Cây cầu dẫn đến thế giới tầng sâu bị đứt gãy, Cao Hưng đứng trên cây cầu đã rơi vào hư vô giữa hai thế giới. Gã bị thế giới tầng sâu bỏ rơi, lại bị thế giới hiện thực ghét bỏ. Nơi gã ở đều không nguyện ý cưu mang gã, cho dù có là tàn hồn cũng không được.
Chủ nhân của tòa nhà chọc trời, người sáng lập ra ba tổ chức tội phạm lớn ở Tân Hỗ, không thể nhắc đến đã lấy tội ác để xây dựng điện thờ, Cao Hưng đã diễn dịch cái xấu đến cùng cực. Có điều rất kỳ lạ là, vào ngày cuối cùng này, gã lại không hề lựa chọn tập trung toàn lực vào tấn công Hàn Phi, mà lại muốn hóa thành cây cầu đến thế giới tầng sâu.
Quỷ vực tan biến, mộng đen tan vỡ, linh hồn méo mó và bẩn thỉu của Cao Hưng phơi bày giữa hai thế giới, trên người gã chằng chịt những vết sẹo gớm ghiếc và đáng sợ.
Nếu như so sánh hoa văn cánh bướm trên da của Thẩm Lạc lúc này sẽ phát hiện, trước đây trên linh hồn của Cao Hưng có lẽ là cũng được khắc các hoa văn cánh bướm. Đó là dấu ấn của Mộng, nhưng Cao Hưng đã sử dụng nhiều phương pháp khác nhau để cắt bỏ tất cả các hoa văn cánh bướm đi, để lại những vết sẹo dày đặc trên da.
Những chuyện xảy ra thời thơ ấu khiến Cao Hưng sợ bị chi phối. Với tư cách là một con quái vật đến vận mệnh cũng không để vào mắt, làm sao gã có thể sẵn sàng tuân theo ý chí của Mộng?
Khi có năng lực, có hy vọng chống lại Mộng, Cao Hưng sẽ không trở Mộng, mà âm thầm chờ đợi cơ hội; nhưng sau khi điện thờ bị phá hủy, mọi thứ đã thay đổi, các quy tắc của thế giới tầng sâu vô cùng tàn khốc, ngay cả khi là không thể nhắc đến cũng tuyệt đối không được thể hiện ra điểm yếu của mình.
Điện thờ là nền tảng của không thể nhắc đến, khi ba hồn bị tiêu diệt, Cao Hưng đã biết được kết cục của mình.
Trên thực tế, mọi thứ đều như Cao Hưng dự đoán. Mộng đã thay đổi kế hoạch của mình, gã trở thành một vật hy sinh, dùng để thu hút sự chú ý của Hàn Phi và cảnh sát, đồng thời chia sẻ áp lực với Mộng.
Thật thật giả giả, giả giả thật thật, nhưng có một chuyện Cao Hưng rất chắc chắn. So với việc đồng quy vô tận cùng với Hàn Phi, người đã mang mẹ của mình đến, gã lại thích để "tác phẩm hoàn hảo" mà mình tạo ra đi tiêu diệt Mộng hơn.
Gã là một người vô cùng ích kỷ và xấu xa, bất kể tương lai của thế giới này là tốt hay xấu, nếu như trên thế giới này không có tôi, thì tôi sẽ tiêu diệt tất cả mọi người.
Cao Hưng thử dùng lý do này để cố gắng thuyết phục bản thân, nhưng sự thực có đúng là như vậy không? Con người là một sinh vật cực kỳ phức tạp, thực ra gã cũng không hiểu tại sao mình lại thay đổi quyết định vào giây phút cuối cùng.
Linh hồn mưng mủ xấu xa mang theo tất cả tội ác tiêu tán. Hàn Phi nhìn Cao Hưng từ xa, linh hồn của đối phương đã sớm bị khoét rỗng, những thứ có thể lợi dụng được đều đã hóa thành bụi mộng màu xám.
Các thành viên của ba tổ chức tội phạm lớn đeo mặt nạ vội vàng chạy trốn, nhưng Hàn Phi cũng không đuổi theo: "Cao Hưng mang theo khuôn mặt của mình hồn phi phách tán, nhưng... tiếng gõ cửa trong đầu mình vẫn chưa biến mất!”
Hàn Phi nhìn xung quanh, Thẩm Lạc đầu đang chảy máu cầu cứu hắn giúp đỡ. Nhưng hắn đã đi ngang qua người anh ta, một khắc cũng không dừng lại.
