Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 932 - Chương 932: Thần Mới Hàn Phi

Chương 932: Thần mới Hàn Phi Chương 932: Thần mới Hàn Phi

Mẹ của Cao Hưng là người duy nhất trên thế giới này vẫn còn yêu gã. Cho dù cả thế giới đều cho rằng gã là một tên khốn không thể tha thứ, thì người mẹ vẫn sẽ yêu gã như cũ.

Điểm này số 2 và những đứa trẻ khác cũng có thể cảm nhận được rõ. Cho đến tận thời khắc này, mẹ của Cao Hưng vẫn dành một tình yêu sâu đậm cho gã, trong đôi mắt nhìn về gã không có thù hận mà chỉ có hối hận.

Là một người mẹ, bà không thể bảo vệ con của mình, khiến con của mình phải chịu nhiều đau khổ đến thế, cuối cùng trở thành một tên điên hoang tưởng.

Lúc này Cao Hưng càng biểu hiện ra điên cuồng bao nhiêu, thì trái tim của người mẹ càng đau đớn dày vò bấy nhiêu.

Nắm lấy xiềng xích của vận mệnh, người phụ nữ cởi bỏ chiếc áo bào đen: "Tôi phải làm như thế nào?"

"Tất cả năng lực của tôi đều có liên quan đến vận mệnh, tôi sẽ liên kết vận mệnh của hai mẹ con bà lại với nhau, thông qua việc giết chết bà để hủy diệt gã ta." Số 2 không lừa gạt mẹ của Cao Hưng: "Chắc hẳn bà cũng biết Cao Hưng đã làm ra những chuyện gì, đơn giản giết chết gã như thế này, thực ra đã là kết thúc tốt nhất rồi."

Thấy mẹ của Cao Hưng không chịu buông sợi xích, số 2 ra hiệu cho những đứa trẻ tránh xa nơi này ra, xiềng xích vận mệnh trong tay nó và bà ấy dần hiện lên ánh sáng màu máu.

Không cần số 2 điều khiển, xiềng xích vận mệnh đó xuyên qua trái tim mẹ của Cao Hưng. Với tư cách là hận ý đặc biệt nhất trong điện thờ, linh hồn mẹ của Cao Hưng không có chút tạp chất nào, lửa đen trong trái tim bà cũng hoàn toàn khác với những hận ý khác.

Người phụ nữ này chưa bao giờ oán hận bất cứ ai, bà đã trở thành quỷ bởi vì tình yêu thuần túy.

Trên chiến trường phía xa, Cao Hưng và Cao Thành gần như đồng thời cảm nhận được điều gì đó, hai người bọn họ đưa ra phản ứng hoàn toàn giống nhau cùng một lúc.

Bỏ mặc đối thủ, lao về phía mẹ của mình.

Hàn Phi có thể cảm giác được khí tức của Cao Hưng đột nhiên yếu đi một chút. Còn đang kinh ngạc không biết chuyện gì xảy ra thì hắn nhìn thấy số 2 và mẹ của Cao Hưng.

Khi xiềng xích của vận mệnh bị nhuộm đỏ, linh hồn mẹ của Cao Hưng cũng đứng trên bờ vực sụp đổ.

"Số 2?!”

Nhà máy máu thịt khổng lồ mở rộng ra tứ phía, Hàn Phi lao như điên về phía số 2. Mẹ của Cao Hưng không làm gì sai hết, bà chính là người vô tội nhất trong thế giới ký ức điện thờ này.

Hàn Phi cũng muốn giết Cao Hưng, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ lấy mẹ của gã ra làm tế phẩm, người phụ nữ này cũng đã từng giúp hắn.

Số 2 không ngờ Hàn Phi lại tới, trong kế hoạch của nó, hắn nên nhân cơ hội này toàn lực công kích Cao Hưng mới đúng.

"Thầy cũng muốn ngăn cản em?"

Cao Hưng, Cao Thành và Hàn Phi, cả ba người đều không muốn người phụ nữ đó bị giết. Ánh mắt của số 2 phức tạp, nó không cưỡng chế ra tay, mà trao xiềng xích vận mệnh cho mẹ ruột của Cao Hưng.

