Tầng 18 dưới lòng đất của cao ốc Vĩnh Sinh về cơ bản đã được dọn dẹp sạch sẽ. Tìm người quản lý bên trong cao ốc Vĩnh Sinh, Hàn Phi mượn đại não của số 2 đi với danh nghĩa nghiên cứu học thuật.
Để đảm bảo đại não của số 2 còn sống, Hàn Phi lại chuyển thiết bị hỗ trợ trong phòng thí nghiệm ra ngoài. Cho dù có robot vận chuyển trợ giúp, bọn họ cũng bận rộn đến tận 3 giờ sáng.
Đối với Hàn Phi mà nói, đại não của số 2 nhất định phải mang đi. Không thể nhắc đến rất có khả năng công kích hắn trong hiện thực, hắn cần có người bảo vệ bên cạnh mình.
Mặc dù số 2 chỉ còn lại một đại não, nhưng nó là không thể nhắc đến hàng thật giá thật, chỉ là vẫn luôn ẩn giấu bản thân, chưa bao giờ triển khai quỷ vực và sử dụng năng lực của mình.
Trước đây, số 2 lo lắng về việc bị lộ ở Vĩnh Sinh Pharmaceutical, nhưng sau khi đi theo Hàn Phi thì đã không còn lo lắng này nữa. Mọi người đều biết sự thật, đều ở trên cùng một con thuyền.
Khi đến Hàn Phi ngồi trong một chiếc ô tô con, lúc rời khỏi cao ốc Vĩnh Sinh thì lái một chiếc xe tải chở đầy thiết bị.
Sau khi về đến nơi ở, hắn lại bỏ ra số tiền lớn để thuê phòng trọ cho số 2 gần nhà, rồi dọn hết các thiết bị vào trong đó.
"Việc người thuê nhà tiến hành cải tạo đặc biệt cho chủ nhà hiện nay rất phổ biến. Tôi trang trí ngôi nhà này theo phong cách ngày tận thế, chủ nhà chắc sẽ không phản đối chứ?" Sau khi tất cả các đường dây được kết nối, Hàn Phi, Hoàng Doanh và những người khác thoải mái ngồi xuống trong nhà.
"Chỉ cần giá thuê đủ cao, phong cách gì chủ nhà cũng đều sẽ thích, phỏng chừng còn khen cậu là một nhà nghệ thuật. Cậu hãy nhìn vào bộ não này xem, kết cấu và màu sắc, nó giống y như thật vậy." Cảnh sát đến hỗ trợ mang thiết bị thí nghiệm mệt đến ngã quỵ trên mặt đất. Cơ thể đã qua rèn luyện thể chất của bọn họ còn không thể chịu đựng được, nhưng Hàn Phi ở bên cạnh vẫn tràn đầy năng lượng như cũ.
"Đại não này quả thực là thật." Hàn Phi cảm ơn tất cả các cảnh sát. Chờ sau khi bọn họ đi, hắn đóng cửa lại nhìn trợ lý Đào và Hoàng Doanh: "Em vốn cho rằng chỉ cần vượt qua ngày thứ năm, mọi thứ sẽ kết thúc, không ngờ Mộng lại từ bỏ Cao Hưng một cách dứt khoát như vậy.”
"Bốn triệu người bị mắc kẹt trong game, bất kể kết cục cuối cùng như thế nào, Deep Space Technology và Vĩnh Sinh Pharmaceutical chắc chắn sẽ bị chia cắt. Bọn họ sẽ không còn là những người khổng lồ độc quyền về công nghệ tiên tiến nữa." Hoàng Doanh dựa vào tường nói rồi châm một điếu thuốc.
"Bây giờ vẫn nên nghĩ cách cứu người trước đã." Là một thành viên của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, trợ lý Đào cảm thấy rất khó chịu khi nghe Hoàng Doanh nói điều này.
