tất cả các cánh cửa của căn hộ trong tòa nhà đều mở ra, vô số người sống sót bước ra ngoài. Bọn họ toàn bộ đều mặc áo bào đen, chiêm nhiễm khí tức của quỷ quái, để bảo vệ những người này mẹ Cao Hưng cũng đã rất vất vả.
Từng cánh cửa máu lần lượt nứt vỡ, từ trong phần đáy của cao ốc truyền đến tiếng người nói. Trước khi đến Hàn Phi chưa từng nghĩ tới, khu dân cư vườn treo dưới lòng đất lại như một tổ kiến. Vô số tòa nhà được xây dựng cho người ở, rất nhiều người sống sót mất tích ở khu A, không phải bị quỷ quái giết chết, mà là được quỷ mẫu âm thầm giải cứu.
Người phụ nữ hiền lành tốt bụng này đã âm thầm giúp đỡ không biết bao nhiêu người trong cơn thảm họa.
Thánh mẫu giả tạo miệng lúc nào cũng nhân từ đạo đức, vì để cứu một người có thể dẫn đến càng nhiều người phải hy sinh mạng sống hơn; thánh mẫu thật sự không bao giờ nói nhiều, một mình chịu đựng đau khổ giày vò, cho dù bị gọi là quỷ mẫu, cũng sẽ cố gắng hết sức bảo vệ và cứu được càng nhiều người càng tốt.
"Anh mau đưa bọn họ đi!" Khuôn mặt của người phụ nữ biến dạng cực độ, không còn xinh đẹp nữa, bắt đầu trở nên có phần đáng sợ.
Sương đen từ sau lưng Hàn Phi tuôn ra, hắn vốn tưởng rằng quỷ mẫu nhiều nhất chỉ cứu được mấy ngàn người, nhưng trên thực tế hắn đã đánh giá quá thấp bà ấy rồi.
Lấy khu dân cư vườn treo làm trung tâm, thậm chí cả những tòa nhà lớn xung quanh, đều có ẩn giấu những người sống sót mặc áo bào đen. Bọn họ trốn trong đêm tối, trên người chiêm nhiễm khí tức của quỷ mẫu, sống trong vòng vây của tòa nhà đen.
Bởi vì dưới sự ảnh hưởng trong thời gian dài của âm khí và hận ý, hầu hết bọn họ đã bị ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng. Nếu không có sự giúp đỡ của quỷ mẫu, tất cả bọn họ đều sẽ trở thành những tên điên mất đi nhân tính.
Hơn mười năm sau khi thảm họa xảy ra, ngày càng có nhiều người được quỷ mẫu cứu sống, Cao Hưng cũng biết chuyện này, nhưng gã không hề ngăn cản.
Tên đê hèn và nham hiểm này kết nối vận mệnh của tất cả những người còn sống với quỷ mẫu, lấy đó để uy hiếp bà ấy. Nếu như quỷ mẫu đưa ra lựa chọn sai lầm, vô số người có thể sẽ bị tuẫn táng cùng.
Tất cả những người sống sót đều biến thành những con chip trong tay Cao Hưng, để quỷ mẫu đứng về phía gã, sau đó không kiêng kỵ mà tra tấn Cao Thành.
Ánh sao chữa trị xuyên qua màn sương đen, Hàn Phi thanh trừ nguyền rủa và ô nhiễm tinh thần cho những người sống sót này. Những người vẫn luôn không dám ra ánh sáng cuối cùng cũng có thể cởi bỏ áo bào.
"Khu vực này cứ như là một cứ điểm của người sống sót được xây dựng trong quỷ vật, ước tính phải có đến khoảng vài chục ngàn người."
Số lượng những người sống sót quá nhiều, ngay cả Hàn Phi cũng không có khả năng dẫn bọn họ đi trong thành phố. Hắn chỉ đành thay đổi kế hoạch, thử xây dựng nơi đây thành một cứ điểm mới.
Hàn Phi liên lạc khẩn cấp với Âm Thương, để bọn họ chuyển tượng thần của tiếng cười điên cuồng đến, Hắn đã đưa ra một quyết định rất táo bạo, dựng tượng thần của tiếng cười điên cuồng trong nhà của Cao Hưng.
