Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 908 - Chương 908: Điên Hết Rồi

Chương 908: Điên hết rồi Chương 908: Điên hết rồi

Tất cả sự xuất hiện của kì tích, đều đi kèm với một cảm giác mạnh mẽ rằng mình nhất định sẽ thành công.

Số 1 chắc chắn mình có thể phá vỡ gông xiềng của vận mệnh. Nó biết phía sau lưng mình còn có những đứa trẻ khác, nó tin tưởng nếu mọi người đoàn kết với nhau thì việc gì cũng có thể làm tốt.

Những đứa trẻ khác cũng tràn đầy tin tưởng vào số 1, không đứa nào dám dao động. Bởi vì bọn chúng đã có sự chuẩn bị từ trước để số 1 có thể tạo ra kỳ tích mới.

"Bất kể là nhân cách gì, trong điện thờ của tao, không ai có thể giết được tao!" Máu thịt đã hỏng bị xé ra, con ngươi đỏ như máu ngưng tụ bởi tuyệt vọng nhìn chằm chằm số 1, phân hồn của Cao Hưng ẩn nấp trong máu thịt của đứa trẻ mồ côi đã thức tỉnh.

"Khi chúng tao quyết định truy sát mày, thì chúng tao đã kiểm tra hết tất cả chi lưu vận mệnh rồi. Theo như tao thấy, mày không có bất kì hy vọng chạy thoát nào cả." Lặng lẽ đứng bên cạnh số 1, số 3 lại lật giở quyển sổ ghi chép cũ kĩ ra: "Vì để số 1 tung ra quyền này, hai ngày trước chúng tao đã tìm ra vị trí của tất cả các tượng thần, đồng thời thao túng nhân viên hiệu thuốc canh giữ các tượng thần đất sét để bọn họ vô tình thêm vật nguyền rủa của thần mới vào trong tế phẩm của mày."

Số 2 chậm rãi giơ cánh tay lên, sợi xích quấn quanh cổ tay số 1 bắt đầu nới lỏng. Hai cỗ sức mạnh của không thể nhắc đến va chạm vào nhau, từng mắt xích của sợi xích run lên bần bật.

Đồng tử màu máu trong hốc mắt cậu bé ý thức được nguy hiểm, hai đồng tử khẽ chuyển động, dường như là muốn rời khỏi thân thể này.

“Vô dụng thôi.” Số 3 trải quyển sổ ra, trên đó viết mấy trăm cái tên những đứa trẻ, có điều chỉ có hơn 70 cái tên bị gạch chữ thập đỏ: “Quyển sổ này là cố ý để cho mày nhìn thấy, tất cả những đứa trẻ có thể chống đỡ được linh hồn của mình đều đã bị chúng tao khống chế rồi."

Lật sang trang tiếp theo của quyển ghi chép, những cái tên đẫm máu tràn ngập trong đôi mắt của cậu bé.

"Chúng tao không phải là ngẫu nhiên tìm được mày, mà là ngay từ đầu đã chốt mày rồi, cho đến khi đã cắt đứt mọi đường lui của mày, mới đi tìm mày ngả bài thôi." Số 3 tùy ý đốt quyển ghi chép đi, ánh mắt nhìn sang số 1: “Mọi kỳ tích phát sinh đều có vô số bước đệm và sự trùng hợp. Trong quá trình tao tạo ra bước đệm, thì số 2 tạo ra sự trùng hợp, số 1 chính là bản thân kỳ tích.”

"Bùm!"

Một sợi xiềng xích vận mệnh bị phá vỡ, sau đó vô số xiềng xích có nhuốm máu tội lỗi sền sệt cũng bị phá vỡ ở bên trong thành mới, không gì có thể ngăn cản được ý chí của số 1.

Sức mạnh nhân cách của nó xuyên qua cơ thể cậu bé mù, đánh vào linh hồn xấu xa trong cơ thể nó.