"Anh Hoàng, anh là một trong số những nhân viên nòng cốt của trang web Chân Lý Tất Nhiên, lại là người chơi số một, đều có liên hệ với tất cả các guildgames hàng đầu, trong game có sức ảnh hưởng lớn. Em cần anh đi liên hệ với những người chơi kia, đóng vai trò làm cầu nối giữa bọn họ và chúng ta, thu thập càng nhiều tin tức càng tốt." Hàn Phi ngồi ở bên cạnh đại não số 2. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn bắt đầu phân công nhiệm vụ: "Trợ lý Đào, anh trở về dặn dò Đỗ Tĩnh chú ý an toàn, khoảng thời gian tới có thể tôi sẽ cần bà ấy toàn lực trợ giúp, dù sao thì một mình tôi tự mình huy động tài nguyên rất có hạn. Đương nhiên tôi cũng sẽ không để cho mọi người làm việc không công, sau khi khi xây dựng lại Vĩnh Sinh Pharmaceutical, Đỗ Tĩnh sẽ là một trong những chủ nhân mới."
Trên người Hàn Phi bị thần bí bao phủ, trợ lý Đào cảm thấy Hàn Phi đang vẽ bánh, nhưng cái bánh này lại vô cùng chân thật, như thể không lâu nữa thôi là có thể ăn rồi: "Được!"
"Mọi người hãy trở về đi, đêm nay nghỉ ngơi thật tốt, chờ sau khi trời sáng bắt đầu hành động."
Hàn Phi từ trên ghế đứng lên, Hoàng Doanh bên cạnh đột nhiên nói: "Quản gia thông minh này làm thế nào?"
Ba người nhìn quản gia thông minh đang bị ý thức của mẹ Cao Hưng chiếm giữ. Hàn Phi đi tới trước mặt bà ấy, sau khi thử cố gắng giao tiếp một lúc, từ trong miệng của quản gia thông minh mơ hồ có thể thốt ra ba chữ "cô nhi viện". Dường như bà ấy muốn dùng phần đời còn lại để chuộc lỗi cho Cao Hưng, đến cô nhi viện chăm sóc những cô nhi thiếu thốn tình thương.
"Thực ra bà không hề làm sai bất cứ chuyện gì, có điều tôi cũng có thể hiểu được lựa chọn của bà." Hàn Phi tạm thời để quản gia thông minh ở lại trong nhà cùng với số 2, chờ sau khi bên ngoài an toàn, sẽ đưa bà ấy đến cô nhi viện của thành phố.
Về đến nhà, Hàn Phi vội vàng đăng nhập vào game, sắc máu buông xuống, nhưng sau lưng người máu đầm đìa cũng không xuất hiện.
Đẩy cửa ra, Hàn Phi có thể cảm nhận được rõ phía trên bầu trời đêm của công viên vui chơi đã thay đổi, không còn là màu đen thuần túy, mà có thêm một tia đỏ tươi.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Hỏi quản lý Quỷ cả nửa ngày, Hàn Phi mới tìm ra nguyên nhân. Sau khi bản thể của Cao Hưng hồn phi phách tán trong hiện thực, tiếng cười điên cuồng hoàn toàn trở thành chủ nhân của điện thờ tội ác, khu vực tòa nhà chết chóc, ngã ba của cửa hàng bách hóa, khu vực công viên vui chơi và khu vực mưa đen đều được kết nối thành một tổng thể. Mặc dù tiếng cười điên cuồng vẫn chưa rời khỏi điện thờ, nhưng thực lực của anh ta dường như đã vượt qua không thể nhắc đến thông thường.
Bầu trời đêm cũng bị tiếng cười điên cuồng thay đổi, chỉ có sức mạnh của không thể nhắc đến mới có thể bóp méo màn đêm vĩnh hằng trong thế giới tầng sâu.
Dưới sự đồng hành của quản lý Quỷ, Hàn Phi đến điện thờ của công viên vui chơi. Vén tấm vải đen trên điện thờ, hắn mở cửa thần ra.
Tượng thần trong điện thờ sống động như thật, không giống một tác phẩm điêu khắc bằng đất sét chút nào, mà giống như một người sống. Từ trên người nó toát ra một loại cuồng loạn cùng sức hấp dẫn trí mạng khó tả, khiến người ta không nhịn được muốn chắp tay quỳ bái.
Ánh mắt khẽ chuyển động, tượng thần nhìn về phía Hàn Phi. Ánh mắt của hai người phản chiếu lẫn nhau, phảng phất như đang soi gương, hoặc là nhìn chính mình trong tương lai.
Ngũ quan giống hệt nhau, tính cách hoàn toàn khác biệt, đóa hoa song sinh, đã đảo ngược vận mệnh, nở rộ cùng một lúc.