"Lối đi của tòa nhà chọc trời và công viên vui chơi đều có người đang canh giữ, vấn đề nằm ở đâu? Mộng vẫn còn nắm giữ lối đi mới?"
"Cứu..."
"Anh Hoàng, quỷ vực đã tiêu tán, lập tức liên lạc với cảnh sát Tân Hỗ, anh gọi trợ lý Đào đi cùng!" Hàn Phi đã nhìn thấy trước ngày tồi tệ nhất. Nhưng sau khi điện thờ bị phá hủy, kẻ địch cũng biết tương lai đã bị Hàn Phi biết, bọn chúng sẽ không bao giờ ngu ngốc hành động theo kế hoạch ban đầu.
"Anh, cứu, cứu với..."
"Cảnh sát đang trên đường tới rồi! Liên lạc nội bộ của cao ốc Vĩnh Sinh đã trở lại bình thường." Trợ lý Đào và nhân viên vội vàng chạy tới: "Lần này bên trong tòa nhà đã chết không ít người, gần một phần năm số lượng các nghiên cứu viên bị người giả truy sát, Vĩnh Sinh Pharmaceutical gây ra chuyện lớn rồi."
"Tôi, tôi vẫn còn sống, tôi..." Cả người đầy xiềng xích, quần áo đẫm máu, Thẩm Lạc khó khăn giơ tay lên.
"Cao Hưng có thể đã bị vứt bỏ! Hiện tại rất có khả năng Mộng đã phát giác ra Phó Sinh đã đưa thứ đó cho mình! Kế hoạch thực sự của nó sẽ là gì?" Hàn Phi nhíu mày, quản lý Mộng không phải là người, bản thân nó là từ trong thế giới tầng sâu đi ra. Một tên như vậy trên người không có chút nhân tính và sơ hở nào, vô cùng đáng sợ.
"Cứu... a! Giẫm lên tay tôi rồi..."
Nghe thấy tiếng hét thảm thiết, trợ lý Đào mới phát hiện ra Thẩm Lạc trên mặt đất, anh ta vốn còn tưởng rằng đó là một xác chết: "Tôi xin lỗi."
Trợ lý Đào vội vàng đỡ Thẩm Lạc dậy, Hàn Phi lui về phía sau năm bước mới tiếp tục nói: “Anh đừng lại gần anh ấy quá, tìm mấy nhân viên đưa người bị thương đi bệnh viện, chúng ta ở lại chờ cảnh sát."
Hàn Phi vốn không muốn có bất kỳ tiếp xúc nào với Thẩm Lạc, nhưng hắn mơ hồ nghe được một tiếng cười quen thuộc từ trên người anh ta.
“Để tôi xem vết thương của anh.” Hàn Phi dùng tay nhẹ nhàng ấn vào sau đầu của Thẩm Lạc, tiếng cười cuồng loạn vang lên bên tai, sau đó trong đầu lại hiện lên âm thanh kia.
Tiếng cười điên cuồng mà ai cũng sợ nghe, nhưng đối với Hàn Phi lại vô cùng thân thiết. Khi tiếng cười đó lại vang lên trong đầu, nội tâm hắn có một cảm giác an toàn đã mất từ lâu.
Một số câu hỏi mà Hàn Phi không thể tìm ra trước đó dần dần đã có đáp án.
Số 2 đã từng nói trong điện thờ rằng tiếng cười điên cuồng đã chia cắt một phần ý chí của mình đi. Bây giờ xem ra anh ta đã nhắm vào Thẩm Lạc ở trong điện thờ của công viên vui chơi, cũng chính anh ta là người đã dẫn ý thức còn lại của Mộng vào tâm trí của Thẩm Lạc đóng gói Thẩm Lạc thành --- người thừa kế của Mộng.
"Chẳng trách những tên sát nhân biến thái kia lại thích anh như vậy, tôi đã nói rồi mà trên đời này không có tình yêu nào vô duyên vô cớ cả." Nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Thẩm Lạc, Hàn Phi vốn muốn an ủi anh ta vài câu, có điều tiếng cười điên cuồng trong đầu dường như lại đang dẫn dắt hắn đi làm một số chuyện gì đó.
Đi về phía 13 cái hòm được bảo lưu lại, tiếng cười trong đầu bảo Hàn Phi lần lượt chạm vào từng cái một.