Ổ khóa lớn giam giữ thành phố dường như đã bị phá vỡ. Khi linh hồn đó bị phân năm xẻ bảy, những đám mây trên bầu trời đêm cũng trở nên nhạt hơn rất nhiều, ánh sao đã mất từ lâu rơi xuống đống phế tích của nền văn minh.

"Chúng mày......"

Linh hồn bi thảm tượng trưng cho quá khứ của Cao Hưng có thực lực yếu nhất, nó phải một mình gánh chịu sự phản phệ của vận mệnh. Nhưng cho dù là như vậy, muốn giết chết được nó cũng không hề dễ dàng.

Chỉ cần bên trong thành mới Hy Vọng vẫn còn đứa trẻ mồ côi tuyệt vọng đáp ứng yêu cầu của nó, thì bất cứ lúc nào linh hồn của nó đều có thể chuyển đến; chỉ cần bên trong thành mới Hy Vọng vẫn còn tồn tại một tượng đất của nó, thì bất cứ lúc nào nó cũng có thể huy động sức mạnh của điện thờ.

Tàn hồn Cao Hưng nhìn từ góc độ nào cũng không thể thua, vậy mà lại bị những đứa trẻ cũng từng trải qua sự tuyệt vọng sâu sắc nhất này giết chết. Bọn chúng đều quá hiểu suy nghĩ của đối phương rồi, bởi vì bọn chúng đều là những người đã từng phải vật lộn để sinh tồn trong tuyệt vọng và đau đớn.

"Linh hồn tượng trưng cho hiện tại của mày bị nuốt chửng, linh hồn tượng trưng cho quá khứ của mày cũng đã bị giết chết, nếu như ngay cả tương lai của mày cũng không bảo vệ được, vậy thì điện thờ này sẽ bị lật đổ hoàn toàn." Số 2 dường như là cố ý nói như vậy. Sau khi nghe được lời của nó, tàn hồn Cao Hưng trong người cậu bé mù hét lên một tiếng chói tai.

Trước khi nó hồn phi phách tán, đã phá hủy tất cả các tượng thần ở thành mới Hy Vọng. Một cỗ khí tức của không thể nhắc đến lấy khu nội thành làm trung tâm, lan sang đô thị bỏ hoang bị quỷ quái chiếm giữ.

Không bao lâu sau, ánh sao trên bầu trời đêm bắt đầu méo mó, những hận ý đan xen vào nhau ở bên rìa thành phố, vô số quỷ quái đi ra từ trong các tòa nhà ẩn nấp.

Trăm quỷ tuần đêm là không đủ để mô tả loại kinh dị này, Cao Hưng cảm nhận được mối đe dọa, nó sẽ tạo ra một làn sóng thảm họa mới!

Cảnh báo cấp cao nhất vang lên ở vùng đệm của thành mới Hy Vọng, vang vọng không trung của thành mới. Những hận ý vốn dĩ đang chuẩn bị tế máu thành mới Hy Vọng, dưới sự kích thích của Cao Hưng đã bắt tay vào thực hiện trước thời hạn!

Trong nội thành ánh đèn bắt đầu tắt đi từng vùng, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên, cửa lớn nội thành mở ra, lực lượng chiến đấu nòng cốt của thành mới Hy Vọng đang điều động khẩn cấp.

Thành phố đại diện cho hy vọng cuối cùng của nhân loại này đã hưởng thụ hòa bình quá lâu, giờ đây nó giống như một con thú khổng lồ vừa mới thức dậy, vùng vẫy móng vuốt sắc nhọn đã lâu không sử dụng trong cơn hoảng loạn.

Còi báo động nhanh chóng thay thế cho mọi âm thanh, các cư dân của thành phố trốn trong nhà của mình, cả thành phố chìm trong bóng tối.

“Chúng ta làm như vậy... chắc là đúng chứ?” Số 4 tận mắt chứng kiến sự biến hóa của thành phố, mà đây mới chỉ là bắt đầu, mấy ngày tiếp theo còn sẽ phát sinh càng nhiều những chuyện tàn khốc khủng khiếp hơn nữa.

