Chương 127: Tin tức 4
Tất nhiên chuyện này Cao Tú Lan sẽ không dẫn theo con gái mình đi, nếu như vậy thì lại thể hiện con gái mình hơi dễ dãi. Bà ấy bảo Cao Phúc Sinh hỏi thăm người ta một chút, chính mình thì đi theo Cao Phúc Sinh hẹn gặp người ta, chỉ nói là xem mắt cho con cháu trong nhà.
Qua ba ngày, Cao Phúc Sinh nhờ người báo tin, để Cao Tú Lan cùng lên huyện với ông ta.
Lúc sắp ra đến cửa, Tô Thanh Hòa còn muốn đi theo bà ấy, đến lúc đó nếu như cảm thấy không hợp thì có thể lập tức ngăn cản mẹ cô. Kết quả Cao Tú Lan lại vô cùng kiên quyết mà từ chối: “Con gái là phải dè dặt e thẹn, con gái của mẹ quý báu như vậy, làm sao có thể để cho người ta tùy tiện nhìn thấy hả?”
Đợi Cao Tú Lan đi rồi, Tô Thanh Hòa bèn ở nhà may quần áo cho bà ấy. Dường như là bị chuyện kết thân này quấn lấy, Cao Tú Lan vậy mà lại không tiếc của mà đưa vải cho cô may. Cũng không sợ cô làm hỏng.
Tô Thanh Hòa đo đạc lấy phấn vẽ đánh dấu xong xuôi, trong đầu óc bỗng reo lên một giọng nói: “Đing, đối tượng xem mắt thứ nhất... không phải là quân nhân, không đạt tiêu chuẩn!”
“... Hệ thống, mi nhìn thấy người mẹ tôi gặp à?”
“Chuyện hôn nhân của ký chủ là nhiệm vụ chủ tuyến, chỉ cần là có liên quan đến vấn đề hôn nhân của ký chủ, hệ thống đều có thể điều tra.”
Tô Thanh Hòa lập tức thu dọn đồ đạc, sau đó quay về phòng ngủ nằm xuống giường, thông qua hệ thống nhìn thấy mẹ cô, Cao Tú Lan đang đi gặp những ai.
“Đinh, đối tượng xem mắt thứ hai... không phải là quân nhân, không đạt tiêu chuẩn!”
“Đinh, đối tượng xem mắt thứ ba... quân nhân xuất ngũ, tố chất cơ thể bình thường, tư chất phổ thông.”
“Đinh, đối tượng xem mắt thứ tư... chức vụ quân nhân, tố chất cơ thể bình thường, tư chất mạnh mẽ, không có thành tích lập công.”
...
Trôi qua một buổi sáng, Tô Thanh Hòa cuối cùng cũng xem xong các đối tượng xem mắt của mình, tổng kết lại, không một người nào đạt tiêu chuẩn.
Còn chưa đến trưa, Cao Tú Lan đã tức anh ách mà quay về, vừa bước vào trong nhà, bà ấy đã cầm lấy ca nước tráng men yêu thích tu ừng ực.
“Tức chết đi được, đều giới thiệu cho mấy cái thứ gì không biết, còn muốn con dâu mới phụng dưỡng cả nhà lớn bé, còn muốn phải hầu hạ người ta, phi! Hầu hạ mười tám đời tổ tông nhà mày ấy!”
Uống một ngụm nước, Cao Tú Lan lại tiếp tục chửi đổng: “Nhà thì bé bằng cái mắt muỗi, bà đây đi vào còn không xoay nổi người, kết hôn xong để con dâu ở nhà mẹ đẻ còn không tính, còn nói là nếu nhà có việc thì sẽ thông báo đi làm, làm con mẹ nó!”
Tô Thanh Hòa: “... Mẹ, nếu không thích hợp thì thôi mẹ ạ, ừm, con cũng không gấp lắm.”
Cao Tú Lan hít một hơi thật sâu, sau đó đột nhiên vỗ cái đốp xuống bàn, Tô Thanh Hòa sợ tới mức nhũn hết cả chân, bà ấy thấy vậy lập tức dỗ dành: “Ôi ôi, mẹ dọa sợ Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta sao, là mẹ tức quá, nên vừa nãy mới vỗ bàn xả giận, nếu không mẹ sẽ chạy đến đánh nhau với người ta một trận cho bõ tức. Nếu không phải bác cả con ngăn mẹ lại, mẹ đã cho nhà đó một trận. Con không biết đâu, có nhà không có mẹ, chỉ có cha chồng và mấy đứa trẻ lít nhít, người ta tìm vợ là để chăm sóc cho mấy đứa trẻ đấy. Chính là nhỏ bằng Nhị Nha, Tam Nha nhà mình. Con xem thử xem, đây đều là mấy cái thứ gì chứ. Ôi trời ơi, càng nói mẹ lại càng tức.”
“...Mẹ à, mẹ xuôi giận đi, con cũng không phải muốn lập tức lấy chồng, mẹ nói có đúng không?”
“Không được, mẹ phải bảo bác con nhìn chằm chằm nhà cán bộ kia cho con, hiện tại xem ra, cũng chỉ có nhà kia là còn có thể trông cậy một chút. Nhà cán bộ lại còn tham gia quân đội, chắc chắn người cũng không kém.”
Tô Thanh Hòa thấy mẹ cô kích động như vậy thì không dám ho he một câu. Dù sao thì tầm mắt của mẹ cô còn cao hơn cô nữa là, nếu như mẹ cô nhìn trúng, cô lại đi gặp mặt một chút, hệ thống kiểm tra đo lường không có vấn đề là xong.
Cô cũng không dám cầu mong xa vời một tình yêu oanh liệt, yêu nhau đến chết đi sống lại làm gì... rảnh rỗi sinh nông nổi à! Có thể bình yên trải qua là tốt rồi. Trở về phòng ngủ, cô lại sai hệ thống kiểm tra tình hình của đối phương.
“Hệ thống chưa từng tra xét được mục tiêu. Khoảng cách của ký chủ và nhân vật có liên hệ với ký chủ quá xa. Không thể đo lường. Không thể tra xét.”
Xem ra còn phải đợi đến khi cô và mẹ cô hẹn gặp người ta mới được. Thôi bỏ đi, sớm hay muộn thì cũng gặp nhau thôi.
Trong huyện, nhà họ Cố, sau khi mẹ Cố nhìn xong tài liệu, suýt chút nữa thì tức đến xé vở.
Bà còn cố ý âm thầm đến xem mấy nữ đồng chí ở trong huyện, giờ vẫn còn tức nghẹn họng đây này.