Mở từng chiếc hòm ra, Hàn Phi ôm từng tuyệt vọng do Mộng nuôi dưỡng lên, một sức mạnh vô hình nào đó từ hộp đen sau đầu hắn tuôn trào.
Tuyệt vọng bên trong chiếc hộp do Hàn Phi, Kim Sinh, Tiểu Bát phải chịu đựng... những cái tên tuyệt vọng lần lượt xuất hiện trong tâm trí, những mảnh đời tuyệt vọng bị hút vào hộp đen.
Khi Hàn Phi mở ra hòm chứa đại não của số 2, hộp đen sau gáy hắn đã phát sinh thay đổi, hai mặt đại diện cho cứu chuộc và hủy diệt đồng thời được mở ra.
Bên trong hộp đen, vẫn là một cái hộp màu đen, nhìn qua không có gì thay đổi, nhưng Hàn Phi lại cảm thấy thế giới trong mắt mình so với trước kia đã không còn giống nhau. Dường như hắn có thể trực quan cảm nhận được tâm tình của mọi người hơn, tinh thần và ý chí của hắn cũng đã có một sự thay đổi về chất ngay khi hộp đen được mở ra.
Thò tay vào trong hòm cất giữ đại não của số 2, Hàn Phi lấy ra hộp đựng đặc biệt bên trong.
Đại não của số 2 vẫn còn "sống", duy trì hoạt động theo cách đặc biệt này.
"Đêm màu máu chỉ còn lại hai chúng ta."
Tiếng cười điên cuồng dẫn Hàn Phi vào mộng đen, đến trung tâm của chiếc hòm đen được chế tạo để bắt chước hộp đen. Hắn đặt đại não của số 2 vào căn phòng đen khổng lồ, để nó ở vị trí ban đầu mà Cao Hưng đã đứng.
Cây cầu dẫn đến thế giới tầng sâu đã bị phá vỡ, mộng cảnh hư ảo bị hút vào bên trong, cuối cùng, tất cả những bất thường đều biến mất trong đại não của số 2. Dường như tất cả những gì vừa xảy ra đều là do số 2 tưởng tượng ra vậy.
Đều là không thể nhắc đến, số 2 vẫn luôn nhẫn nhịn. Quỷ vực của nó ở hiện thực chưa từng triển khai, không ai biết đại não này lại đặc biệt đến như vậy.
"Được rồi, tiếp theo chỉ có thể chờ cảnh sát và người của Vĩnh Sinh Pharmaceutical đến."
Thực lực của không thể nhắc đến biểu hiện ra ngoài hiện thực vượt xa những gì Hàn Phi tưởng tượng. Toàn bộ tòa cao ốc Vĩnh Sinh bị bao phủ, tất cả mọi người đều bị chi phối, bây giờ cho dù quỷ vực đã tiêu tán, thì vẫn có đến 80% số người vẫn không loại bỏ được ảnh hưởng hoàn toàn, tính cách thậm chí đã vĩnh viễn thay đổi.
20 phút sau, những người bên trong cao ốc Vĩnh Sinh dần dần thoát khỏi ảnh hưởng của quỷ vực, bọn họ và cảnh sát đồng thời đi thang máy đến tầng 18 dưới lòng đất.
Máu tươi và thi thể khắp nơi khiến cho rất nhiều người kinh hãi, đội cứu viện khiêng những người bị thương đi, những người còn lại đều hướng về phía Hàn Phi.
Bất kể là cảnh sát hay lãnh đạo cấp cao của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, sắc mặt của tất cả mọi người đều cực kỳ tệ, điều này cũng khiến Hàn Phi càng thêm bất an.
“Hàn Phi, tại sao cậu lại ở đây?” Cảnh sát dẫn đội nhận ra Hàn Phi.
“Một cổ đông lớn của Vĩnh Sinh Pharmaceutical đã ủy thác tôi tới đây.” Hàn Phi lấy thẻ nhận dạng do Đỗ Tĩnh đưa cho, hắn nói đại khái cho cảnh sát chuyện đã xảy ra ở đây.
Sau khi nghe nói âm mưu của ba tổ chức tội phạm lớn đã bị phá vỡ, viên cảnh sát dẫn đầu mày đã hơi giãn ra, nhưng vẻ mặt vẫn nghiêm túc.
"Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Bước tiếp theo có phải các anh sẽ bắt đầu triển khai điều tra Vĩnh Sinh Pharmaceutical không?" Sau khi đến gần cảnh sát, Hàn Phi mới thấp giọng hỏi.
