Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 138 - Chương 138 - Mục Tiêu Mới Của Cố Trường An 1

Chương 138 - Mục tiêu mới của Cố Trường An 1
Chương 138 - Mục tiêu mới của Cố Trường An 1

Chương 138: Mục tiêu mới của Cố Trường An 1

Tô Thanh Hòa vội vàng ngăn lại: “Mẹ đừng nói sớm như vậy, con còn chưa chắc đã thích người ta đâu.”

Tô Ái Quốc cũng gật đầu theo, nói: “Đúng thế, em gái tụi con còn chưa chắc muốn gả cho nhà người ta đâu.”

“Tránh ra tránh ra, con có thể cho em gái mình ăn được đồ ngon gì chứ.”

Cao Tú Lan trừng mắt nhìn con cả mà nói.

Tô Ái Hoa lập tức bày tỏ: “Mẹ ơi, đợi thu hoạch vụ thu xong, nhà chúng ta lại có thể được chia lương thực, chúng ta cho cô út ăn lương thực loại tốt.”

Tô Ái Đảng: “Đợi làm việc ngoài đồng xong rồi, con sẽ vào rừng bắt thịt rừng cho cô út ăn.”

“Được rồi được rồi, đừng nói ngon nói ngọt lúc này, sau này lại quên sạch hết.”

Cao Tú Lan không tin lời của các con trai, con trai có vợ, có con rồi thì đều thay đổi cả. Con gái bà ấy là người thành thật như vậy, sau này mình không còn nữa, con gái nhất định sẽ chịu thiệt thòi. Đương nhiên phải tìm một người tốt, để cho các con trai sau này phải dựa vào con gái bà ấy.

Bà ấy lại khuyên Tô Thanh Hòa: “Thanh Miêu Nhi, con yên tâm, mẹ sẽ không hại con đâu. Nhà của huyện trưởng Cố không tệ. Nhìn thử cả nhà bọn họ thì biết ngay là người dễ ức hiếp. Con đến đó làm dâu là không sai đâu.”

Tô Thanh Hòa: “…” Dễ ức hiếp thì có liên quan mật thiết gì đến việc cô chọn nhà chồng chứ.

Về đến phòng, Tô Thanh Hòa nói chuyện với hệ thống.

“Hệ thống à, mi nói xem, cho dù tôi kết hôn với người ta rồi, nếu như sau này tình cảm rạn nứt, ly hôn thì phải làm sao?” Đây là một chuyện rất đau đầu đấy.

Lời vừa dứt, Tô Thanh Hòa lập tức nghe thấy âm thanh ù ù: “Ký chủ ký chủ, sau khi quân hôn bị rạn nứt, hệ thống sẽ bị tự động hủy bỏ. Xin ký chủ hãy thận trọng suy nghĩ.”

Tô Thanh Hòa dường như có thể cảm nhận được hệ thống đang run rẩy.

Một trí tuệ nhân tạo cũng biết sợ à. Trong lòng Tô Thanh Hòa cũng xem như là cân bằng rồi, người sợ cũng không phải có mình cô đâu.

“Nếu đã như thế, hệ thống à, đến lúc đó mi phải kiểm tra đàng hoàng tình hình của đối phương cho tôi đấy. Nếu như xuất hiện sai sót gì, chúng ta sẽ cùng nhau bị tiêu diệt nhân đạo.” Tô Thanh Hòa ý tứ sâu xa nhắc nhở.

Trong binh đoàn quân mũi nhọn của binh đoàn biên cương, một đám người đang huấn luyện thể chất. Ở đây, bọn họ không chỉ phải huấn luyện việt dã, còn phải huấn luyện năng lực cá nhân.

Ví dụ như đâm lưỡi lê, võ thuật.

Cố Trường An bị ngã N lần xuống dưới đất, ngã đến chóng mặt hoa mắt, đến nỗi có chút không biết mình đang ở nơi nào luôn.

“Binh nhì Cố Trường An, đứng dậy tiếp tục, kẻ địch không cho cậu cơ hội chóng mặt đâu, bọn chúng sẽ trực tiếp tiêu diệt cậu!”

Trung đội trưởng phụ trách huấn luyện lớn tiếng quát lên, rồi lại nói với chiến binh cũ phụ trách rèn luyện Cố Trường An: “Lão Dát Tử, lát nữa cậu ta mà ngã xuống thì trực tiếp đạp cho một nhát. Chỗ nào đau thì đạp chỗ đó. Kẻ địch người ta tấn công trực tiếp bằng dao súng chứ không phải đạp hay đá đâu.”

Cố Trường An nhanh chóng bò dậy khỏi đất.

Lão Dát Tử lại xông thẳng lên. Anh ta cảm thấy tiểu binh mới đến này đúng là có sức thật, đã ngã nhiều lần như vậy rồi còn có thể bò dậy được, tố chất cơ thể đúng là không tồi đấy. Cái này nếu như bình thường, người khác ngã xuống thì không bò dậy nổi, phải khiêng qua một bên để nghỉ ngơi. Chỉ có người này vẫn luôn kiên trì.

Chàng trai tốt này, phải thao luyện cho đàng hoàng, để anh sớm trưởng thành lên.

Sau khi ngã nhiều lần nữa, mỗi lần Cố Trường An đều nhanh chóng đứng dậy, sau đó xông thẳng tới đánh đối phương.

Hu hu hu, anh không muốn bị người khác đạp đâu, lỡ như đối phương đá vào chú chim họa mi bé bỏng của anh thì phải làm sao. Đấy là chỗ yếu ớt nhất!

Trải qua vô số lần huấn luyện, Lão Dát Tử cũng mất hết sức lực rồi, Cố Trường An vẫn đang liều mạng.

Cuối cùng trong một lúc mất tập trung, anh ta đã bị Cố Trường An quật ngã rồi.

Lão Dát Tử: “…”

Cố Trường An: “…”

Trung đội trưởng kích động, chạy qua đó vỗ vai Cố Trường An, khen ngợi: “Không tồi đâu, cậu có bản lĩnh lắm đấy, mới luyện được mấy ngày thôi mà có thể quật ngã Lão Dát Tử rồi, cậu ta chính là người có thân thủ không tồi trong quân ngũ. Lần sau sẽ sắp xếp cho cậu một người thầy lợi hại hơn nữa. Đàn ông thực thụ chính là cần phải rèn luyện, càng ngã càng phải chống đỡ.”

Cố Trường An: “…!!!”

Chuông ăn cơm trưa vang lên, mọi người như bầy ong vỡ tổ đi ăn cơm. Cố Trường An cầm bát cơm của mình, đi cà nhắc đến nhà ăn lấy một suất.

Sau đó anh ngồi xuống bàn ăn, lúc ăn mà cơ thể vẫn còn đau lên từng cơn, vô cùng tủi thân.

Bình Luận (0)
Comment