Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 992 - Chương 992: Thương Tích Trên Người Tiếng Cười Điên Cuồng

Chương 992: Thương tích trên người tiếng cười điên cuồng Chương 992: Thương tích trên người tiếng cười điên cuồng

Khủng hoảng buộc phải cải cách, cũng chỉ khi khủng hoảng lật lại quân bài, những con cự thú nhân gian bụng chảy đầy dầu tham lam vô độ mới chịu buông miệng thỏa hiệp.

Hàn Phi không cho rằng những người ở đây sẽ cự tuyệt đề nghị của mình. Để bảo vệ tài phú, địa vị, quyền lợi, bọn họ có thể làm ra bất cứ chuyện gì, thậm chí còn trở nên đáng sợ hơn cả quỷ.

Các "nhân vật lớn" trong phòng họp bắt đầu báo cáo với người quản lý ở đằng sau bức màn, bọn họ cũng nhanh chóng nhận được phản hồi. Những người nắm giữ quyền lực thực sự của Tân Hỗ quyết định cho Hàn Phi ba ngày.

Tình huống cực đoan nhất đã không xảy ra. Nếu Đỗ Tĩnh và Phó Liệt không có lập trường rõ ràng, nếu cảnh sát Tân Hỗ không luôn bảo vệ Hàn Phi, thì những công ty lớn ăn thịt người không nhổ xương thực sự dám moi óc hắn.

Lý do thì Mộng đã giúp bọn họ cung cấp —— để cứu 4 triệu người chơi và thực sự biết rõ bí mật về khả năng đăng xuất khỏi game của "hung thủ" Hàn Phi, nên phải mổ đầu hắn.

Từ ánh mắt của những người đó, Hàn Phi đã nhìn ra lòng tham của bọn họ. Sống chết của một người trong lòng những người đó không quan trọng, quan trọng là hộp đen.

"Thật ra thì cũng khá là buồn cười, rõ ràng là tôi đang liều chết để bảo vệ các người, nhưng lại có cảm giác như các người đang bố thí cho tôi một cơ hội."

Hàn Phi không phải loại người rộng lượng, con đường mà hắn lựa chọn cũng khác với Phó Sinh, đương nhiên hắn sẽ không nói ra những lời này ngay bây giờ.

Những nhóm lợi ích ở Tân Hỗ muốn dùng Hàn Phi làm vật tế thần, nhưng hắn cũng không thích làm cừu. Chờ sau khi vượt qua cửa ải khó khăn, ai là đồ tể thật đúng là khó nói.

Các công ty hàng đầu chủ trì cuộc họp đã nhượng bộ, Hàn Phi cũng thể hiện thành ý của mình. Có những lời hắn không thể nói ra miệng, cho nên hắn đã tạo cơ hội cho những người tham dự đặt câu hỏi, hắn sẽ trả lời có hoặc không.

Thông qua những cuộc trao đổi như vậy, bầu không khí tại hội trường đã trở nên không còn nặng nề.

Những "nhân tinh" này đều là diễn viên rất giỏi, họ có thể thoải mái thể hiện nhiều cảm xúc khác nhau trên khuôn mặt, kỹ năng diễn xuất thậm chí còn tinh xảo hơn cả một số ngôi sao.

Toàn bộ cuộc họp kéo dài rất lâu, các nhân vật quyền lực ở Tân Hỗ đều chú ý tới, cuộc họp này cũng sẽ quyết định tương lai của rất nhiều người.

Ba giờ sau, Khổng Thiên Thành tắt hình chiếu.

Hàn Phi vốn tưởng rằng cuộc họp đã kết thúc, những "nhân vật lớn" có mặt ở đây lại đưa ra một yêu cầu mới đối với hắn. Bọn họ hy vọng hắn có thể công khai phát biểu để giúp họ xoa dịu cơn giận của công chúng.

Bây giờ đám người bên ngoài đang cuồng nộ, lúc này đẩy Hàn Phi lên đầu sóng ngọn gió, có thể nói là cắt đứt toàn bộ đường lui của hắn.

