Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 930 - Chương 930: Giết Thần

Chương 930: Giết thần Chương 930: Giết thần

Con dao nhọn của số 3 từ cổ Quạ Đen rút ra, những kẻ giết người đang rút lui về sau đều nhìn về số 3 sau một thoáng kinh ngạc.

Mặt nạ chú hề là thành viên cốt cán mới gia nhập ba tổ chức tội phạm lớn. Thân thế bí ẩn, hành động điên cuồng, hoàn toàn là một tên biến thái, không ai có thể đoán được tâm tư của người này.

"Mấy người nhìn cái gì? Nhìn tôi thì các người sẽ không phải chết sao?"

Trên mặt số 3 bắt đầu nở nụ cười, khóe miệng chậm rãi nhếch sang hai bên, tiếng cười càng ngày càng cuồng loạn.

Sở hữu nhân cách học hỏi và mô phỏng, số 3 bắt đầu mô phỏng tiếng cười điên cuồng, nó đang bắt chước một vị thần khác trong thế giới ký ức điện thờ này.

Khi tiếng cười vang vọng trong phòng thí nghiệm số 4, thang máy phía xa truyền đến tiếng động lớn. Thi thể của tên điên vừa rời đi bay ra khỏi buồng thang máy, máu tươi bắn tung tóe khắp mặt đất.

"Đuổi theo tôi lâu như vậy, sao không đuổi theo nữa đi? Anh không đuổi theo tôi, thì chúng tôi sẽ phải tới tìm anh rồi." Số 4 nhổ ra một ngụm máu tươi, khắp người nó đầy vết thương, trong hai mắt có tử ý đang đan xen. Lúc này trông nó còn đáng sợ hơn so với bất kỳ tên sát nhân nào, giống như ác ma bò ra từ vũng máu vậy.

"Đừng để giết chóc che mờ mất hai mắt, cậu phải duy trì lý trí." Số 5 theo sát phía sau số 4, hai tay nó cũng cầm dao. Để chăm sóc những đứa trẻ nhỏ khác, nó bị ép phải cầm dao đồ tể lên.

Những đứa trẻ lớp 7 khác với những cư dân trong thế giới ký ức điện thờ này, sức mạnh nhân cách của bọn chúng không đến từ Cao Hưng, mà đến từ chính mình.

Mỗi một phần sức mạnh nhân cách mà bọn chúng sử dụng đều là một "món quà" được đổi lại từ sự hành hạ và đau đớn, thấm đẫm tuyệt vọng và hy vọng của bọn chúng. Sức mạnh này sẽ luôn ở bên bọn chúng, không ai có thể lấy đi.

Theo một nghĩa nào đó, những đứa trẻ trong lớp 7 cường đại hơn Hàn Phi bây giờ rất nhiều.

"Bùm!"

Cửa của hai thang máy còn lại bị nổ tung, ngày càng có nhiều những đứa trẻ đi ra, mọi người tập trung tại tầng hầm 18. Ở nhân gian gần với địa ngục nhất này, bọn trẻ đã nhìn thấy thứ từng khiến chúng tuyệt vọng.

"Bất kể là hộp đen hay là khối đen, cũng chính vì những thứ như vậy, vô số trẻ em đã bị đưa ra làm tế phẩm, vĩnh viễn sống trong ác mộng, món nợ máu này cần phải có người trả." Đứa trẻ sở hữu nhân cách may mắn cõng số 2, bọn chúng đứng trong đám đông.

"Tòa nhà cấm là một cái bẫy để anh thu hoạch những người trong thế giới ký ức điện thờ của chính mình. Ở đây không thể sử dụng sức mạnh của ký ức điện thờ, nhưng mà thật đáng tiếc, chúng tôi đến từ bên ngoài điện thờ." Mỗi một bước của vận mệnh đều bị số 2 nhìn thấy: "Trước khi phá hủy tượng thần, anh phải đối mặt với chúng tôi. Chờ sau khi phá hủy được tượng thần rồi, anh sẽ phải đối mặt với Hàn Phi và sự tức giận của tất cả những người sống sót trong thế giới này. Những người mưu đồ thao túng vận mệnh, rồi một ngày nào đó cũng sẽ bị vận mệnh phản phệ, tôi đã phải trả cái giá thê thảm nhất, bây giờ đến lượt anh rồi.”