"Sợi xích nằm trong tay bà, lựa chọn cũng giao cho bà, nếu như bà muốn cứu tất cả mọi người trên thế giới này, để bi kịch không còn tái diễn, vậy thì hãy giết chết Cao Hưng; nếu như bà sợ hãi cái chết, muốn tiếp tục như này, vậy thì bà không cần làm bất cứ chuyện gì hết." Lui về phía xa, số 2 liếc mắt nhìn Hàn Phi một cái rồi rời đi. Trước đây nó cũng đã từng dùng ánh mắt tương tự nhìn số 0. Số 0 sở hữu nhân cách chữa trị, thường sẽ làm ra một số chuyện ngu xuẩn không có lợi cho bản thân mình.

Sợi xích vận mệnh kết nối Cao Hưng với mẹ của gã, trên thế giới này, bọn họ chỉ còn lại nhau, huyết mạch tương thông, vận mệnh ràng buộc.

Người thân yêu nhất, nhưng lại phải cầm dao lên chém nát.

Mẹ của Cao Hưng khẽ giơ sợi xích lên, bà nhìn thấy hai đứa trẻ đang chạy về phía mình. Bất kể là Cao Hưng, hay là Cao Thành, thì trong lòng bà đều là con của mình. Bà yêu thương bọn họ, muốn dùng cả đời mình để bù đắp cho bọn họ, nhưng lại hoàn toàn không thể làm được.

Ngọn lửa đen do tình yêu trong tim biến thành, bị xiềng xích của vận mệnh xuyên thủng, ngọn lửa đung đưa tượng trưng cho linh hồn mẹ của Cao Hưng.

Sau một lát do dự, người mẹ đã đưa ra quyết định.

Lửa đen đang cháy dần dần tan biến, bà muốn buông bỏ chấp niệm và tình yêu, bà muốn mang theo đứa con của mình rời khỏi thế giới đầy đau thương này.

Cao Hưng đã làm quá nhiều chuyện điên rồ, nếu gã còn sống sẽ có nhiều người bị tổn thương hơn nữa. Mẹ của Cao Hưng đã nhìn thấy quá nhiều bi kịch trong thế giới ký ức điện thờ này, để mặc gã không quản, mọi thứ trong thế giới ký ức điện thờ sẽ biến thành hiện thực.

"Mẹ cũng muốn phản bội con? Mẹ cũng muốn giết chết con!" Xiềng xích vận mệnh kéo dài từ trái tim của Cao Hưng được kết nối với mẹ của gã. Khi gã nhìn thấy mẹ ruột của mình chuẩn bị dập tắt lửa đen mà mình ban cho, trong đôi mắt đẹp nhất thế gian hiện lên sát ý vô biên: “Con đã cho mẹ một nửa thế giới, khắc mẹ vào bên trong điện thờ, để tương lai của con đều là hình bóng của mẹ, sao mẹ lại đối xử với con như vậy!"

Người mẹ kết nối với vận mệnh của gã nguyện ý lấy cái giá là hồn phi phách tán, để mang gã rời đi. Cùng với linh hồn của mẹ Cao Hưng đang tiêu tan đi từng chút một, điện thờ trong mắt gã cũng mờ đi, năng lực của gã đã bị ảnh hưởng.

Cao Hưng muốn thoát khỏi gông cùm của xiềng xích màu máu đó, nhưng cho dù gã có cố gắng thế nào đi chăng nữa, có một điều không bao giờ thay đổi được. Đó là một người không thể thay đổi được cha mẹ ruột của mình, không có mẹ, gã cũng sẽ không tồn tại.

“Các người, các người, đều đáng chết!” Thế giới của Cao Hưng bắt đầu sụp đổ, gã hoàn toàn phát điên rồi, đối với người mẹ yêu mình nhất cũng lộ ra sát ý nồng đậm.

Vào ngày tồi tệ nhất này, mọi thứ của Cao Hưng đều bị phá hủy, không còn bất cứ thứ gì thuộc về con người nữa.