Đầu tiên hắn thu thập những người sống sót trong khu dân cư vườn treo trước, tất cả những người nguyện ý tín ngưỡng tiếng cười điên cuồng, đều sẽ được chữa trị nhân cách, sẽ không còn phải chịu đựng nỗi đau do ô nhiễm tinh thần gây ra nữa.
Khi không ngừng có người được hồi phục, mọi người cũng dần dần bắt đầu tin tưởng Hàn Phi, cho rằng tiếng cười điên cuồng mới là thần linh thực sự có thể mang lại hy vọng cho mình.
Trong khi chữa trị cho những người sống sót, Hàn Phi cũng dành thời gian để liên lạc với Cục điều tra và lớp trưởng số 5. Hắn nói ra chuyện linh hồn của Cao Hưng được ẩn giấu trong một đứa trẻ mồ coi nào đó ở thành mới Hy Vọng.
Mục tiêu của hắn là Viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên, còn về phần giao thiệp với con người thì sẽ để cho Cục điều tra và những đứa trẻ trong lớp 7.
Chờ đến khi trời tối, tượng thần của tiếng cười điên cuồng được dựng trước cửa "nhà" của Cao Hưng đã xuất hiện thay đổi. Anh ta đã có được niềm tin của hàng vạn người, trong tượng đất sét sinh ra thần tính. Khuôn mặt của tiếng cười điên cuồng đã hoàn toàn hiện ra, ngũ quan của anh ta giống hệt với Hàn Phi, nhưng nụ cười cuồng loạn đó dường như đang chế giễu thế giới tồi tệ tột độ này.
"Có phải là tôi hơi quá đáng rồi không?" Hàn Phi nhìn khuôn mặt của tiếng cười điên cuồng, phía sau bọn họ chính là khu dân cư vườn treo, cảnh tượng này nếu như bị bản thể Cao Hưng nhìn thấy, sợ là sẽ tức chết.
"Trong thành phố còn có những người sống sót khác, những người bởi vì ô nhiễm tinh thần biến thành quái vật cũng có thể trở thành tín đồ của tiếng cười điên cuồng! Tất cả những người nhặt rác bị thành phố loài người từ chối, đều sẽ trở thành bạn của tôi, không dựa vào việc hy sinh bất kì ai để tạo ra tương lai, đây mới là hy vọng thực sự!"
Hàn Phi vai kề vai đứng cùng tượng thần của tiếng cười điên cuồng. Trong khi tiếng cười điên cuồng được hàng vạn người tin tưởng, hắn cũng dùng nhân cách chữa trị giúp hàng vạn người tẩy sạch ô nhiễm tinh thần. Nhân cách chữa trị hiện tại đã hoàn toàn khác với lần đầu tiên bước vào thế giới ký ức điện thờ, nó dường như là vầng trăng non, treo cao trên dải ngân hà, mang đến ánh sáng cho thành phố bị bao trùm bởi thảm họa.
"Hận ý ở lân cận chắc sẽ không nghĩ tới có người dám đánh chủ ý vào thần linh, trong thời gian ngắn có thể bọn chúng cũng không phát hiện được gì." Dùng vải đen che tượng thần lại, Hàn Phi liên lạc với A Niệm, hai người vội vàng đến viện dưỡng lão Di Dượng Thiên Niên xuyên đêm.
"Cao Hưng đại diện cho quá khứ giao cho Cục điều tra và những học sinh của lớp 7, Cao Hưng đại diện cho hiện tại khát máu sẽ do tôi giải quyết. Chờ sau khi biết Cao Hưng đại diện cho tương lai ẩn náu ở đâu, thế giới ký ức điện thờ này sẽ bị lật đổ hoàn toàn, thần mới sẽ được tái sinh trên thi thể của thần cũ!"
Hoa song sinh sẽ gặp nhau, tương lai tồi tệ này sẽ kết thúc trước ngày sinh nhật của thần linh.
Hàn Phi đang ngồi trên người của Đại Nghiệt, hắn tham lam nhìn chằm chằm vào tòa nhà ở tận cùng của đêm tối: "Sau khi thức tỉnh nhân cách lần thứ 8, vực sâu tham lam đã diễn hóa ra thế giới cực ác, không biết sau khi thức tỉnh nhân cách lần thứ 9 lại sẽ xảy ra biến hóa như thế nào?"