Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 931 - Chương 931: Quyết Tâm Của Hàn Phi

Chương 931: Quyết tâm của Hàn Phi Chương 931: Quyết tâm của Hàn Phi

Chiếm giữ cơ thể của Cao Thành, Hàn Phi nhìn thấy Cao Hưng đang ôm đầu của mình. Nếu như hắn không thành công ngăn cản Cao Hưng, vậy chắc hẳn là sẽ bị giết chết vào thứ năm của một tuần nào đó.

Mỗi người sinh ra đều là tự do, ít nhất Hàn Phi đã từng cho rằng mình là như thế. Hắn tự kỷ, vụng về, không biết cách giao tiếp với người khác, không hòa nhập được với xã hội, nhưng hắn chưa từng từ bỏ bản thân, luôn rất nỗ lực để đi làm một diễn viên hài kịch.

Đây là ước mơ của hắn, sống không phải để trở thành vật dẫn hộp đen, hắn muốn sống một cuộc sống mà mình mong muốn nên mới không ngừng tiến về phía trước. Hiện tại sự xuất hiện của Cao Hưng đã bày ra tất cả chân tướng trước mặt hắn, cái đầu người bị chặt xuống đó đã chứng minh tất cả.

Ý thức này của Hàn Phi có thể xuất hiện, đơn giản chỉ vì một âm mưu.

"Đây không phải là tương lai mà tôi muốn, cho nên tôi nhất định sẽ ngăn cản anh, làm hết sức của mình, cho dù có đầu rơi máu chảy, cho dù cuối cùng đồng quy vô tận cùng anh."

Khi sương đen bốc lên, Hàn Phi cầm dao tái sinh, sức mạnh dồi dào ổn định tuôn ra từ trong nhân cách, tiêm vào cơ thể của hắn.

“Cao Thành?” Linh hồn đại diện cho tương lai nhìn Hàn Phi, gã hơi khẽ lắc đầu: “Không đúng, mày không phải Cao Thành, có một mắt xích đã xảy ra vấn đề.” VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ. Hỗ trợ xuất File ebook đọc offline

"Hộp đen ở trên người Phó Sinh, các người muốn bồi dưỡng ra một vật dẫn hộp đen mới. Để có thể thuận tiện trở thành chủ nhân đời tiếp theo của hộp đen, vì đạt được mục đích này, các người đã không ngần ngại phạm sát nghiệp vô biên." Hàn Phi đã hiểu ra rất nhiều chuyện: "Phó Sinh, người trở thành không thể nhắc đến không thể ngăn cản được các người. Ông ấy chỉ còn lại mảnh vụn ký ức nên quyết định đánh một canh bạc lớn, đi trước các người, chủ động giao hộp đen cho tôi, sau đó sẽ hoàn thành tái sinh trên cơ thể của tôi."

Đêm màu máu ở cô nhi viện đã khiến tiếng cười điên cuồng và Hàn Phi trở thành ứng cử viên thích hợp nhất cho chiếc hộp đen. Phó Sinh biết rằng mọi chuyện đã xảy ra, không thể thay đổi nên cũng đánh chủ ý lên người hắn.

Một kẻ điên có thể ra quyết định hủy diệt thế giới tầng sâu, hoàn toàn sẽ không màng đến tính mạng của một người, bởi vì ông ấy phải gánh vác sự an nguy của cả thành phố.

Nhưng Phó Sinh không bao giờ ngờ rằng Hàn Phi đã đưa ra lựa chọn khác với mình. Trong số tất cả những người sở hữu hộp đen, Hàn Phi là người duy nhất mở được cả hai mặt của hộp đen cùng một lúc.

Những con đường khác nhau khiến Hàn Phi nhìn thấy một kết thúc khác, ông ấy bắt đầu dần dần đào tạo hắn làm người kế thừa.

Điện thờ của Gương Thần là để Hàn Phi làm quen với điện thờ; điện thờ của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ là Phó Sinh đã dùng quá khứ của mình để ép hắn phát điên trong tuyệt vọng, cố gắng khiến hắn đưa ra lựa chọn giống như mình. Nhưng ông ấy không ngờ rằng hắn sẽ một mình chịu đựng mọi thứ trong tuyệt vọng như vậy; không chỉ bảo vệ tuổi thơ và gia đình của ông ấy, mà còn mang đến cho ông ấy sự ấm áp mà bản thân chưa bao giờ có được. Cũng bắt đầu từ điện thờ của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, thái độ của Phó Sinh đối với Hàn Phi đã hoàn toàn thay đổi.