Điện thờ trong mắt chảy ra máu, những xác chết tạo nên điện thờ đều nhe nanh múa vuốt, một thế giới tàn khốc đầy xác chết bò ra khỏi đôi mắt của Cao Hưng. Nắm lấy sợi dây xích nối liền với mẹ của mình, gã dùng đôi mắt bị điện thờ chiếm giữ nhìn mẹ.

Cao Hưng đã sử dụng một năng lực không thể nhắc đến với mẹ của mình, nhưng gã không thể thoát khỏi xiềng xích của vận mệnh, vì vậy muốn giết bà trước khi bà gây thêm tổn hại lớn hơn cho mình!

Cùng lúc Cao Hưng mở mắt ra, đôi mắt của thần linh mà Cao Thành chiếm giữ đã xuất hiện trước mặt người mẹ. Cao Thành là người được hưởng tất cả tình yêu thương và sự chăm sóc của mẹ nên nguyện ý dùng tính mạng của mình để đánh đổi mạng sống cho mẹ. Mặc dù bản thân cũng biết người phụ nữ đứng sau lưng không phải là mẹ ruột của mình, nhưng trong lòng gã cũng rất rõ, chính là người phụ nữ dịu dàng đó đã nói cho gã biết vẻ đẹp của thế giới. Cao Thành là một người mù, đối với gã mà nói, người mẹ đó chính là tất cả những màu sắc trong thế giới của mình.

Hoa song sinh nở, bốn mắt hướng vào nhau.

Vận dụng sức mạnh của điện thờ mà mình đã cướp được, Cao Thành muốn chống lại sát ý của không thể nhắc đến: "Tôi đã lấy đi vận mệnh của anh, anh có thể trả thù tôi bao nhiêu tùy ý, nhưng đừng làm tổn thương mẹ."

Đôi mắt thần linh chảy ra huyết lệ dần mất đi màu sắc. Cao Thành bị năng lực không thể nhắc đến tấn công trực diện, ký ức của gã bắt đầu tiêu tan, trên linh hồn xuất hiện một số lượng lớn vết thương mưng mủ, mọi thứ gã sở hữu đều bị xé nát bởi cỗ sát ý kinh người đó.

Số 2 cũng là không thể nhắc đến, còn không dám đối đầu trực diện với năng lực của Cao Hưng, chứ đừng nói là Cao Thành.

"Có một điều kiện tiên quyết để Cao Hưng sử dụng năng lực của mình, đó là buộc phải bị gã nhìn thấy mới được." Hàn Phi phát hiện ra một điểm rất quan trọng. Vừa rồi vì để giết chết mẹ của mình, Cao Hưng đã xoay người sử dụng năng lực, để lộ sau lưng của mình ra. Khoảnh khắc đó áp lực của Hàn Phi đã giảm bớt đi rất nhiều.

Cùng phát hiện ra còn có số 1, hắn và số 3 đã xuất hiện ở phía bên kia của Cao Hưng.

"Nếu ra tay cùng một lúc, chỉ một bên sẽ bị tấn công."

Nắm lấy dao tái sinh, tất cả tội ác tích tụ trong thế giới cực ác đều đổ vào thân thể Hàn Phi, tất cả hận ý đều được giải phóng ra ngoài. Trốn trong biển sương mù, Hàn Phi giơ dao lên.

Số 3 phát ra tiếng cười cuồng loạn và số 1 cũng đã sẵn sàng, mọi người ngầm hiểu ý nhau, lao về phía Cao Hưng với tốc độ nhanh nhất.

Người có thể đi đến bước này, thì không có ai còn sợ hãi cái chết nữa. Bọn họ đều đã trải qua quá nhiều chuyện còn đáng sợ hơn so với cái chết.

Bị sát ý làm cho đầu óc mê muội, mất vài giây Cao Hưng mới cảm thấy có gì đó không ổn. Mặc dù chỉ có vài giây nhưng cũng đủ để đám người Hàn Phi hoàn thành vòng vây.

Cao Hưng tác động lên sợi dây xích vận mệnh trên cơ thể mình. Gã muốn sử dụng năng lực của không thể nhắc đến lên những người khác, nhưng Cao Thành biết mình sẽ chết, nên vào lúc này đã nổ tung đôi mắt của thần linh, ôm chặt lấy Cao Hưng.