"Tạm thời e rằng chúng tôi sẽ không tiến hành điều tra Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology." Cảnh sát dẫn đội nhìn Hàn Phi, chần chờ một chút mới nói: "Hiện tại chúng tôi cần hai gã công nghệ khổng lồ này toàn lực trợ giúp, điều tra và trừng phạt có lẽ sẽ phải đợi một khoảng thời gian."
“Tại sao?” Hàn Phi cảm thấy hơi khó hiểu, những chuyện phía sau hậu trường mà Vĩnh Sinh Pharmaceutical làm đều cực kỳ tồi tệ, nội bộ công ty buộc phải có một cuộc thanh lọc lớn mới được.
"Ngay ngày hôm nay, vào lúc 0:00 nửa đêm ngày thứ năm, tất cả người chơi đang ở trong thành chủ của [Cuộc sống hoàn hảo], toàn bộ đều không thể đăng xuất được khỏi game." Cảnh sát dẫn đội chậm rãi nói, từng chữ đều đâm mạnh vào trái tim Hàn Phi.
"Không thể đăng xuất?!"
"Đúng vậy, hiện tại game [Cuộc sống hoàn hảo] đã bị tạm dừng hoàn toàn, Deep Space Technology lợi dụng cánh cửa bí mật của hệ thống để đá tất cả người chơi ngoại tuyến. Nhưng dù vậy, những người chơi ở lại thành chủ vẫn không thể đăng xuất được khỏi game." Cảnh sát dẫn đội lấy thiết bị liên lạc nội bộ của cảnh sát ra: “Một số người thân của người chơi đã cố gắng dùng vũ lực kéo người chơi ra khỏi máy chơi game, ngắt kết nối. Nhưng những người chơi đó sau khi rời khỏi game đều rơi vào trạng thái hôn mê, mất đi nhận thức của bản thân, nửa giờ trước thậm chí còn có một người chơi đã rơi vào trường hợp chết não."
"Hiện tại có bao nhiêu người không thể đăng xuất khỏi game?"
"[Cuộc sống hoàn hảo] là game giải trí chữa trị, có rất nhiều người ban ngày bận làm việc, ban đêm thích ngủ trong máy chơi game, thả lỏng tinh thần và ý chí ở thiên đường, nên nửa đêm là thời điểm đông nhất của người chơi trực tuyến. Vào thời điểm đó, người chơi ở lại thành chủ có lẽ có khoảng 4 triệu."
Nghe đến con số này, Hàn Phi hít sâu một hơi. Người có thể mua máy chơi game, chí ít đều là tầng lớp trung lưu tương đối khá giả, phần lớn đều nắm giữ vị trí tương đối chủ chốt; nếu như đều bị nhốt ở trong [Cuộc sống hoàn hảo], sẽ tạo thành ảnh hưởng và gây ra sự hoảng loạn rất lớn.
Điều đáng sợ hơn chính là, Hàn Phi cho rằng tất cả những thứ này đều là do Mộng giở trò. Nó sẽ không đơn giản gài bẫy người chơi. Với tính cách và phong cách làm việc của nó, rất có thể chính là muốn chiếm cứ chi phối những người này, tiến hành cải tạo về nhân cách và tinh thần đối với bọn họ, giống như đối đãi với Cao Hưng và Cánh Bướm trước đây vậy.
Một khi cải tạo hoàn tất, hơn 4 triệu người chơi này sẽ đồng loạt trở thành "hang ổ" nơi Mộng che giấu tội ác!
Nếu người chơi có thể đăng xuất bình thường vào thời điểm đó, hầu hết trong số bọn họ có thể không còn là con người ban đầu của mình nữa. Có một số nói không chừng còn bị quỷ quái của thế giới tầng sâu ám vào người rồi.
"Làm sao nó làm được?" Hàn Phi biết rõ sự đáng sợ của chuyện này hơn bất kì ai, lòng bàn tay hắn đổ mồ hôi.