"Suy nghĩ của hận ý và một số lãnh đạo cấp cao ở thành mới Hy Vọng là đồng nhất, bọn họ trong ngoài phối hợp để tế máu tất cả cư dân của thành phố. Nếu như chúng ta không can thiệp, kế hoạch của bọn họ sẽ tiến hành thuận lợi, sẽ càng khó khăn hơn để chặn bọn họ lại nữa." Số 2 quay đầu nhìn số 4 một cái: "Bây giờ hai bên đều chưa chuẩn bị sẵn sàng, là có lợi nhất cho chúng ta, hỗn loạn cũng có thể để cho càng nhiều người sống sót chạy thoát hơn."

Số 2 không phải là người tốt, đương nhiên cũng không phải người xấu. Một người có thể nhìn thấy vận mệnh như nó xét về mức độ nào đó đã không được coi là người nữa rồi.

Linh hồn tượng trưng cho quá khứ bi thảm của Cao Hưng đã bị số 1 đập tan, mảnh vỡ linh hồn bị số 2 thu thập, tất cả những đứa trẻ dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi khu nội thành.

Bây giờ toàn thành phố cảnh giới nghiêm ngặt, các học sinh của lớp 7 cũng không vội rời đi, dù sao thì tế máu bắt đầu từ thời khắc này mới được coi là chính thức bắt đầu.

Trở về một nhà dân ở khu trung tâm của thành phố, bọn chúng bước vào hầm trú ẩn dưới lòng đất mà chủ nhà đã tự đào cho mình, bên trong là một tế đàn mới được xây dựng trong vài ngày qua.

Tế đàn rất mới, nhưng trong thời gian rất ngắn đã hoàn thành rất nhiều lần hiến tế. Tượng thần trên tế đàn giống như người sống vậy, tràn đầy thần tính, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể mở mắt ra.

"Số 0, mau tỉnh lại đi, chúng ta không muốn nợ anh cái gì nữa."

Số 2 lấy mảnh vụn linh hồn của Cao Hưng làm tế phẩm, hiến tế cho tiếng cười điên cuồng. Ngay khoảnh khắc hoàn thành hiến tế, tượng thần của tiếng cười điên cuồng đã thực sự có dấu hiệu máu thịt hóa, nói không chừng trong tương lai, tiếng cười điên cuồng thực sự có thể bước ra khỏi tượng thần!

"Tượng thần và tế đàn của Cao Hưng đã bị phá hủy rất nhiều, nhưng không loại trừ khả năng những kẻ phản bội của thành mới Hy Vọng sẽ tiếp tục xây dựng những tế đàn mới cho nó. Chúng ta phải cướp đoạt huyết thực trước khi bọn họ hoàn thành việc hiến tế."

Chiến tranh giữa thành mới Hy Vọng và thành cũ Tân Hỗ đã nổ ra, đây là trận chiến giữa cứ điểm mạnh nhất của người sống sót và tất cả những quỷ quái hận ý. Vùng đệm trải dài hơn mười cây số sẽ trở thành một nhà máy máu thịt, sinh tử tồn vong, hai bên đều không thể nào rút lui.

Mặt đất run rẩy, bầu trời đêm kêu gào, mưa đen cuồn cuộn trên bầu trời, trong gió tràn ngập mùi máu tanh.

Đây mới chỉ là đêm đầu tiên, mà đã có vô số quỷ quái và người sống sót hồn phi phách tán.

......

"Hàn Phi, Hàn Phi!"

Bên trong sự mơ hồ mờ mịt, có người đang gọi một cái tên. Hai đồng tử của Hàn Phi dần dần trở nên có tiêu điểm, rất nhanh hắn đã ý thức được một chuyện.

Bản thân đang mượn thân phận của Cao Thành, tất cả mọi người trong thế giới ký ức điện thờ đều sẽ gọi hắn là Cao Thành, chứ không phải là Hàn Phi.

Nhìn theo phương hướng tiếng gọi, dường như Hàn Phi nhìn thấy một bản thân khác. Anh ta cách Hàn Phi rất xa, hai bên không cách nào chạm được vào nhau.