Thân rễ của hoa song sinh quấn vào nhau, sát ý trong mắt Cao Thành không yếu hơn bao nhiêu so với Cao Hưng, hai người bọn họ đều quá muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

“Chỉ cần tin tưởng, kỳ tích sẽ luôn xảy ra.” Bước vào mộng đen, một lần nữa số 1 đấm thẳng vào trái tim của Cao Hưng.

Hàn Phi trong biển sương tập trung tất cả sức mạnh của hận ý, tay cầm dao chém vào cổ của Cao Hưng. Lưỡi dao sáng chói đó đã chiếu sáng toàn bộ thế giới ký ức điện thờ.

Các quy tắc và trật tự của tòa nhà cấm sụp đổ, mặt đất ở tầng hầm 19 của cao ốc Vĩnh Sinh nứt vỡ, những sợi dây thừng màu đỏ lần lượt rơi xuống, vợ của Cao Hưng cuối cùng cũng mỉm cười. Hận ý thực sự bị mắc kẹt trong điện thờ không còn che giấu nữa, cô ta biến tất cả sự sợ hãi và oán hận trong lòng đối với Cao Hưng thành lưỡi dao sắc bén, cố gắng đâm vào đầu của gã.

Bị mọi người liên thủ ép vào đường chết, biểu tình trên mặt Cao Hưng có phần cứng ngắc: “Đây vốn dĩ là ngày mà tôi mong chờ nhất, không ngờ lại biến thành ngày tồi tệ nhất. Không đúng, khi tôi còn sống, mỗi ngày trôi qua đều tồi tệ như vậy."

Vào giây phút cuối cùng, đôi mắt của Cao Hưng không nhìn đi nơi khác, tất cả sát ý của gã đều tập trung trên người Cao Thành.

"Nếu như không có mày, lẽ ra tất cả hạnh phúc đều là của tao. Chính mày đã lấy đi mọi thứ của tao, cuộc sống, vận mệnh, và gia đình của tao."

Linh hồn đại diện cho tương lai của Cao Hưng nhìn chằm chằm Cao Thành, hai người quấn lấy nhau đến chết, không ai buông tay.

Điện thờ ẩn giấu trong mắt Cao Hưng rực lên tia sáng màu máu, cửa thần mở ra, tất cả sát nghiệp được cất giữ trong đó cuối cùng dồn hết vào cơ thể Cao Thành, chết đến nơi gã cũng phải hủy diệt Cao Thành.

"Tao muốn hủy diệt cái thế giới ghê tởm này, nếu như không làm được, vậy thì tao sẽ giết hết những kẻ đã ghê tởm tao. Nếu như vẫn không làm được, vậy thì tao sẽ lùi một bước, giết chết mày, khiến cho mày hồn phi phách tán!"

Nắm đấm của nhân cách kỳ tích xuyên qua trái tim của Cao Hưng, dao tái sinh đã khiến gã đầu lìa khỏi cổ, cái đầu lăn xuống và linh hồn bị chính vợ của gã nghiền nát.

Phân hồn cuối cùng của Cao Hưng, linh hồn đại diện cho kỳ vọng của gã về tương lai cuối cùng đã tiêu tan.

Điện thờ ẩn giấu trong mắt của gã xuất hiện ở tầng dưới cùng của cao ốc Vĩnh Sinh, hô ứng với điện thờ vận hành bên trong thiết bị mộng đen.

Sau khi giết chết ba hồn của Cao Hưng, điện thờ ký ức của gã hiện đang ở giai đoạn không chủ. Người ban đầu vốn thích hợp nhất để trở thành chủ nhân của điện thờ là Cao Thành cũng đã bị Cao Hưng giết chết.

Linh hồn của hai đứa trẻ biến thành bong bóng đủ màu sắc dưới ánh mặt trời. mẹ của Cao Hưng ngồi thẫn thờ trên mặt đất, xiềng xích đẫm máu trong tim đã đứt lìa.

