Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 110 - Chương 110 - Nhà Họ Cố Tìm Con Dâu 2

Chương 110 - Nhà họ Cố tìm con dâu 2
Chương 110 - Nhà họ Cố tìm con dâu 2

Chương 110: Nhà họ Cố tìm con dâu 2

“Chúng ta không chỉ tìm ở nông thôn, mà còn tìm ở trong nội thành, xen lẫn với nhau, đến lúc đó để cho cha mẹ thấy ưu điểm của người nông thôn, khuyết điểm của người trong nội thành, chẳng phải xong sao? Hơn nữa, không phải cha thường nói, người dân lao động một nhà à, công nông chúng ta cũng là một nhà.”

Chị dâu cả vui vẻ: “Cách của em rất tốt.”

Chị dâu hai thở dài: “Em đây là đang lo cho cuộc sống của mình sau này, em thật sự không muốn mời về vị tổ tông đâu…”

Tô Thanh Hòa đang nằm trên giường ngủ trưa, thuận tiện nói chuyện phiếm với hệ thống: “Hệ thống, mi nói tôi phải đến đây tìm quân nhân, tôi không thể tìm bậy bạ được. Lỡ như tìm không tốt thì sao đây?”

“Ký chủ yên tâm, hệ thống có thể giúp ký chủ cung cấp kiểm tra sức khỏe. Có thể kiểm tra đo lường tố chất thân thể của đối phương, hiểu rõ biểu hiện ở bộ đội của đối phương. Cung cấp ký chủ tham khảo.”

Lúc này Tô Thanh Hòa mới yên tâm. Nếu tố chất thân thể tốt, tức là có năng lực. Nếu ở trong bộ đội biểu hiện tốt, cho thấy có lòng cầu tiến, có trách nhiệm.

Cứ như vậy, sẽ không sai được, sau đó cô lại nhìn tướng mạo. Nếu các phương diện đều đạt chuẩn, dường như không có gì là không thể tiếp nhận. Tìm đối tượng tương lai, nhiều lắm là chỉ nhìn thấy khuôn mặt. Ai biết bản tính như thế nào.

“Hệ thống đến lúc đó mi nhất định phải cho tôi xem thật kỹ đấy, tìm người có lòng cầu tiến, có năng lực.”

...

Trong công xã, Cao Phúc Sinh đưa cho vợ của bí thư Hách vài thước vải. Cứ thế khen lấy khen để Tô Thanh Hòa, dù gì để vợ bí thư Hách nói đỡ một chút.

“Mặc dù tôi là người nông thôn, nhưng cháu gái của tôi có ba người anh biết thương yêu con bé, em gái của tôi cũng thiên vị con bé. Lớn lên không tồi. Cô nhìn những người khác thử xem, khuôn mặt vàng khè, lại còn gầy lép. Cháu gái tôi vừa mập vừa trắng,”

Vợ bí thư Hách hỏi: “Vậy có biết làm việc gì không?”

Cao Phát Sinh phát hiện, cháu gái của mình ngoài trừ hết ăn lại nằm, hình như không tìm ra được gì khác… “Cái gì cũng biết làm!” Không biết thì học thôi.

Cao Phúc Sinh thật sự để bụng đến chuyện của cháu gái, ông ta tìm vợ của bí thư Hách nói chuyện rồi lại đến tìm thầy Lưu. Thầy Lưu thường xuyên ăn ở nhà ăn nên quen biết nhiều, có thể nhờ ông ta chú ý đến người tốt trong huyện thành.

Không còn cách nào khác, ai bảo ngày đó ông ta không biết giữ mồm giữ miệng nói ra điều kiện của người ta khá giả chứ. Lúc này đoán chừng người trên trấn đều coi thường em ba ông ta, ông ta cũng không tiện nói ra miệng, chỉ có thể tìm người bên huyện thành.

Cho dù điều kiện trong nhà không tốt bằng cán bộ huyện ủy, cũng phải là gia đình tốt, chuyến đi này lại tốn hai lạng đường trắng.

Thầy Lưu vỗ ngực tỏ vẻ nhất định mình sẽ tìm giúp. Bây giờ có người trên nội thành còn không có cơm để ăn đâu, dù sao không phải ai trong nội thành cũng có công ăn việc làm, lương thực cung ứng cũng không đủ ăn. Nếu người nhà bên vợ có thể giúp đỡ thì cũng dễ thuyết phục.

Đương nhiên, ông ta cũng không nói với Cao Phúc Sinh những chuyện này.

Sau khi sắp xếp thỏa đáng mọi việc, Cao Phúc Sinh bắt đầu chờ tin tức.

Dù sao cũng có rất nhiều người trông mong chuyện này, không biết điều kiện của mình có thể được người ta coi trọng hay không. Còn phải chờ tin tức của đối phương. Dù sao cũng phải đến nhà bí thư Hách hai lần, không thả con săn sắt, sao bắt được cá rô. Nếu cuộc hôn nhân này được định ra, thì cả đời Thanh Miêu Nhi cũng không cần lo lắng nữa.

Vợ bí thư Hách không biết Cao Phúc Sinh đang tung lưới bắt cá. Bà ấy nhận chỗ tốt của người ta, luôn cảm thấy mình phải giúp đỡ, mặc dù nhà người khác cũng cho bà ấy chỗ tốt, nhưng Cao Phúc Sinh làm việc ở Cung Tiêu Xã, bình thường đã được hưởng không ít thứ tốt. Bà ấy là người nhà cán bộ không thể làm quá khác người, chỉ cần Cao Phúc Sinh có thể lo liệu được thì tốt.

Buổi tối lúc chồng về đến nhà, bà ấy bắt đầu thổi gió bên gối.

“Người ta đã mở miệng nhờ vả thì ông quan tâm chút đi, nói thêm mấy lời với bên kia. Đừng tìm những cô gái vừa nhìn đã không có tinh thần, ít ra cũng phải tìm một người nõn nà. Nghe nói cháu ngoại của Cao Phúc Sinh cũng không tồi. Trông xinh đẹp, điều kiện trong nhà cũng không kém, sẽ không liên lụy đến nhà chồng trên nội thành. Quan trọng là người ta có ba người anh trai, sau này cô gái ấy sẽ có thể sinh con trai.”

Bí thư Hách đau đầu nói: “Đó cũng chỉ là lời nói của người ta, sao có thể là thật được?”

“Đương nhiên là thật, dù sao ông cũng nên đến đáp lại một tiếng đi, chứng minh ông để bụng đến chuyện này. Tốt xấu gì người ta cũng là cán bộ trong huyện, nhỡ đâu lúc nào đó có thể giúp đỡ ông được.”

Bình Luận (0)
Comment