Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 133 - Chương 133 - Gặp Mặt 3

Chương 133 - Gặp mặt 3
Chương 133 - Gặp mặt 3

Chương 133: Gặp mặt 3

Đến trấn thì gặp vợ bí thư Hách. Lần này bà ta thế mà lại làm bà mối cùng đi theo.

Vợ bí thư Hách nhìn trúng Tô Thanh Hòa đầu tiên, ờ thì, không biết nhà này nuôi con cái thế nào, nhưng nuôi tốt thật, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt kia, bóp ở đâu cũng thấy thịt, khác với người ta bóp cái chỉ có da.

Nhìn tay chân này, mặt mũi này. Trắng trắng mịn mịn, không khác gì so với con gái lớn lên trong nội thành.

“Chị Cao, chị nuôi con bé rất tốt.”

“Chứ sao nữa, mười dặm tám thôn đều không tìm ra người thứ hai đâu.” Cao Tú Lan cũng chẳng khiêm tốn gì, quan trọng là đối với con gái bà, bà khiêm tốn không nổi. Làm sao có thể khiêm tốn, bà còn cảm thấy mình không có khoa trương cho lắm.

Vợ bí thư Hách cảm thấy em ba của Cao Phúc Sinh đúng là tự tin, ừm, rất tốt, khó trách cứ nhìn chằm vào gia đình cán bộ trong nội thành.

Mấy người bọn họ ngồi xe từ trấn đến huyện thành, bình thường Cao Tú Lan xót tiền lắm, hơn nữa sợ người khác nhìn thấy đồ mà mình mang, cho nên đều là đi bộ đến. Lần này ngồi xe, ngược lại đi rất nhanh, chưa tới nửa tiếng đã đến huyện thành.

Sau khi xuống xe, vợ bí thư Hách dẫn theo vài người cùng đi, càng đi Tô Thanh Hòa càng cảm thấy dường như trước đó đã từng đến nơi này. Có điều suy nghĩ một lát, cô thường hay chạy khắp nơi với mẹ cô đi đổi đồ, huyện thành lớn như thế, đã từng đến cũng không có gì lạ.

Đến đại viện huyện ủy, đầu tiên vợ bí thư Hách chào hỏi qua với người gác cổng, người ta lập tức cho họ đi vào, con mắt cứ nhìn chằm chằm. Nghe nói khoảng thời gian gần đây, phó huyện trưởng Cố đang xem mắt con dâu, không phải là những người này chứ…

Nhà họ Cố sống ở tầng ba, đi qua hành lang dài dằng dặc thì đến nhà ông Cố. Vợ bí thư Hách gõ cửa, người bên trong lập tức mở cửa. Nhìn thấy người mở cửa, Cao Tú Lan và Tô Thanh Hòa chợt sững sờ. Đối phương hình như cũng nhận ra họ, ngẩn người.

Vợ bí thư Hách nói: “Đây là thân thích của tôi, dẫn đến ngồi một chút.”

Chị dâu thứ: “… Mời vào mời vào.” Sau đó quan sát mẹ con Tô Thanh Hòa, ôi, đúng dịp thật đấy, tìm gia đình lúc trước đổi gạo luôn.

Cao Tú Lan và Tô Thanh Hòa thấy người ta hình như không nhớ mình, thế là vờ như không biết. Đi theo bí thư Hách và dâu thứ nhà họ Cố vào trong nhà. Có điều trong lòng vẫn rất hài lòng, có thể đổi gạo ăn, cho thấy điều kiện rất tốt.

Đứng ngoài cửa nhìn bày biện trong nhà, Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa lập tức căng thẳng chân như nhũn ra: “Mẹ ơi, chúng con không đi vào đâu.”

Cao Tú Lan trừng hai cô: “Đồ vô dụng!” Sau đó dẫn Tô Thanh Hòa đi lên trước.

Vừa bước vào nhà, Cao Tú Lan thấy người quen ở đối diện. Phó huyện trưởng Cố và mẹ Cố đáng ngồi chờ trong phòng khách, thấy họ vào nhà, cũng đứng lên.

“Ôi, huyện trưởng cũng ở đây sao.” Cao Tú Lan ngạc nhiên hỏi.

Tô Thanh Hòa cũng ngạc nhiên không kém, không ngờ đến xem mắt còn có thể gặp luôn cả phó huyện trưởng Cố.

Phó huyện trưởng Cố cười nói: “Đây là nhà tôi, tôi cũng không ngờ là nhà bà thật.”

Gia đình cán bộ chính là nhà huyện trưởng? Cao Tú Lan lập tức run chân.

Nói bậy với người ta thì được, chứ thật sự đến xem mắt, nói sao cũng thấy chẳng đáng tin chút nào? Lão nông dân có thể kết thân với nhà huyện trưởng sao?

Tô Thanh Hòa kéo kéo bà, nhỏ giọng nói: “Nhà mình cũng có cán bộ.”

Nhắc đến Tô Đại Căn, Cao Tú Lan lại bừng bừng tự tin, đúng vậy, Tô Đại Căn nhà bọn họ cũng là cán bộ, mặc dù là cán bộ bên dưới, nhưng dù gì cũng là quan! Có gì phải sợ, nhà huyện trưởng thì sao chứ, sau này cũng sẽ bị Đại Căn nhà bọn họ quản!

Thế là sống lưng của bà nhanh chóng thẳng lên, cười nói: “Ôi chao, đây đúng là duyên phận. Cứ tưởng đúng lúc gặp huyện trưởng, ai ngờ lại ở đây chờ.”

Vợ bí thư Hách cười nói: “Nếu quen biết hết rồi thì thật tốt quá. Đây chính là duyên phận.”

Phó huyện trưởng Cố cười gật đầu: “Nào lại ngồi uống chén trà đã.”

Hai nàng dâu nhà họ Cố nhanh chóng đi vào phòng bếp châm trà đãi khách, vừa mới xuống phòng bếp, chị dâu thứ kéo chị dâu cả nói: “Lần trước nhà chúng ta đổi gạo chính là đi tìm bọn họ, trong nhà người ta có gạo mang ra đổi đấy. Chính xác là nhà này không nhầm được! Tuy nhà nông thôn, nhưng trong nhà cũng không kém.”

Bên ngoài mẹ Cố ngồi bên cạnh phó huyện trưởng Cố, tròng mắt như laser quét khắp người Tô Thanh Hòa.

Tô Thanh Hòa bị nhìn cho xấu hổ, trực tiếp làm như không thấy. Hiện tại đối với gia đình này cô khá hài lòng, không biết tình hình của người trong cuộc như thế nào, đáng tiếc hệ thống không cách nào kiểm tra, vì khoảng cách người trong cuộc quá xa, không thể quét tình hình thân thể.

Bình Luận (0)
Comment