"Cao Thành đã đưa ra lựa chọn của mình, bà đã bảo vệ anh ấy cả đời, anh ấy cũng muốn bảo vệ bà một lần." Hàn Phi có thể cảm nhận được, tất cả mọi thứ có liên quan đến Cao Thành trong não vực đều đã tiêu tán. Đứa trẻ đó đã hồn phi phách tán dưới năng lực của không thể nhắc đến.

Thời gian mà hắn ở bên cạnh Cao Thành cũng không dài, nhưng có thể nói ngoài mẹ của Cao Hưng ra, hắn là người hiểu Cao Thành nhất.

Cho dù bị thần linh và thế giới chống đối, Cao Thành vẫn đứng lên phản kháng hết lần này đến lần khác, giống như một kẻ ngốc vụng về, ngoan cố đối đầu với thần linh.

"Ba hồn của Cao Hưng đã tiêu tán, nhưng bản thể của gã vẫn còn ở trong hiện thực, chỉ cần có thể chiếm được điện thờ, tiếp theo có thể thực sự giết chết gã rồi." Số 2 cũng mở miệng nói: "Một thần mà mất đi điện thờ, không đáng sợ."

Nhìn thiết bị mộng đen vẫn còn đang vận hành, Hàn Phi cầm dao tái sinh tiến lên. Xé tấm vải đen trên điện thờ ra, hắn vung dao về phía bức tượng máu thịt!

Trên thế giới này không ai có thể ngăn cản được hắn nữa, lưỡi dao hướng tới đâu, tà ác đều lui tới đó.

Những tiếng la hét vang lên, điện thờ chính của Cao Hưng đã bị phá hủy. Những đứa trẻ lớp 7 đã chuẩn bị sẵn để di chuyển tượng thần của tiếng cười điên cuồng vào trong điện thờ tội lỗi máu thịt.

Cao ốc Vĩnh Sinh bắt đầu sụp đổ, lấy tòa nhà cấm này làm trung tâm, toàn bộ thế giới ký ức điện thờ bắt đầu trải qua những thay đổi mạnh mẽ!

Sau khi phá hủy điện thờ, Hàn Phi cũng nghe thấy nhắc nhở của hệ thống.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ chính của điện thờ rank C — ngày tồi tệ nhất!"

"Phá hủy tất cả các tượng thần bên trong cao ốc Vĩnh Sinh, phá hủy điện thờ cuối cùng của thần linh, tìm ra nguyên nhân của thảm họa và chân tướng bị che giấu, bây giờ chắc là bạn đã hiểu, tất cả vận mệnh cuối cùng đều chỉ vào bạn. Bạn là thảm họa, cũng là hy vọng.”

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã nhận được gấp ba lần phần thưởng kinh nghiệm, nhận được một lần cơ hội mang quỷ quái trong điện thờ ra ngoài! Bạn đã nhận được sự chấp thuận của Cao Thành trong nhiệm vụ, chúc mừng bạn đã kế thừa thành công nhân cách tham lam hoàn chỉnh! Nhân cách này sẽ thực sự trở thành một phần của bạn, có thể mang ra khỏi thế giới ký ức điện thờ. Sau khi chết Cao Thành nguyện ý lấy tất cả mọi thứ ban tặng cho bạn, hy vọng bạn có thể chăm sóc cho mẹ của anh ấy thật tốt!"

"Nhân cách tham lam (thức tỉnh tám lần): Dã tâm và tham lam cháy bỏng của bạn cuối cùng sẽ nuốt chửng mọi thứ! Để tương lai như ý muốn của bạn!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Cấp độ của bạn đã tăng lên! Thuộc tính tự do +1!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Cấp độ của bạn đã tăng lên! Thuộc tính tự do +1!"

Cao Thành là linh hồn tồn tại thực sự, là bông hoa song sinh cùng với Cao Hưng, hiện tại gã đã biến mất cùng với ba hồn của Cao Hưng rồi.

"Một ngày nào đó, có khi nào mình cũng sẽ giống như bọn họ không." Hàn Phi nhìn về phía thi thể còn sót lại của Cao Hưng, cái đầu của mình vẫn còn ở đó: "Mình là thảm họa, cũng là hy vọng..."

Bình Luận (0)
Comment