Cùng với các bài kiểm tra về thế giới ký ức điện thờ, sau khi chính Phó Sinh cũng được Hàn Phi chữa lành và chuộc tội, ông ấy đã đưa ra lựa chọn cuối cùng.

Điện thờ của công viên vui chơi ban đầu vốn là Phó Sinh chuẩn bị cho nghi thức tái sinh của mình, nhưng cuối cùng lại trở thành nghi thức tiễn biệt ông ấy, tiếng cười điên cuồng và Phó Sinh đều không cướp được thể xác của Hàn Phi. Trong điện thờ của công viên vui chơi, Hàn Phi thực sự trở thành chủ nhân của thể xác này và hộp đen.

Tiếng cười điên cuồng và Hàn Phi đã xóa bỏ rào cản, Phó Sinh cũng buông bỏ quá khứ, đặt hy vọng cuối cùng vào hắn.

Từ khi Hàn Phi tiến vào thế giới tầng sâu, cho đến khi kết thúc điện thờ của công viên vui chơi, trông có vẻ như hắn đã trải qua vô số chuyện kinh khủng, nhưng thực ra, những gì hắn trải qua chỉ là cuộc đời của Phó Sinh.

Những người quản lý tòa nhà cũ và mới hoàn thành bàn giao cuối cùng tại điện thờ của công viên vui chơi, mọi dấu vết của Phó Sinh đều bị xóa. Ngoại trừ Hàn Phi, phần còn lại của thế giới sẽ dần lãng quên ông ấy, hắn cũng sẽ gánh vác mọi trách nhiệm của ông.

Lửa đen hận ý bùng cháy sau lưng Hàn Phi, những cỗ hận ý từ trong vực sâu tham lam bò ra, bọn chúng run rẩy trước mặt ngụy thần, nhưng trong đáy mắt lại mang theo sát ý hung hãn.

"Tôi sẽ không đi theo con đường của Phó Sinh hủy diệt thế giới tầng sâu, cũng sẽ không để cho các người nô dịch hiện thực, giữa cứu chuộc và hủy diệt hẳn là sẽ tồn tại một sự cân bằng."

Thế giới tầng sâu có Mộng, Cánh Bướm, Mười Ngón, những ác ý thuần khiết như vậy, nhưng cũng có những nạn nhân như Khóc hay Ứng Nguyệt. Có người trở thành tuyệt vọng trong tuyệt vọng, nhưng có người vẫn cố gắng tìm kiếm hy vọng trong tuyệt vọng.

Ít nhất theo quan điểm của Hàn Phi số lượng linh hồn trong thế giới tầng sâu sẵn sàng nắm bắt hy vọng nhiều hơn nhiều so với ác ý thuần túy. Thế giới tầng sâu không phải là hết thuốc chữa, chỉ là ở đây đã tích lũy quá nhiều tuyệt vọng và cảm xúc tiêu cực, cần được chữa lành và khai thông.

“Cứu được thì cứu, phải giết thì giết, đây chính là ý nghĩa của hộp đen trong tay tôi.”

Dòng thời gian bên trong tòa nhà cấm thay đổi, kim đồng hồ trên tường không ngừng lắc lư, dung dịch dinh dưỡng trên mặt đất nhanh chóng biến mất, lớp da tường nứt ra, các lớp bụi bắt đầu xuất hiện trên thiết bị.

Nhân cách của Hàn Phi thức tỉnh đến giới hạn đã ảnh hưởng đến các quy tắc của tòa nhà cấm, tham lam vô tận muốn nuốt chửng mọi thứ ở đây.

"Vĩnh Sinh!"

Ở tầng dưới cùng của cao ốc Vĩnh Sinh, Hàn Phi đã triệu hồi quỷ quái mạnh nhất Vĩnh Sinh bị giam cầm trong thế giới cực ác!