Tiếng cười điên cuồng hô ứng với tượng thần bên ngoài tòa nhà cấm. Cơ thể của số 3 đang xảy ra những thay đổi khủng khiếp, những tia máu màu đỏ sẫm xuất hiện trên da của nó. Tín ngưỡng của mọi người vào thần linh trở thành sức mạnh của số 3.

Thông thường mà nói, cho dù số 3 có sở hữu nhân cách đặc biệt nhất, cũng rất khó có thể bắt chước được thần linh. Nhưng bản thân nó vẫn luôn sống trong ý thức của tiếng cười điên cuồng, mối quan hệ này thậm chí còn thân thiết hơn cả máu mủ. Cho nên tiếng cười điên cuồng không những không ngừng ngăn chặn số 3, mà còn toàn lực giúp đỡ nó.

Các thành viên của ba tổ chức tội phạm lớn không thể ngăn cản những đứa trẻ đó. Mọi thứ của bọn họ đều là do thần linh ban cho, nhưng hiện giờ thần linh đã tiến vào thiết bị mộng đen, đang thực hiện bước then chốt nhất của nghi thức. Thần linh không thể chăm sóc cho bọn họ, cũng không thể phân cho bọn họ sức mạnh dư thừa.

Linh hồn đại diện cho tương lai của Cao Hưng bên trong mộng đen phát giác thấy điều gì đó kỳ lạ bên ngoài, nhưng gã hiện tại không thể phân tâm.

Chặn lại mọi sự can thiệp từ thế giới bên ngoài, Cao Hưng mở cửa thần của điện thờ ra.

Tượng thần máu thịt mọc vào cùng với một thiết bị khổng lồ. Dã tâm của Cao Hưng vô cùng lớn, gã muốn nhập vào làm một với bộ não AI dưới tầng hầm của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, vĩnh viễn sống trong ý thức của vô số người, trở thành thần thực sự.

"Chỉ vì một chiếc hộp đen, hủy hoại cuộc sống của rất nhiều trẻ em, cố ý nhân tạo ra tuyệt vọng, vẽ đầy máu và vết bẩn lên vận mệnh của bọn chúng?" Giọng nói của số 1 vang lên trong mộng đen. Số 1 trước giờ biểu cảm không hề có dao động quá lớn, vậy mà lần này trong lời nói lại mang theo sự phẫn nộ.

Cao Hưng quay đầu nhìn chỗ cách đó không xa, số 1 mặc quần áo cô nhi viện không biết đã tiến vào mộng đen từ lúc nào. Với tư cách là chủ nhân của thiết bị mộng đen, vậy mà cho đến bây giờ Cao Hưng mới phát hiện ra.

“Anh giết nhiều người như vậy, chỉ để cho tất cả mọi người cùng anh chơi một trò chơi?” Hai tay nắm chặt, ánh mắt của số 1 nhìn thẳng vào thần linh: “Tôi biết anh cũng đã từng chịu đau đớn và bất công, nhưng đấy không phải là lý do để anh tiêu diệt người khác. Tôi sẽ giết chết anh, tôi nhất định sẽ giết chết anh."

Số 1 giơ tay phải lên, bởi vì không sợ hãi cho nên nó dám đứng trước mặt thần linh; bởi vì có tin tưởng, nên nó dám vung nắm đấm về phía gã.

Cuộc đời của con người, sẽ trải qua đủ những chuyện khác nhau, kỳ tích không phải là đã tồn tại ngay từ đầu. Nó không phải là phần thưởng do vận mệnh ban tặng cho người dũng cảm nhất, mà là cơ hội mà người dũng cảm nhất đã cướp được từ vận mệnh.