Ba ngày sau, nếu thành công, mọi người đều bình an vô sự, Hàn Phi sẽ trở thành anh hùng. Nếu thất bại, kết cục của hắn sẽ rất thảm. Các công ty liên quan và dư luận bị Mộng khống chế sẽ biến hắn thành tội nhân của thời đại.

"Bên ngoài đã điên hết rồi, cậu cần phải đáp lại, đây cũng vì tranh thủ thời gian cho chính mình." Khổng Thiên Thành thở dài và đứng dậy rời đi. Những "nhân vật lớn" khác tham gia cuộc họp cũng lần lượt rời khỏi hội trường. Bọn họ không muốn ở lại nơi này, dường như là sợ bị chụp được. Bọn họ không muốn có một chút quan hệ nào với Hàn Phi vào lúc này.

Trong phòng họp, ngoại trừ mấy nhân viên của Deep Space Technology, cuối cùng cũng chỉ còn lại người đại diện của Vĩnh Sinh Pharmaceutical.

"Cậu không làm sai chuyện gì, cho nên chỉ cần đường đường chính chính nói ra sự thật là được rồi.” Đỗ Tĩnh và Phó Liệt ngồi ở hai bên trái phải của Hàn Phi: "Vĩnh Sinh Pharmaceutical từng phạm phải rất nhiều sai lầm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức bù đắp.”

Đỗ Tĩnh biết một số chuyện về thế giới tầng sâu. Nếu Hàn Phi thất bại, thảm họa sẽ nổ ra một lần nữa, mọi thứ mà hiện tại có được đều sẽ trở nên vô nghĩa, bởi vì các quy tắc sẽ bị viết lại. Vì vậy bà mới kiên quyết ủng hộ Hàn Phi và ràng buộc Vĩnh Sinh Pharmaceutical ở bên cạnh hắn.

Cửa phòng họp lại bị đẩy ra, một số lượng lớn nhân viên tiến vào, còn có người đặc biệt cung cấp cho hắn hơn chục bản thảo với phong cách khác nhau, hy vọng hắn có thể chọn một bản làm tài liệu tham khảo.

Tất cả các nhân viên công tác đã vào vị trí, từng ống kính máy quay được bật sáng. Hàn Phi ngồi ở chính giữa sân khấu, như thể hắn thực sự là nhân vật chính.

Sau khi quay xong, đoạn video ngắn này có thể sẽ trở thành video được xem nhiều nhất từ trước đến nay.

"Bắt đầu!"

Nhìn ống kính, Hàn Phi bỗng nhiên không biết nên nói cái gì. Rõ ràng hắn là một diễn viên level bậc thầy, nhưng bây giờ khi bị quay hắn chỉ cảm thấy mệt mỏi.

Không sử dụng bất kỳ kỹ năng diễn xuất nào, cũng không ép buộc bản thân phải mỉm cười, càng không cố gắng biện minh, Hàn Phi nhìn chằm chằm vào camera đen kịt và đơn giản nói: "Tôi sẽ đưa người chơi bị mắc kẹt ra khỏi game, xin hãy cho tôi ba ngày. Ba ngày nữa, một kỷ nguyên hoàn toàn mới sẽ đến.”

Ánh sáng nhàn nhạt chiếu lên người Hàn Phi, hắn ôm mũ bảo hiểm chơi game rời đi, Đỗ Tĩnh và Phó Liệt theo sát phía sau.

Đi ra khỏi phòng họp, Hàn Phi phát hiện tầng lầu này đã bị phong tỏa. Hắn bị nhốt ở trong tòa nhà, trong vòng ba ngày không thể đi đâu được.

"Có chuyện gì cần làm cậu cứ giao cho chúng tôi." Đây là lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Phi, nhưng Phó Liệt luôn cảm thấy hắn cũng không tệ.

"Tôi cần một nơi có thể sử dụng mũ bảo hiểm trò chơi, sau khi tìm thấy tất cả những người trong danh sách, tôi sẽ dẫn họ vào khu thành chủ." Vừa mới một mình trải qua loại đụng độ này, cảm xúc của Hàn Phi vẫn không có quá nhiều dao động. Quả thực thì so với bất kỳ người thừa kế nào mà Phó Thiên bồi dưỡng, anh ta đều ưu tú hơn.

