Chương 151: Khoe khoang 2
Bà ta nói thầm với con gái Đinh Quế Hoa của mình: “Cuối cùng mẹ đã nhìn ra, mẹ chồng con quá thông minh, chiều chuộng con gái lấy luôn chồng là con trai nhà huyện trưởng. Quế Hoa này, trước đây mẹ cứ nghĩ sai về bà ấy, bà ấy đúng là biết nhìn xa mà. Thanh Miêu Nhi cũng chỉ ở nhà ăn vài chục năm, nhưng sau này nó lại gả đi nơi tốt, con với Ái Hoa cũng sẽ được nhờ. Sau này Đại Bảo và Tam Nha cũng được ké lây ánh sáng của cô út nữa.”
Đinh Quế Hoa đáp: “Con đã nhìn ra từ trước rồi, mẹ chồng con rất tốt, lần này mẹ đã tin chưa.”
Mẹ Đinh gật đầu: “Tin rồi.”
Mặt khác mẹ Lâm cũng đang nói chuyện với con gái mình: “Sau này em chồng mấy đứa gả cho nhà chồng tốt, con cũng được nhờ theo. Suy cho cùng mẹ chồng con vẫn là vì con trai, gả con gái thật tốt, không phải là nhà mẹ đẻ cũng được nhờ theo hay sao?”
Lâm Thục Hồng cũng cảm thấy rất có lý: “Con cũng cảm thấy mẹ chồng con rất tốt. Lần này may quần áo cho bọn nhỏ, mẹ chồng con đều cho mấy đứa Đại Nha và Nhị Nha làm trước, đến cả Đại Bảo và Nhị Bảo cũng xếp sau.”
“Mẹ biết là mẹ chồng con là người tốt mà, sau này con phải hiếu thuận, nghe lời với bà ấy nhiều vào. Người làm mẹ chồng như bà ấy cũng sẽ không làm hại con trai mình đâu.”
Lâm Thục Hồng cảm thấy suy nghĩ của mình khi trước đúng thật là quá xấu xa. Mẹ chồng đối xử với em chồng tốt, còn không phải là vì hôm nay hay sao. Nếu như không đối xử tốt với con gái thì sao nhà huyện trưởng người ta lại để ý chứ?
Tiễn người nhà họ Lâm và nhà họ Đinh về, Cao Tú Lan dẫn theo con gái về nhà mẹ đẻ. Cái gọi là bác là bề trên, Thanh Miêu Nhi đã mất cha từ bé, bác cũng có thể nói là giống như cha. Lúc đính hôn chắc chắn bác Cao Phúc Sinh phải ra mặt.
Trông thấy Cao Tú Lan định đi tay không, Tô Thanh Hòa bèn nói: “Mẹ à, bây giờ thân phận của con không tầm thường, mẹ đi tay không thì con cũng khó coi. Hôm qua không phải nhà họ Cố cũng đưa một ít bánh ngọt đến sao, chúng ta mang đến cho bà ngoại một ít nhé. Cái đó mềm, bà ngoại có thể cắn được.”
Cao Tú Lan đáp: “Cái đó cũng là đồ ngon, con đã ăn được là bao đâu.” Nước trên cao thì chảy xuống, so với mẹ mình, đương nhiên bà lại càng xót con gái hơn.
Tô Thanh Hòa mang theo vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Mẹ à, con cũng sắp về làm dâu nhà người ta, sau này cũng không thiếu mấy cái này. Đến khi đó mẹ muốn ăn, con sẽ cho mẹ ăn.”
Nghe nói như thế, Cao Tú Lan cảm thấy cũng đúng, sau này con gái cũng không cần so đo từng miếng ăn.
“Vậy được, mang cho bà ngoại một chút.”
“Đưa thêm hai quả trứng gà, để bà ngoại có thể nấu canh trứng bồi bổ. Để bà mau khỏe lại, rồi có thể trông chừng bác con tiếp tục đối xử tốt với chúng ta.”
“Có lý!”
Thế là lúc hai mẹ con đến nhà họ Cao, trong túi đựng ít bánh với trứng gà, còn mang theo một ít bột mì.
Đến nhà họ Cao, Cao Tú Lan hét lớn một tiếng: “Mẹ ơi, con về thăm mẹ đây này.”
Trong nhà lập tức có tiếng đáp lại: “Ôi, Tú Lan tới rồi!”
Một bên đi vào trong nhà, bên kia đi ra ngoài, cuối cùng gặp nhau trong sân.
Tô Thanh Hòa cảm động nhìn cảnh tượng này, con dâu cả nhà họ Cao đứng bên cạnh cảm thấy rất ghen tị.
“Mẹ này, con mang đến cho mẹ không ít đồ đâu nhé, chúng ta vào nhà thôi. Nhà chồng con gái con đưa ít bánh ngọt đến, Thanh Miêu Nhi không nỡ ăn, mang đến hiếu kính mẹ đấy.”
Bà cụ Cao cảm động rưng rưng nước mắt: “Mẹ cũng nghe nói, Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta may mắn, tìm nhà chồng tốt, sau này không lo phải chịu khổ.”
“Còn không phải sao, người ta cứ thế mà chọn trúng.”
Dâu cả nhà họ Cao đứng một bên không nhịn được nói: “Vẫn là bác nó làm mai cho đấy.” Nghĩ đến cái này lại thấy tức mà, con gái của bà ta đây còn chưa có được chỗ tốt như vậy, đây có mà cha nhà người ta thì có!
Cao Tú Lan cười đáp: “Người ta làm mai cho nhà huyện trưởng thì không nói làm gì, vì sao chỉ nhìn trúng Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta. Vậy vẫn là Thanh Miêu Nhi chúng ta có bản lĩnh! Người ta vừa nghe nói Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta có ba anh trai, lại còn ưng hơn nữa.”
Bà cụ Cao đương nhiên biết rõ suy nghĩ của con dâu mình, lập tức trừng mắt nhìn con dâu nói: “Nghe thấy chưa, may mà Tú Lan nhà ta sinh được con trai. Có giỏi thì chị cũng cho con gái chị ba đứa anh trai đi.”
Dâu cả nhà họ Cao bị chọt trúng chỗ đau suýt chút nữa đã thổ huyết, nhanh chóng lủi vào bếp: “Con đi đun ấm nước chè cho mọi người.”
Bà cụ Cao nói: “Nên tự giác như thế từ sớm rồi.”
Dâu cả nhà họ Cao nghe được lại suýt đụng vào tường.