Chương 204: Con dâu mới 1
Tô Thanh Hòa đang vui cười, đột nhiên bên ngoài truyền tới tiếng ồn ào: “Sao cô ở nhà mà không nấu cơm? Tôi chưa từng thấy cô gái nào lười như cô, Thanh Miêu Nhi nhà chúng tôi ngày nào cũng nấu cơm đấy!”
“...” Còn có người lười hơn cô hả? Tô Thanh Hòa lập tức buông đồ trong tay xuống đi ra ngoài.
Trong sân, Cao Tú Lan chỉ vào Điền Tiểu Mai vừa từ bên ngoài trở về mà răn dạy.
Tô Thanh Hòa vừa ra ngoài đã thấy bộ dạng hung dữ của mẹ minh, da đầu bắt đầu tê dại. Anh ba của cô mới kết hôn, chị dâu ba Điền Tiểu Mai vừa vào cửa mà mẹ cô đã bắt đầu làm loạn rồi...
“Mẹ ơi, sao lại cãi nhau vậy?”
Cao Tú Lan thấy con gái cưng của mình bước ra thì sắc mặt dịu đi một chút: “Còn không phải tại chị dâu ba của con hả, về sớm mà không làm gì hết, kêu nó làm việc nó còn kiếm cớ.”
Bây giờ đang là vụ xuân, việc đồng áng cũng không tính là nặng nhọc, chủ yếu nhất là phải xới đất, đó là công việc của đàn ông, vì vậy đám phụ nữ có thể về sớm một chút, đám người Tô Ái Quốc thì muộn chút nữa mới về.
Ba đứa con dâu vừa về thì Cao Tú Lan đã sắp xếp công việc cho bọn họ. Giặt quần áo thì giặt quần áo, nấu cơm thì nấu cơm. Tuy rằng trong nhà có bọn nhỏ làm việc nhưng có vài việc vẫn là người lớn làm lưu loát hơn.
Cao Tú Lan còn nghĩ nấu cơm không tính là việc nặng, đang định quan sát cẩn thận khả năng con dâu ba của mình, kết quả vợ thằng ba nói thẳng một câu: “Ở nhà cũng chưa từng làm, sợ làm không tốt” chặn họng bà ấy, chọc bà ấy giận tới tức ngực.
Bà ấy chưa từng thấy đứa con dâu nào không nghe lời như vậy!
“Cuối cùng cô có nấu cơm hay không, nếu cô không nấu cơm thì giữa trưa đừng ăn cơm. Còn lệnh cho người khác nấu xong bưng cho cô nữa. Nhà chúng tôi gặp vận đen tám đời mà, sao lại tìm một đứa con dâu lười như vậy về chứ.”
Điền Tiểu Mai nói: “Mẹ à, bình thường ở nhà đều là chị dâu và mẹ con làm, con thật sự chưa từng làm.” Lúc cô ta ở nhà mẹ đẻ không cần làm những việc này.
Sau khi mấy chị dâu của cô ta vào cửa cô ta vẫn còn nhỏ, đợi đến lúc cô ta trưởng thành có thể làm việc thì mấy chị dâu đã làm quen rồi, cũng không ai kêu cô ta làm. Bình thường cô ta chỉ xuống ruộng kiếm công điểm nuôi sống mình, ngoài ra không cần gì làm hết. Sao tới nhà họ Tô này phải nấu cơm cho cả nhà ăn chứ? Hơn nữa mẹ cô ta đã dặn, tháng đầu tới nhà chồng phải bớt làm việc, nếu không sau này người nhà đều kêu cô ta làm, phải mệt nhọc cả đời.
Cao Tú Lan nghe cô ta nói vậy lập tức hơi nổi giận: “Cô cũng biết lúc cô ở nhà mẹ đẻ là chị dâu cô nấu cơm hả? Chị dâu cô đi làm vợ người ta đấy! Bây giờ cô cũng đi làm vợ người ta, sao cô không thể nấu cơm? Làm dâu con lo việc trong ngoài là chuyện hiển nhiên!”
Điền Tiểu Mai suy nghĩ một chút, vậy mà không biết phản bác thế nào... Ở nhà đúng là mấy chị dâu nấu cơm...
Cô ta mặt mày căng thẳng nhìn Cao Tú Lan: “Mẹ à, con làm việc ở đồng kiếm công điểm.”
Cao Tú Lan chỉ vào hai đứa con dâu khác của mình: “Ai không kiếm công điểm đâu. Sao tới lượt cô lại đặc biệt?”
Điền Tiểu Mai: “...” Chuyện này không giống như mẹ cô ta nói. Nàng dâu mới đến nhà chồng sẽ có địa vị khác đã nói đâu?
…
Trước khi lấy chồng, mẹ Điền Tiểu Mai đã nói với cô ta, ở nhà chồng đừng làm việc quá nhiều. Càng chăm chỉ thì càng bị người ta bắt làm việc nhiều hơn thôi.
Con người chính là như vậy, thích bắt nạt những người dễ bị bắt nạt. Chỉ cần nói không làm, thì sau này người ta sẽ không nhờ mình nữa.
Dù sao chỉ cần cô ta ra đồng làm ruộng kiếm công điểm thì không ai có thể nói cô ta lười.
Điền Tiểu Mai cũng nghiêm khắc chấp hành điều này. Nhưng ý tưởng này không thể thực hiện được với mẹ chồng này của cô ta.
Không phải cô ta nói không làm thì mẹ chồng sẽ không bắt cô ta làm việc. Mà là không làm việc sẽ không cho ăn cơm!
Cô ta nhìn hai người chị dâu đều đang chịu thương chịu khó giặt quần áo, nhặt củi lửa, rồi lại nhìn cô em chồng…
Cô em chồng mặc quần áo sạch sẽ, không phải đi làm ruộng, lúc này dường như vừa mới đi ra từ trong phòng ra.
Cô ta cảm thấy cô em chồng này có thể hiểu được tâm trạng của mình.
Nhưng Tô Thanh Hòa cứng đờ mặt cười nói: “Chị dâu, nấu cơm rất dễ. Em cũng tự học được.”
Chuyện này đương nhiên cô sẽ không nhúng tay vào. Không cách nào nhúng tay. Ba chị dâu…