Biển máu sền sệt dâng trào, tầng hầm 19 rất nhanh đã trở thành một bộ phận của nhà máy máu thịt. Một tượng thần máu thịt khổng lồ chui ra từ biển máu, trên người nó có mọc những đường vân thần bí, bất kỳ thế lực nào cũng rất khó có thể hoàn toàn tiêu diệt được. Thứ này chính là hận ý mạnh nhất mà Hàn Phi từng thấy.

Các quy tắc vô hình bao trùm tòa nhà cấm đã bị Vĩnh Sinh làm ô nhiễm, lửa đen của tất cả hận ý đều trộn lẫn với dã tâm của Hàn Phi và Cao Thành. Tham lam của bọn họ đã đốt cháy cao ốc Vĩnh Sinh, hủy hoại hoàn toàn ngày mong đợi nhất của Cao Hưng.

"Tương lai mà anh hy vọng nhìn thấy sẽ không bao giờ xuất hiện nữa, anh cũng chỉ có thể nằm mơ giữa ban ngày trong điện thờ của chính mình thôi."

Tất cả các thiết bị gần tượng thần Vĩnh Sinh đều biến thành máu thịt. Hận ý khủng khiếp nhất này đã khơi dậy biển máu, đập vào thiết bị mộng đen đã ngừng hoạt động.

Những con quái vật trong ác mộng chạy trốn tứ phía, biển máu tràn vào mộng đen, làm loãng khí tức của không thể nhắc đến trên cơ thể Cao Hưng.

Hai gò má mờ mịt của gã hiện rõ, đó là một khuôn mặt rất bình thường, hai mắt bị một mảnh vải đen che lại, biểu cảm bi thương sa sút.

"Mày muốn giết tao trong chính điện thờ của tao?"

Linh hồn đại diện cho tương lai của Cao Hưng há miệng ra, mỗi lời gã nói ra đều có thể ảnh hưởng đến thế giới ký ức điện thờ. Chỉ cần gã mở miệng tất cả hận ý bên này của Hàn Phi đều sẽ yếu đi, nhưng dù sao thì gã cũng không phải là Cao Hưng, tác động đến điện thờ cũng hạn chế.

Tên của những người chết hiện lên trên cơ thể của Cao Hưng, tất cả những người bị Cao Hưng giết đều trở thành sức mạnh của gã. Những cái tên dày đặc, giống như những hình xăm đáng sợ nhất trên thế giới.

"Tao đã phạm phải tội không thể tha thứ đấy, nhưng ai có thể trừng phạt tao? Chỉ dựa vào mày à?"

Cao Hưng cười một cách không kiêng kỵ, gã giơ hai tay lên, những tội ác đó đan xen vào nhau thành một bầu trời màu đen.

Sau khi tượng thần Vĩnh Sinh bị Cao Hưng tóm lấy, tội danh bắt đầu xuất hiện trên bức tượng, máu thịt từng chút một vỡ vụn. Trong cơ thể Vĩnh Sinh dường như có vô số giọng nói, bọn họ trút nỗi oán hận vô bờ bến lên trên người Vĩnh Sinh.

"Con người là thứ xấu xa nhất trên đời, bất kỳ sinh vật nào cũng đẹp đẽ hơn con người. Mày xem, tao chỉ cho những nạn nhân này một cơ hội rất nhỏ, bọn chúng đã bắt đầu trả thù như điên những người không liên quan. Những linh hồn thật xấu xa, những nhân tính thật bẩn thỉu!"

"Anh vừa mắng nhân tính xấu xa, lại vừa muốn có được tình yêu và sự chấp thuận của mẹ mình. Thực ra, hầu hết mọi người trên thế giới này đều không xấu, mọi người chỉ xấu với anh mà thôi." Phía sau Hàn Phi, có một đôi mắt khổng lồ đang từ từ mở ra.

Cao Thành chiếm được đôi mắt kí ức của Cao Hưng, sau đó lại hòa giải với bố mẹ ruột của mình. Lấy được mắt chuộc lỗi ở bệnh viện mắt số 3, Cao Thành bây giờ đã có đủ tư cách để cạnh tranh với Cao Hưng giành quyền kiểm soát điện thờ!

"Hoa song sinh, vận mệnh đan xen gắn liền với nhau, một bông hoa sẽ hút hết chất dinh dưỡng của bông hoa kia, nở rộ một mình. Cao Hưng, hoa linh hồn của anh sẽ khô héo vào ngày hôm nay."