"Một khi có tiến triển, chúng tôi sẽ lập tức báo cáo cho cậu." Nói xong, Phó Liệt đưa Hàn Phi vào một căn phòng đầy camera, hắn cũng không có gì để nói: "Tầng này được lắp đầy camera, chỉ có nhà vệ sinh trong phòng cậu là không có thôi.”

Phó Liệt bước vào, chờ sau khi Hàn Phi và Đỗ Tĩnh cũng đi vào, anh ta lén lút đóng cửa lại, thay đổi dáng vẻ bình tĩnh bên ngoài và vô cùng khẩn trương hỏi: "Cậu nắm chắc bao nhiêu thành công? Để giúp cậu, cô Đỗ và tôi đã phải đặt cược cả cuộc đời đấy.”

"Không ai có thể cam đoan thành công, cho dù đứng ở đầu sóng ngọn gió, tôi cũng không thể nhìn rõ được con đường phía trước. Tất cả những lời hứa hẹn vừa rồi của tôi đều là để thuyết phục bọn họ, tạo điều kiện cho họ tuyên truyền, để nhiều người cho là đúng khi đứng về phía tôi.” Ngồi trên bồn cầu, Hàn Phi yên lặng trả lời: "Sự phẫn nộ, không cam lòng và ủy khuất mà tôi thể hiện trong cuộc họp đều là diễn xuất. Tôi không thể để cho bọn họ đoán được suy nghĩ của mình, cho nên dứt khoát làm ra biểu hiện phù hợp với kỳ vọng tâm lý của bọn họ.”

"Vậy suy nghĩ thực sự của cậu là gì?" Phó Liệt phát hiện mình không thể hiểu nổi người thanh niên trước mặt này.

"Tôi không thể nói được." Hàn Phi lẳng lặng nhìn bàn tay mình đã giết vô số quỷ quái: "Nói cho anh biết, anh sẽ sợ hãi."

"Bây giờ cậu không nói tôi còn sợ hơn ấy!" Phó Liệt cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng đáng sợ ở trên người Hàn Phi.

"Trải qua nhiều việc như vậy, tôi mới thực sự cảm thấy Phó Sinh là một người rất vĩ đại. Ông ấy có thể chịu đựng đau đớn, sỉ nhục, phản bội, quan tâm đến đại cục, giẫm lên tuyệt vọng của quỷ quái, mang đến hy vọng cho tất cả những người sống trong thành phố này." Hàn Phi chậm rãi nắm chặt hai tay: "Nhưng tôi thì khác, theo ý kiến của tôi, công bằng quan trọng hơn lòng nhân từ.”

"Cậu có thể tiếp tục đi theo lựa chọn của chính mình." Đỗ Tĩnh ra hiệu cho Phó Liệt im miệng và dẫn theo anh ta rời đi.

Toàn thành phố được huy động, những người trong danh sách số 2 đã nhanh chóng được tìm thấy hơn một nửa. Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là sau khi nghe tin có thể gặp được người trong mộng, đại đa số bọn họ đều lựa chọn tham gia trò chơi.

Do số lượng người quá đông nên Deep Space Technology không có đủ máy chơi game dự phòng, lúc này có một số người chơi cũ đã đứng ra.

Khi thảm họa xảy ra, họ không ở khu thành chủ. May mắn thoát khỏi kiếp nạn, bây giờ họ sẵn sàng để cung cấp một chiếc máy chơi game nhàn rỗi.

Ở trên interner gió tanh mưa máu, lan truyền đủ loại ngôn từ khủng khiếp, nhưng trên thực tế, vẫn còn có rất nhiều người đang âm thầm tiến về phía trước, muốn làm một phần sức lực của mình.

Mười hai giờ sau, phòng của Hàn Phi được mở ra, nhân viên của Deep Space Technology bước vào với một bản báo cáo.