"Tình hình cụ thể vẫn đang được điều tra, phán đoán sơ bộ có liên quan đến một người quản lý tên là Phó Doãn của Vĩnh Sinh Pharmaceutical. Anh ta đã kích hoạt tất cả các cánh cửa bí mật của hệ thống do Vĩnh Sinh Pharmaceutical kiểm soát, cũng chính anh ta là người đã tìm ra kẽ hở trong [Cuộc sống hoàn hảo]." Cảnh sát dẫn đội nhấp vào màn hình trên máy liên lạc: "Đây chính là Phó Doãn mà cậu đã yêu cầu cục trưởng chú ý, anh ta đã rời khỏi Vĩnh Sinh Pharmaceutical từ cách đây rất lâu. Theo điều tra của chúng tôi, đầu tiên anh ta tham gia vào lớp học tối chủ nhật, sau đó lại phản bội ba tổ chức tội phạm lớn, cả người dường như đã bốc hơi khỏi thế giới này vậy."
"Phản bội ba tổ chức tội phạm lớn?" Hàn Phi biết rằng tiểu quỷ dưới tay Cao Hưng là Phó Doãn. Đứa trẻ được Phó Thiên nuôi dưỡng này dường như đã phản bội Vĩnh Sinh Pharmaceutical trước, sau đó lại phản bội Cao Hưng, bây giờ xem ra đã trở thành thuộc hạ của Mộng.
"Anh ta là một người vô cùng đáng sợ, cũng là người duy nhất được cố chủ tịch của Vĩnh Sinh Pharmaceutical đặc biệt nêu ra phải đề phòng trong di chúc. Con ruột của cố chủ tịch có thể được coi là rồng phượng trong số mọi người, nhưng so với Phó Doãn, thật sự kém rất xa." Cảnh sát dẫn đội rất thẳng thắn nói: “Cục diện hiện tại là như vậy, cấp trên đã ban hành mệnh lệnh tử, tất cả những người chơi bị mắc kẹt phải được giải cứu trong vòng 48 giờ, cho nên bây giờ chúng ta chỉ có thể toàn lực hợp tác với Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology, để bọn họ lấy công chuộc tội."
Ba tổ chức tội phạm lớn đã không ngừng tấn công vào bộ não trí tuệ cốt lõi của thành phố thông minh, game [Cuộc sống hoàn hảo] đã trải qua một sự thay đổi đáng kinh ngạc. Điều duy nhất có thể cảm thấy may mắn là lối đi bên dưới tầng hầm của cao ốc Vĩnh Sinh đã không bị mở, nếu không thảm họa chắc chắn sẽ nổ ra.
"Người chơi bị mắc kẹt trong [Cuộc sống hoàn hảo] không thể thoát ra ngoài, người ngoài cũng không thể vào sau khi máy chủ ngừng hoạt động. Thế giới tinh thần và hiện thực bị phong tỏa, một khi xảy ra sự cố bất ngờ, hậu quả thật khó mà tưởng tượng được." Cảnh sát dẫn đội cũng vô cùng lo lắng.
Liên lạc đã được khôi phục, Hàn Phi lấy điện thoại di động ra, gọi cho Kim Tuấn, Bạch Hiển và những người bạn khác xung quanh, nhưng không một ai bắt máy.
"Bên phía Deep Space Technology có kẽ hở đối với bộ não AI của [Cuộc sống hoàn hảo], qua một thời gian nữa chắc là có thể đưa người chơi vào để kiểm tra tình hình, nhưng có khả năng cao là người chơi vào game rồi sẽ không thể trở lại." Cất thiết bị liên lạc đi, cảnh sát dẫn đầu bắt đầu thu dọn hiện trường.
Hoàng Doanh đứng bên cạnh cũng nghe được tin này, anh lặng lẽ bước tới: “Yên tâm đi, chờ khi Deep Space Technology chuẩn bị đưa người chơi vào, anh sẽ đăng ký với tư cách là người chơi đầu tiên, cố gắng kiểm tra tình hình bên trong thành chủ.”
"Đừng kích động." Hàn Phi lắc đầu: "Trong tay em có nắm giữ hai lối đi, lối đi ở phần đỉnh của tòa nhà chọc trời liên thông với hiện thực, lối đi của công viên vui chơi liên thông với thế giới tầng cạn. Nếu như cả hai lối đi đều được mở ra thuận lợi, em có thể gửi một số người chơi thoát ra."
Hoàng Doanh mở to mắt. Anh không ngờ bạn của mình lại quan trọng đến như vậy: "Em... đây đúng là Diêm Vương sống?"
"Anh đang khen em à?" Hàn Phi lại nhỏ giọng nói: "Em có thiên phú chiêu hồn, chờ em chiêu bọn Bạch Hiển xuống hỏi rõ ràng mọi chuyện xong sẽ quyết định."
"Em nói như vậy, anh cảm thấy em càng giống như..."