"Tiếng cười điên cuồng?"

Sau gáy truyền đến đau đớn dữ dội, toàn thân như muốn rã rời, Hàn Phi đột nhiên mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm ở bên trong vực sâu tham lam.

Hắn cũng không biết mình đã hôn mê bao lâu, sau khi cưỡng ép nuốt chửng linh hồn tượng trưng cho hiện tại của Cao Hưng, thế giới nhân cách của hắn đã phát sinh biến hóa kinh thiên động địa.

Bầu trời sao, vực sâu, đỉnh đầu là dải ngân hà được tạo thành từ nhân cách, dưới chân là biển hoa được tạo thành từ các linh hồn, sinh mệnh và cái chết hình thành một vòng tuần hoàn gần như hoàn hảo ở đây. Bên trong thế giới nhân cách của hắn vậy mà cũng bắt đầu sinh ra một số sinh mệnh kỳ lạ.

"Đây thật giống như một thế giới ký ức điện thờ của không thể nhắc đến!"

Sử dụng tất cả những kinh nghiệm, ký ức và tích lũy trong quá khứ làm khuôn khổ để xây dựng một thế giới điện thờ độc lập, Hàn Phi phát hiện ra rằng dường như mình đã tìm ra một con đường khác, một con đường mà Phó Sinh chưa bao giờ thử.

"Hóa ra người sống không cần phải làm quỷ, không cần trở thành không thể nhắc đến, cũng có thể đạt tới trình độ này."

Trong tương lai tồi tệ nhất của Cao Hưng, Hàn Phi đã thực sự nhìn thấy hy vọng phù hợp nhất cho mình.

"Hệ thống nhắc nhở nói, mình đã đạt đến giới hạn thức tỉnh nhân cách trong thế giới ký ức điện thờ, điều này liệu có phải cũng tương đương với việc nói cho mình biết, nếu như nhân cách có thể đột phá lần 9, vậy là mình đã vô cùng gần với không thể nhắc đến?"

Bản thể của Cao Hưng là không thể nhắc đến, vì vậy rất khó để sinh ra không thể nhắc đến thứ hai trong thế giới ký ức điện thờ của nó, giới hạn của sức mạnh là hận ý hạng nhất.

Nhưng Hàn Phi không chuẩn bị tuân theo quy tắc điện thờ của Cao Hưng. Hắn vô cùng phản nghịch, trong lòng lúc nào cũng chỉ nghĩ làm sao để giết thần, làm sao để mình trở thành chủ nhân của điện thờ.

Nhìn "thế giới cực ác" đang sáng bừng sức sống, Hàn Phi cảm thấy mọi nỗ lực của mình đều rất đáng giá.

Ô nhiễm tinh thần đã không còn có thể ảnh hưởng đến hắn, sở hữu hai mắt của thần linh và nhà máy máu thịt, khống chế nước đen và tuyệt vọng, nếu muốn chính hắn cũng có thể trở thành nguồn ô nhiễm tinh thần lớn nhất.

Tất cả nhân cách trên bầu trời cũng hợp thành một thể thống nhất với nhân cách chữa trị, ý chí và sức mạnh tinh thần của Hàn Phi đã tăng lên gấp mười lần so với trước đây. Sự cải thiện này được lưu giữ vĩnh viễn, cho dù hắn có rời khỏi thế giới ký ức điện thờ, ý chí của hắn cũng sẽ không thay đổi.

Dùng trái tim để cảm nhận, hiện tại Hàn Phi đã có thể đồng thời khống chế từ bốn đến bảy hận ý, quan trọng nhất là hắn còn có con át chủ bài hàng đầu -- Vĩnh Sinh.

Vĩnh Sinh ngủ say ở trung tâm thế giới chính là quỷ quái mạnh nhất mà Hàn Phi hiện đang giam giữ, chính hắn cũng không biết con quỷ này rút cuộc khủng bố đến cỡ nào.

Bình Luận (0)
Comment