Bốn phần năm số người trong danh sách thứ 2 đã được tìm thấy. Ngoại trừ một số ít bệnh nhân có vấn đề nghiêm trọng về tâm thần, những người còn lại đều sẵn sàng tiến vào ác mộng.

Con số này vượt quá dự liệu của Hàn Phi, biết rõ vào game sẽ chết não, nhưng những người đó vẫn nguyện ý thử.

Một số người trong bọn họ cảm thấy cuộc sống rất đau khổ, một số vì quá nhớ nhung, còn một số thì muốn tìm ra sự thật.

Bất kể lý do là gì, sự xuất hiện của bọn họ cũng khiến Hàn Phi một lần nữa lấy lại tinh thần: "Anh đi thông báo cho Khổng Thiên Thành, để anh ấy mở quyền đăng nhập khu vực, sau đó cho những người vốn định vào game tiến vào máy chơi game, đúng 8 giờ sáng đăng nhập vào game, tập hợp tại tân thủ thôn ở khu thành chủ.”

Sau khi xác nhận mệnh lệnh được truyền đạt không sai, Hàn Phi nằm trên giường trong phòng, kết nối các loại đường dây và đội mũ bảo hiểm trò chơi lên.

Ở lại trong hiện thực quá lâu, Hàn Phi rất lo lắng thế giới tầng cạn và thế giới tầng sâu sẽ xuất hiện biến cố.

Sắc máu rơi xuống, vừa mới mở mắt ra Hàn Phi đã nghe thấy giọng nói của số 2: "Lần này anh đi lâu thật đấy, tôi còn tưởng rằng anh bỏ chạy luôn rồi chứ.”

"Chuyện cậu dặn dò đã làm xong hết rồi, tất cả những người được chủ nhân ác mộng quan tâm đều sẽ đăng nhập trò chơi vào lúc 8 giờ sáng."

"Tốt quá." Số 2 không nghĩ hiệu suất của Hàn Phi lại cao như vậy, nó gật gật đầu: "Gần đây trong thành hơi loạn, sáng mai anh tự mình đưa bọn họ đến quảng trường trung tâm. Tôi đến kết nối vận mệnh của anh cùng với bọn họ, thử đưa anh vào mộng ở nơi sâu nhất của điện thờ.”

"Xác suất thành công là bao nhiêu?"

"Chúng ta không còn cơ hội thất bại." Số 2 nói bóng nói gió: "Anh mau trở về trụ sở đi, đừng bị quấy rầy bởi các đối tượng bên ngoài, hãy làm tốt công việc của mình."

Không hiểu sao lời nói của số 2 lại khiến Hàn Phi cảm thấy bất an, hắn vội vã chạy về trụ sở của cư xá Hạnh Phúc.

Trên đường phố có người đang dọn dẹp vết máu, con đường nơi các trụ sở tọa lạc rải rác các bộ phận cơ thể, những cánh tay bị đứt lìa và máu thịt!

"Phố giết chóc?"

Tăng nhanh tốc độ, Hàn Phi đẩy cửa guild game ra, thấy Bạch Hiển với sắc mặt tái nhợt đang ngồi trên ghế và được một NPC bác sĩ trị liệu.

"Anh Bạch, lúc em đi vắng, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Thấy Hàn Phi trở về, Bạch Hiển chật vật đứng lên, thần sắc của anh ấy không được tốt: "Những người chơi bị Mộng mê hoặc đã bắt đầu hành động ám sát có tổ chức. 7 giờ trước, hội trưởng của guild game Chân Lý Tất Nhiên bị sát hại, hội phó của Liên minh kinh doanh trọng thương, chúng ta cũng bị tập kích. Những người chơi kia biến thành cỗ máy giết người mất đi ý thức bản thân, hoàn toàn mất khống chế.”

"Những người còn lại trong guild game thì sao?"