Trong thế giới ký ức điện thờ này Cao Thành là người hận ghét Cao Hưng nhất. Gã bị Cao Hưng bắt trong điện thờ, chịu đựng vô số năm tra tấn hành hạ, cho đến khi Hàn Phi đến, gã thà từ bỏ thể xác của mình, cũng phải kéo Cao Hưng cùng xuống địa ngục. Bây giờ gã chỉ còn một bước nữa để thực hiện ước mơ của mình.

Huyết lệ chảy ra, những vết nứt xuất hiện trên mặt đất và bầu trời của thế giới ký ức điện thờ. Những vết nứt đó vừa vặn tương ứng với những khoảng trống trên điện thờ.

Linh hồn đại diện cho tương lai của Cao Hưng phát hiện mình có thể huy động càng ngày càng ít sức mạnh, nụ cười trên mặt thu lại, hai tay sờ sờ tấm vải đen bịt mắt.

“Cẩn thận!” Số 2 đột nhiên hướng mọi người hô to, không thể nhắc đến này đã nhận thức trước được nguy hiểm.

"Vận mệnh vĩnh viễn không như ý muốn của tao, mọi thứ đều chống lại tao, mỗi người nhìn thấy tao đều muốn bắt nạt. Bố mẹ muốn móc mắt của tao cho con nhà người khác; hàng xóm vu khống tao là kẻ trộm; bạn cùng lớp gọi tao là đồ con hoang; thầy cô không bao giờ nói giúp thay. Tao chưa bao giờ dựa dẫm vào bất cứ ai trên thế giới này, vì vậy chúng mày cũng đừng bao giờ nghĩ đến việc muốn tao yêu bất cứ điều gì. Động lực duy nhất để hỗ trợ sự tồn tại của tao chính là tự tay tiêu diệt chúng mày, nghiền nát nơi tồi tệ này từng chút một, trắng trợn chà đạp và phỉ nhổ nó."

Tấm vải đen bịt mắt được tháo ra, trong đôi mắt của khuôn mặt đó ẩn chứa một điện thờ.

Không giống như những điện thờ mà Hàn Phi đã nhìn thấy trong thế giới ký ức này, điện thờ trong mắt Cao Hưng được tạo thành từ những xác chết, tất cả những người đã bắt nạt gã đều được dùng làm vật liệu để tạo ra điện thờ.

Điện thờ của không thể nhắc đến khác quỷ dị cường hãn thần bí, trong khi điện thờ của Cao Hưng tràn ngập sát khí và dục vọng hủy diệt. Khí tức khủng khiếp đó toát ra từ trong mắt của Cao Hưng, quỷ quái và người sống mà gã nhìn thấy đều sẽ bị tách rời trong nháy mắt, cơ thể bị chia năm xe bảy, ngay cả hận ý cũng không ngoại lệ.

"Đây là năng lực của không thể nhắc đến! Một đời của Cao Hưng bị xâu chuỗi bởi tội nghiệp và sát ý! Linh hồn tượng trưng cho tương lai của gã đang sử dụng năng lực được mượn từ bản thể!" Số 2 không thể ở trong điện thờ của người khác sử dụng quá nhiều lần năng lực của mình. Điều này sẽ gây ra tổn thương không thể chữa khỏi cho cơ thể nó, nhưng hiện giờ nó đã không còn lựa chọn nào khác.

Số 2 chộp lấy sợi xích vận mệnh của Cao Hưng, sau đó đi đến nơi mà những đứa trẻ lớp 7 đang ẩn nấp. Những đứa trẻ có mã số sau 20 không có hiệu quả chiến đấu quá cao, bọn chúng ở cách chiến trường rất xa.

“Xin lỗi, đây là việc tôi buộc phải làm.” Số 2 đặt sợi xích vận mệnh của Cao Hưng vào trong tay một người phụ nữ, người phụ nữ đó khoác áo bào đen, vẫn luôn nhìn về phía Cao Hưng: "Gã là con trai ruột của bà, tôi kết nối vận mệnh của hai người lại với nhau, những sai lầm mà gã mắc phải có thể bà sẽ phải bù đắp."

Bình Luận (0)
Comment