Một cỗ sức mạnh của không thể nhắc đến từ trong điện thờ bộc phát ra. Cỗ sức mạnh này đụng vào Hàn Phi, nhưng không tiến vào trong cơ thể của hắn mà chỉ là biến quỷ văn trên người hắn thành màu đỏ như máu.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã đạt được quỷ văn duy nhất rank B — tôi!"
"Tôi (rank B): Tôi tồn tại cùng với bạn!"
Màu máu bao phủ toàn thân, quỷ văn của Hàn Phi hoàn toàn thay đổi. Trên bảng thuộc tính không có quá nhiều giới thiệu về quỷ văn này, chỉ cần một rank B đơn giản cũng đủ để giải thích rất nhiều điều, quỷ văn này đại diện cho tiếng cười điên cuồng không thể nhắc đến.
Thần môn đóng lại, tấm vải đen rơi xuống, mọi thứ trở lại yên tĩnh.
"Cảm giác rất đặc biệt." Hàn Phi ngẩng đầu nhìn lối đi dẫn tới thế giới tầng cạn trong công viên vui chơi. Trước kia lối đi này sẽ mang đến cho hắn cảm giác áp bách, nhưng bây giờ tất cả cảm giác khó chịu đều biến mất, như thể chỉ có hắn áp bách người khác, bất kì ai cũng đều không có tư cách khiến hắn sợ hãi.
“Mối quan hệ của hai người quả thực rất tốt.” Quản lý Quỷ hình như đã thay đổi quan điểm ban đầu.
Không trả lời, Hàn Phi yên lặng ngẩng đầu nhìn lối đi: "Tiếng cười điên cuồng bây giờ đã có sức mạnh của không thể nhắc đến, tất cả các khu vực trong thế giới tầng sâu đều ở dưới sự bảo hộ của anh ta. Có lẽ tôi có thể thử rời khỏi nơi này, đến bên kia lối đi xem thử."
"Cậu phải suy nghĩ cho kỹ, hiện tại xung quanh công viên vui chơi vẫn có không thể nhắc đến uy hiếp. Bọn họ nói không chừng bất cứ lúc nào cũng có thể phát động công kích đối với chúng ta." So với tiếng cười điên cuồng, quản lý Quỷ vẫn tín nhiệm Hàn Phi hơn. Nếu như Hàn Phi đi, tiếng cười điên cuồng lại phát điên, vậy thì bộ xương già của ông sẽ phải yên nghỉ ở đây rồi.
"Tôi nghĩ rất kỹ rồi." Hàn Phi thu hồi ánh mắt: "Không thể nhắc đến bao vây nhưng không tấn công, có lẽ là đang chờ chính tôi mở ra lối đi. Bọn họ biết tôi không thể khoanh tay ngồi nhìn 4 triệu người sống bị Mộng cải tạo."
“Bị Mộng cải tạo?” Trong mắt quản lý Quỷ hiện lên một tia sát ý: “Là quản lý Mộng sao?”
"Đúng vậy, nó liên thủ với những không thể nhắc đến khác đang nhốt 4 triệu người ở phía bên kia lối đi. Nếu như tôi không đi cứu bọn họ, những người đó sẽ trở thành con rối và đồ chơi của Mộng, trở thành những Cao Hưng và Cánh Bướm mới; nếu như tôi cố gắng mở lối đi để cho bọn họ trốn thoát, vậy thì không thể nhắc đến đang phòng thủ của thế giới tầng sâu sẽ tấn công, chúng ta không có khả năng chống lại cuộc tấn công trong khi di chuyển những người sống đó.
"Đây dường như là một ngõ cụt." Quản lý quỷ cau mày: "Mộng giỏi nhất mấy chuyện này, con quỷ chạy ra từ thế giới tầng sâu đó, ngay từ đầu đã nên giết chết nó rồi!"
"Không, bây giờ vẫn còn một biện pháp giải quyết." Tay của Hàn Phi đặt ở trên vách tường của lối đi: "Lối đi nắm ở trong tay chúng ta, tôi có thể mang theo một bộ phận quỷ của thế giới tầng sâu tiến vào thế giới tầng cạn, điều tra rõ ràng xem Mộng đã giam cầm những người sống đó như thế nào. Thực lực của chúng ta vượt trội hơn nhiều so với những người sống bình thường, những vấn đề mà bọn họ không thể giải quyết, nói không chừng chúng ta có thể.”