"Hoàng Doanh dẫn mọi người đi trợ giúp các guild game khác. May mà em đã đưa hàng xóm của mình đến, nếu không khu vực thành chủ có thể đã thất thủ rồi." Bạch Hiển ho ra một ngụm máu lớn: "Những người chơi ẩn náu trong mộng đã được thăng cấp bằng cách giết người sống, trình độ và kinh nghiệm chiến đấu đều vượt xa người chơi bình thường. Hiện tại, người chơi trong thành đang hoảng loạn, những người level thấp đều ẩn nấp, không dám lộ diện. Giữa người với người cũng không có lòng tin, người lạ đi ngang qua đều có thể biến thành sát nhân bất cứ lúc nào.”

Trước kia Mộng coi tất cả người chơi như chất dinh dưỡng, từ sau khi xác định hộp đen ở trên người Hàn Phi, nó hoàn toàn không quan tâm đến sống chết của người chơi, mọi việc nó làm đều nhằm vào hắn.

"Lập tức liên lạc với bọn họ, trước bình minh, chúng ta phải đến tân thủ thôn hộ tống một nhóm tân thủ." Hàn Phi biết Mộng sẽ ra tay, nhưng hắn không ngờ tên kia lại điên cuồng quyết đoán như vậy.

"Bây giờ còn có tân thủ đăng nhập vào game nữa ư?" Bạch Hiển lộ vẻ phiền muộn: "Em mới đi không bao lâu, hệ thống tựa như đã bị Mộng khống chế, rất nhiều người chơi đều nhận được nhiệm vụ săn giết. Trong mắt bọn họ, tân thủ chính là những con cừu béo không thể cưỡng lại.”

"Cho nên chúng ta càng phải đi bảo vệ bọn họ."

"Anh biết, nhưng mà bây giờ em còn có chuyện quan trọng hơn cần phải xử lý." Bạch Hiển dẫn Hàn Phi vào một căn phòng nào đó ở chỗ sâu nhất trong trụ sở: "Thương nhân chạy ra từ thế giới tầng sâu ngày hôm qua cứ đi tìm em, hình như có chuyện vô cùng đáng sợ muốn báo cáo với em đấy.”

Sau khi nhìn thấy thương nhân vây quanh bức tranh sơn dầu, nỗi lo lắng trong lòng của Hàn Phi càng trở nên mãnh liệt. Lướt qua người thương nhân, hắn nhìn bức tranh có năng lực thiên phú hận ý.

Nội dung của ba bức tranh sơn dầu đã thay đổi. 12 giờ trôi qua, tường vây của công viên vui chơi đã bị sương mù nhấn chìm, những linh hồn được cứu khỏi điện thờ Phó Sinh đang tụ tập trong một cơ sở giải trí gần điện thờ.

Tiếng cười từng vang vọng khắp công viên vui chơi đã biến thành tiếng khóc, từng đạo thân ảnh run rẩy vì sợ hãi.

Tòa nhà chết chóc, tòa nhà chọc trời, bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, công viên vui chơi, bầu trời đêm màu máu phía trên những khu vực này hoàn toàn bị bao trùm bởi bóng tối. Tiếng cười điên cuồng đứng một mình ở giữa những điện thờ, khuôn mặt anh ta bị móng vuốt sắc nhọn xé rách, ngực bị khoét rỗng bởi một lực lượng nào đó.

Hồn huyết nóng rực chảy khắp toàn thân, anh ta bị thương rất nặng, nhưng vẫn cuồng loạn cười điên cuồng như trước, khiến cho các loại ác quỷ của thế giới tầng sâu mặc dù chiếm thế thượng phong nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Làn sóng đen phía chân trời đang đến gần, nhưng tiếng cười không bao giờ dừng lại.

"Tiếng cười điên cuồng bị thương ư?"

Mộng còn chưa đến, dưới sự bao vây của không thể nhắc đến khác, trên người tiếng cười điên cuồng đã có vài vết thương.

Khí tức tuyệt vọng trong bức tranh sơn dầu gần như là đập vào mặt, huyết sắc hỏa diễm vừa mới sinh ra dường như đã bị thổi tắt bởi màn đêm đen tối của thế giới tầng sâu.

Bình Luận (0)
Comment