Tất cả những đứa trẻ ở tầng hầm 18 đều nhìn vào số 1, nhìn một người phàm đang giơ nắm đấm về phía thần linh.

Cất bước, chạy nước rút, số 1 không hề sợ hãi. Ác mộng và quỷ quái trốn chạy sang hai bên, ngay cả vận mệnh cũng bắt đầu nhường bước.

Số 1 vứt bỏ mọi tạp niệm, trong mắt chỉ còn lại khuôn mặt mơ hồ kia của Cao Hưng.

Người bình thường không thể tiến vào thiết bị mộng đen, Cao Hưng cũng không bao giờ ngờ tới sẽ xuất hiến biến cố này. Tất cả kế hoạch của gã đều xoay quanh Hàn Phi và tiếng cười điên cuồng, giết chóc và thí nghiệm đều là để đào tạo ra những người kế thừa hộp đen phù hợp. Những đứa trẻ khác chỉ là cặn bã bị bỏ đi, gã chưa bao giờ quan tâm đến.

Nhưng ai có thể ngờ rằng vào một ngày hoàn hảo nhất này, chính những thứ “cặn bã” và “phế liệu” mà gã bỏ qua đó lại là mối nguy hại lớn nhất đối với gã.

Thời gian, vận mệnh và thần lực của không thể nhắc đến đều bị cú đấm đó xuyên thủng. Cao Hưng không bao giờ nghĩ rằng những điều phi lý như vậy sẽ xảy ra, gã cũng không bao giờ nghĩ rằng những nhân cách mạnh nhất lại thực sự ẩn giấu trong những đứa trẻ đã chết đó.

Kỳ tích luôn tồn tại, bản thân sinh mệnh đã là kỳ tích. Trong vô số đêm tối và sự im lặng chết chóc, mỗi người đều là kỳ tích của chính mình.

Ánh sáng lóe lên trong mộng đen, nắm đấm của số 1 đánh mạnh lên trên mặt của thần linh, khiến cơ thể của gã bay về phía điện thờ.

Thiết bị vận hành xuất hiện một chút đình trệ, cây cầu dẫn đến thế giới tầng sâu đang rung chuyển, trên tượng thần máu thịt xuất hiện một vết nứt rõ ràng.

Các thành viên của ba tổ chức tội phạm lớn còn sống đã sợ hãi đến mức ngã quỵ xuống đất khi nhìn thấy màn này. Trong suy nghĩ của bọn họ, vị thần nắm giữ quyền năng sống chết của tất cả mọi người đã bị một người đánh gục.

"Nhân cách kỳ tích?"

Khuôn mặt mơ hồ của Cao Hưng đang dần dần trở nên rõ ràng hơn. Gã cũng không biết tại sao khi đối mặt với đứa trẻ này, sức mạnh của mình lại bị vô hiệu. Gã cũng chưa từng nghe nói qua có nhân cách kỳ tích nào tồn tại.

Có thể trên đời này không hề có cái gọi là nhân cách kỳ tích, chỉ bởi vì số 1, vậy nên mới có một nhân cách như vậy.

Vươn năm ngón tay về phía trước, Cao Hưng tóm lấy cổ của số 1: “Rất đáng tiếc, kỳ tích mà mày dốc hết sức tạo ra chỉ để lại một vết nứt trên tượng thần của tao thôi.”

"Kỳ tích không dễ dàng xảy ra như vậy, cái mà tôi dựa vào chưa bao giờ là chính mình." Cho dù có bị thần linh tóm lấy cổ, mà số 1 vẫn không tự ti cũng không kiêu ngạo. Nó là đứa trẻ lớn tuối nhất trong đám trẻ con, cũng luôn là người đứng đầu tiên.

Cao Hưng dường như đã nhận ra điều gì đó. Gã đột nhiên quay đầu lại, trên tượng thần máu thịt của mình vậy mà lại xuất hiện khí tức của một không thể nhắc đến khác!