Quỷ quản lý cũng không phản bác nữa, xem ra hiện tại chỉ có một con đường này rồi.
"Tiếng cười điên cuồng tích hợp tất cả các điện thờ, bao trùm hai lối đi, Từ Cầm có lẽ cũng có cơ hội trở thành không thể nhắc đến, hai người bọn họ ở lại chỗ này, cũng đủ để chống đỡ một khoảng thời gian. Mà thời gian này, chính là cơ hội cuối cùng của chúng ta." Hàn Phi đi ra phía bên ngoài của lối đi: "Chuẩn bị tập hợp mọi người, tôi sẽ đưa bọn họ sang thế giới phía bên kia."
Quản lý Quỷ vội vàng đi thông báo cho những người khác, Hàn Phi đứng ở bên cạnh điện thờ, sử dụng thiên phú chiêu hồn.
Quỷ môn mở ra, hắn đọc tên của Bạch Hiển. Sóng biển tung tóe trong biển máu, không lâu sau, Bạch Hiển đã xuất hiện bên cạnh Hàn Phi.
Bạch Hiển, người đã nhiều lần đồng hành trong cuộc tuyển chọn nam diễn viên chính xuất sắc nhất, giờ đây đầu bù tóc rối, trên người có rất nhiều vết máu, trông rất nhếch nhác.
"Anh Bạch, anh bị người ta truy sát à?"
Bạch Hiển ngồi dưới đất hồi lâu mới phản ứng lại, anh lau đi vết bẩn trên mặt, giọng nói có chút run rẩy: "Game xảy ra vấn đề rồi! [Cuộc sống hoàn hảo] không thể đăng xuất, hiện tại thành chủ đang rất hỗn loạn!"
"Chuyện này em đã biết rồi, em gọi anh tới đây chính là để giải quyết." Hàn Phi ra hiệu cho Bạch Hiển hãy bình tĩnh trước: "Bây giờ tình hình chung bên phía những người chơi thế nào rồi?"
"Rất tồi tệ, vô cùng tồi tệ!" Bạch Hiển liên tục nhấn mạnh: "Tất cả mọi người đều đang hoảng loạn, không thể đăng xuất khỏi game. Hơn nữa trong game [Cuộc sống hoàn hảo] chỉ có một mạng, chết tương đương với việc xóa tài khoản! Một số lượng rất nhỏ người chơi đã cố gắng tự sát sau khi không thể đăng xuất khỏi game, kết quả bọn họ hình như đã thực sự chết rồi!"
"Trong hiện thực quả thực có người chơi đã xuất hiện hiện tượng chết não, sau khi người chơi tự sát, tinh thần và ý chí của anh ta nói không chừng sẽ bị Mộng ăn mất." Hàn Phi ngắt lời của Bạch Hiển: "Trước khi không thể đăng xuất khỏi game, người chơi có phát hiện gì bất thường không? Hay là sau khi không thể đăng xuất khỏi game, thành chủ có thay đổi gì không?"
Một vấn đề then chốt mà Hàn Phi muốn tìm ra là, Mộng làm thế nào mà có thể giam được nhiều người chơi như vậy? Tại sao chỉ có người chơi ở thành chủ là không thể ngoại tuyến, còn người chơi ở những nơi khác vẫn đăng xuất trò chơi bình thường?
"Có! Có thay đổi!" Bạch Hiển hơi kích động: "Người chơi ở thành chủ khi giao lưu trao đổi tin tức tại quảng trường, một giờ trước khi không thể đăng xuất khỏi game, bên trong khu thành chủ lần lượt xuất hiện 11 điện thờ vô cùng quỷ dị."
“11 điện thờ?” Con số này nằm ngoài dự liệu của Hàn Phi.
"Anh cũng không biết nên miêu tả như thế nào, nhưng anh cảm thấy 11 điện thờ này đặc biệt âm u, còn đáng sợ hơn nhiều so với chỗ em ở đây. Những điện thờ kia sau khi xuất hiện, những kiến trúc xung quanh cũng bị ảnh hưởng, giống như bị một tầng bụi mộng màu đen bao phủ, mờ mờ ảo ảo, không thể nhìn rõ." Bạch Hiển nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng lúc đó.
"Lối đi ở trong tay em, điện thờ làm sao có thể chạy đến thế giới tầng cạn? Mộng còn nắm giữ lối đi khác?" Hàn Phi cảm thấy khó hiểu.
