Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 137 - Chương 137 - Gặp Mặt 7

Chương 137 - Gặp mặt 7
Chương 137 - Gặp mặt 7

Chương 137: Gặp mặt 7

Vợ bí thư Hách vừa rồi còn đầy bụng thờ thẫn cuối cùng cũng nở hoa, vuốt bao lì xì trong túi, vui đến mức mắt cười thành một đường chỉ.

Chờ người của nhà họ Tô đi hết, người nhà họ Cố trở vào nhà, mẹ Cố bèn kéo con thứ Cố Trường Bình: “Trong xưởng của mấy đứa không phải làm máy móc hả, tìm cách kiếm phiếu xe đạp về đi.”

Cố Trường Bình bối rối, làm máy móc liên quan gì tới xe đạp chứ? À, đúng là có chút xíu liên quan... Nhưng thật sự không liên quan mà!

“Mẹ ơi, bọn con không có phiếu xe đạp. Bây giờ kiếm cái này khó lắm đấy.”

Mẹ Cố lại nhìn Cố Trường Chính: “Đơn vị công an của các con cũng phải có chứ.”

Cố Trường Chính nghiêm túc đáp: “Mẹ à, con thề, cục công an của bọn con cũng chỉ có ba chiếc thôi.”

Chị dâu cả Cố lên tiếng: “Mẹ cần xe đạp làm gì thế?”

Mẹ Cố thở dài bảo: “Không phải mẹ đã nói rồi hả, lấy xe đạp cho Thanh Miêu Nhi đó. Chờ người lớn bọn mẹ quyết định xong thì mẹ sẽ kiếm một cái xe đạp cho nó để nó dễ sang đây thăm mẹ. Trường An không có ở nhà, mẹ nhìn vợ nó một chút cũng tốt.”

Cả nhà họ Cố: “...”

Hai đứa con trai và con dâu không giúp được gì, cuối cùng vẫn phải quấn lấy phó huyện trưởng Cố tìm cách. Ông có nhiều chiến hữu, chắc cũng kiếm được một cái.

Phó huyện trưởng Cố bị vợ mình ghi hận chuyện thằng ba, cho nên hiện tại trên cơ bản là xin gì được nấy. Dù sao chỉ cần không nuôi hư đứa con thứ ba của ông thì những việc khác chỉ là chuyện nhỏ.

Hơn nữa ông cũng rất hài lòng với hôn sự với nhà họ Tô. Chính ông trước kia cũng là dân quê, vì vậy không có quan niệm dòng dõi gì, chỉ cần đứa bé tử tế, bối cảnh gia đình trong sạch, nhà cửa hòa thuận là được. Ông cũng thấy đứa bé Tô Thanh Hòa kia rất tốt, theo mắt nhìn người của ông thì ánh mắt của đứa bé này cực kỳ sạch sẽ, không có tâm tư gì, rất thích hợp với đứa con ngốc nhà ông.

Bây giờ ông ngược lại lo người ta chướng mắt đứa con ngốc hết ăn lại nằm của mình.

Sau khi Cao Tú Lan đến thị trấn thì kéo tay vợ bí thư Hách, không ngừng nói cảm ơn: “Lần này đến xem mắt cũng không mang gì theo, để về tôi kêu anh cả tôi đưa cho chị, chị chính là bà mối đấy.”

Vợ bí thư Hách nghe vậy cũng chột dạ, bà trừ việc dẫn đường ra thì không hề làm gì, ai ngờ chuyện này lại thuận lợi như vậy chứ. Tới giờ bà vẫn không hiểu, nhưng người ta cảm ơn bà, bà cũng chỉ có thể cười mà nhận. Cười bảo: “Khách sáo rồi, đây là duyên phận trời định, ông trời tác hợp đấy.”

Ngoại trừ như vậy thì không thể nào giải thích được một bà già nông thôn làm sao hợp tính với một phu nhân cán bộ nội thành như vậy.

Trên đường trở về, Cao Tú Lan kéo tay Tô Thanh Hòa: “Thanh Miêu Nhi à, con thật có phúc, sau khi về nhà đừng làm gì cả, phải nghỉ ngơi cho tốt.”

Tô Thanh Hòa: “Mẹ ơi, con làm gì ư?”

Cao Tú Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Nấu cơm đó, cả cơm cũng không cần nấu, nghỉ ngơi cho khỏe, Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta là người phải được hưởng phúc.”

Sau đó bà ấy nói với hai đứa con dâu: “Về sau hai đứa chịu khó một chút. Sau này hai đứa cũng phải dựa vào Thanh Miêu Nhi của chúng ta để nở mày nở mặt đấy. Về sau con bé chính là con dâu của huyện trưởng! Nhà huyện trưởng người ta cũng bảo con bé không cần làm việc.”

Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa đều ngoan ngoãn gật đầu. Đúng vậy, sao có thể bắt con dâu của huyện trưởng làm việc được. Bọn họ nên làm nhiều hơn.

Không nghe huyện trưởng người ta nói sao, vào nhà rồi không cần làm gì hết!

Tô Thanh Hòa bảo: “Mẹ ơi, không phải còn chưa gặp nhau hả, lỡ như con chướng mắt người ta thì sao?”

“... Vậy thì tìm tiếp. Nhưng Thanh Miêu Nhi à, mẹ cảm thấy nhà bọn họ rất tốt, nếu thằng nhóc kia đàng hoàng, nhân phẩm cũng không tệ là được rồi. Mẹ rất hài lòng.”

Tô Thanh Hòa gật đầu, cô cũng nghĩ vậy, nhưng mà... “Lỡ như người ta không vừa ý con thì sao?”

“... Không thể nào! Nếu nó không đồng ý thì mẹ sẽ làm lớn chuyện. Gia đình cán bộ bắt nạt dân chúng chúng ta!”

Tô Thanh Hòa nhìn trời, cô cảm thấy đến lúc đó nếu đối phương thật sự chướng mắt cô, cô sẽ nói với mẹ mình rằng là cô chướng mắt đối phương.

Buổi tối, cả gia đình về đến nhà, Cao Tú Lan tuyên bố kết quả xem mắt của con gái mình với các con trai.

“Đó là nhà huyện trưởng đấy, chính là huyện trưởng Cố đến đội chúng ta lần trước! Chính là người đưa lương thực cứu tế đến cho chúng ta. Người ta thích Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta lắm đấy, còn muốn mua xe đạp cho Thanh Miêu Nhi chúng ta nữa. Em gái mấy đứa từ nhỏ đã có cái phúc này rồi, lại được nhiều người yêu mến, sau này mấy đứa đều được thơm lây từ con bé.”

Bình Luận (0)
Comment