Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 207 - Chương 207 - Con Dâu Mới 4

Chương 207 - Con dâu mới 4
Chương 207 - Con dâu mới 4

Cảm ơn bạn TTTT3 phammyngoc và duyen123 đã gửi tặng kim phiếu cho truyện

Chương 207: Con dâu mới 4

Hai chị em dâu càng nghĩ càng cảm thấy cuộc sống rất tốt đẹp, nhưng mà tâm trạng Điền Tiểu Mai lại vô cùng buồn bực.

Cô ta vẫn luôn im lặng không nói gì, xụ mặt, muốn Ái Đảng có thể dỗ mình, sau đó hỏi mình có chuyện gì, lúc đó cô ta sẽ oán giận tình huống trong nhà với Ái Đảng.

Kết quả Tô Ái Đảng lại coi như không thấy. Tức chết rồi!

“Em không vui, sao anh không hỏi em?”

Tô Ái Đảng đang suy nghĩ hai ngày sau khi làm việc xong sẽ nghĩ cách đào trứng chim, em út thích ăn. Bây giờ còn có Tiểu Mai. Vừa lúc có thể cho cô ta một hai quả.

Nghe Điền Tiểu Mai lên án, vẻ mặt anh ta sững sờ: “Em không nói, anh cho rằng em không muốn anh biết.” Con gái có rất nhiều tâm tư, không vui cũng không nói, còn bảo anh ta hỏi… Nhưng cô út thì không như thế, vui là vui, không vui thì tức giận.

Điền Tiểu Mai nghe lời anh ta nói, suýt chút nữa tức hộc máu. Cô ta cắn môi: “Hôm nay mẹ bắt em nấu cơm. Lúc ở nhà em chưa từng làm những việc này.”

Tô Ái Đảng hiểu ra, vì thế nói: “Anh biết em chưa từng làm nên không biết làm, không sao, có thể học được. Cô út cũng tự học được mà, còn làm khá tốt.”

“…” Điền Tiểu Mai hít mũi: “Trong nhà em đều do hai chị dâu làm, mẹ em không cho em làm việc. Em chỉ cần xuống ruộng làm việc thôi!”

Tô Ái Đảng cười gật đầu: “Mẹ em rất giống mẹ anh, đều thương con gái. Cô út nhà chúng ta cũng ít làm việc, toàn các chị dâu làm. Nhưng cô út không cần làm ruộng, có mấy người anh trai tụi anh rồi. Về sau em ấy vào trong huyện thì càng không cần làm việc.”

Điền Tiểu Mai cảm thấy trước mắt tối sầm, sao lại nói không thông vậy chứ?

Cô ta bụm miệng cắn môi, ủy khuất nói: “Tô Ái Đảng, anh có hiểu không, em không muốn làm việc nhà. Mỗi ngày em ra đồng làm việc đã rất mệt rồi, về nhà em chỉ muốn nghỉ ngơi thôi.”

Tô Ái Đảng ngây ra một lúc, cuối cùng cũng hiểu ra vợ mình không muốn làm việc nhà nên mới cãi nhau với mẹ.

Anh ta hỏi: “Vậy em muốn làm sao? Chị dâu cả và chị dâu hai đều làm việc nhà, mà em không làm để hai chị đấy làm, em có xấu hổ không?”

Điền Tiểu Mai nghĩ một lát, hình như là có chút xấu hổ. Đều là con dâu…

Tô Ái Đảng xụ mặt nói: “Chẳng lẽ em trông cậy vào chuyện cô út làm việc. Lúc ở nhà em cũng không làm việc, sao lại muốn cô út làm? Tiểu Mai, nếu em nghĩ như vậy thì quá ích kỷ rồi đấy.”

“Nhưng cô út không làm ruộng…” Trong đầu Điền Tiểu Mai có chút mơ hồ.

Tô Ái Đảng không vui nói: “Trước khi em vào nhà anh, cô út cũng chưa từng làm ruộng. Sao em đến thì em ấy phải làm? Hai chị dâu cũng chưa nói gì đâu.”

Điền Tiểu Mai hơi sững sờ. Hình như là lý lẽ này. Tóm lại cô ta không thể quan tâm đến việc cô em chồng rất rảnh rỗi…

“Vậy mẹ chúng ta…” Mẹ chồng có thể phụ việc làm cơm gì đó.

Tô Ái Đảng trực tiếp sầm mặt xuống: “Nếu chị dâu em cũng muốn mẹ em làm việc, thì trong lòng em có thoải mái không?”

Đương nhiên là không thoải mái!

Điền Tiểu Mai hiểu ra. Không thể bắt mẹ chồng làm việc nhà, cô em chồng cũng không thể làm việc nhà, không thể để mỗi hai chị dâu làm việc… Cho nên cô ta phải làm việc!

Đến trưa Điền Tiểu Mai vẫn không cách nào yên lòng làm việc, trong lòng cứ quẩn quanh đến những lời nói của đám người Tô Ái Đảng. Sau đó bản thân bắt đầu gỡ rối từng chuyện, từng chuyện một.

Kết quả càng gỡ càng rối, bảo ai làm việc cũng không hợp lý bằng việc tự mình làm. Nếu như để người khác làm việc, cô ta cũng sẽ giống như những người chị dâu cay nghiệt, không bao dung được mẹ chồng và cô em chồng lười biếng.

Mặc dù cô ta không thích làm việc nhà, nhưng càng không muốn mới lấy chồng đã bị người chỉ trỏ.

Buổi chiều sau khi tan làm, không cần mẹ chồng Cao Tú Lan sai, cô ta đã tự giác đi vào phòng bếp nấu cơm.

Dẫu sao nhà họ Tô cũng có cái chảo sắt, nấu cơm rất thuận tiện.

Món ăn tối chính là cháo cao lương nấu rau me. Chờ nước sôi rồi thả vào là được. Trong phòng bếp treo thịt muối, nhưng Cao Tú Lan không cho ai động vào. Bây giờ không phải là lúc thiếu lương thực, đương nhiên phải tiết kiệm, đợi sau này không có lương thực ăn, thì một miếng thịt béo đủ để chống đỡ cả ngày.

Điền Tiểu Mai nhìn tảng thịt, nuốt nước bọt. Đột nhiên nhớ lại, thịt này do cô em chồng cầm về… Cô em chồng không làm việc, hình như đó là chuyện đương nhiên. Đã lấy đồ tốt về cho nhà rồi còn phải ra ngoài đồng kiếm công điểm, như thế quả thật không công bằng.

Dù sao cô ta ra đồng làm việc cũng chính là để nuôi sống bản thân, hiện tại cô em chồng kia có nhà chồng nuôi đấy.

...

Bình Luận (0)
Comment