"Bây giờ trong thành chủ đang lưu truyền một tin." Không xác định lắm, Bạch Hiển nói một cách ngắt quãng: "11 điện thờ này là do người chơi xây dựng, 11 điện thờ tương ứng với 11 người, chỉ khi tìm thấy 11 người này, hơn nữa phải giết chết tất cả bọn họ mới có thể rời khỏi trò chơi."
"Muốn tìm ra 11 người trong số 4 triệu người chơi, thật sự quá khó, em nghi ngờ rằng đây là âm mưu của Mộng, để khuyến khích mọi người giết chóc lẫn nhau. Cái gọi là 11 chỉ là cái cớ để mọi người giết nhau mà thôi." Hàn Phi biết Cánh Bướm có thể thông qua ác mộng ảnh hưởng đến tinh thần của con người, vậy thì Mộng còn đáng sợ hơn Cánh Bướm gấp trăm lần, thủ đoạn nhất định sẽ càng kỳ dị hơn.
"Tìm người, thật sự rất khó, cho nên có một số người chơi muốn tiến vào kiến trúc bị bụi mộng bao phủ để kiểm tra." Trên mặt Bạch Hiển lộ ra một nụ cười đau khổ: "Anh là một trong số đó..."
“Anh cũng đi vào?” Hàn Phi nhìn vết máu trên người Bạch Hiển: “Anh tới gần điện thờ rồi sao?”
Khẽ lắc đầu, Bạch Hiển thở dài: "Sau khi đẩy cửa tòa nhà ra, anh lập tức rơi vào một cơn ác mộng cực kỳ đáng sợ, có quỷ truy sát. May mắn thay, anh đã được huấn luyện đặc biệt ở chỗ em, trong số năm người cùng ngành, chỉ có anh và một người sở hữu nghề nghiệp ẩn khác trốn thoát."
"Vậy sau khi thoát khỏi cơn ác mộng đó, anh có nhận được nhắc nhở gì không?" Hàn Phi bắt đầu tò mò.
"Không có bất kì nhắc nhở nào." Vẻ mặt Bạch Hiển rất tuyệt vọng: "Sau khi rời khỏi ác mộng thứ nhất, anh bước ra phía trước, sau đó cùng những người sống sót khác ở trong tòa nhà tiến vào ác mộng thứ hai! Cơn ác mộng này càng khó khăn và đáng sợ hơn! Không chỉ bị quỷ truy sát, nội tâm của chính người chơi cũng sẽ bị bóp méo, sẽ tấn công những người xung quanh. Trong khi phải cẩn thận với quỷ quái và người chơi, còn cần phải tiêu trừ nghiệp chướng của quỷ và tìm lối ra của ác mộng mới có thể thoát được."
"Độ khó tăng lên nhiều như vậy?"
"Đúng vậy, tất cả 7 người bạn đồng hành đều chết thảm, anh cũng suýt chút nữa bị bỏ lại trong ác mộng mãi mãi. Khi thoát khỏi cơn ác mộng thứ hai, anh lập tức quay người, thoát khỏi những tòa nhà đó. Tuy nhiên, tác động tiêu cực và bóng tối tâm lý do cơn ác mộng mang lại vẫn chưa biến mất." Cảm xúc của Bạch Hiển vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại: "Bây giờ người chơi đang tích cực tự cứu mình, có rất nhiều guildgames lớn sẽ đứng lên tổ chức các đội khai hoang, nhưng mọi người càng tự cứu mình lại càng cảm thấy tuyệt vọng hơn. Muốn chính xác giết chết được 11 người đó trong số 4 triệu người gần như là không thể, muốn đánh được qua tất cả ác mộng chạm vào điện thờ, lại càng là điều viển vông."
"Xem ra chuyện chuyên nghiệp, vẫn nên giao cho chuyên gia mới được." Nghe xong lời của Bạch Hiển, Hàn Phi càng muốn đến thế giới tầng cạn để xem.
Thời gian trôi qua, những quỷ quái tràn đầy oán niệm lặng lẽ xuất hiện và đứng bên cạnh Hàn Phi.
Lại qua một lát nữa, hận ý đã đốt cháy lửa đen từ xa đi đến, Hình Phu và Vô Thường chia ra đứng ở hai bên của Hàn Phi.