Tiếng cười điên cuồng của số 3 vang lên. Dưới sự che đậy của khí tức tiếng cười điên cuồng, số 2 người đang nằm trên lưng của nhân cách may mắn, đã hoàn thành kế hoạch thực sự.

Sợi dây vận mệnh trên tượng thần máu thịt đứt lìa, tượng thần máu thịt trong chính điện lộ ra vẻ mặt đau đớn, vết nứt trên thân bắt đầu mở rộng, rất nhanh lan ra toàn thân!

Số 2 lại sử dụng khả năng của không thể nhắc đến của mình để giáng một đòn chí mạng vào tượng thần.

Lần soán thần này, tổng cộng có hai "không thể nhắc đến" tiến vào điện thờ của Cao Hưng. Một là tiếng cười điên cuồng đã hiến tế chính mình, anh ta là không thể nhắc đến sắp hồn phi phách tán trong tương lai mà Cao Hưng mong đợi. Nếu như Hàn Phi và những đứa trẻ khác không thể hoàn thành soán thần, tiếng cười điên cuồng sẽ hy sinh một cách vô ích, triệt để trở thành một phần của Cao Hưng; một thì là đứa trẻ số 2 -- không thể nhắc đến thực sự, nó vẫn luôn ẩn giấu năng lực thực sự của mình, không can thiệp được việc vận hành của điện thờ, để che giấu bản thân.

Trước khi bản thể Cao Hưng trở về, phân hồn của gã muốn chiến đấu với không thể nhắc đến số 2 thực sự, vẫn còn kém một chút.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Tượng thần cuối cùng bên trong tòa nhà đã bị phá hủy! Phong ấn não vực đang dần được dỡ bỏ!"

Tượng thần máu thịt sụp đổ, thiết bị mộng đen vận hành càng lúc càng chậm, cây cầu tuyệt vọng được xây dựng không còn có thể tiếp tục kéo dài về phía trước.

Lúc này, mặt đất ở tầng hầm 19 gần như hoàn toàn trong suốt, tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời nằm dưới chân mọi người, đó là thế giới tầng sâu luôn bị bóng tối bao phủ.

Ôm đầu Hàn Phi, Cao Hưng đứng bên cạnh điện thờ, ngày mà gã mong đợi nhất cuối cùng vẫn không xuất hiện.

Phong ấn được giải trừ, sương đen tham lam từ trong một buồng sửa chữa cơ thể nào đó bay ra, quét sạch toàn bộ tòa cao ốc Vĩnh Sinh.

Tòa nhà cấm bị bao trùm bởi tham lam, những ác quỷ đang hú hét trong vực sâu, bàn tay nhuốm đầy tội lỗi nắm lấy mép của buồng sửa chữa.

"Oan có đầu, nợ có chủ, anh nắm đầu cậu ấy, cậu ấy muốn giết anh cũng là chuyện bình thường." Số 3 cười điên cuồng xông vào mộng đen, nó và số 2 liên thủ cứu số 1 ra.

Tất cả các tượng thần đã bị phá hủy, sân khấu có thể để lại cho diễn viên chuyên nghiệp rồi.

Hận ý phiêu tán, Hàn Phi đã phá bỏ phong ấn, xuất hiện ở trạng thái mạnh nhất. Nhân cách tham lam thức tỉnh 8 lần và nhân cách chữa trị đã thay đổi quy tắc của tòa nhà cấm.

"Quá khứ của anh đã bị giết chết, hiện tại của anh đã bị nuốt chửng, chỉ cần hủy diệt tương lai của anh nữa, là tôi có thể trở thành chủ nhân mới của điện thờ này rồi." Hai mắt Hàn Phi nhìn chằm chằm điện thờ bên trong thiết bị mộng đen, hắn cũng nhìn thấy đầu người trong lòng Cao Hưng.

"Nếu như mọi người đã để lại cho tôi chiếc hộp đen đó, vậy thì hãy để tôi thay đổi thế giới của mọi người."

Bình Luận (0)
Comment