Chương 186: Đón tết 3
Điền Tiểu Mai nghe thấy lời này thì gật đầu thật mạnh, trong lòng rất vui sướng.
Cô ta cảm thấy không có vấn đề gì hết. Mẹ chồng có bản lĩnh cỡ nào, có thể vượt qua được tình cảm vợ chồng không? Anh trai cô ta cũng hiếu thảo, nhưng vẫn sợ vợ như thường.
Chỉ cần cô ta chân thành thì cuộc sống sẽ không tệ đâu. Còn về cô em chồng thì cô ta càng không cần lo, cô gái đã gả đi rồi, ngày tháng ở trong nhà cũng ít, cũng không cần người chị dâu như cô ta hầu hạ.
Thật là tốt, cô ta và Tô Ái Đảng kết hôn vào lúc này là tốt nhất.
……
Tô Thanh Hòa với vợ chồng Cố Trường Chính cùng nhau đạp xe về huyện thành. Suốt đường đi, Cố Trường Chính và vợ đều bị chinh phục bởi kỹ năng đạp xe của cô.
Bởi vì ngoài đường quá lạnh, đeo găng tay cũng không có tác dụng gì, cho nên Tô Thanh Hòa trực tiếp bỏ tay vào trong túi áo, rồi cứ thế dùng chân đạp xe thôi. Cố Trường Chính và vợ nhìn đến há hốc mồm.
Đi xe đạp mà cũng có thể đi như vậy…
Thậm chí Cố Trường Chính còn nảy sinh nghi ngờ về bản lĩnh của mình. Bản thân anh ta là một người đàn ông, còn là một công an, vậy mà bản thân lại chạy xe không trơn tru bằng cô em dâu của mình.
Đến đại viện huyện ủy, chị dâu cả nói: “Thanh Hòa, em lái xe còn không cần cầm đầu xe sao?”
“Không cần đâu, lái quen là được. Dù sao trên đường cũng không có xe hay người nào khác, chỗ nào có người thì chú ý chút là được rồi.” Tô Thanh Hòa nói với kiểu quen tay trở nên bình thường. Kỹ thuật lái xe của cô bây giờ tiêu chuẩn lắm đấy. Mặc dù không tới nỗi như xiếc, nhưng mà kiểu kỹ năng lái xe một tay, lái xe không cần tay này đã hoàn toàn không còn là vấn đề nữa.
Ánh mắt chị dâu cả nhìn cô có chút khâm phục.
Nhìn cánh tay nhỏ, cái chân nhỏ này mà học hỏi cũng nhanh thật đấy. Chẳng trách Trường An nói vợ anh cái gì cũng biết, đúng thật như thế… Vợ chú ba, đúng là không tìm nhầm.
Đến nhà họ Cố, mẹ Cố thấy Tô Thanh Hòa mặc áo bông màu xanh lam, cười híp mắt. Đẹp, đẹp thật, nhìn là thấy có sức sống.
“Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta có tay nghề tốt đấy, sắp đuổi kịp thợ may giỏi trong huyện thành rồi.”
“Vẫn còn kém xa lắm ạ.” Tô Thanh Hòa tự mình hiểu lấy.
Mẹ Cố cười khen: “Không kém đâu, lần sau có thời gian, mẹ sẽ dẫn con đi xem thử. Thợ may nhà người ta, tay nghề thật sự không so được với con.”
Đương nhiên Tô Thanh Hòa biết, đây là mẹ chồng mình yêu ai yêu cả đường đi đấy.
Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của mẹ Cố, những người khác của nhà họ Cố cũng xem như thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì Cố Trường An không ở nhà, mấy ngày nay tâm trạng của mẹ Cố không tốt lắm, đặc biệt hôm nay là ngày cả nhà đoàn viên, ngày ba mươi Tết, Trường An cũng không thể ở nhà đoàn tụ với gia đình được. Từ sáng sớm mẹ Cố đã mặt mày ủ rũ, lúc ăn cơm còn bắt đầu rơi nước mắt. May mà vợ cậu ba đến rồi, cuối cùng mẹ Cố không còn khóc nữa, nếu không thì năm này không sống thoải mái được.
Lúc chiều thì bắt đầu chuẩn bị cơm tất niên, bản thân mẹ Cố không động tay, cũng không cho Tô Thanh Hòa động tay. Bà rơi nước mắt nói với Tô Thanh Hòa: “Trường An vẫn còn ở bên ngoài, không thể về được, con còn làm việc, mẹ thấy sẽ đau lòng.”
Chị dâu cả vội vàng nói: “Thanh Hòa à, chú ba không ở nhà, em cứ ở bên mẹ nhiều hơn đi. Việc trong bếp có chị với chị hai em rồi, không cần em làm đâu. Em cứ ở bên với mẹ đi, nhiệm vụ này là quan trọng nhất.”
Chị dâu thứ vội vàng gật đầu: “Đúng, hiếu thảo với người lớn, làm cho người lớn vui, đây là điều quan trọng nhất. Nhiệm vụ của em rất quan trọng đấy.”
Tô Thanh Hòa nhìn cá và thịt đó mà thấy thèm. Nếu như cô động tay vào những đồ này thì lại kiếm được một món khác… Nhưng mà nấu cơm tất niên quả thực rất vất vả.
Vì thế cô gật đầu nói: “Thế chị cả, chị hai, vất vả cho hai chị rồi.”
Hai người vội vàng xua tay: “Không vất vả, không vất vả.” Dù sao cũng quen rồi. Chỉ cần mẹ chồng bọn họ đừng lên án nữa là được.
Lúc trước chú ba rời khỏi nhà, vẫn là bọn họ làm công tác tư tưởng cho mẹ chồng đấy. Bây giờ ngày lễ ngày tết, mẹ chồng lại muốn giày vò họ…
Buổi chiều, cả nhà cùng nhau ăn bữa cơm tất niên. Sau khi ăn xong, chị dâu cả và chị dâu thứ lại bắt đầu gói sủi cảo.
Ở trong thời đại thiếu ăn thiếu uống này, có thể đón một đêm giao thừa như thế đã là vô cùng thịnh soạn.